古诗词

伏蒙秘阁张丈宠顾下邑并以长篇为贶降叹之馀牵勉继韵仰求斤削僭率皇恐

朱熹

向来灭迹东山东,闭门不问乌雌雄。xiàng lái miè jì dōng shān dōng,bì mén bù wèn wū cí xióng。
门前有路向尘土,两足未举心先慵。mén qián yǒu lù xiàng chén tǔ,liǎng zú wèi jǔ xīn xiān yōng。
当时亦有车马客,此意欲说嗟谁同。dāng shí yì yǒu chē mǎ kè,cǐ yì yù shuō jiē shuí tóng。
穷居聊复追仲蔚,笃论何必须刘龚。qióng jū liáo fù zhuī zhòng wèi,dǔ lùn hé bì xū liú gōng。
平生故人子张子,相思安得长相从。píng shēng gù rén zi zhāng zi,xiāng sī ān dé zhǎng xiāng cóng。
每劳书疏问生死,坐想星宿罗心胸。měi láo shū shū wèn shēng sǐ,zuò xiǎng xīng sù luó xīn xiōng。
几年持节汉水上,木牛流马旌旗红。jǐ nián chí jié hàn shuǐ shàng,mù niú liú mǎ jīng qí hóng。
君王辍馈思颇牧,外庸且讫来朝宗。jūn wáng chuò kuì sī pǒ mù,wài yōng qiě qì lái cháo zōng。
因能过我紫霄下,后乘载得珠帘栊。yīn néng guò wǒ zǐ xiāo xià,hòu chéng zài dé zhū lián lóng。
苍颜白发应笑我,曷不饱卧陶窗风。cāng yán bái fā yīng xiào wǒ,hé bù bǎo wò táo chuāng fēng。
开樽鹅池水清激,下马醮石烟空蒙。kāi zūn é chí shuǐ qīng jī,xià mǎ jiào shí yān kōng méng。
须臾路转山更好,摩天巨刃排双峰。xū yú lù zhuǎn shān gèng hǎo,mó tiān jù rèn pái shuāng fēng。
少看银河忽倒挂,直欲跳下清泠中。shǎo kàn yín hé hū dào guà,zhí yù tiào xià qīng líng zhōng。
南临汇泽共指点,缥缈贝阙浮珠宫。nán lín huì zé gòng zhǐ diǎn,piāo miǎo bèi quē fú zhū gōng。
公言平日爱登览,到此一洗群山空。gōng yán píng rì ài dēng lǎn,dào cǐ yī xǐ qún shān kōng。
坐间为我出奇句,不用远寄南飞鸿。zuò jiān wèi wǒ chū qí jù,bù yòng yuǎn jì nán fēi hóng。
上言云泉足奇赏,下叹契阔欢相逢。shàng yán yún quán zú qí shǎng,xià tàn qì kuò huān xiāng féng。
纷吾失脚堕世网,乃有此会宁天穷。fēn wú shī jiǎo duò shì wǎng,nǎi yǒu cǐ huì níng tiān qióng。
流光过眼惊昨梦,旧约回首羞尘容。liú guāng guò yǎn jīng zuó mèng,jiù yuē huí shǒu xiū chén róng。
明朝却上烟艇去,灭没万顷追凫翁。míng cháo què shàng yān tǐng qù,miè méi wàn qǐng zhuī fú wēng。
朱熹

朱熹

朱熹(1130年9月15日~1200年4月23日),行五十二,小名沋郎,小字季延,字元晦,一字仲晦,号晦庵,晚称晦翁,又称紫阳先生、考亭先生、沧州病叟、云谷老人、沧洲病叟、逆翁。谥文,又称朱文公。汉族,祖籍南宋江南东路徽州府婺源县(今江西省婺源),出生于南剑州尤溪(今属福建三明市)。南宋著名的理学家、思想家、哲学家、教育家、诗人、闽学派的代表人物,世称朱子,是孔子、孟子以来最杰出的弘扬儒学的大师。 朱熹的作品>>

猜您喜欢

留安溪三日按事未竟

朱熹

县郭四依山,清流下如驶。xiàn guō sì yī shān,qīng liú xià rú shǐ。
居民烟火少,市列无行次。jū mín yān huǒ shǎo,shì liè wú xíng cì。
岚阴常至午,阳景犹氛翳。lán yīn cháng zhì wǔ,yáng jǐng yóu fēn yì。
向夕悲风多,游子不遑寐。xiàng xī bēi fēng duō,yóu zi bù huáng mèi。
我来亦何事,吏乘古所记。wǒ lái yì hé shì,lì chéng gǔ suǒ jì。
奉檄正淹留,何当语归计。fèng xí zhèng yān liú,hé dāng yǔ guī jì。

感事有叹

朱熹

荣华难久恃,代谢安可量。róng huá nán jiǔ shì,dài xiè ān kě liàng。
宿昔堂上饮,今归荒草乡。sù xī táng shàng yǐn,jīn guī huāng cǎo xiāng。
高台一以倾,穗帐施空房。gāo tái yī yǐ qīng,suì zhàng shī kōng fáng。
繁弦既阙奏,缓舞亦辍行。fán xián jì quē zòu,huǎn wǔ yì chuò xíng。
桃李自妍华,春风自飘扬。táo lǐ zì yán huá,chūn fēng zì piāo yáng。
恋幄靡遗思,更衣有馀芳。liàn wò mí yí sī,gèng yī yǒu yú fāng。
身徂名亦灭,事往恨空长。shēn cú míng yì miè,shì wǎng hèn kōng zhǎng。
寄语繁华子,古今同一伤。jì yǔ fán huá zi,gǔ jīn tóng yī shāng。

夏日

朱熹

凉气集幽树,清阴生广庭。liáng qì jí yōu shù,qīng yīn shēng guǎng tíng。
偶兹憩烦燠,忽忆郊园行。ǒu zī qì fán yù,hū yì jiāo yuán xíng。
婉娩碧草滋,迢递玄蝉鸣。wǎn miǎn bì cǎo zī,tiáo dì xuán chán míng。
官曹且休暇,自适幽居情。guān cáo qiě xiū xiá,zì shì yōu jū qíng。

秋夜叹

朱熹

秋风淅沥鸣清商,秋草未死啼寒螀。qiū fēng xī lì míng qīng shāng,qiū cǎo wèi sǐ tí hán jiāng。
幽人幽人起晤叹,仰视河汉天中央。yōu rén yōu rén qǐ wù tàn,yǎng shì hé hàn tiān zhōng yāng。
河汉西流去不息,人生辛苦何终极。hé hàn xī liú qù bù xī,rén shēng xīn kǔ hé zhōng jí。
苍山万叠云气深,去鍊形魂生羽翼。cāng shān wàn dié yún qì shēn,qù liàn xíng hún shēng yǔ yì。

茅舍独饮

朱熹

出身从吏役,驱车涉穷山。chū shēn cóng lì yì,qū chē shè qióng shān。
日落阴景晦,天高风气寒。rì luò yīn jǐng huì,tiān gāo fēng qì hán。
岂无斗酒资,独酌谁为欢。qǐ wú dòu jiǔ zī,dú zhuó shuí wèi huān。
一杯且复醉,百念中阑干。yī bēi qiě fù zuì,bǎi niàn zhōng lán gàn。

登罗汉峰

朱熹

休暇曹事简,登高恣窥临。xiū xiá cáo shì jiǎn,dēng gāo zì kuī lín。
徜徉偶此地,旷望披尘襟。cháng yáng ǒu cǐ dì,kuàng wàng pī chén jīn。
落日瞰远郊,暮色生寒阴。luò rì kàn yuǎn jiāo,mù sè shēng hán yīn。
欢娱未云已,更欲穷幽寻。huān yú wèi yún yǐ,gèng yù qióng yōu xún。
行披茂树尽,豁见沧溟深。xíng pī mào shù jǐn,huō jiàn cāng míng shēn。
恨无双飞翼,往诣蓬山岑。hèn wú shuāng fēi yì,wǎng yì péng shān cén。

登面山亭

朱熹

新亭夙所闻,登眺遂兹日。xīn tíng sù suǒ wén,dēng tiào suì zī rì。
极目但苍茫,前瞻如有失。jí mù dàn cāng máng,qián zhān rú yǒu shī。
烟鬟稍呈露,众岭方含郁。yān huán shāo chéng lù,zhòng lǐng fāng hán yù。
长啸天风来,云散空宇碧。zhǎng xiào tiān fēng lái,yún sàn kōng yǔ bì。

试院即事

朱熹

端居惜春晚,庭树绿已深。duān jū xī chūn wǎn,tíng shù lǜ yǐ shēn。
重门掩昼静,高馆正阴沈。zhòng mén yǎn zhòu jìng,gāo guǎn zhèng yīn shěn。
披衣步前除,悟物怀贞心。pī yī bù qián chú,wù wù huái zhēn xīn。
澹泊方自适,好鸟鸣高林。dàn pō fāng zì shì,hǎo niǎo míng gāo lín。

借王嘉叟所藏赵祖文画孙兴公天台赋凝思幽岩朗咏长川一幅有契于心因作此诗二首

朱熹

翩然乘孤鹤,往至苍崖巅。piān rán chéng gū hè,wǎng zhì cāng yá diān。
上有桂树林,下有清泠渊。shàng yǒu guì shù lín,xià yǒu qīng líng yuān。
洗心咏太素,泛景窥灵诠。xǐ xīn yǒng tài sù,fàn jǐng kuī líng quán。
栖身托岁暮,毕此岩中缘。qī shēn tuō suì mù,bì cǐ yán zhōng yuán。

借王嘉叟所藏赵祖文画孙兴公天台赋凝思幽岩朗咏长川一幅有契于心因作此诗二首

朱熹

山空四无人,涧树生凉秋。shān kōng sì wú rén,jiàn shù shēng liáng qiū。
杖策忘所适,水木娱清幽。zhàng cè wàng suǒ shì,shuǐ mù yú qīng yōu。
散发尘外飙,濯足清瑶流。sàn fā chén wài biāo,zhuó zú qīng yáo liú。
静啸长林内,举翮仍丹丘。jìng xiào zhǎng lín nèi,jǔ hé réng dān qiū。

教思堂作示诸同志

朱熹

吏局了无事,横舍终日闲。lì jú le wú shì,héng shě zhōng rì xián。
庭树秋风至,凉气满窗间。tíng shù qiū fēng zhì,liáng qì mǎn chuāng jiān。
高阁富文史,诸生时往还。gāo gé fù wén shǐ,zhū shēng shí wǎng hái。
纵谈忽忘倦,时观非云悭。zòng tán hū wàng juàn,shí guān fēi yún qiān。
咏归同与点,坐忘庶希颜。yǒng guī tóng yǔ diǎn,zuò wàng shù xī yán。
尘累日以销,何必栖空山。chén lèi rì yǐ xiāo,hé bì qī kōng shān。

再得古木

朱熹

青山一何深,上下尽云木。qīng shān yī hé shēn,shàng xià jǐn yún mù。
中有千岁姿,偃蹇卧寒谷。zhōng yǒu qiān suì zī,yǎn jiǎn wò hán gǔ。
明堂不徵材,大匠肯回目。míng táng bù zhēng cái,dà jiàng kěn huí mù。
樵斧莫谩寻,从渠媚幽独。qiáo fǔ mò mán xún,cóng qú mèi yōu dú。

示诸同志

朱熹

夏木已云暗,时禽变新声。xià mù yǐ yún àn,shí qín biàn xīn shēng。
林园草被径,端居有馀清。lín yuán cǎo bèi jìng,duān jū yǒu yú qīng。
端居亦何为,日夕掩柴荆。duān jū yì hé wèi,rì xī yǎn chái jīng。
静有弦诵乐,而无尘虑并。jìng yǒu xián sòng lè,ér wú chén lǜ bìng。
良朋肯顾予,尚有夙心倾。liáng péng kěn gù yǔ,shàng yǒu sù xīn qīng。
深惭未闻道,折衷非所宁。shēn cán wèi wén dào,zhé zhōng fēi suǒ níng。
眷焉抚流光,中夜叹以惊。juàn yān fǔ liú guāng,zhōng yè tàn yǐ jīng。
高山徒仰止,远道何由征。gāo shān tú yǎng zhǐ,yuǎn dào hé yóu zhēng。

示四弟

朱熹

十日一洗沐,诸生各归休。shí rì yī xǐ mù,zhū shēng gè guī xiū。
虚斋息群响,兀坐心悠悠。xū zhāi xī qún xiǎng,wù zuò xīn yōu yōu。
雨久苔径荒,林深鸟啼幽。yǔ jiǔ tái jìng huāng,lín shēn niǎo tí yōu。
阶前树萱草,与子俱忘忧。jiē qián shù xuān cǎo,yǔ zi jù wàng yōu。

还家即事

朱熹

献岁事行役,徂春始还归。xiàn suì shì xíng yì,cú chūn shǐ hái guī。
昔往草未芳,今来翠成帏。xī wǎng cǎo wèi fāng,jīn lái cuì chéng wéi。
扶疏满园阴,时禽互翻飞。fú shū mǎn yuán yīn,shí qín hù fān fēi。
丛萱亦已秀,丹葩耀晨辉。cóng xuān yì yǐ xiù,dān pā yào chén huī。
即事谁与娱,淹留自忘机。jí shì shuí yǔ yú,yān liú zì wàng jī。
日暮复出门,怅然心事违。rì mù fù chū mén,chàng rán xīn shì wéi。
古人不可见,独掩荒园扉。gǔ rén bù kě jiàn,dú yǎn huāng yuán fēi。