古诗词

送杜君童学士赴阙

邹浩

西风猎猎鸣旌旗,南阳学士趋丹墀。xī fēng liè liè míng jīng qí,nán yáng xué shì qū dān chí。
南阳父老挽不住,家声复如东汉时。nán yáng fù lǎo wǎn bù zhù,jiā shēng fù rú dōng hàn shí。
堂堂材具中梁栋,鬓边寒暑惊驹驰。táng táng cái jù zhōng liáng dòng,bìn biān hán shǔ jīng jū chí。
垂衣继照揭日月,只应一见舒尧眉。chuí yī jì zhào jiē rì yuè,zhǐ yīng yī jiàn shū yáo méi。
鸾台凤阁有新路,着鞭宁许驽骀知。luán tái fèng gé yǒu xīn lù,zhe biān níng xǔ nú dài zhī。
委身报国一心耳,嶷如嵩岱谁能移。wěi shēn bào guó yī xīn ěr,yí rú sōng dài shuí néng yí。
他时廷尉妙生死,还将此道供论思。tā shí tíng wèi miào shēng sǐ,hái jiāng cǐ dào gōng lùn sī。
凌云大厦肃天宇,千秋万岁无倾攲。líng yún dà shà sù tiān yǔ,qiān qiū wàn suì wú qīng qī。
焦头烂额岂足尚,长堤蚁穴今图之。jiāo tóu làn é qǐ zú shàng,zhǎng dī yǐ xué jīn tú zhī。
回看蹇浅丈夫子,攫金清旦方沉迷。huí kàn jiǎn qiǎn zhàng fū zi,jué jīn qīng dàn fāng chén mí。
矢来无乡亦可恤,付与公议分高卑。shǐ lái wú xiāng yì kě xù,fù yǔ gōng yì fēn gāo bēi。
前人得失焕清简,纳公胸次无孑遗。qián rén dé shī huàn qīng jiǎn,nà gōng xiōng cì wú jié yí。
愿言朝退坐华省,更以反己为元龟。yuàn yán cháo tuì zuò huá shěng,gèng yǐ fǎn jǐ wèi yuán guī。
儒冠往往喙三尺,勿令白玉生瑕疵。rú guān wǎng wǎng huì sān chǐ,wù lìng bái yù shēng xiá cī。
邹浩

邹浩

邹浩(1060—1111)字志完,遇赦归里后于周线巷住处辟一园名“道乡”,故自号道乡居士,常州晋陵(今江苏常州)人。生于宋仁宗嘉祐五年,卒於徽宗政和元年,年五十二岁。元丰五年(1082)进士,调扬州颍昌府教授。吕公著、范纯仁为郡守,皆礼遇之。哲宗朝,为右正言,累上疏言事。章惇独相用事,浩露章数其不忠,因削官,羁管新州。徽宗立,复为右正言,累迁兵部侍郎两谪岭表,复直龙图阁。卒谥忠,学者称道乡先生。浩著《道乡集》四十卷,《四库总目》传于世。 邹浩的作品>>

猜您喜欢

次韵崔浚明见赠

邹浩

谁为冥行作指南,青灯黄卷久间关。shuí wèi míng xíng zuò zhǐ nán,qīng dēng huáng juǎn jiǔ jiān guān。
逢君岂测陂千顷,许我时窥豹一斑。féng jūn qǐ cè bēi qiān qǐng,xǔ wǒ shí kuī bào yī bān。
骥足拘挛虽未展,龙鳞腾踏会须攀。jì zú jū luán suī wèi zhǎn,lóng lín téng tà huì xū pān。
如何暗把隋珠掷,欲报殷勤只强颜。rú hé àn bǎ suí zhū zhì,yù bào yīn qín zhǐ qiáng yán。

邹浩

剸犀翻羽早称奇,亨会难遭但布衣。tuán xī fān yǔ zǎo chēng qí,hēng huì nán zāo dàn bù yī。
不使牙筹烦伯仲,果然玉树照庭闱。bù shǐ yá chóu fán bó zhòng,guǒ rán yù shù zhào tíng wéi。
灵台久已天昭鉴,奏籍初闻子发挥。líng tái jiǔ yǐ tiān zhāo jiàn,zòu jí chū wén zi fā huī。
三世簪缨正无恙,如何遽作百年归。sān shì zān yīng zhèng wú yàng,rú hé jù zuò bǎi nián guī。

邹浩

南明山下读书堂,曾许寒生借烛光。nán míng shān xià dú shū táng,céng xǔ hán shēng jiè zhú guāng。
高义岂殊亲骨肉,令人无复念家乡。gāo yì qǐ shū qīn gǔ ròu,lìng rén wú fù niàn jiā xiāng。
那知十载天涯别,忽起三泉薤露伤。nà zhī shí zài tiān yá bié,hū qǐ sān quán xiè lù shāng。
追恨故时携手处,不能执绋助棺傍。zhuī hèn gù shí xié shǒu chù,bù néng zhí fú zhù guān bàng。

和朱仲明见赠闻琴

邹浩

子期骨发已埃尘,谁谓知音不复生。zi qī gǔ fā yǐ āi chén,shuí wèi zhī yīn bù fù shēng。
触处折杨争属和,独君忘味叹遗声。chù chù zhé yáng zhēng shǔ hé,dú jūn wàng wèi tàn yí shēng。
荜门寒日正多暇,玉麈高谈相与清。bì mén hán rì zhèng duō xiá,yù zhǔ gāo tán xiāng yǔ qīng。
鹤举鱼沉重惆怅,一樽麦酒荐藜羹。hè jǔ yú chén zhòng chóu chàng,yī zūn mài jiǔ jiàn lí gēng。

次韵赵希元忆处州梅花

邹浩

万花头上占天工,得意开时斗未东。wàn huā tóu shàng zhàn tiān gōng,dé yì kāi shí dòu wèi dōng。
破月麝脐来馥郁,横烟玉树净玲珑。pò yuè shè qí lái fù yù,héng yān yù shù jìng líng lóng。
暖归故蕊应欺雪,人在他乡正御风。nuǎn guī gù ruǐ yīng qī xuě,rén zài tā xiāng zhèng yù fēng。
借问殷勤动诗兴,忘机争似鹿皮翁。jiè wèn yīn qín dòng shī xīng,wàng jī zhēng shì lù pí wēng。

和晦之见赠听琴

邹浩

忌子当年妙五音,曾令按剑革初心。jì zi dāng nián miào wǔ yīn,céng lìng àn jiàn gé chū xīn。
昭文重愧难成曲,潘岳胡为缪见寻。zhāo wén zhòng kuì nán chéng qū,pān yuè hú wèi móu jiàn xún。
在昔丝桐尝弃置,到今山水自高深。zài xī sī tóng cháng qì zhì,dào jīn shān shuǐ zì gāo shēn。
何当共造无弦处,莫使渊明擅此琴。hé dāng gòng zào wú xián chù,mò shǐ yuān míng shàn cǐ qín。

再和晦之

邹浩

举世欣欣濮上音,丝桐还寄长卿心。jǔ shì xīn xīn pú shàng yīn,sī tóng hái jì zhǎng qīng xīn。
知君韶濩思千载,劲节松筠挺几寻。zhī jūn sháo huò sī qiān zài,jìn jié sōng yún tǐng jǐ xún。
万籁息时霜剑立,一灯明处夜堂深。wàn lài xī shí shuāng jiàn lì,yī dēng míng chù yè táng shēn。
他年振铎收遗器,岂愧云和瑟与琴。tā nián zhèn duó shōu yí qì,qǐ kuì yún hé sè yǔ qín。

次韵道卿寄同僚

邹浩

从事休嗟我独劳,何如对雪咏瀌瀌。cóng shì xiū jiē wǒ dú láo,hé rú duì xuě yǒng biāo biāo。
圣贤潋滟冬来美,朋旧绸缪老不凋。shèng xián liàn yàn dōng lái měi,péng jiù chóu móu lǎo bù diāo。
仇览初年犹主簿,田单他日竟屠聊。chóu lǎn chū nián yóu zhǔ bù,tián dān tā rì jìng tú liáo。
上方侧席搜遗逸,未易沅湘作大招。shàng fāng cè xí sōu yí yì,wèi yì yuán xiāng zuò dà zhāo。

柬理堂

邹浩

主人生长绮纨中,标致分明儒者同。zhǔ rén shēng zhǎng qǐ wán zhōng,biāo zhì fēn míng rú zhě tóng。
结构不因穷鼎俎,栖迟聊欲事磨砻。jié gòu bù yīn qióng dǐng zǔ,qī chí liáo yù shì mó lóng。
血漫霜剑悲王凤,坐拥云鬟笑马融。xuè màn shuāng jiàn bēi wáng fèng,zuò yōng yún huán xiào mǎ róng。
铭府功勋久牢落,会须腾踏振家风。míng fǔ gōng xūn jiǔ láo luò,huì xū téng tà zhèn jiā fēng。

寄阳先生

邹浩

长揖公卿不转头,五车图籍指虔州。zhǎng yī gōng qīng bù zhuǎn tóu,wǔ chē tú jí zhǐ qián zhōu。
屑榆肯使家风坠,谢币空令世俗羞。xiè yú kěn shǐ jiā fēng zhuì,xiè bì kōng lìng shì sú xiū。
弄凤骑龙诚莫及,坏车杀马恨无由。nòng fèng qí lóng chéng mò jí,huài chē shā mǎ hèn wú yóu。
嵩山出处君知否,似与高人作覆辀。sōng shān chū chù jūn zhī fǒu,shì yǔ gāo rén zuò fù zhōu。

过中都王彦章庙

邹浩

一时多难见忠臣,力拥貔貅捍此城。yī shí duō nán jiàn zhōng chén,lì yōng pí xiū hàn cǐ chéng。
岂为圣人曾作宰,由来壮志在留名。qǐ wèi shèng rén céng zuò zǎi,yóu lái zhuàng zhì zài liú míng。
铁鎗埋没今何处,庙食追崇事若生。tiě qiāng mái méi jīn hé chù,miào shí zhuī chóng shì ruò shēng。
功业已经华衮赠,只应长伴斗魁明。gōng yè yǐ jīng huá gǔn zèng,zhǐ yīng zhǎng bàn dòu kuí míng。

慎夺堂

邹浩

百鍊终成绕指柔,何人劲节拟横秋。bǎi liàn zhōng chéng rào zhǐ róu,hé rén jìn jié nǐ héng qiū。
目前轩冕自来去,堂上诗书尝讲求。mù qián xuān miǎn zì lái qù,táng shàng shī shū cháng jiǎng qiú。
风度绮疏香漠漠,月移苔砌竹幽幽。fēng dù qǐ shū xiāng mò mò,yuè yí tái qì zhú yōu yōu。
将军此意生平事,不似空言不到头。jiāng jūn cǐ yì shēng píng shì,bù shì kōng yán bù dào tóu。

王宪湖上分韵得荷字

邹浩

使星明处是天河,习习轻飙生芰荷。shǐ xīng míng chù shì tiān hé,xí xí qīng biāo shēng jì hé。
自有芝兰随后乘,更容簪履侍鸣珂。zì yǒu zhī lán suí hòu chéng,gèng róng zān lǚ shì míng kē。
未甘城鼓促清赏,聊与汀鸥分素波。wèi gān chéng gǔ cù qīng shǎng,liáo yǔ tīng ōu fēn sù bō。
异日定应如此少,云雷行欲起龙梭。yì rì dìng yīng rú cǐ shǎo,yún léi xíng yù qǐ lóng suō。

次韵世美简别乘喜雨

邹浩

一勺龙泉甫到城,滂沱疑是泻南溟。yī sháo lóng quán fǔ dào chéng,pāng tuó yí shì xiè nán míng。
枣心正为斯民赤,菜色宁忧异日青。zǎo xīn zhèng wèi sī mín chì,cài sè níng yōu yì rì qīng。
击壤田家方自得,掷金诗轴已交形。jī rǎng tián jiā fāng zì dé,zhì jīn shī zhóu yǐ jiāo xíng。
病来无复高阳兴,宴喜空烦置醁醽。bìng lái wú fù gāo yáng xīng,yàn xǐ kōng fán zhì lù líng。

呈同社

邹浩

太史占星久寂寥,高阳烟月但蓬蒿。tài shǐ zhàn xīng jiǔ jì liáo,gāo yáng yān yuè dàn péng hāo。
人才岂是非前日,天意端如待我曹。rén cái qǐ shì fēi qián rì,tiān yì duān rú dài wǒ cáo。
万古衣冠归指顾,一时天地入风骚。wàn gǔ yī guān guī zhǐ gù,yī shí tiān dì rù fēng sāo。
他年南北参商去,知有青编破郁陶。tā nián nán běi cān shāng qù,zhī yǒu qīng biān pò yù táo。