古诗词

安仁晓行

朱熹

夙驾安仁道,行行得自娱。sù jià ān rén dào,xíng xíng dé zì yú。
荒山围野阔,远树出林孤。huāng shān wéi yě kuò,yuǎn shù chū lín gū。
景晦长烟合,天寒碧草枯。jǐng huì zhǎng yān hé,tiān hán bì cǎo kū。
归心怀往路,极目向平芜。guī xīn huái wǎng lù,jí mù xiàng píng wú。
朱熹

朱熹

朱熹(1130年9月15日~1200年4月23日),行五十二,小名沋郎,小字季延,字元晦,一字仲晦,号晦庵,晚称晦翁,又称紫阳先生、考亭先生、沧州病叟、云谷老人、沧洲病叟、逆翁。谥文,又称朱文公。汉族,祖籍南宋江南东路徽州府婺源县(今江西省婺源),出生于南剑州尤溪(今属福建三明市)。南宋著名的理学家、思想家、哲学家、教育家、诗人、闽学派的代表人物,世称朱子,是孔子、孟子以来最杰出的弘扬儒学的大师。 朱熹的作品>>

猜您喜欢

游会稽东山

朱熹

江路经由数十回,无因到此为潮催。jiāng lù jīng yóu shù shí huí,wú yīn dào cǐ wèi cháo cuī。
尝聆文靖曾游后,欲问蔷薇几度开。cháng líng wén jìng céng yóu hòu,yù wèn qiáng wēi jǐ dù kāi。
今日掣身推案去,暂时秉烛入山来。jīn rì chè shēn tuī àn qù,zàn shí bǐng zhú rù shān lái。
高僧不问谁家客,独计云轩自把怀。gāo sēng bù wèn shuí jiā kè,dú jì yún xuān zì bǎ huái。

丰城荣光书院

朱熹

一道荣光带碧山,天风吹雨渡云关。yī dào róng guāng dài bì shān,tiān fēng chuī yǔ dù yún guān。
树浮空翠迷村坞,泉落飞虹泻石湾。shù fú kōng cuì mí cūn wù,quán luò fēi hóng xiè shí wān。
赤岭豹栖朝气隐,剑潭龙起夜光寒。chì lǐng bào qī cháo qì yǐn,jiàn tán lóng qǐ yè guāng hán。
咿唔何处经年韵,多在湖东乔木间。yī wú hé chù jīng nián yùn,duō zài hú dōng qiáo mù jiān。

隆冈书院四景诗

朱熹

卜筑隆冈远市朝,个中风景总堪描。bo zhù lóng gāng yuǎn shì cháo,gè zhōng fēng jǐng zǒng kān miáo。
溪云带雨来茅屋,涧水浮花出石桥。xī yún dài yǔ lái máo wū,jiàn shuǐ fú huā chū shí qiáo。
绿遍莎汀牛腹饱,青归麦垄鸟声娇。lǜ biàn shā tīng niú fù bǎo,qīng guī mài lǒng niǎo shēng jiāo。
东邻西舍浑相似,半是渔人半是樵。dōng lín xī shě hún xiāng shì,bàn shì yú rén bàn shì qiáo。

隆冈书院四景诗

朱熹

帘卷薰风半掩扉,五侯车马往来稀。lián juǎn xūn fēng bàn yǎn fēi,wǔ hóu chē mǎ wǎng lái xī。
绿杨门巷莺莺语,青草池塘燕燕飞。lǜ yáng mén xiàng yīng yīng yǔ,qīng cǎo chí táng yàn yàn fēi。
扫石围棋销白昼,解衣沽酒醉斜晖。sǎo shí wéi qí xiāo bái zhòu,jiě yī gū jiǔ zuì xié huī。
山园莫道多寥落,梅子初黄杏子肥。shān yuán mò dào duō liáo luò,méi zi chū huáng xìng zi féi。

隆冈书院四景诗

朱熹

水绕荒村竹绕墙,俨然风景似柴桑。shuǐ rào huāng cūn zhú rào qiáng,yǎn rán fēng jǐng shì chái sāng。
车缫白雪丝盈轴,铚刈黄云稻满场。chē sāo bái xuě sī yíng zhóu,zhì yì huáng yún dào mǎn chǎng。
几树斜晖枫叶赤,一篱疏雨菊花黄。jǐ shù xié huī fēng yè chì,yī lí shū yǔ jú huā huáng。
东邻画鼓西邻笛,共庆丰年乐有常。dōng lín huà gǔ xī lín dí,gòng qìng fēng nián lè yǒu cháng。

隆冈书院四景诗

朱熹

土筑低墙草结庵,寻常爱客伴清谈。tǔ zhù dī qiáng cǎo jié ān,xún cháng ài kè bàn qīng tán。
地炉有火汤初沸,布被无寒梦亦酣。dì lú yǒu huǒ tāng chū fèi,bù bèi wú hán mèng yì hān。
风卷翠松鸣晚笛,雪飘疏竹响春蚕。fēng juǎn cuì sōng míng wǎn dí,xuě piāo shū zhú xiǎng chūn cán。
闭门不管荣枯事,坐傍梅花读二南。bì mén bù guǎn róng kū shì,zuò bàng méi huā dú èr nán。

游灵石

朱熹

百尺楼台九叠山,个中风景脱尘寰。bǎi chǐ lóu tái jiǔ dié shān,gè zhōng fēng jǐng tuō chén huán。
危亭势枕苍霞古,灵石香沾碧藓斑。wēi tíng shì zhěn cāng xiá gǔ,líng shí xiāng zhān bì xiǎn bān。
佳景每因劳企仰,胜游未及费跻攀。jiā jǐng měi yīn láo qǐ yǎng,shèng yóu wèi jí fèi jī pān。
何当酬却诗书债,遂我浮生半日闲。hé dāng chóu què shī shū zhài,suì wǒ fú shēng bàn rì xián。

岱山岩访陈世德光同年

朱熹

一钱一剑出新州,五柳凭谁添酒筹。yī qián yī jiàn chū xīn zhōu,wǔ liǔ píng shuí tiān jiǔ chóu。
岱壑何嫌松共老,碧波偏向桂招游。dài hè hé xián sōng gòng lǎo,bì bō piān xiàng guì zhāo yóu。
不为身后百年计,自是人间第一流。bù wèi shēn hòu bǎi nián jì,zì shì rén jiān dì yī liú。
我欲门前张雀网,先将车辙到山头。wǒ yù mén qián zhāng què wǎng,xiān jiāng chē zhé dào shān tóu。

送汪大猷归里

朱熹

濯濯才华耀禁林,翩然忽起故园心。zhuó zhuó cái huá yào jìn lín,piān rán hū qǐ gù yuán xīn。
九天得请恩方重,一舸东归春未深。jiǔ tiān dé qǐng ēn fāng zhòng,yī gě dōng guī chūn wèi shēn。
照眼湖山非昨梦,及时诗酒合同襟。zhào yǎn hú shān fēi zuó mèng,jí shí shī jiǔ hé tóng jīn。
不应便作真狂客,讲殿行思听履音。bù yīng biàn zuò zhēn kuáng kè,jiǎng diàn xíng sī tīng lǚ yīn。

汪端彦听雨轩

朱熹

诗问池堂春草梦,何如风雨对床诗。shī wèn chí táng chūn cǎo mèng,hé rú fēng yǔ duì chuáng shī。
三薰三沐事斯语,难弟难兄此一时。sān xūn sān mù shì sī yǔ,nán dì nán xiōng cǐ yī shí。
为母静弹琴几曲,遣杯同举酒千卮。wèi mǔ jìng dàn qín jǐ qū,qiǎn bēi tóng jǔ jiǔ qiān zhī。
苏公感寓多游宦,岂不临风尚尔思。sū gōng gǎn yù duō yóu huàn,qǐ bù lín fēng shàng ěr sī。

金榜山

朱熹

陈场老子读书处,金榜山前石室中。chén chǎng lǎo zi dú shū chù,jīn bǎng shān qián shí shì zhōng。
人去石存犹昨日,莺啼花落几春风。rén qù shí cún yóu zuó rì,yīng tí huā luò jǐ chūn fēng。
藏修洞口云空集,舒啸岩幽草自茸。cáng xiū dòng kǒu yún kōng jí,shū xiào yán yōu cǎo zì rōng。
应喜斯文今不泯,紫阳秉笔纪前功。yīng xǐ sī wén jīn bù mǐn,zǐ yáng bǐng bǐ jì qián gōng。

访昂山支公故址

朱熹

支公肯与世相违,故结高堂在翠微。zhī gōng kěn yǔ shì xiāng wéi,gù jié gāo táng zài cuì wēi。
青菜漫随流水去,黄彪时逐暮云归。qīng cài màn suí liú shuǐ qù,huáng biāo shí zhú mù yún guī。
乔林挂月猿来啸,幽草生风鸟自飞。qiáo lín guà yuè yuán lái xiào,yōu cǎo shēng fēng niǎo zì fēi。
八万妙门能测度,个中独露祖师机。bā wàn miào mén néng cè dù,gè zhōng dú lù zǔ shī jī。

咏一滴泉

朱熹

遥望南岩百尺岗,青山叠叠树苍苍。yáo wàng nán yán bǎi chǐ gǎng,qīng shān dié dié shù cāng cāng。
题诗壁上云生石,入定岩前石作房。tí shī bì shàng yún shēng shí,rù dìng yán qián shí zuò fáng。
一窍有灵通地脉,半空无雨滴天浆。yī qiào yǒu líng tōng dì mài,bàn kōng wú yǔ dī tiān jiāng。
鹅湖此去无多路,肯借山间结草堂。é hú cǐ qù wú duō lù,kěn jiè shān jiān jié cǎo táng。

题景范庐

朱熹

非弃清明乐隐居,特因景范面鸳湖。fēi qì qīng míng lè yǐn jū,tè yīn jǐng fàn miàn yuān hú。
观澜兴罢春风软,濯足歌残夜月孤。guān lán xīng bà chūn fēng ruǎn,zhuó zú gē cán yè yuè gū。
照貌不须临玉镜,洗心常得近冰壶。zhào mào bù xū lín yù jìng,xǐ xīn cháng dé jìn bīng hú。
几回鱼跃鸢飞际,识破中庸率性图。jǐ huí yú yuè yuān fēi jì,shí pò zhōng yōng lǜ xìng tú。

丘子野表兄郊园五咏

朱熹

欲识渊明家,离离疏柳下。yù shí yuān míng jiā,lí lí shū liǔ xià。
中有白云人,良非遁世者。zhōng yǒu bái yún rén,liáng fēi dùn shì zhě。