古诗词

屡游庐阜欲赋一篇而不能就六月中休董役卧龙偶成此诗

朱熹

登车闽岭徼,息驾康山阳。dēng chē mǐn lǐng jiǎo,xī jià kāng shān yáng。
康山高不极,连峰郁苍苍。kāng shān gāo bù jí,lián fēng yù cāng cāng。
金轮西嵯峨,五老东昂藏。jīn lún xī cuó é,wǔ lǎo dōng áng cáng。
想象仙圣集,似闻笙鹤翔。xiǎng xiàng xiān shèng jí,shì wén shēng hè xiáng。
林谷下凄迷,云关杳相望。lín gǔ xià qī mí,yún guān yǎo xiāng wàng。
千岩虽竞秀,二胜终莫量。qiān yán suī jìng xiù,èr shèng zhōng mò liàng。
仰瞻银河翻,俯看交龙骧。yǎng zhān yín hé fān,fǔ kàn jiāo lóng xiāng。
长吟谪仙句,和以玉局章。zhǎng yín zhé xiān jù,hé yǐ yù jú zhāng。
畴昔劳梦思,兹今幸徜徉。chóu xī láo mèng sī,zī jīn xìng cháng yáng。
尚恨忝符竹,未惬栖云房。shàng hèn tiǎn fú zhú,wèi qiè qī yún fáng。
已寻两峰间,结屋依阳冈。yǐ xún liǎng fēng jiān,jié wū yī yáng gāng。
上有飞瀑驶,下有清流长。shàng yǒu fēi pù shǐ,xià yǒu qīng liú zhǎng。
循名协心期,吊古增悲凉。xún míng xié xīn qī,diào gǔ zēng bēi liáng。
壮齿乏奇节,颓年矧昏荒。zhuàng chǐ fá qí jié,tuí nián shěn hūn huāng。
誓将尘土踪,暂寄云水乡。shì jiāng chén tǔ zōng,zàn jì yún shuǐ xiāng。
封章傥从欲,归哉澡沧浪。fēng zhāng tǎng cóng yù,guī zāi zǎo cāng làng。
朱熹

朱熹

朱熹(1130年9月15日~1200年4月23日),行五十二,小名沋郎,小字季延,字元晦,一字仲晦,号晦庵,晚称晦翁,又称紫阳先生、考亭先生、沧州病叟、云谷老人、沧洲病叟、逆翁。谥文,又称朱文公。汉族,祖籍南宋江南东路徽州府婺源县(今江西省婺源),出生于南剑州尤溪(今属福建三明市)。南宋著名的理学家、思想家、哲学家、教育家、诗人、闽学派的代表人物,世称朱子,是孔子、孟子以来最杰出的弘扬儒学的大师。 朱熹的作品>>

猜您喜欢

次秀野咏雪韵三首

朱熹

一夜同云匝四山,晓来千里共漫漫。yī yè tóng yún zā sì shān,xiǎo lái qiān lǐ gòng màn màn。
不应琪树犹含冻,翻笑杨花许耐寒。bù yīng qí shù yóu hán dòng,fān xiào yáng huā xǔ nài hán。
乘兴正须披鹤氅,瀹甘犹喜破龙团。chéng xīng zhèng xū pī hè chǎng,yuè gān yóu xǐ pò lóng tuán。
无端酒思催吟笔,却恐长鲸吸海乾。wú duān jiǔ sī cuī yín bǐ,què kǒng zhǎng jīng xī hǎi qián。

次秀野咏雪韵三首

朱熹

开门惊怪雪交加,乱落横飞讵有涯。kāi mén jīng guài xuě jiāo jiā,luàn luò héng fēi jù yǒu yá。
密竹不妨呈劲节,早梅何处觅残花。mì zhú bù fáng chéng jìn jié,zǎo méi hé chù mì cán huā。
山阴客子须乘兴,洛下先生想卧家。shān yīn kè zi xū chéng xīng,luò xià xiān shēng xiǎng wò jiā。
病废杯觞寒至骨,哦诗无复更豪夸。bìng fèi bēi shāng hán zhì gǔ,ó shī wú fù gèng háo kuā。

次韵雪后书事二首

朱熹

晴烟袅袅弄晨炊,雪屋流澌未觉迟。qíng yān niǎo niǎo nòng chén chuī,xuě wū liú sī wèi jué chí。
拟挈冻醪追胜践,聊穿蜡屐过疏篱。nǐ qiè dòng láo zhuī shèng jiàn,liáo chuān là jī guò shū lí。
扫开折竹仍三径,认得残梅只数枝。sǎo kāi zhé zhú réng sān jìng,rèn dé cán méi zhǐ shù zhī。
不耐岁寒心事苦,滔滔欲说定从谁。bù nài suì hán xīn shì kǔ,tāo tāo yù shuō dìng cóng shuí。

次韵雪后书事二首

朱熹

未觉春光到柳条,谁教飞絮倚风摇。wèi jué chūn guāng dào liǔ tiáo,shuí jiào fēi xù yǐ fēng yáo。
眼惊银色迷千界,梦断彤庭散百寮。yǎn jīng yín sè mí qiān jiè,mèng duàn tóng tíng sàn bǎi liáo。
梅坞任从长笛弄,竹窗闲把短檠挑。méi wù rèn cóng zhǎng dí nòng,zhú chuāng xián bǎ duǎn qíng tiāo。
何人剥啄传清唱,更喜残年乐事饶。hé rén bō zhuó chuán qīng chàng,gèng xǐ cán nián lè shì ráo。

次韵秀野早梅

朱熹

可爱红芳爱素芳,多情珍重老刘郎。kě ài hóng fāng ài sù fāng,duō qíng zhēn zhòng lǎo liú láng。
疏英的皪尊中影,微月黄昏句里香。shū yīng de lì zūn zhōng yǐng,wēi yuè huáng hūn jù lǐ xiāng。
胸次自怜真玉雪,人间何处有冰霜。xiōng cì zì lián zhēn yù xuě,rén jiān hé chù yǒu bīng shuāng。
巡檐说尽心期事,肯醉佳人锦瑟傍。xún yán shuō jǐn xīn qī shì,kěn zuì jiā rén jǐn sè bàng。

次秀野极目亭韵

朱熹

偶向新亭一破颜,高情直寄有无间。ǒu xiàng xīn tíng yī pò yán,gāo qíng zhí jì yǒu wú jiān。
地偏已隔东西路,天阔长围远近山。dì piān yǐ gé dōng xī lù,tiān kuò zhǎng wéi yuǎn jìn shān。
浩荡只愁春雾合,轮囷却喜暮云还。hào dàng zhǐ chóu chūn wù hé,lún qūn què xǐ mù yún hái。
不堪景物撩人甚,倒尽诗囊未许悭。bù kān jǐng wù liāo rén shén,dào jǐn shī náng wèi xǔ qiān。

次秀野极目亭韵

朱熹

坐看山花落幔颜,不知身在翠云间。zuò kàn shān huā luò màn yán,bù zhī shēn zài cuì yún jiān。
食寒到处雨复雨,客里归来山又山。shí hán dào chù yǔ fù yǔ,kè lǐ guī lái shān yòu shān。
□□孤灯闲□□,无心栖鸟暮忘还。gū dēng xián,wú xīn qī niǎo mù wàng hái。
世情分逐流年去,只有诗情老更悭。shì qíng fēn zhú liú nián qù,zhǐ yǒu shī qíng lǎo gèng qiān。

次秀野春晴山行纪物之句

朱熹

只凭诗律作生涯,到处山林总是家。zhǐ píng shī lǜ zuò shēng yá,dào chù shān lín zǒng shì jiā。
便与清尊卧芳草,不妨皂盖拂残花。biàn yǔ qīng zūn wò fāng cǎo,bù fáng zào gài fú cán huā。
侧闻温诏询耆艾,好趁春风入殿衙。cè wén wēn zhào xún qí ài,hǎo chèn chūn fēng rù diàn yá。
回首能忘旧猿鹤,一篇聊尔记年华。huí shǒu néng wàng jiù yuán hè,yī piān liáo ěr jì nián huá。

再用韵题翠壁

朱熹

孤亭一目尽天涯,俯瞰烟村八九家。gū tíng yī mù jǐn tiān yá,fǔ kàn yān cūn bā jiǔ jiā。
翠壁何年悬布水,绿阴经雨堕危花。cuì bì hé nián xuán bù shuǐ,lǜ yīn jīng yǔ duò wēi huā。
杖藜徙倚凝春望,觅句淹留到晚衙。zhàng lí xǐ yǐ níng chūn wàng,mì jù yān liú dào wǎn yá。
珍重诗翁莫相恼,枯肠搅断鬓丝华。zhēn zhòng shī wēng mò xiāng nǎo,kū cháng jiǎo duàn bìn sī huá。

次亭字韵诗呈秀野丈兼简王宰三首

朱熹

不驾朝车叩九扃,独携灵寿向新亭。bù jià cháo chē kòu jiǔ jiōng,dú xié líng shòu xiàng xīn tíng。
人言洞里春长在,自庆樽前老复丁。rén yán dòng lǐ chūn zhǎng zài,zì qìng zūn qián lǎo fù dīng。
鱼乐波闲诗欲就,鸿冥天阔酒初醒。yú lè bō xián shī yù jiù,hóng míng tiān kuò jiǔ chū xǐng。
晚来却向南堂坐,珍重家山数点青。wǎn lái què xiàng nán táng zuò,zhēn zhòng jiā shān shù diǎn qīng。

次亭字韵诗呈秀野丈兼简王宰三首

朱熹

吏散庭空昼掩扃,行春只到柳边亭。lì sàn tíng kōng zhòu yǎn jiōng,xíng chūn zhǐ dào liǔ biān tíng。
唱酬共喜摛鸿藻,来往何劳笑白丁。chàng chóu gòng xǐ chī hóng zǎo,lái wǎng hé láo xiào bái dīng。
一笑歌呼从自醉,几年燠暍为谁醒。yī xiào gē hū cóng zì zuì,jǐ nián yù yē wèi shuí xǐng。
定知细札褒扬后,名入麟台汗简青。dìng zhī xì zhá bāo yáng hòu,míng rù lín tái hàn jiǎn qīng。

次亭字韵诗呈秀野丈兼简王宰三首

朱熹

几年寂寞掩柴扃,抱膝长吟竹下亭。jǐ nián jì mò yǎn chái jiōng,bào xī zhǎng yín zhú xià tíng。
不向参同论纳甲,且将耘耔付添丁。bù xiàng cān tóng lùn nà jiǎ,qiě jiāng yún zǐ fù tiān dīng。
思玄赋罢惊遥举,止酒诗成恨独醒。sī xuán fù bà jīng yáo jǔ,zhǐ jiǔ shī chéng hèn dú xǐng。
却笑春风两蓬鬓,飘萧无复旧时青。què xiào chūn fēng liǎng péng bìn,piāo xiāo wú fù jiù shí qīng。

次山行佳句呈秀野丈三首

朱熹

几日春阴锁翠岩,忽惊飞盖度晴岚。jǐ rì chūn yīn suǒ cuì yán,hū jīng fēi gài dù qíng lán。
身轻似起烟霞痼,意适宁论禄位贪。shēn qīng shì qǐ yān xiá gù,yì shì níng lùn lù wèi tān。
句法旧超常语六,年华今富达尊三。jù fǎ jiù chāo cháng yǔ liù,nián huá jīn fù dá zūn sān。
从容笑语无馀事,兴在南山更向南。cóng róng xiào yǔ wú yú shì,xīng zài nán shān gèng xiàng nán。

次山行佳句呈秀野丈三首

朱熹

几杖归来觅故岩,眼中犹记旧烟岚。jǐ zhàng guī lái mì gù yán,yǎn zhōng yóu jì jiù yān lán。
诗情自昔元无敌,世味而今更不贪。shī qíng zì xī yuán wú dí,shì wèi ér jīn gèng bù tān。
默数流年欣望八,闲寻隐诀话存三。mò shù liú nián xīn wàng bā,xián xún yǐn jué huà cún sān。
小生自愧衰颓早,个里凭公为指南。xiǎo shēng zì kuì shuāi tuí zǎo,gè lǐ píng gōng wèi zhǐ nán。

次山行佳句呈秀野丈三首

朱熹

曈曈朝日出高岩,簌簌征衣曳晓岚。tóng tóng cháo rì chū gāo yán,sù sù zhēng yī yè xiǎo lán。
□□向来孤旧意,林泉老去觉真贪。xiàng lái gū jiù yì,lín quán lǎo qù jué zhēn tān。
凄凉烟火一百五,零落交游十二三。qī liáng yān huǒ yī bǎi wǔ,líng luò jiāo yóu shí èr sān。
叹□□□□世事,卧吹横笛过溪南。tàn shì shì,wò chuī héng dí guò xī nán。