古诗词

范蠡冢

邹浩

山栖尝胆时,祸胎久已孕。shān qī cháng dǎn shí,huò tāi jiǔ yǐ yùn。
欲令苏台倾,端俟天人应。yù lìng sū tái qīng,duān qí tiān rén yīng。
夫子实奇才,大事力能胜。fū zi shí qí cái,dà shì lì néng shèng。
中分句践忧,内外各宜称。zhōng fēn jù jiàn yōu,nèi wài gè yí chēng。
一鼓雪前羞,功名在乘兴。yī gǔ xuě qián xiū,gōng míng zài chéng xīng。
向非断以独,未必还千乘。xiàng fēi duàn yǐ dú,wèi bì hái qiān chéng。
荆棘梗寒宫,晨朝露常凝。jīng jí gěng hán gōng,chén cháo lù cháng níng。
可怜东门眼,至此不得瞪。kě lián dōng mén yǎn,zhì cǐ bù dé dèng。
乌喙鲜克终,天道亦恶剩。wū huì xiān kè zhōng,tiān dào yì è shèng。
脱身海上来,嘉言谁与赠。tuō shēn hǎi shàng lái,jiā yán shuí yǔ zèng。
位高金更多,所向岂蹭蹬。wèi gāo jīn gèng duō,suǒ xiàng qǐ cèng dēng。
况有绝代姿,提携充妾媵。kuàng yǒu jué dài zī,tí xié chōng qiè yìng。
试看剑头血,何如穷绝磴。shì kàn jiàn tóu xuè,hé rú qióng jué dèng。
由来进退间,处之贵不懵。yóu lái jìn tuì jiān,chù zhī guì bù měng。
孤坟忽生疑,文献良足证。gū fén hū shēng yí,wén xiàn liáng zú zhèng。
吴人未忘情,高楼时一凭。wú rén wèi wàng qíng,gāo lóu shí yī píng。
邹浩

邹浩

邹浩(1060—1111)字志完,遇赦归里后于周线巷住处辟一园名“道乡”,故自号道乡居士,常州晋陵(今江苏常州)人。生于宋仁宗嘉祐五年,卒於徽宗政和元年,年五十二岁。元丰五年(1082)进士,调扬州颍昌府教授。吕公著、范纯仁为郡守,皆礼遇之。哲宗朝,为右正言,累上疏言事。章惇独相用事,浩露章数其不忠,因削官,羁管新州。徽宗立,复为右正言,累迁兵部侍郎两谪岭表,复直龙图阁。卒谥忠,学者称道乡先生。浩著《道乡集》四十卷,《四库总目》传于世。 邹浩的作品>>

猜您喜欢

题仁老所画枕屏其五

邹浩

万顷红蕖照落晖,五云门外贺家池。wàn qǐng hóng qú zhào luò huī,wǔ yún mén wài hè jiā chí。
别来无复当时兴,二十四年空自知。bié lái wú fù dāng shí xīng,èr shí sì nián kōng zì zhī。

题仁老所画枕屏其五

邹浩

古堰横空舟楫回,曹娥江上候潮来。gǔ yàn héng kōng zhōu jí huí,cáo é jiāng shàng hòu cháo lái。
全家弥月寒光里,日日鲜鳞醉泼醅。quán jiā mí yuè hán guāng lǐ,rì rì xiān lín zuì pō pēi。

题仁老所画枕屏其五

邹浩

天华寺前维小舟,僧窗轩豁留清眸。tiān huá sì qián wéi xiǎo zhōu,sēng chuāng xuān huō liú qīng móu。
平湖秋霁净如镜,时复轻轻飞白鸥。píng hú qiū jì jìng rú jìng,shí fù qīng qīng fēi bái ōu。

柄生日

邹浩

南极星中见老人,祥光垂照喜生春。nán jí xīng zhōng jiàn lǎo rén,xiáng guāng chuí zhào xǐ shēng chūn。
身如龟鹤心如石,进德功夫常日新。shēn rú guī hè xīn rú shí,jìn dé gōng fū cháng rì xīn。

示愚溪守道山主

邹浩

叉手前来问我禅,我无言句与人传。chā shǒu qián lái wèn wǒ chán,wǒ wú yán jù yǔ rén chuán。
一杯茶罢抽身起,笑指长松直上天。yī bēi chá bà chōu shēn qǐ,xiào zhǐ zhǎng sōng zhí shàng tiān。

次韵和李馀庆

邹浩

三分春色一分空,莫负花前酒满钟。sān fēn chūn sè yī fēn kōng,mò fù huā qián jiǔ mǎn zhōng。
醉里是非浑忘却,任它禅客自分宗。zuì lǐ shì fēi hún wàng què,rèn tā chán kè zì fēn zōng。

题仙居阁

邹浩

心镜圆明照不穷,晋公元自宝青铜。xīn jìng yuán míng zhào bù qióng,jìn gōng yuán zì bǎo qīng tóng。
真人外景虽能睹,争识希夷造化功。zhēn rén wài jǐng suī néng dǔ,zhēng shí xī yí zào huà gōng。

霞老于云会堂后开小轩为以览胜名之因示短句

邹浩

潇湘之胜渺无穷,尽入西轩一览中。xiāo xiāng zhī shèng miǎo wú qióng,jǐn rù xī xuān yī lǎn zhōng。
须信高山巧方便,为人别自有家风。xū xìn gāo shān qiǎo fāng biàn,wèi rén bié zì yǒu jiā fēng。

西邻葛长源司录到

邹浩

邻舍南来不得书,口传消息到吾庐。lín shě nán lái bù dé shū,kǒu chuán xiāo xī dào wú lú。
白云入望无休歇,何日斑衣奉版舆。bái yún rù wàng wú xiū xiē,hé rì bān yī fèng bǎn yú。

鸦鸣

邹浩

老鸦声里度朝昏,凶吉由来我不分。lǎo yā shēng lǐ dù cháo hūn,xiōng jí yóu lái wǒ bù fēn。
惟有渊明心莫逆,一函经罢醉醺醺。wéi yǒu yuān míng xīn mò nì,yī hán jīng bà zuì xūn xūn。

偶书

邹浩

长折松枝为麈尾,圆刳杉树作茅庵。zhǎng zhé sōng zhī wèi zhǔ wěi,yuán kū shān shù zuò máo ān。
本来面目无人识,却许江山静处参。běn lái miàn mù wú rén shí,què xǔ jiāng shān jìng chù cān。

望澹山

邹浩

澹山形势冠零陵,咫尺拘挛去未能。dàn shān xíng shì guān líng líng,zhǐ chǐ jū luán qù wèi néng。
怅望烟霞今阻隔,尚期归路一来登。chàng wàng yān xiá jīn zǔ gé,shàng qī guī lù yī lái dēng。

移居昭州

邹浩

广南东西四十州,瘴疠莫与新昭侔。guǎng nán dōng xī sì shí zhōu,zhàng lì mò yǔ xīn zhāo móu。
我身多病亦知免,陛下仁同天地流。wǒ shēn duō bìng yì zhī miǎn,bì xià rén tóng tiān dì liú。

移居昭州

邹浩

日日闻人说桂州,桂州朝夕遂经由。rì rì wén rén shuō guì zhōu,guì zhōu cháo xī suì jīng yóu。
自怜罪大当逾岭,深荷皇恩不远投。zì lián zuì dà dāng yú lǐng,shēn hé huáng ēn bù yuǎn tóu。

移居昭州

邹浩

忠孝从来不两全,两无忠孝倍堪怜。zhōng xiào cóng lái bù liǎng quán,liǎng wú zhōng xiào bèi kān lián。
自新有路君恩重,犹冀它时不愧天。zì xīn yǒu lù jūn ēn zhòng,yóu jì tā shí bù kuì tiān。