古诗词

谢张彦辅留别之作

朱熹

一别屡更岁,思君无已时。yī bié lǚ gèng suì,sī jūn wú yǐ shí。
知君亦念我,相望两嗟咨。zhī jūn yì niàn wǒ,xiāng wàng liǎng jiē zī。
我病卧田间,君行护疆陲。wǒ bìng wò tián jiān,jūn xíng hù jiāng chuí。
隐显既殊迹,会合安可期。yǐn xiǎn jì shū jì,huì hé ān kě qī。
今年定何年,有此一段奇。jīn nián dìng hé nián,yǒu cǐ yī duàn qí。
我来五峰阳,君归九江湄。wǒ lái wǔ fēng yáng,jūn guī jiǔ jiāng méi。
闻君肯来辱,欢喜不自持。wén jūn kěn lái rǔ,huān xǐ bù zì chí。
迎君紫霄峰,举觞白鹅池。yíng jūn zǐ xiāo fēng,jǔ shāng bái é chí。
强健初共欣,艰棘旋相悲。qiáng jiàn chū gòng xīn,jiān jí xuán xiāng bēi。
相顾出危涕,薄言首东岐。xiāng gù chū wēi tì,báo yán shǒu dōng qí。
留连十日饮,怆恨八哀诗。liú lián shí rì yǐn,chuàng hèn bā āi shī。
散怀水石幽,遂忘筋力疲。sàn huái shuǐ shí yōu,suì wàng jīn lì pí。
雄篇既鼎来,逸韵方穷追。xióng piān jì dǐng lái,yì yùn fāng qióng zhuī。
云胡遽告别,牙纛风披披。yún hú jù gào bié,yá dào fēng pī pī。
揽祛不得留,酌酒前致辞。lǎn qū bù dé liú,zhuó jiǔ qián zhì cí。
愿君酬此觞,去上白玉墀。yuàn jūn chóu cǐ shāng,qù shàng bái yù chí。
国论罄忠益,庙谟参设施。guó lùn qìng zhōng yì,miào mó cān shè shī。
一请正纪纲,再请诛羌夷。yī qǐng zhèng jì gāng,zài qǐng zhū qiāng yí。
及时树勋业,慰我空山饥。jí shí shù xūn yè,wèi wǒ kōng shān jī。
朱熹

朱熹

朱熹(1130年9月15日~1200年4月23日),行五十二,小名沋郎,小字季延,字元晦,一字仲晦,号晦庵,晚称晦翁,又称紫阳先生、考亭先生、沧州病叟、云谷老人、沧洲病叟、逆翁。谥文,又称朱文公。汉族,祖籍南宋江南东路徽州府婺源县(今江西省婺源),出生于南剑州尤溪(今属福建三明市)。南宋著名的理学家、思想家、哲学家、教育家、诗人、闽学派的代表人物,世称朱子,是孔子、孟子以来最杰出的弘扬儒学的大师。 朱熹的作品>>

猜您喜欢

入瑞岩道间得四绝句呈彦集充父二兄

朱熹

翩翩一马两肩舆,路转秋原十里馀。piān piān yī mǎ liǎng jiān yú,lù zhuǎn qiū yuán shí lǐ yú。
共说前山深更好,不辞迢递款禅居。gòng shuō qián shān shēn gèng hǎo,bù cí tiáo dì kuǎn chán jū。

入瑞岩道间得四绝句呈彦集充父二兄

朱熹

清溪流过碧山头,空水澄鲜一色秋。qīng xī liú guò bì shān tóu,kōng shuǐ chéng xiān yī sè qiū。
隔断红尘三十里,白云黄叶共悠悠。gé duàn hóng chén sān shí lǐ,bái yún huáng yè gòng yōu yōu。

入瑞岩道间得四绝句呈彦集充父二兄

朱熹

风高木落晚秋时,日暮千林黄叶稀。fēng gāo mù luò wǎn qiū shí,rì mù qiān lín huáng yè xī。
只有苍苍谷中树,岁寒心事不相违。zhǐ yǒu cāng cāng gǔ zhōng shù,suì hán xīn shì bù xiāng wéi。

寿母生朝其二

朱熹

敬为生朝举一觞,短歌歌罢意偏长。jìng wèi shēng cháo jǔ yī shāng,duǎn gē gē bà yì piān zhǎng。
愿言寿考宜孙子,绿鬓朱颜乐未央。yuàn yán shòu kǎo yí sūn zi,lǜ bìn zhū yán lè wèi yāng。

寿母生朝其二

朱熹

阴澹园林岁欲霜,怪来和气满中堂。yīn dàn yuán lín suì yù shuāng,guài lái hé qì mǎn zhōng táng。
要知积善工夫巧,变得人间作寿乡。yào zhī jī shàn gōng fū qiǎo,biàn dé rén jiān zuò shòu xiāng。

偶题三首

朱熹

门外青山翠紫堆,幅巾终日面崔嵬。mén wài qīng shān cuì zǐ duī,fú jīn zhōng rì miàn cuī wéi。
只看云断成飞雨,不道云从底处来。zhǐ kàn yún duàn chéng fēi yǔ,bù dào yún cóng dǐ chù lái。

偶题三首

朱熹

擘开苍峡吼奔雷,万斛飞泉涌出来。bāi kāi cāng xiá hǒu bēn léi,wàn hú fēi quán yǒng chū lái。
断梗枯槎无泊处,一川寒碧自萦回。duàn gěng kū chá wú pō chù,yī chuān hán bì zì yíng huí。

偶题三首

朱熹

步随流水觅溪源,行到源头却惘然。bù suí liú shuǐ mì xī yuán,xíng dào yuán tóu què wǎng rán。
始悟真源行不到,倚筇随处弄潺湲。shǐ wù zhēn yuán xíng bù dào,yǐ qióng suí chù nòng chán yuán。

用西林旧韵二首

朱熹

一自篮舆去不回,故山空锁旧池台。yī zì lán yú qù bù huí,gù shān kōng suǒ jiù chí tái。
伤心触目经行处,几度亲陪杖屦来。shāng xīn chù mù jīng xíng chù,jǐ dù qīn péi zhàng jù lái。

用西林旧韵二首

朱熹

上疏归来空皂囊,未妨随意宿僧房。shàng shū guī lái kōng zào náng,wèi fáng suí yì sù sēng fáng。
旧题岁月那堪数,惭愧平生一瓣香。jiù tí suì yuè nà kān shù,cán kuì píng shēng yī bàn xiāng。

次韵傅丈武夷道中五绝句

朱熹

地久天长岁不留,坐来念念失藏舟。dì jiǔ tiān zhǎng suì bù liú,zuò lái niàn niàn shī cáng zhōu。
回看万法皆儿戏,还直先生一笑不。huí kàn wàn fǎ jiē ér xì,hái zhí xiān shēng yī xiào bù。

次韵傅丈武夷道中五绝句

朱熹

分符拥节几经年,闻道方成屋数椽。fēn fú yōng jié jǐ jīng nián,wén dào fāng chéng wū shù chuán。
只恐未容高枕卧,却须持橐听鸣鞭。zhǐ kǒng wèi róng gāo zhěn wò,què xū chí tuó tīng míng biān。

次韵傅丈武夷道中五绝句

朱熹

勋业今从镜里休,箧中空有敝貂裘。xūn yè jīn cóng jìng lǐ xiū,qiè zhōng kōng yǒu bì diāo qiú。
死灰那复飞扬意,惠许深惭不易酬。sǐ huī nà fù fēi yáng yì,huì xǔ shēn cán bù yì chóu。

次韵傅丈武夷道中五绝句

朱熹

常记桐城十载前,几回风雨对床眠。cháng jì tóng chéng shí zài qián,jǐ huí fēng yǔ duì chuáng mián。
他年空忆今年事,却说黄亭共惘然。tā nián kōng yì jīn nián shì,què shuō huáng tíng gòng wǎng rán。

次韵傅丈武夷道中五绝句

朱熹

诸郎步武各骎骎,季子尤怜产万金。zhū láng bù wǔ gè qīn qīn,jì zi yóu lián chǎn wàn jīn。
衣钵相传自端的,老生无用与安心。yī bō xiāng chuán zì duān de,lǎo shēng wú yòng yǔ ān xīn。