古诗词

次韵刘世德见赠

邹浩

诗书久与壮心期,邂逅尘埃满客衣。shī shū jiǔ yǔ zhuàng xīn qī,xiè hòu chén āi mǎn kè yī。
不分寿陵终失步,更怜蘧瑗早知非。bù fēn shòu líng zhōng shī bù,gèng lián qú yuàn zǎo zhī fēi。
龙蟠旧水风雷在,玉韫寒山草木辉。lóng pán jiù shuǐ fēng léi zài,yù yùn hán shān cǎo mù huī。
大抵穷通有时节,莫将吾道羡雄飞。dà dǐ qióng tōng yǒu shí jié,mò jiāng wú dào xiàn xióng fēi。
邹浩

邹浩

邹浩(1060—1111)字志完,遇赦归里后于周线巷住处辟一园名“道乡”,故自号道乡居士,常州晋陵(今江苏常州)人。生于宋仁宗嘉祐五年,卒於徽宗政和元年,年五十二岁。元丰五年(1082)进士,调扬州颍昌府教授。吕公著、范纯仁为郡守,皆礼遇之。哲宗朝,为右正言,累上疏言事。章惇独相用事,浩露章数其不忠,因削官,羁管新州。徽宗立,复为右正言,累迁兵部侍郎两谪岭表,复直龙图阁。卒谥忠,学者称道乡先生。浩著《道乡集》四十卷,《四库总目》传于世。 邹浩的作品>>

猜您喜欢

次韵胡秀才遗桃花

邹浩

灼灼桃源数朵红,青禽传到荜门中。zhuó zhuó táo yuán shù duǒ hóng,qīng qín chuán dào bì mén zhōng。
傍人只喜窥春色,达士元来寄祖风。bàng rén zhǐ xǐ kuī chūn sè,dá shì yuán lái jì zǔ fēng。
谩说几经千岁赏,会须一笑万缘空。mán shuō jǐ jīng qiān suì shǎng,huì xū yī xiào wàn yuán kōng。
沉香散处圆蒲稳,花自蕃鲜体自同。chén xiāng sàn chù yuán pú wěn,huā zì fān xiān tǐ zì tóng。

次韵慕公实

邹浩

从来文史足三冬,何事明时作退翁。cóng lái wén shǐ zú sān dōng,hé shì míng shí zuò tuì wēng。
刺口岂能论扰扰,冥心直欲似空空。cì kǒu qǐ néng lùn rǎo rǎo,míng xīn zhí yù shì kōng kōng。
半轩苍莽雨初霁,一钓清泠月正胧。bàn xuān cāng mǎng yǔ chū jì,yī diào qīng líng yuè zhèng lóng。
好把晨昏付香火,个中真乐更无穷。hǎo bǎ chén hūn fù xiāng huǒ,gè zhōng zhēn lè gèng wú qióng。

和通判王定国承议游竹西

邹浩

流年忽忽又残春,策杖郊原肯厌频。liú nián hū hū yòu cán chūn,cè zhàng jiāo yuán kěn yàn pín。
往古来今何足校,闲花幽草自争新。wǎng gǔ lái jīn hé zú xiào,xián huā yōu cǎo zì zhēng xīn。
旋开酒蚁成高会,共解名缰作逸民。xuán kāi jiǔ yǐ chéng gāo huì,gòng jiě míng jiāng zuò yì mín。
随处怡然真有味,不须千里忆吴莼。suí chù yí rán zhēn yǒu wèi,bù xū qiān lǐ yì wú chún。

和通判王定国承议游竹西

邹浩

一霎狂飙破晓阴,春光极目几千寻。yī shà kuáng biāo pò xiǎo yīn,chūn guāng jí mù jǐ qiān xún。
会须胜事追莲社,更约幽人访竹林。huì xū shèng shì zhuī lián shè,gèng yuē yōu rén fǎng zhú lín。
渺渺平田涵白水,萧萧苍桧聒清音。miǎo miǎo píng tián hán bái shuǐ,xiāo xiāo cāng guì guā qīng yīn。
郑虔才大犹遭骂,重愧持杯许脱簪。zhèng qián cái dà yóu zāo mà,zhòng kuì chí bēi xǔ tuō zān。

送胡适道秀才东归

邹浩

十年星散忽相逢,寂寞芜城古頖宫。shí nián xīng sàn hū xiāng féng,jì mò wú chéng gǔ pàn gōng。
一炷澄泥窥祖要,三卮浮蚁对春丛。yī zhù chéng ní kuī zǔ yào,sān zhī fú yǐ duì chūn cóng。
牢刍岂解留天骥,云路还闻逐塞鸿。láo chú qǐ jiě liú tiān jì,yún lù hái wén zhú sāi hóng。
莲社故人如见问,为言涉世百无功。lián shè gù rén rú jiàn wèn,wèi yán shè shì bǎi wú gōng。

次韵蔡宽夫解元暮春见怀

邹浩

九十青阳安在哉,临风搔首谩迟回。jiǔ shí qīng yáng ān zài zāi,lín fēng sāo shǒu mán chí huí。
春于我辈非无意,诗必先成为有才。chūn yú wǒ bèi fēi wú yì,shī bì xiān chéng wèi yǒu cái。
拖架酴醾香破麝,翻阶芍药大逾杯。tuō jià tú mí xiāng pò shè,fān jiē sháo yào dà yú bēi。
病除更约归愚子,浮蚁犹堪席地开。bìng chú gèng yuē guī yú zi,fú yǐ yóu kān xí dì kāi。

次韵蔡宽夫解元暮春见怀

邹浩

惊红簌簌点苍苔,春去黄鹂唤不回。jīng hóng sù sù diǎn cāng tái,chūn qù huáng lí huàn bù huí。
九藏脉参知我病,千人笔扫见君才。jiǔ cáng mài cān zhī wǒ bìng,qiān rén bǐ sǎo jiàn jūn cái。
会须磥砢挥谈麈,方悟蜿蜒落酒杯。huì xū lěi kē huī tán zhǔ,fāng wù wān yán luò jiǔ bēi。
命驾相应怜叔夜,笑颜一月几能开。mìng jià xiāng yīng lián shū yè,xiào yán yī yuè jǐ néng kāi。

又倒用前韵

邹浩

休论花草与楼台,借得江南叠嶂开。xiū lùn huā cǎo yǔ lóu tái,jiè dé jiāng nán dié zhàng kāi。
纵使春归无觅处,何妨人乐自持杯。zòng shǐ chūn guī wú mì chù,hé fáng rén lè zì chí bēi。
棋如孙武推多算,诗似颜渊已竭才。qí rú sūn wǔ tuī duō suàn,shī shì yán yuān yǐ jié cái。
早晚竹林修故事,更看君笔灿昭回。zǎo wǎn zhú lín xiū gù shì,gèng kàn jūn bǐ càn zhāo huí。

送及之贤良游钱塘

邹浩

屏迹人间二十年,下帷搰搰究陈编。píng jì rén jiān èr shí nián,xià wéi hú hú jiū chén biān。
新书曾入老商盼,高弟谁如颜子贤。xīn shū céng rù lǎo shāng pàn,gāo dì shuí rú yán zi xián。
策杖青山元有约,挥金红药故无缘。cè zhàng qīng shān yuán yǒu yuē,huī jīn hóng yào gù wú yuán。
岂宜便隐双溪去,优诏行闻坠日边。qǐ yí biàn yǐn shuāng xī qù,yōu zhào xíng wén zhuì rì biān。

送俞秀老归维扬

邹浩

踏雪驱驱原宪履,御风猎猎老莱衣。tà xuě qū qū yuán xiàn lǚ,yù fēng liè liè lǎo lái yī。
情投岂比钟山出,兴尽远同剡水归。qíng tóu qǐ bǐ zhōng shān chū,xīng jǐn yuǎn tóng shàn shuǐ guī。
炀帝池边松荫远,维摩室内烛光微。yáng dì chí biān sōng yīn yuǎn,wéi mó shì nèi zhú guāng wēi。
携筇促席相羊处,应记当年接下机。xié qióng cù xí xiāng yáng chù,yīng jì dāng nián jiē xià jī。

戏孙扬休

邹浩

耿耿僧坊寄日边,晚移穷巷避諠阗。gěng gěng sēng fāng jì rì biān,wǎn yí qióng xiàng bì xuān tián。
羹藜不饱同攻苦,秣马言归独处先。gēng lí bù bǎo tóng gōng kǔ,mò mǎ yán guī dú chù xiān。
木叶已随风力远,霜轮行作璧形圆。mù yè yǐ suí fēng lì yuǎn,shuāng lún xíng zuò bì xíng yuán。
衣冠返敝文昌路,何似高堂坦腹眠。yī guān fǎn bì wén chāng lù,hé shì gāo táng tǎn fù mián。

简李子温推官

邹浩

太冲当日号无兄,苗裔于今更绝伦。tài chōng dāng rì hào wú xiōng,miáo yì yú jīn gèng jué lún。
力究本原书簏富,唾成珠玉锦囊新。lì jiū běn yuán shū lù fù,tuò chéng zhū yù jǐn náng xīn。
龙门久欲攀高躅,鼎角方欣觇后尘。lóng mén jiǔ yù pān gāo zhú,dǐng jiǎo fāng xīn chān hòu chén。
借问竹溪馀地否,狂吟聊伴谪仙人。jiè wèn zhú xī yú dì fǒu,kuáng yín liáo bàn zhé xiān rén。

寄周廉彦

邹浩

不见冰清几岁周,乘风举翮恨无由。bù jiàn bīng qīng jǐ suì zhōu,chéng fēng jǔ hé hèn wú yóu。
濒江松竹三秋后,隐几情怀万事休。bīn jiāng sōng zhú sān qiū hòu,yǐn jǐ qíng huái wàn shì xiū。
险阻艰难空蚁斗,东西南北正萍浮。xiǎn zǔ jiān nán kōng yǐ dòu,dōng xī nán běi zhèng píng fú。
与君相好如兄弟,莫惜微言为置邮。yǔ jūn xiāng hǎo rú xiōng dì,mò xī wēi yán wèi zhì yóu。

风起有感

邹浩

秋来郁郁但炎蒸,一夜狂飙骇四邻。qiū lái yù yù dàn yán zhēng,yī yè kuáng biāo hài sì lín。
断送冥鸿尤得势,留连残暑更无因。duàn sòng míng hóng yóu dé shì,liú lián cán shǔ gèng wú yīn。
镜中鬓发虽非故,窗下灯檠渐可亲。jìng zhōng bìn fā suī fēi gù,chuāng xià dēng qíng jiàn kě qīn。
勿似安仁儿女态,由看节物重悲辛。wù shì ān rén ér nǚ tài,yóu kàn jié wù zhòng bēi xīn。

班超

邹浩

功名从古病难成,况作天西绝域行。gōng míng cóng gǔ bìng nán chéng,kuàng zuò tiān xī jué yù xíng。
纵有平陵同落落,其如卫候尚营营。zòng yǒu píng líng tóng luò luò,qí rú wèi hòu shàng yíng yíng。
杀妻吴起终遭逐,上疏鸿卿不免刑。shā qī wú qǐ zhōng zāo zhú,shàng shū hóng qīng bù miǎn xíng。
定远独能逢圣主,千年万岁蔼嘉声。dìng yuǎn dú néng féng shèng zhǔ,qiān nián wàn suì ǎi jiā shēng。