古诗词

伏蒙秘阁张丈宠顾下邑并以长篇为贶降叹之馀牵勉继韵仰求斤削僭率皇恐

朱熹

向来灭迹东山东,闭门不问乌雌雄。xiàng lái miè jì dōng shān dōng,bì mén bù wèn wū cí xióng。
门前有路向尘土,两足未举心先慵。mén qián yǒu lù xiàng chén tǔ,liǎng zú wèi jǔ xīn xiān yōng。
当时亦有车马客,此意欲说嗟谁同。dāng shí yì yǒu chē mǎ kè,cǐ yì yù shuō jiē shuí tóng。
穷居聊复追仲蔚,笃论何必须刘龚。qióng jū liáo fù zhuī zhòng wèi,dǔ lùn hé bì xū liú gōng。
平生故人子张子,相思安得长相从。píng shēng gù rén zi zhāng zi,xiāng sī ān dé zhǎng xiāng cóng。
每劳书疏问生死,坐想星宿罗心胸。měi láo shū shū wèn shēng sǐ,zuò xiǎng xīng sù luó xīn xiōng。
几年持节汉水上,木牛流马旌旗红。jǐ nián chí jié hàn shuǐ shàng,mù niú liú mǎ jīng qí hóng。
君王辍馈思颇牧,外庸且讫来朝宗。jūn wáng chuò kuì sī pǒ mù,wài yōng qiě qì lái cháo zōng。
因能过我紫霄下,后乘载得珠帘栊。yīn néng guò wǒ zǐ xiāo xià,hòu chéng zài dé zhū lián lóng。
苍颜白发应笑我,曷不饱卧陶窗风。cāng yán bái fā yīng xiào wǒ,hé bù bǎo wò táo chuāng fēng。
开樽鹅池水清激,下马醮石烟空蒙。kāi zūn é chí shuǐ qīng jī,xià mǎ jiào shí yān kōng méng。
须臾路转山更好,摩天巨刃排双峰。xū yú lù zhuǎn shān gèng hǎo,mó tiān jù rèn pái shuāng fēng。
少看银河忽倒挂,直欲跳下清泠中。shǎo kàn yín hé hū dào guà,zhí yù tiào xià qīng líng zhōng。
南临汇泽共指点,缥缈贝阙浮珠宫。nán lín huì zé gòng zhǐ diǎn,piāo miǎo bèi quē fú zhū gōng。
公言平日爱登览,到此一洗群山空。gōng yán píng rì ài dēng lǎn,dào cǐ yī xǐ qún shān kōng。
坐间为我出奇句,不用远寄南飞鸿。zuò jiān wèi wǒ chū qí jù,bù yòng yuǎn jì nán fēi hóng。
上言云泉足奇赏,下叹契阔欢相逢。shàng yán yún quán zú qí shǎng,xià tàn qì kuò huān xiāng féng。
纷吾失脚堕世网,乃有此会宁天穷。fēn wú shī jiǎo duò shì wǎng,nǎi yǒu cǐ huì níng tiān qióng。
流光过眼惊昨梦,旧约回首羞尘容。liú guāng guò yǎn jīng zuó mèng,jiù yuē huí shǒu xiū chén róng。
明朝却上烟艇去,灭没万顷追凫翁。míng cháo què shàng yān tǐng qù,miè méi wàn qǐng zhuī fú wēng。
朱熹

朱熹

朱熹(1130年9月15日~1200年4月23日),行五十二,小名沋郎,小字季延,字元晦,一字仲晦,号晦庵,晚称晦翁,又称紫阳先生、考亭先生、沧州病叟、云谷老人、沧洲病叟、逆翁。谥文,又称朱文公。汉族,祖籍南宋江南东路徽州府婺源县(今江西省婺源),出生于南剑州尤溪(今属福建三明市)。南宋著名的理学家、思想家、哲学家、教育家、诗人、闽学派的代表人物,世称朱子,是孔子、孟子以来最杰出的弘扬儒学的大师。 朱熹的作品>>

猜您喜欢

次秀野泛沧波馆至赤石观刈早稻韵

朱熹

绿云黄半武夷乡,碧水萦纡一带长。lǜ yún huáng bàn wǔ yí xiāng,bì shuǐ yíng yū yī dài zhǎng。
闻道放船飞皂盖,定知行酒载红裳。wén dào fàng chuán fēi zào gài,dìng zhī xíng jiǔ zài hóng shang。
棹讴如贺丰年信,乐饮闲酬此日凉。zhào ōu rú hè fēng nián xìn,lè yǐn xián chóu cǐ rì liáng。
禾忝谁言不阳艳,晚炊流咏有馀香。hé tiǎn shuí yán bù yáng yàn,wǎn chuī liú yǒng yǒu yú xiāng。

次秀野韵题卧云庵

朱熹

君家丘壑本圆成,何意寻荒入翠屏。jūn jiā qiū hè běn yuán chéng,hé yì xún huāng rù cuì píng。
为爱晴云荐孤枕,故将闲日付新亭。wèi ài qíng yún jiàn gū zhěn,gù jiāng xián rì fù xīn tíng。
梦魂寂寂衣裳冷,心事悠悠简策青。mèng hún jì jì yī shang lěng,xīn shì yōu yōu jiǎn cè qīng。
更把枯桐写奇趣,鹍弦寒夜独泠泠。gèng bǎ kū tóng xiě qí qù,kūn xián hán yè dú líng líng。

奉和秀野见留之句

朱熹

闲卧秋山尘事稀,西风催唤出岩扉。xián wò qiū shān chén shì xī,xī fēng cuī huàn chū yán fēi。
来看甲第清泉好,更喜仙翁丹颊肥。lái kàn jiǎ dì qīng quán hǎo,gèng xǐ xiān wēng dān jiá féi。
扪虱坐谈端未厌,连环入梦却思归。mén shī zuò tán duān wèi yàn,lián huán rù mèng què sī guī。
明朝振策千峰顶,满袖琼琚背夕晖。míng cháo zhèn cè qiān fēng dǐng,mǎn xiù qióng jū bèi xī huī。

次秀野种粟韵

朱熹

阿香一笑走丰隆,雨遍平畴万顷中。ā xiāng yī xiào zǒu fēng lóng,yǔ biàn píng chóu wàn qǐng zhōng。
旧喜樊迟知学圃,今看许子快论功。jiù xǐ fán chí zhī xué pǔ,jīn kàn xǔ zi kuài lùn gōng。
遥怜郁郁翻秋陇,预想垂垂弄晚风。yáo lián yù yù fān qiū lǒng,yù xiǎng chuí chuí nòng wǎn fēng。
珍重诗翁且彊健,东阡南陌兴无穷。zhēn zhòng shī wēng qiě jiàng jiàn,dōng qiān nán mò xīng wú qióng。

和秀野蕲簟之句

朱熹

史君两鬓尚青青,学道仍抛后院笙。shǐ jūn liǎng bìn shàng qīng qīng,xué dào réng pāo hòu yuàn shēng。
溽暑快眠知簟好,晚凉徐觉喜诗成。rù shǔ kuài mián zhī diàn hǎo,wǎn liáng xú jué xǐ shī chéng。
人从蕲水当年寄,诗比韩公此日清。rén cóng qí shuǐ dāng nián jì,shī bǐ hán gōng cǐ rì qīng。
坐对更深谁是伴,唯应阙月共长庚。zuò duì gèng shēn shuí shì bàn,wéi yīng quē yuè gòng zhǎng gēng。

次韵寄题芙蕖馆三首

朱熹

乱山丛里有江乡,华馆清波引兴长。luàn shān cóng lǐ yǒu jiāng xiāng,huá guǎn qīng bō yǐn xīng zhǎng。
正喜白鸥轻易狎,忽惊红妓俨分行。zhèng xǐ bái ōu qīng yì xiá,hū jīng hóng jì yǎn fēn xíng。
临流更好挥椽笔,俯槛何妨接羽觞。lín liú gèng hǎo huī chuán bǐ,fǔ kǎn hé fáng jiē yǔ shāng。
共说仙翁闲日月,不因春草梦池塘。gòng shuō xiān wēng xián rì yuè,bù yīn chūn cǎo mèng chí táng。

次韵寄题芙蕖馆三首

朱熹

幻成飞阁笑谈馀,便有新荷水面铺。huàn chéng fēi gé xiào tán yú,biàn yǒu xīn hé shuǐ miàn pù。
指点清波浮菡萏,惊呼红影碎陬隅。zhǐ diǎn qīng bō fú hàn dàn,jīng hū hóng yǐng suì zōu yú。
且将伴侣同杯酒,不用君王予镜湖。qiě jiāng bàn lǚ tóng bēi jiǔ,bù yòng jūn wáng yǔ jìng hú。
多少故交台阁上,问渠落拓更能无。duō shǎo gù jiāo tái gé shàng,wèn qú luò tuò gèng néng wú。

次韵寄题芙蕖馆三首

朱熹

不须艇子棹歌来,且看芙蓉面面开。bù xū tǐng zi zhào gē lái,qiě kàn fú róng miàn miàn kāi。
卷里有诗都锦绣,席间无地可尘埃。juǎn lǐ yǒu shī dōu jǐn xiù,xí jiān wú dì kě chén āi。
风清月白琴三弄,绿暗红深酒一杯。fēng qīng yuè bái qín sān nòng,lǜ àn hóng shēn jiǔ yī bēi。
明日仲宣楼上去,越吟应是首频回。míng rì zhòng xuān lóu shàng qù,yuè yín yīng shì shǒu pín huí。

次韵雪后书事二首

朱熹

惆怅江头几树梅,杖藜行绕去还来。chóu chàng jiāng tóu jǐ shù méi,zhàng lí xíng rào qù hái lái。
前时雪压无寻处,昨夜月明依旧开。qián shí xuě yā wú xún chù,zuó yè yuè míng yī jiù kāi。
折寄遥怜人似玉,相思应恨劫成灰。zhé jì yáo lián rén shì yù,xiāng sī yīng hèn jié chéng huī。
沉吟日落寒鸦起,却望柴荆独自回。chén yín rì luò hán yā qǐ,què wàng chái jīng dú zì huí。

次韵雪后书事二首

朱熹

满山残雪对虚堂,想似当年辋口庄。mǎn shān cán xuě duì xū táng,xiǎng shì dāng nián wǎng kǒu zhuāng。
门掩不须垂铁锁,客来聊复共藜床。mén yǎn bù xū chuí tiě suǒ,kè lái liáo fù gòng lí chuáng。
故人闻道歌围暖,妙语空传醉墨香。gù rén wén dào gē wéi nuǎn,miào yǔ kōng chuán zuì mò xiāng。
莫为姬姜厌憔悴,论文把酒话偏长。mò wèi jī jiāng yàn qiáo cuì,lùn wén bǎ jiǔ huà piān zhǎng。

次秀野杂诗韵葺居二首

朱熹

丈人高卧碧江头,门掩西风万木秋。zhàng rén gāo wò bì jiāng tóu,mén yǎn xī fēng wàn mù qiū。
重喜青山还绕屋,却嫌黄叶渐平沟。zhòng xǐ qīng shān hái rào wū,què xián huáng yè jiàn píng gōu。
开轩且放浮岚入,决水徐通废圃流。kāi xuān qiě fàng fú lán rù,jué shuǐ xú tōng fèi pǔ liú。
便觉园林顿萧爽,不妨随境味玄幽。biàn jué yuán lín dùn xiāo shuǎng,bù fáng suí jìng wèi xuán yōu。

次秀野杂诗韵葺居二首

朱熹

向来鞅掌元非病,此日徜徉讵有妨。xiàng lái yāng zhǎng yuán fēi bìng,cǐ rì cháng yáng jù yǒu fáng。
自喜登台闲瘦竹,人惊步屧响空廊。zì xǐ dēng tái xián shòu zhú,rén jīng bù xiè xiǎng kōng láng。
高斋雨过新山色,曲沼风来旧水光。gāo zhāi yǔ guò xīn shān sè,qū zhǎo fēng lái jiù shuǐ guāng。
千里壮心殊未已,不应疏懒兴能长。qiān lǐ zhuàng xīn shū wèi yǐ,bù yīng shū lǎn xīng néng zhǎng。

次秀野杂诗韵刻漏

朱熹

无疑莫诣君平肆,任运休寻季主家。wú yí mò yì jūn píng sì,rèn yùn xiū xún jì zhǔ jiā。
谩设铜壶候尺咫,闲参玉表验分差。mán shè tóng hú hòu chǐ zhǐ,xián cān yù biǎo yàn fēn chà。
不妨启处知时节,那更荣枯纪岁华。bù fáng qǐ chù zhī shí jié,nà gèng róng kū jì suì huá。
却羡升平好官府,日高三丈放朝衙。què xiàn shēng píng hǎo guān fǔ,rì gāo sān zhàng fàng cháo yá。

次秀野杂诗韵栗熟

朱熹

树杂椅桐继国风,莫教林下长蒿蓬。shù zá yǐ tóng jì guó fēng,mò jiào lín xià zhǎng hāo péng。
共期秋实充肠饱,不羡春华转眼空。gòng qī qiū shí chōng cháng bǎo,bù xiàn chūn huá zhuǎn yǎn kōng。
病起数升传药录,晨兴三咽学仙翁。bìng qǐ shù shēng chuán yào lù,chén xīng sān yàn xué xiān wēng。
樱桃浪得银丝荐,一笑才堪发面红。yīng táo làng dé yín sī jiàn,yī xiào cái kān fā miàn hóng。

次秀野杂诗韵山药

朱熹

怪来朽壤耀琼英,小斸倾筐可代耕。guài lái xiǔ rǎng yào qióng yīng,xiǎo zhǔ qīng kuāng kě dài gēng。
豢豹于人尽无分,蹲鸱从此不须生。huàn bào yú rén jǐn wú fēn,dūn chī cóng cǐ bù xū shēng。
雪镵但使身长健,石鼎何妨手自烹。xuě chán dàn shǐ shēn zhǎng jiàn,shí dǐng hé fáng shǒu zì pēng。
欲赋玉延无好语,羞论蜂蜜与羊羹。yù fù yù yán wú hǎo yǔ,xiū lùn fēng mì yǔ yáng gēng。