古诗词

屡游庐阜欲赋一篇而不能就六月中休董役卧龙偶成此诗

朱熹

登车闽岭徼,息驾康山阳。dēng chē mǐn lǐng jiǎo,xī jià kāng shān yáng。
康山高不极,连峰郁苍苍。kāng shān gāo bù jí,lián fēng yù cāng cāng。
金轮西嵯峨,五老东昂藏。jīn lún xī cuó é,wǔ lǎo dōng áng cáng。
想象仙圣集,似闻笙鹤翔。xiǎng xiàng xiān shèng jí,shì wén shēng hè xiáng。
林谷下凄迷,云关杳相望。lín gǔ xià qī mí,yún guān yǎo xiāng wàng。
千岩虽竞秀,二胜终莫量。qiān yán suī jìng xiù,èr shèng zhōng mò liàng。
仰瞻银河翻,俯看交龙骧。yǎng zhān yín hé fān,fǔ kàn jiāo lóng xiāng。
长吟谪仙句,和以玉局章。zhǎng yín zhé xiān jù,hé yǐ yù jú zhāng。
畴昔劳梦思,兹今幸徜徉。chóu xī láo mèng sī,zī jīn xìng cháng yáng。
尚恨忝符竹,未惬栖云房。shàng hèn tiǎn fú zhú,wèi qiè qī yún fáng。
已寻两峰间,结屋依阳冈。yǐ xún liǎng fēng jiān,jié wū yī yáng gāng。
上有飞瀑驶,下有清流长。shàng yǒu fēi pù shǐ,xià yǒu qīng liú zhǎng。
循名协心期,吊古增悲凉。xún míng xié xīn qī,diào gǔ zēng bēi liáng。
壮齿乏奇节,颓年矧昏荒。zhuàng chǐ fá qí jié,tuí nián shěn hūn huāng。
誓将尘土踪,暂寄云水乡。shì jiāng chén tǔ zōng,zàn jì yún shuǐ xiāng。
封章傥从欲,归哉澡沧浪。fēng zhāng tǎng cóng yù,guī zāi zǎo cāng làng。
朱熹

朱熹

朱熹(1130年9月15日~1200年4月23日),行五十二,小名沋郎,小字季延,字元晦,一字仲晦,号晦庵,晚称晦翁,又称紫阳先生、考亭先生、沧州病叟、云谷老人、沧洲病叟、逆翁。谥文,又称朱文公。汉族,祖籍南宋江南东路徽州府婺源县(今江西省婺源),出生于南剑州尤溪(今属福建三明市)。南宋著名的理学家、思想家、哲学家、教育家、诗人、闽学派的代表人物,世称朱子,是孔子、孟子以来最杰出的弘扬儒学的大师。 朱熹的作品>>

猜您喜欢

宿传舍见月

朱熹

空堂寒夜月华清,独宿凄凉梦不成。kōng táng hán yè yuè huá qīng,dú sù qī liáng mèng bù chéng。
欲向阶前舞凌乱,手持杯酒为谁倾。yù xiàng jiē qián wǔ líng luàn,shǒu chí bēi jiǔ wèi shuí qīng。

寄诸同寮

朱熹

把酒江头烟雨时,遥知江树已芳菲。bǎ jiǔ jiāng tóu yān yǔ shí,yáo zhī jiāng shù yǐ fāng fēi。
应怜倦客荒茅里,落尽梅花未得归。yīng lián juàn kè huāng máo lǐ,luò jǐn méi huā wèi dé guī。

双髻

朱熹

绝壑藤萝贮翠烟,水声幽咽乱峰前。jué hè téng luó zhù cuì yān,shuǐ shēng yōu yàn luàn fēng qián。
行人但说青山好,肠断云间双髻仙。xíng rén dàn shuō qīng shān hǎo,cháng duàn yún jiān shuāng jì xiān。

涉涧水作

朱熹

幽谷溅溅小水通,细穿危石认行踪。yōu gǔ jiàn jiàn xiǎo shuǐ tōng,xì chuān wēi shí rèn xíng zōng。
回头自爱情岚好,却立滩头数乱峰。huí tóu zì ài qíng lán hǎo,què lì tān tóu shù luàn fēng。

祠事斋居听雨呈刘子晋

朱熹

刀笔常时箧笥盈,斋祠今喜骨毛清。dāo bǐ cháng shí qiè sì yíng,zhāi cí jīn xǐ gǔ máo qīng。
与君此日俱无事,共爱寒阶滴雨声。yǔ jūn cǐ rì jù wú shì,gòng ài hán jiē dī yǔ shēng。

之德化宿剧头铺夜闻杜宇

朱熹

王事贤劳只自嗤,一官今是五年期。wáng shì xián láo zhǐ zì chī,yī guān jīn shì wǔ nián qī。
如何独宿荒山夜,更拥寒衾听子规。rú hé dú sù huāng shān yè,gèng yōng hán qīn tīng zi guī。

小盈道中

朱熹

今朝行役是登临,极目郊原快赏心。jīn cháo xíng yì shì dēng lín,jí mù jiāo yuán kuài shǎng xīn。
却笑从前嫌俗事,一春牢落闭门深。què xiào cóng qián xián sú shì,yī chūn láo luò bì mén shēn。

兼山阁雨中

朱熹

两山相接雨冥冥,四牖东西万木青。liǎng shān xiāng jiē yǔ míng míng,sì yǒu dōng xī wàn mù qīng。
面似冻梨头似雪,后生谁与属遗经。miàn shì dòng lí tóu shì xuě,hòu shēng shuí yǔ shǔ yí jīng。

送籍溪胡丈赴馆供职二首

朱熹

祖饯衣冠满道周,此行谁与话端由。zǔ jiàn yī guān mǎn dào zhōu,cǐ xíng shuí yǔ huà duān yóu。
心知不作功名计,只为苍生未敢休。xīn zhī bù zuò gōng míng jì,zhǐ wèi cāng shēng wèi gǎn xiū。

送籍溪胡丈赴馆供职二首

朱熹

执我仇仇讵我知,谩将行止验天机。zhí wǒ chóu chóu jù wǒ zhī,mán jiāng xíng zhǐ yàn tiān jī。
猿悲鹤怨因何事,只恐先生袖手归。yuán bēi hè yuàn yīn hé shì,zhǐ kǒng xiān shēng xiù shǒu guī。

寄籍溪胡丈及刘恭

朱熹

先生去上芸香阁,阁老新峨豸角冠。xiān shēng qù shàng yún xiāng gé,gé lǎo xīn é zhì jiǎo guān。
留取幽人卧空谷,一川风月要人看。liú qǔ yōu rén wò kōng gǔ,yī chuān fēng yuè yào rén kàn。

寄籍溪胡丈及刘恭

朱熹

瓮牖前头翠作屏,晚来相对静仪刑。wèng yǒu qián tóu cuì zuò píng,wǎn lái xiāng duì jìng yí xíng。
浮云一任闲舒卷,万古青山祇么青。fú yún yī rèn xián shū juǎn,wàn gǔ qīng shān qí me qīng。

仰思二首

朱熹

公德明光万世师,从容酬酢更何疑。gōng dé míng guāng wàn shì shī,cóng róng chóu cù gèng hé yí。
当年不合知何事,清夜端居独仰思。dāng nián bù hé zhī hé shì,qīng yè duān jū dú yǎng sī。

仰思二首

朱熹

圣贤事业理难同,僭作新题欲自攻。shèng xián shì yè lǐ nán tóng,jiàn zuò xīn tí yù zì gōng。
王事兼施吾岂敢,傥容思勉议成功。wáng shì jiān shī wú qǐ gǎn,tǎng róng sī miǎn yì chéng gōng。

困学二首

朱熹

旧喜安心苦觅心,捐书绝学费追寻。jiù xǐ ān xīn kǔ mì xīn,juān shū jué xué fèi zhuī xún。
困衡此日安无地,始觉从前枉寸阴。kùn héng cǐ rì ān wú dì,shǐ jué cóng qián wǎng cùn yīn。