古诗词

次韵答詹成老谢密云龙之什

邹浩

龙凤小团分禁户,往往称珍减前语。lóng fèng xiǎo tuán fēn jìn hù,wǎng wǎng chēng zhēn jiǎn qián yǔ。
元丰天子妙风雷,万古埃尘洒新雨。yuán fēng tiān zi miào fēng léi,wàn gǔ āi chén sǎ xīn yǔ。
壑源春贡识此心,不比豫州常枲纻。hè yuán chūn gòng shí cǐ xīn,bù bǐ yù zhōu cháng xǐ zhù。
卿云密密拥蜿蜒,御府仅能千百数。qīng yún mì mì yōng wān yán,yù fǔ jǐn néng qiān bǎi shù。
匪颁台阁裁几人,恩逐味增沦骨髓。fěi bān tái gé cái jǐ rén,ēn zhú wèi zēng lún gǔ suǐ。
帝乡仙去鼎湖空,井閟閤门犹玉乳。dì xiāng xiān qù dǐng hú kōng,jǐng bì gé mén yóu yù rǔ。
龙髯虽在龙莫形,只有云留瑞民伍。lóng rán suī zài lóng mò xíng,zhǐ yǒu yún liú ruì mín wǔ。
叶家所得最非常,好事殷勤始容取。yè jiā suǒ dé zuì fēi cháng,hǎo shì yīn qín shǐ róng qǔ。
故人分赠不遐遗,怜我哀摧病方愈。gù rén fēn zèng bù xiá yí,lián wǒ āi cuī bìng fāng yù。
莆阳英爽杳难攀,品目纵横谁捍御。pú yáng yīng shuǎng yǎo nán pān,pǐn mù zòng héng shuí hàn yù。
仰惟笔削到茶经,亟以将诚归许与。yǎng wéi bǐ xuē dào chá jīng,jí yǐ jiāng chéng guī xǔ yǔ。
诗来寒谷歘然春,坐觉辉光满禾黍。shī lái hán gǔ chuā rán chūn,zuò jué huī guāng mǎn hé shǔ。
邹浩

邹浩

邹浩(1060—1111)字志完,遇赦归里后于周线巷住处辟一园名“道乡”,故自号道乡居士,常州晋陵(今江苏常州)人。生于宋仁宗嘉祐五年,卒於徽宗政和元年,年五十二岁。元丰五年(1082)进士,调扬州颍昌府教授。吕公著、范纯仁为郡守,皆礼遇之。哲宗朝,为右正言,累上疏言事。章惇独相用事,浩露章数其不忠,因削官,羁管新州。徽宗立,复为右正言,累迁兵部侍郎两谪岭表,复直龙图阁。卒谥忠,学者称道乡先生。浩著《道乡集》四十卷,《四库总目》传于世。 邹浩的作品>>

猜您喜欢

览镜

邹浩

览镜朝来心自知,鼻端色动有光辉。lǎn jìng cháo lái xīn zì zhī,bí duān sè dòng yǒu guāng huī。
乡邦回首见归路,已觉欢欣生彩衣。xiāng bāng huí shǒu jiàn guī lù,yǐ jué huān xīn shēng cǎi yī。

陈满堂

邹浩

满堂当日亦飞升,金笋无根不复生。mǎn táng dāng rì yì fēi shēng,jīn sǔn wú gēn bù fù shēng。
惟有明皇留辇处,至今云雾半山横。wéi yǒu míng huáng liú niǎn chù,zhì jīn yún wù bàn shān héng。

闻州学补试

邹浩

辟廱泮水旧先生,十五馀年经自横。pì yōng pàn shuǐ jiù xiān shēng,shí wǔ yú nián jīng zì héng。
今日传闻试多士,尚疑身复任权衡。jīn rì chuán wén shì duō shì,shàng yí shēn fù rèn quán héng。

招泽老

邹浩

门向山城静处开,更无一点旧尘埃。mén xiàng shān chéng jìng chù kāi,gèng wú yī diǎn jiù chén āi。
葛藤尚忆龙溪老,拄杖横担便可来。gé téng shàng yì lóng xī lǎo,zhǔ zhàng héng dān biàn kě lái。

道傍妇

邹浩

长插双钗低系裙,手持青伞步如云。zhǎng chā shuāng chāi dī xì qún,shǒu chí qīng sǎn bù rú yún。
忽然退傍芭蕉立,元是前头逢伯君。hū rán tuì bàng bā jiāo lì,yuán shì qián tóu féng bó jūn。

喜归

邹浩

日日思归今得归,朝衣不着着斑衣。rì rì sī guī jīn dé guī,cháo yī bù zhe zhe bān yī。
谁人得似邹居士,跳出轮回无是非。shuí rén dé shì zōu jū shì,tiào chū lún huí wú shì fēi。

山禽

邹浩

何处飞来傍隐居,就中声与众禽殊。hé chù fēi lái bàng yǐn jū,jiù zhōng shēng yǔ zhòng qín shū。
长拖缓转娇无力,一似汴孙吹画乌。zhǎng tuō huǎn zhuǎn jiāo wú lì,yī shì biàn sūn chuī huà wū。

凭栏

邹浩

朝天坊里朝天客,北去朝天已赐环。cháo tiān fāng lǐ cháo tiān kè,běi qù cháo tiān yǐ cì huán。
从此昭平梦不到,剩凭栏槛看青山。cóng cǐ zhāo píng mèng bù dào,shèng píng lán kǎn kàn qīng shān。

修仁茶

邹浩

味如橄榄久方回,初苦终甘要得知。wèi rú gǎn lǎn jiǔ fāng huí,chū kǔ zhōng gān yào dé zhī。
不但炎荒能已疾,携归北地亦相宜。bù dàn yán huāng néng yǐ jí,xié guī běi dì yì xiāng yí。

修仁茶

邹浩

岭南州县接湖南,处处烹煎极口谈。lǐng nán zhōu xiàn jiē hú nán,chù chù pēng jiān jí kǒu tán。
北苑春芽虽绝品,不能消鬲御烟岚。běi yuàn chūn yá suī jué pǐn,bù néng xiāo gé yù yān lán。

修仁茶

邹浩

龙凤新团出帝家,南人不顾自煎茶。lóng fèng xīn tuán chū dì jiā,nán rén bù gù zì jiān chá。
夜光明月真投暗,怅望长安天一涯。yè guāng míng yuè zhēn tóu àn,chàng wàng zhǎng ān tiān yī yá。

得家书

邹浩

乌鹊每来檐外集,蛛丝时向眼边明。wū què měi lái yán wài jí,zhū sī shí xiàng yǎn biān míng。
心知有喜寻归路,今日音书果见迎。xīn zhī yǒu xǐ xún guī lù,jīn rì yīn shū guǒ jiàn yíng。

山禽

邹浩

异色殊形不可名,飞来飞去亦多情。yì sè shū xíng bù kě míng,fēi lái fēi qù yì duō qíng。
只应知我归期近,故傍书帷送好声。zhǐ yīng zhī wǒ guī qī jìn,gù bàng shū wéi sòng hǎo shēng。

记梦

邹浩

廊庙知心独此公,夜来魂梦忽相通。láng miào zhī xīn dú cǐ gōng,yè lái hún mèng hū xiāng tōng。
密言新命非虚语,所以流传四海中。mì yán xīn mìng fēi xū yǔ,suǒ yǐ liú chuán sì hǎi zhōng。

寄零陵令朱君陟彦明推官

邹浩

前时递角惟忧速,今日邮筒只恐迟。qián shí dì jiǎo wéi yōu sù,jīn rì yóu tǒng zhǐ kǒng chí。
书到零陵长官处,掀然一笑有谁知。shū dào líng líng zhǎng guān chù,xiān rán yī xiào yǒu shuí zhī。