古诗词

十七日早霜晴观日出雾中喜而成诗

朱熹

斜月夜窗白,肃霜朝气清。xié yuè yè chuāng bái,sù shuāng cháo qì qīng。
长涂披素锦,寒雾涌金钲。zhǎng tú pī sù jǐn,hán wù yǒng jīn zhēng。
已作三冬雨,何妨十日晴。yǐ zuò sān dōng yǔ,hé fáng shí rì qíng。
天公且相念,莫遣暮云生。tiān gōng qiě xiāng niàn,mò qiǎn mù yún shēng。
朱熹

朱熹

朱熹(1130年9月15日~1200年4月23日),行五十二,小名沋郎,小字季延,字元晦,一字仲晦,号晦庵,晚称晦翁,又称紫阳先生、考亭先生、沧州病叟、云谷老人、沧洲病叟、逆翁。谥文,又称朱文公。汉族,祖籍南宋江南东路徽州府婺源县(今江西省婺源),出生于南剑州尤溪(今属福建三明市)。南宋著名的理学家、思想家、哲学家、教育家、诗人、闽学派的代表人物,世称朱子,是孔子、孟子以来最杰出的弘扬儒学的大师。 朱熹的作品>>

猜您喜欢

和张彦辅雪后栖贤之作

朱熹

夜来春雪遍林丘,却喜风威晓便收。yè lái chūn xuě biàn lín qiū,què xǐ fēng wēi xiǎo biàn shōu。
好上篮舆闲纵目,莫将衲被苦蒙头。hǎo shàng lán yú xián zòng mù,mò jiāng nà bèi kǔ méng tóu。
微官正愧逍遥社,胜日犹堪汗漫游。wēi guān zhèng kuì xiāo yáo shè,shèng rì yóu kān hàn màn yóu。
欲出林关恋瑶草,不妨尊酒更淹留。yù chū lín guān liàn yáo cǎo,bù fáng zūn jiǔ gèng yān liú。

读诸友游山诗卷不容尽和和首尾两篇其一

朱熹

去年寻得李家山,考卜真成屋数间。qù nián xún dé lǐ jiā shān,kǎo bo zhēn chéng wū shù jiān。
要与青衿时散帙,闲临碧涧共观澜。yào yǔ qīng jīn shí sàn zhì,xián lín bì jiàn gòng guān lán。
诗书本说人间事,勋业休看镜里颜。shī shū běn shuō rén jiān shì,xūn yè xiū kàn jìng lǐ yán。
谁识寥寥千古意,新诗题罢藓痕斑。shuí shí liáo liáo qiān gǔ yì,xīn shī tí bà xiǎn hén bān。

和戴主簿韵

朱熹

平生本自好楼居,况接高人永昼馀。píng shēng běn zì hǎo lóu jū,kuàng jiē gāo rén yǒng zhòu yú。
共喜江山入尊俎,从教幕府省文书。gòng xǐ jiāng shān rù zūn zǔ,cóng jiào mù fǔ shěng wén shū。
感君肯出新诗句,恨我终思旧草庐。gǎn jūn kěn chū xīn shī jù,hèn wǒ zhōng sī jiù cǎo lú。
拟借韦编订龙马,免推纳甲话蟾蜍。nǐ jiè wéi biān dìng lóng mǎ,miǎn tuī nà jiǎ huà chán chú。

宿密庵分韵赋诗得衣字

朱熹

不到仙洲岁月移,携壶特地款岩扉。bù dào xiān zhōu suì yuè yí,xié hú tè dì kuǎn yán fēi。
已惊素雪清人骨,更喜苍烟染客衣。yǐ jīng sù xuě qīng rén gǔ,gèng xǐ cāng yān rǎn kè yī。
新赏不妨频徙倚,旧题何事独嘘嚱。xīn shǎng bù fáng pín xǐ yǐ,jiù tí hé shì dú xū xì。
明朝驿骑黄尘里,莫待迷涂始赋归。míng cháo yì qí huáng chén lǐ,mò dài mí tú shǐ fù guī。

游密庵分韵赋诗得清字

朱熹

误落尘中岁序惊,归来犹幸此身轻。wù luò chén zhōng suì xù jīng,guī lái yóu xìng cǐ shēn qīng。
便将旧友寻山去,更喜新诗取意成。biàn jiāng jiù yǒu xún shān qù,gèng xǐ xīn shī qǔ yì chéng。
暖翠乍看浑欲滴,寒流重听不胜清。nuǎn cuì zhà kàn hún yù dī,hán liú zhòng tīng bù shèng qīng。
个中有趣无人会,琴罢尊空月四更。gè zhōng yǒu qù wú rén huì,qín bà zūn kōng yuè sì gèng。

昨为许进之书胎仙字因以名其室或疑欠舞字者故作此以解之

朱熹

寒山寒月冷飕飕,只影孤桐万里游。hán shān hán yuè lěng sōu sōu,zhǐ yǐng gū tóng wàn lǐ yóu。
帝乐梦回三叠远,胎仙舞罢一帘秋。dì lè mèng huí sān dié yuǎn,tāi xiān wǔ bà yī lián qiū。
未愁悄寂无人会,只恐蹁跹不自休。wèi chóu qiāo jì wú rén huì,zhǐ kǒng pián xiān bù zì xiū。
却笑蕊珠何处所,两忘蝴蝶与庄周。què xiào ruǐ zhū hé chù suǒ,liǎng wàng hú dié yǔ zhuāng zhōu。

伏读云台壁间秘阁郎中盘谷传丈题诗齿及贱名追怀曩昔不胜感涕辄次元韵呈诸同游计亦同此叹也

朱熹

提携当日忝忘年,曾向瑕丘独请前。tí xié dāng rì tiǎn wàng nián,céng xiàng xiá qiū dú qǐng qián。
喜看玄云生素壁,恍疑后学厕先贤。xǐ kàn xuán yún shēng sù bì,huǎng yí hòu xué cè xiān xián。
公游汗漫今何许,我病摧颓久自怜。gōng yóu hàn màn jīn hé xǔ,wǒ bìng cuī tuí jiǔ zì lián。
只有空山无岁月,倚天寒木但苍然。zhǐ yǒu kōng shān wú suì yuè,yǐ tiān hán mù dàn cāng rán。

次韵寄题万顷寒光奉呈休斋先生

朱熹

闲将岁月老烟汀,更遣诗情到杳冥。xián jiāng suì yuè lǎo yān tīng,gèng qiǎn shī qíng dào yǎo míng。
游子故应悲旧国,壮怀那肯泣新亭。yóu zi gù yīng bēi jiù guó,zhuàng huái nà kěn qì xīn tíng。
一官避世今头白,万卷收功久汗青。yī guān bì shì jīn tóu bái,wàn juǎn shōu gōng jiǔ hàn qīng。
但见潮生与潮落,不知沉醉又还醒。dàn jiàn cháo shēng yǔ cháo luò,bù zhī chén zuì yòu hái xǐng。

熹伏蒙休斋先生惠诗见留谨次高韵二首

朱熹

忽惊萧飒鬓毛秋,起向泉山觅旧游。hū jīng xiāo sà bìn máo qiū,qǐ xiàng quán shān mì jiù yóu。
盘谷门前泪沾臆,云台溪上雪蒙头。pán gǔ mén qián lèi zhān yì,yún tái xī shàng xuě méng tóu。
归欤吾党又千里,老矣心期但一丘。guī yú wú dǎng yòu qiān lǐ,lǎo yǐ xīn qī dàn yī qiū。
珍重休斋书满屋,可无三宿为君留。zhēn zhòng xiū zhāi shū mǎn wū,kě wú sān sù wèi jūn liú。

熹伏蒙休斋先生惠诗见留谨次高韵二首

朱熹

望望西山日几回,更怜一雨洗浮埃。wàng wàng xī shān rì jǐ huí,gèng lián yī yǔ xǐ fú āi。
远游莫说云门寺,往事聊寻单父台。yuǎn yóu mò shuō yún mén sì,wǎng shì liáo xún dān fù tái。
鸡犬萧疏迷洞口,交亲零落半岩隈。jī quǎn xiāo shū mí dòng kǒu,jiāo qīn líng luò bàn yán wēi。
尊前见在君须斗,速上篮舆相逐来。zūn qián jiàn zài jūn xū dòu,sù shàng lán yú xiāng zhú lái。

用林择之韵别陈休斋

朱熹

别离不觉岁时侵,两地相望共此心。bié lí bù jué suì shí qīn,liǎng dì xiāng wàng gòng cǐ xīn。
今日还成一尊酒,它年应记百篇吟。jīn rì hái chéng yī zūn jiǔ,tā nián yīng jì bǎi piān yín。
伤情后会无期定,握手交情有旧深。shāng qíng hòu huì wú qī dìng,wò shǒu jiāo qíng yǒu jiù shēn。
多谢晚风知此意,不催寒日下疏林。duō xiè wǎn fēng zhī cǐ yì,bù cuī hán rì xià shū lín。

奉酬九日东峰道人溥公见赠之作

朱熹

几年回首梦云关,此日重来两鬓斑。jǐ nián huí shǒu mèng yún guān,cǐ rì zhòng lái liǎng bìn bān。
点检梁间新岁月,招呼台上旧溪山。diǎn jiǎn liáng jiān xīn suì yuè,zhāo hū tái shàng jiù xī shān。
三生漫说终无据,万法由来本自闲。sān shēng màn shuō zhōng wú jù,wàn fǎ yóu lái běn zì xián。
一笑支郎又相恼,新诗不落语言间。yī xiào zhī láng yòu xiāng nǎo,xīn shī bù luò yǔ yán jiān。

伏承侍郎使君垂示所与少傅国公唱酬西湖佳句谨次高韵聊发一笑

朱熹

百年地辟有奇功,创见犹惊鹤发翁。bǎi nián dì pì yǒu qí gōng,chuàng jiàn yóu jīng hè fā wēng。
共喜安车迎国老,更传佳句走邮童。gòng xǐ ān chē yíng guó lǎo,gèng chuán jiā jù zǒu yóu tóng。
闲来且看潮头入,乐事宁忧酒盏空。xián lái qiě kàn cháo tóu rù,lè shì níng yōu jiǔ zhǎn kōng。
会见台星与卿月,交光齐照广寒宫。huì jiàn tái xīng yǔ qīng yuè,jiāo guāng qí zhào guǎng hán gōng。

伏承侍郎使君垂示所与少傅国公唱酬西湖佳句谨次高韵聊发一笑

朱熹

越王城下水融融,此乐从今与众同。yuè wáng chéng xià shuǐ róng róng,cǐ lè cóng jīn yǔ zhòng tóng。
满眼芰荷方永日,转头禾黍便西风。mǎn yǎn jì hé fāng yǒng rì,zhuǎn tóu hé shǔ biàn xī fēng。
湖光尽处天容阔,潮信来时海气通。hú guāng jǐn chù tiān róng kuò,cháo xìn lái shí hǎi qì tōng。
酬唱不夸风物好,一心忧国愿年丰。chóu chàng bù kuā fēng wù hǎo,yī xīn yōu guó yuàn nián fēng。

伏蒙制置阁学侍郎示及致政少傅相公送行长句并得窃窥酬和佳篇伏读之馀不胜慰幸谨次高韵少见愚悃以饯车尘伏惟采瞩

朱熹

公子威名动海滨,四年相与愧情亲。gōng zi wēi míng dòng hǎi bīn,sì nián xiāng yǔ kuì qíng qīn。
忽闻黄钺分全蜀,更祝彤庭列九宾。hū wén huáng yuè fēn quán shǔ,gèng zhù tóng tíng liè jiǔ bīn。
执手便惊成契阔,赠言还喜和阳春。zhí shǒu biàn jīng chéng qì kuò,zèng yán hái xǐ hé yáng chūn。
政成但祝归来早,别恨无端莫重陈。zhèng chéng dàn zhù guī lái zǎo,bié hèn wú duān mò zhòng chén。