古诗词

送王宪赴阙

邹浩

凤诏传天北,輶轩指建章。fèng zhào chuán tiān běi,yóu xuān zhǐ jiàn zhāng。
既能思贾谊,何患老冯唐。jì néng sī jiǎ yì,hé huàn lǎo féng táng。
况是高门庆,从来美誉彰。kuàng shì gāo mén qìng,cóng lái měi yù zhāng。
灵台悬宝镜,峻节凛秋霜。líng tái xuán bǎo jìng,jùn jié lǐn qiū shuāng。
庖刃诚难敌,黄陂岂易量。páo rèn chéng nán dí,huáng bēi qǐ yì liàng。
承家但清白,报国颇施张。chéng jiā dàn qīng bái,bào guó pǒ shī zhāng。
属部分氂犬,终朝事锦囊。shǔ bù fēn máo quǎn,zhōng cháo shì jǐn náng。
收功殊俗士,知已恃明王。shōu gōng shū sú shì,zhī yǐ shì míng wáng。
此去堪前贺,胡为独倍伤。cǐ qù kān qián hè,hú wèi dú bèi shāng。
昔沾淮水润,今借德星光。xī zhān huái shuǐ rùn,jīn jiè dé xīng guāng。
折柳故多恨,衔环空不忘。zhé liǔ gù duō hèn,xián huán kōng bù wàng。
他年重望履,应已步岩廊。tā nián zhòng wàng lǚ,yīng yǐ bù yán láng。
邹浩

邹浩

邹浩(1060—1111)字志完,遇赦归里后于周线巷住处辟一园名“道乡”,故自号道乡居士,常州晋陵(今江苏常州)人。生于宋仁宗嘉祐五年,卒於徽宗政和元年,年五十二岁。元丰五年(1082)进士,调扬州颍昌府教授。吕公著、范纯仁为郡守,皆礼遇之。哲宗朝,为右正言,累上疏言事。章惇独相用事,浩露章数其不忠,因削官,羁管新州。徽宗立,复为右正言,累迁兵部侍郎两谪岭表,复直龙图阁。卒谥忠,学者称道乡先生。浩著《道乡集》四十卷,《四库总目》传于世。 邹浩的作品>>

猜您喜欢

东山

邹浩

七星峰顶绝纤埃,不负烟霞双眼开。qī xīng fēng dǐng jué xiān āi,bù fù yān xiá shuāng yǎn kāi。
昨日湘南遥指处,飞腾今向此中来。zuó rì xiāng nán yáo zhǐ chù,fēi téng jīn xiàng cǐ zhōng lái。

寄题妙峰阁慧照堂

邹浩

妙峰阁外云收翳,慧照堂中日放光。miào fēng gé wài yún shōu yì,huì zhào táng zhōng rì fàng guāng。
大地山河都见了,此心聊寄一垆香。dà dì shān hé dōu jiàn le,cǐ xīn liáo jì yī lú xiāng。

叶筠元礼留饮

邹浩

天造移居汉水湄,岭边欣与故人期。tiān zào yí jū hàn shuǐ méi,lǐng biān xīn yǔ gù rén qī。
红灯暖照金波动,全胜来仙阁上时。hóng dēng nuǎn zhào jīn bō dòng,quán shèng lái xiān gé shàng shí。

叶筠元礼留饮

邹浩

殷勤留我共清樽,无限情怀子细论。yīn qín liú wǒ gòng qīng zūn,wú xiàn qíng huái zi xì lùn。
天色亦如人意好,晚来星斗满前轩。tiān sè yì rú rén yì hǎo,wǎn lái xīng dòu mǎn qián xuān。

寓寿宁方丈州人求识面继来焚香作礼戏呈晓老

邹浩

维摩丈室一张床,暂寄清宵梦几场。wéi mó zhàng shì yī zhāng chuáng,zàn jì qīng xiāo mèng jǐ chǎng。
却被闲人作禅看,竞来合掌要焚香。què bèi xián rén zuò chán kàn,jìng lái hé zhǎng yào fén xiāng。

戏灵川令王洵仁仲

邹浩

长官贪着祖师禅,有甚心情问我船。zhǎng guān tān zhe zǔ shī chán,yǒu shén xīn qíng wèn wǒ chuán。
一只逃归两只破,谩凭江槛望灵川。yī zhǐ táo guī liǎng zhǐ pò,mán píng jiāng kǎn wàng líng chuān。

示仁仲

邹浩

槎头一别十经年,月照黄茅梦不圆。chá tóu yī bié shí jīng nián,yuè zhào huáng máo mèng bù yuán。
今日北归恩赐与,相逢如在四禅天。jīn rì běi guī ēn cì yǔ,xiāng féng rú zài sì chán tiān。

示仁仲

邹浩

一根烧笋共分甘,仿佛当年汉水南。yī gēn shāo sǔn gòng fēn gān,fǎng fú dāng nián hàn shuǐ nán。
红柿鸟残无此意,前三三与后三三。hóng shì niǎo cán wú cǐ yì,qián sān sān yǔ hòu sān sān。

次韵和仁仲滑石铺泉轩

邹浩

长官心事古人前,碧玉峰峦碧玉泉。zhǎng guān xīn shì gǔ rén qián,bì yù fēng luán bì yù quán。
洗出北归烟瘴眼,光明欣睹太平年。xǐ chū běi guī yān zhàng yǎn,guāng míng xīn dǔ tài píng nián。

假寐灵川报恩寺

邹浩

故人犹在驿亭边,暂向云房借榻眠。gù rén yóu zài yì tíng biān,zàn xiàng yún fáng jiè tà mián。
漏泄祖师多少意,松声都到小窗前。lòu xiè zǔ shī duō shǎo yì,sōng shēng dōu dào xiǎo chuāng qián。

示舂陵顾林宗

邹浩

寇公楼下钓鱼船,横绝晴波已七年。kòu gōng lóu xià diào yú chuán,héng jué qíng bō yǐ qī nián。
邂逅莲宫论往事,恍疑同在夜摩天。xiè hòu lián gōng lùn wǎng shì,huǎng yí tóng zài yè mó tiān。

入湖南界

邹浩

踏着湖南境界新,展开天宇净无尘。tà zhe hú nán jìng jiè xīn,zhǎn kāi tiān yǔ jìng wú chén。
增添喜色知多少,满眼雪峰如故人。zēng tiān xǐ sè zhī duō shǎo,mǎn yǎn xuě fēng rú gù rén。

入湖南界

邹浩

北风吹满乱山云,山顶皑皑色尚新。běi fēng chuī mǎn luàn shān yún,shān dǐng ái ái sè shàng xīn。
怪得几朝寒暝日,元来留雪迓归轮。guài dé jǐ cháo hán míng rì,yuán lái liú xuě yà guī lún。

入湖南界

邹浩

一自潇湘见雪飞,炎氛遮眼暗渔矶。yī zì xiāo xiāng jiàn xuě fēi,yán fēn zhē yǎn àn yú jī。
今朝才入湖南界,便睹玉光生翠微。jīn cháo cái rù hú nán jiè,biàn dǔ yù guāng shēng cuì wēi。

入湖南界

邹浩

北风吹面过如冰,也胜南风瘴水滨。běi fēng chuī miàn guò rú bīng,yě shèng nán fēng zhàng shuǐ bīn。
莫向知亭嫌太冷,主人元是铁心人。mò xiàng zhī tíng xián tài lěng,zhǔ rén yuán shì tiě xīn rén。