古诗词

次张彦辅赏梅韵

朱熹

朔风万里开云屏,清霜夜坠朝景晴。shuò fēng wàn lǐ kāi yún píng,qīng shuāng yè zhuì cháo jǐng qíng。
南枝浩荡正春色,冻蕊的皪含空明。nán zhī hào dàng zhèng chūn sè,dòng ruǐ de lì hán kōng míng。
花边偶对青铜镜,槁项不堪冰雪映。huā biān ǒu duì qīng tóng jìng,gǎo xiàng bù kān bīng xuě yìng。
拥炉独坐只悲吟,振策出游舒远兴。yōng lú dú zuò zhǐ bēi yín,zhèn cè chū yóu shū yuǎn xīng。
暗香何处时一飘,行行复值最长条。àn xiāng hé chù shí yī piāo,xíng xíng fù zhí zuì zhǎng tiáo。
仰头欲折渺谁赠,满意相思那得邀。yǎng tóu yù zhé miǎo shuí zèng,mǎn yì xiāng sī nà dé yāo。
极知异县淹行李,心赏未甘轻付畀。jí zhī yì xiàn yān xíng lǐ,xīn shǎng wèi gān qīng fù bì。
石雄赋罢不相闻,秀野书来因举似。shí xióng fù bà bù xiāng wén,xiù yě shū lái yīn jǔ shì。
两翁句法争新奇,画出疏影沉寒漪。liǎng wēng jù fǎ zhēng xīn qí,huà chū shū yǐng chén hán yī。
幽探自出尘境外,胜概未许儿曹知。yōu tàn zì chū chén jìng wài,shèng gài wèi xǔ ér cáo zhī。
只今嚼蕊攀条处,它日重来记前度。zhǐ jīn jué ruǐ pān tiáo chù,tā rì zhòng lái jì qián dù。
风台月观悄无言,玉笛冰滩索同赋。fēng tái yuè guān qiāo wú yán,yù dí bīng tān suǒ tóng fù。
嗟予衰懒倦将迎,过眼纷纷无复情。jiē yǔ shuāi lǎn juàn jiāng yíng,guò yǎn fēn fēn wú fù qíng。
尚喜疏英窥水白,更怜落片点苔青。shàng xǐ shū yīng kuī shuǐ bái,gèng lián luò piàn diǎn tái qīng。
兴来乱插飞蓬首,拟向君家醉君酒。xīng lái luàn chā fēi péng shǒu,nǐ xiàng jūn jiā zuì jūn jiǔ。
酒酣耳热莫狂歌,布鼓雷门须缩手。jiǔ hān ěr rè mò kuáng gē,bù gǔ léi mén xū suō shǒu。
朱熹

朱熹

朱熹(1130年9月15日~1200年4月23日),行五十二,小名沋郎,小字季延,字元晦,一字仲晦,号晦庵,晚称晦翁,又称紫阳先生、考亭先生、沧州病叟、云谷老人、沧洲病叟、逆翁。谥文,又称朱文公。汉族,祖籍南宋江南东路徽州府婺源县(今江西省婺源),出生于南剑州尤溪(今属福建三明市)。南宋著名的理学家、思想家、哲学家、教育家、诗人、闽学派的代表人物,世称朱子,是孔子、孟子以来最杰出的弘扬儒学的大师。 朱熹的作品>>

猜您喜欢

奉答张彦辅解嘲

朱熹

康俗遗居万叠山,高垂铁锁讵容攀。kāng sú yí jū wàn dié shān,gāo chuí tiě suǒ jù róng pān。
青鞋布袜非公事,古木寒泉要我闲。qīng xié bù wà fēi gōng shì,gǔ mù hán quán yào wǒ xián。

戏赠胜私老友

朱熹

槐花黄尽不关渠,老向功名意自疏。huái huā huáng jǐn bù guān qú,lǎo xiàng gōng míng yì zì shū。
乞得山田三百亩,青灯彻夜课农书。qǐ dé shān tián sān bǎi mǔ,qīng dēng chè yè kè nóng shū。

代胜私下一转语

朱熹

碓下泉鸣溜决渠,屋头桑树绿扶疏。duì xià quán míng liū jué qú,wū tóu sāng shù lǜ fú shū。
朱虚正自知田事,马服何妨读父书。zhū xū zhèng zì zhī tián shì,mǎ fú hé fáng dú fù shū。

次沈侍郎游楞伽李氏山房韵

朱熹

喜陪后骑陟崔嵬,竹里泉鸣古寺开。xǐ péi hòu qí zhì cuī wéi,zhú lǐ quán míng gǔ sì kāi。
吟罢苏仙头白句,天风更送好诗来。yín bà sū xiān tóu bái jù,tiān fēng gèng sòng hǎo shī lái。

次沈侍郎游楞伽李氏山房韵

朱熹

天聪已许一言悟,年少悬知万卷开。tiān cōng yǐ xǔ yī yán wù,nián shǎo xuán zhī wàn juǎn kāi。
珍重当时读书处,低回空有后人来。zhēn zhòng dāng shí dú shū chù,dī huí kōng yǒu hòu rén lái。

观野灯

朱熹

飞萤腐草寻常事,作底兹山独耀芒。fēi yíng fǔ cǎo xún cháng shì,zuò dǐ zī shān dú yào máng。
须信地灵资物化,金膏随处发明光。xū xìn dì líng zī wù huà,jīn gāo suí chù fā míng guāng。

晚雨凉甚偶得小诗请问游山之日并请刘平父作主人二首

朱熹

几年不踏仙洲路,梦入青藤古木间。jǐ nián bù tà xiān zhōu lù,mèng rù qīng téng gǔ mù jiān。
好趁新秋一番雨,昼寒亭下弄潺湲。hǎo chèn xīn qiū yī fān yǔ,zhòu hán tíng xià nòng chán yuán。

晚雨凉甚偶得小诗请问游山之日并请刘平父作主人二首

朱熹

庐阜归来祇短筇,解包茶茗粗能供。lú fù guī lái qí duǎn qióng,jiě bāo chá míng cū néng gōng。
若须载酒邀宾客,付与屏山七老翁。ruò xū zài jiǔ yāo bīn kè,fù yǔ píng shān qī lǎo wēng。

黎岭西南水石佳处不减庐阜戏呈子厚

朱熹

谷深石瘦水潺潺,便是楞伽折桂间。gǔ shēn shí shòu shuǐ chán chán,biàn shì léng gā zhé guì jiān。
珍重下邳圯上客,一年几度到庐山。zhēn zhòng xià pī yí shàng kè,yī nián jǐ dù dào lú shān。

次吕季克东堂九咏野塘小隐

朱熹

传得希夷九卦图,归来不复梦荣途。chuán dé xī yí jiǔ guà tú,guī lái bù fù mèng róng tú。
野塘竟日无人到,读尽床头种树书。yě táng jìng rì wú rén dào,dú jǐn chuáng tóu zhǒng shù shū。

次吕季克东堂九咏野塘小隐

朱熹

高台巨榜意何如,住此知非小丈夫。gāo tái jù bǎng yì hé rú,zhù cǐ zhī fēi xiǎo zhàng fū。
浩气扩充无内外,肯夸心月夜同孤。hào qì kuò chōng wú nèi wài,kěn kuā xīn yuè yè tóng gū。

次吕季克东堂九咏野塘小隐

朱熹

一室归来万事新,窗间横竹挂朝绅。yī shì guī lái wàn shì xīn,chuāng jiān héng zhú guà cháo shēn。
九流未让圜机士,四海宁惭巧宦人。jiǔ liú wèi ràng huán jī shì,sì hǎi níng cán qiǎo huàn rén。

次吕季克东堂九咏野塘小隐

朱熹

蒲团竹几睡瞢腾,客问君今几折肱。pú tuán zhú jǐ shuì méng téng,kè wèn jūn jīn jǐ zhé gōng。
身世两忘无可答,起寻诗句绕阶行。shēn shì liǎng wàng wú kě dá,qǐ xún shī jù rào jiē xíng。

次吕季克东堂九咏野塘小隐

朱熹

闻道移根玉井旁,开花十丈是寻常。wén dào yí gēn yù jǐng páng,kāi huā shí zhàng shì xún cháng。
月明露冷无人见,独为先生引兴长。yuè míng lù lěng wú rén jiàn,dú wèi xiān shēng yǐn xīng zhǎng。

次吕季克东堂九咏野塘小隐

朱熹

台上无人伴苦吟,归鸦过尽日西沉。tái shàng wú rén bàn kǔ yín,guī yā guò jǐn rì xī chén。
须臾玉匣开尘镜,却有孤光共此心。xū yú yù xiá kāi chén jìng,què yǒu gū guāng gòng cǐ xīn。