古诗词

烹密云龙

邹浩

君不见子建七步俄一诗,太冲十年仅三赋。jūn bù jiàn zi jiàn qī bù é yī shī,tài chōng shí nián jǐn sān fù。
相去何啻楚与越,尔来题品皆才具。xiāng qù hé chì chǔ yǔ yuè,ěr lái tí pǐn jiē cái jù。
我生尚友到古人,袖手寒窗重惭惧。wǒ shēng shàng yǒu dào gǔ rén,xiù shǒu hán chuāng zhòng cán jù。
巧迟拙速非所长,舟溯湍流只如故。qiǎo chí zhuō sù fēi suǒ zhǎng,zhōu sù tuān liú zhǐ rú gù。
秋风逸思谁肯分,惟资茗饮祛昏瞀。qiū fēng yì sī shuí kěn fēn,wéi zī míng yǐn qū hūn mào。
人间气味足奇功,毕竟不能成好句。rén jiān qì wèi zú qí gōng,bì jìng bù néng chéng hǎo jù。
集仙公子天上回,拭目元丰新制度。jí xiān gōng zi tiān shàng huí,shì mù yuán fēng xīn zhì dù。
夜光明月岂足珍,矫矫真龙翳云雾。yè guāng míng yuè qǐ zú zhēn,jiǎo jiǎo zhēn lóng yì yún wù。
潜藏飞跃自有时,只恐缄縢终不固。qián cáng fēi yuè zì yǒu shí,zhǐ kǒng jiān téng zhōng bù gù。
况闻醉翁归颍东,更号六一逃机务。kuàng wén zuì wēng guī yǐng dōng,gèng hào liù yī táo jī wù。
震霆端的助滂沱,名称恰应当年数。zhèn tíng duān de zhù pāng tuó,míng chēng qià yīng dāng nián shù。
从今掩卷待青禽,晴轩屑玉和甘露。cóng jīn yǎn juǎn dài qīng qín,qíng xuān xiè yù hé gān lù。
胸中无复旧尘埃,五物狂吟在朝暮。xiōng zhōng wú fù jiù chén āi,wǔ wù kuáng yín zài cháo mù。
须知料虎戚自贻,莫讥恶客君家蠹。xū zhī liào hǔ qī zì yí,mò jī è kè jūn jiā dù。
邹浩

邹浩

邹浩(1060—1111)字志完,遇赦归里后于周线巷住处辟一园名“道乡”,故自号道乡居士,常州晋陵(今江苏常州)人。生于宋仁宗嘉祐五年,卒於徽宗政和元年,年五十二岁。元丰五年(1082)进士,调扬州颍昌府教授。吕公著、范纯仁为郡守,皆礼遇之。哲宗朝,为右正言,累上疏言事。章惇独相用事,浩露章数其不忠,因削官,羁管新州。徽宗立,复为右正言,累迁兵部侍郎两谪岭表,复直龙图阁。卒谥忠,学者称道乡先生。浩著《道乡集》四十卷,《四库总目》传于世。 邹浩的作品>>

猜您喜欢

示寿宁长老如晓

邹浩

十二年中独自春,应缘还现寿宁身。shí èr nián zhōng dú zì chūn,yīng yuán hái xiàn shòu níng shēn。
南方衲子闻知否,便是黄龙旧主人。nán fāng nà zi wén zhī fǒu,biàn shì huáng lóng jiù zhǔ rén。

示寿宁长老如晓

邹浩

三关谁复识黄龙,大施门开振祖风。sān guān shuí fù shí huáng lóng,dà shī mén kāi zhèn zǔ fēng。
无限人天无限眼,一齐回向岭云中。wú xiàn rén tiān wú xiàn yǎn,yī qí huí xiàng lǐng yún zhōng。

示寿宁长老如晓

邹浩

师在兴安我在昭,几年相望但云霄。shī zài xīng ān wǒ zài zhāo,jǐ nián xiāng wàng dàn yún xiāo。
谁知小出忽大遇,共折青柴带叶烧。shuí zhī xiǎo chū hū dà yù,gòng zhé qīng chái dài yè shāo。

示崇宁长老善资

邹浩

五色云中有和烟,天长地久祝斯年。wǔ sè yún zhōng yǒu hé yān,tiān zhǎng dì jiǔ zhù sī nián。
太平一曲凭师唱,响彻乾坤万古传。tài píng yī qū píng shī chàng,xiǎng chè qián kūn wàn gǔ chuán。

示崇宁长老善资

邹浩

独秀峰前是宝坊,坐令热恼变清凉。dú xiù fēng qián shì bǎo fāng,zuò lìng rè nǎo biàn qīng liáng。
人人认得长安路,珍重旃檀一瓣香。rén rén rèn dé zhǎng ān lù,zhēn zhòng zhān tán yī bàn xiāng。

留别兴安唐叟元老推官

邹浩

天绘亭边三载梦,石灰铺里一时情。tiān huì tíng biān sān zài mèng,shí huī pù lǐ yī shí qíng。
个中不是同参得,胸次峥嵘何日平。gè zhōng bù shì tóng cān dé,xiōng cì zhēng róng hé rì píng。

留别兴安唐叟元老推官

邹浩

风前火烈逢真玉,雪后大寒见老松。fēng qián huǒ liè féng zhēn yù,xuě hòu dà hán jiàn lǎo sōng。
携得此心归北去,与君无处不相逢。xié dé cǐ xīn guī běi qù,yǔ jūn wú chù bù xiāng féng。

留别兴安唐叟元老推官

邹浩

幽居不许穿云到,宝阁仍忘破晓登。yōu jū bù xǔ chuān yún dào,bǎo gé réng wàng pò xiǎo dēng。
多少从来疑着处,一齐分付打包僧。duō shǎo cóng lái yí zhe chù,yī qí fēn fù dǎ bāo sēng。

留别龙城山主怀义

邹浩

阳朔千山复万山,最深山处是松关。yáng shuò qiān shān fù wàn shān,zuì shēn shān chù shì sōng guān。
新诗吟罢无馀事,一片真心云共闲。xīn shī yín bà wú yú shì,yī piàn zhēn xīn yún gòng xián。

留别龙城山主怀义

邹浩

仙阁龙城一望间,每来过我不如还。xiān gé lóng chéng yī wàng jiān,měi lái guò wǒ bù rú hái。
汀鸥犹集栏干外,应怪从今气象闲。tīng ōu yóu jí lán gàn wài,yīng guài cóng jīn qì xiàng xián。

留别龙城山主怀义

邹浩

好事如师岂易逢,不辞趼足访行踪。hǎo shì rú shī qǐ yì féng,bù cí jiǎn zú fǎng xíng zōng。
挥残麈尾知难再,目断碧莲峰外峰。huī cán zhǔ wěi zhī nán zài,mù duàn bì lián fēng wài fēng。

留别龙城山主怀义

邹浩

青天无碍本来同,休向江边动别容。qīng tiān wú ài běn lái tóng,xiū xiàng jiāng biān dòng bié róng。
师似碧潭吾似月,东西南北总相逢。shī shì bì tán wú shì yuè,dōng xī nán běi zǒng xiāng féng。

留别龙城山主怀义

邹浩

三车黄叶止儿啼,一句何人妙得知。sān chē huáng yè zhǐ ér tí,yī jù hé rén miào dé zhī。
今日为师重说破,满轩风静月明时。jīn rì wèi shī zhòng shuō pò,mǎn xuān fēng jìng yuè míng shí。

山行示同游

邹浩

碧云堆里共徜徉,莫厌扪天带夕阳。bì yún duī lǐ gòng cháng yáng,mò yàn mén tiān dài xī yáng。
游遍桂州岩穴后,更无闲梦到南方。yóu biàn guì zhōu yán xué hòu,gèng wú xián mèng dào nán fāng。

东山

邹浩

我是来仙阁上仙,天教飞鹤过山颠。wǒ shì lái xiān gé shàng xiān,tiān jiào fēi hè guò shān diān。
松篁为我生清韵,一似薰风初入弦。sōng huáng wèi wǒ shēng qīng yùn,yī shì xūn fēng chū rù xián。