古诗词

孤鸾

林章

为谁抛撇,似海燕初分,林莺乍别。wèi shuí pāo piē,shì hǎi yàn chū fēn,lín yīng zhà bié。
回首天涯,满目云山愁绝。huí shǒu tiān yá,mǎn mù yún shān chóu jué。
东风不怜春色,把一枝、杨花吹折。dōng fēng bù lián chūn sè,bǎ yī zhī yáng huā chuī zhé。
直恁粘烟带雨,更盈盈似雪。zhí nèn zhān yān dài yǔ,gèng yíng yíng shì xuě。
奈梦儿、相隔恨难说。nài mèng ér xiāng gé hèn nán shuō。
想昨夜孤衾,今朝双颊。xiǎng zuó yè gū qīn,jīn cháo shuāng jiá。
比这青衫上,有几重啼血。bǐ zhè qīng shān shàng,yǒu jǐ zhòng tí xuè。
一声晚钟动了,又送人、断肠时节。yī shēng wǎn zhōng dòng le,yòu sòng rén duàn cháng shí jié。
莫把琵琶乱拨,正春江潮咽。mò bǎ pí pá luàn bō,zhèng chūn jiāng cháo yàn。

林章

明浙江钱塘人,字以成。以善书荐,景泰初授中书舍人,历礼部员外郎、郎中。成化间预修《英宗实录》,累迁为太常寺卿。弘治时,预修《宪宗实录》、《大明一统志》及《续通鉴纲目》。 林章的作品>>

猜您喜欢

代妓送别

林章

春情又为别离牵,旧恨新愁总自怜。chūn qíng yòu wèi bié lí qiān,jiù hèn xīn chóu zǒng zì lián。
莫问归期何日是,安排肠断绿窗前。mò wèn guī qī hé rì shì,ān pái cháng duàn lǜ chuāng qián。

赠王中军

林章

将军意气似平原,三十年间客满门。jiāng jūn yì qì shì píng yuán,sān shí nián jiān kè mǎn mén。
为道报恩须国士,得来只是一壶餐。wèi dào bào ēn xū guó shì,dé lái zhǐ shì yī hú cān。

为文西寄情

林章

教成歌舞也风流,曾学西家得似不?jiào chéng gē wǔ yě fēng liú,céng xué xī jiā dé shì bù?
今日眉颦非是病,为郎锁下一春愁。jīn rì méi pín fēi shì bìng,wèi láng suǒ xià yī chūn chóu。

崔季莺

林章

怕教雪落歌应懒,愁作云飞舞不轻。pà jiào xuě luò gē yīng lǎn,chóu zuò yún fēi wǔ bù qīng。
偷向东风啼柳畔,一行花雨一声莺。tōu xiàng dōng fēng tí liǔ pàn,yī xíng huā yǔ yī shēng yīng。

为宋洛云寄林大合

林章

春江拾翠日徘徊,留枕曾怜子建才。chūn jiāng shí cuì rì pái huái,liú zhěn céng lián zi jiàn cái。
不信多情归赋后,更无一梦此中来。bù xìn duō qíng guī fù hòu,gèng wú yī mèng cǐ zhōng lái。

姊妹行

林章

与姊别时啼,头比姊肩低。yǔ zǐ bié shí tí,tóu bǐ zǐ jiān dī。
几年不见姊,眉与姊夫齐。jǐ nián bù jiàn zǐ,méi yǔ zǐ fū qí。
春兰秋菊各芳泽,花蚤花迟总堪惜。chūn lán qiū jú gè fāng zé,huā zǎo huā chí zǒng kān xī。
生憎一对似花人,恼杀十年花下客。shēng zēng yī duì shì huā rén,nǎo shā shí nián huā xià kè。
花时能几何,客恨不胜多。huā shí néng jǐ hé,kè hèn bù shèng duō。
翻作相思树,缠丝复绕萝。fān zuò xiāng sī shù,chán sī fù rào luó。
鸳鸯宿海底,好梦落风波。yuān yāng sù hǎi dǐ,hǎo mèng luò fēng bō。
空有青衫泪,双弹向翠蛾。kōng yǒu qīng shān lèi,shuāng dàn xiàng cuì é。
寂寂杨花坞,迢迢桃叶渡。jì jì yáng huā wù,tiáo tiáo táo yè dù。
长江南北头,总是相思路。zhǎng jiāng nán běi tóu,zǒng shì xiāng sī lù。
新人本非新,故人应是故。xīn rén běn fēi xīn,gù rén yīng shì gù。
只道相怜亲上亲,那识相思苦中苦。zhǐ dào xiāng lián qīn shàng qīn,nà shí xiāng sī kǔ zhōng kǔ。
忆故如望月,望圆复愁缺。yì gù rú wàng yuè,wàng yuán fù chóu quē。
怜新若转弦,一转一缠绵。lián xīn ruò zhuǎn xián,yī zhuǎn yī chán mián。
缠绵复绻缱,见妹如姊面。chán mián fù quǎn qiǎn,jiàn mèi rú zǐ miàn。
年年春风时,那作双飞燕。nián nián chūn fēng shí,nà zuò shuāng fēi yàn。
姊应山上采蘼芜,妹莫尊前唱鹧鸪。zǐ yīng shān shàng cǎi mí wú,mèi mò zūn qián chàng zhè gū。
昨日书来无别话,为侬珍重大姨夫。zuó rì shū lái wú bié huà,wèi nóng zhēn zhòng dà yí fū。

少年行

林章

君不见长安侠少年,酒底高歌花底眠。jūn bù jiàn zhǎng ān xiá shǎo nián,jiǔ dǐ gāo gē huā dǐ mián。
斗鸡走马千金散,何曾盗个官家钱。dòu jī zǒu mǎ qiān jīn sàn,hé céng dào gè guān jiā qián。
一朝忽报边烽起,从军不待别妻子。yī cháo hū bào biān fēng qǐ,cóng jūn bù dài bié qī zi。
但言割地与和亲,不愁战死愁羞死。dàn yán gē dì yǔ hé qīn,bù chóu zhàn sǐ chóu xiū sǐ。
2212