古诗词

仙宫岭

邹浩

晓云生岭端,遮日成清阴。xiǎo yún shēng lǐng duān,zhē rì chéng qīng yīn。
炎氛遽辟易,兴逸安能禁。yán fēn jù pì yì,xīng yì ān néng jìn。
仙宫风尘表,高高百千寻。xiān gōng fēng chén biǎo,gāo gāo bǎi qiān xún。
石路上曲折,健足犹难任。shí lù shàng qū zhé,jiàn zú yóu nán rèn。
绰约两仙子,双鬟坐沉吟。chuò yuē liǎng xiān zi,shuāng huán zuò chén yín。
巫觋意何许,门窗藤蔓深。wū xí yì hé xǔ,mén chuāng téng màn shēn。
樵叟向我言,自古传至今。qiáo sǒu xiàng wǒ yán,zì gǔ chuán zhì jīn。
去州五十里,有峒郁森森。qù zhōu wǔ shí lǐ,yǒu dòng yù sēn sēn。
陶家李家女,年各胜巾衿。táo jiā lǐ jiā nǚ,nián gè shèng jīn jīn。
恍惚若逢遇,相与登崎崟。huǎng hū ruò féng yù,xiāng yǔ dēng qí yín。
一朝作蝉脱,英魂不坠沉。yī cháo zuò chán tuō,yīng hún bù zhuì chén。
乡人共祠之,仿佛来顾歆。xiāng rén gòng cí zhī,fǎng fú lái gù xīn。
水旱祷辄应,民吏同所钦。shuǐ hàn dǎo zhé yīng,mín lì tóng suǒ qīn。
此宫乃行宫,春秋荐诚谌。cǐ gōng nǎi xíng gōng,chūn qiū jiàn chéng chén。
言已叟仙去,四望祛烦襟。yán yǐ sǒu xiān qù,sì wàng qū fán jīn。
荥山直南耸,龙岳山朝壬。xíng shān zhí nán sǒng,lóng yuè shān cháo rén。
越王连佛子,密山秀孤岑。yuè wáng lián fú zi,mì shān xiù gū cén。
回环万峰峦,插云皆玉簪。huí huán wàn fēng luán,chā yún jiē yù zān。
滔滔两川流,会合通梧浔。tāo tāo liǎng chuān liú,huì hé tōng wú xún。
渔舟糁木叶,城郭几突黔。yú zhōu sǎn mù yè,chéng guō jǐ tū qián。
虚徐韵长松,飞鸣集珍禽。xū xú yùn zhǎng sōng,fēi míng jí zhēn qín。
须臾烟霭青,遐迩浮祲祲。xū yú yān ǎi qīng,xiá ěr fú jìn jìn。
变化纷见门,饮酒时一斟。biàn huà fēn jiàn mén,yǐn jiǔ shí yī zhēn。
我罪贷五鼎,我躯重千金。wǒ zuì dài wǔ dǐng,wǒ qū zhòng qiān jīn。
虽居瘴疠乡,肯使瘴疠侵。suī jū zhàng lì xiāng,kěn shǐ zhàng lì qīn。
囊衣完旧裾,匣剑存初镡。náng yī wán jiù jū,xiá jiàn cún chū chán。
气听谢耳力,谁到无弦琴。qì tīng xiè ěr lì,shuí dào wú xián qín。
子期久冥漠,天地为知音。zi qī jiǔ míng mò,tiān dì wèi zhī yīn。
中和王度新,祈招咏愔愔。zhōng hé wáng dù xīn,qí zhāo yǒng yīn yīn。
赐环谅匪朝,聊以写我心。cì huán liàng fěi cháo,liáo yǐ xiě wǒ xīn。
邹浩

邹浩

邹浩(1060—1111)字志完,遇赦归里后于周线巷住处辟一园名“道乡”,故自号道乡居士,常州晋陵(今江苏常州)人。生于宋仁宗嘉祐五年,卒於徽宗政和元年,年五十二岁。元丰五年(1082)进士,调扬州颍昌府教授。吕公著、范纯仁为郡守,皆礼遇之。哲宗朝,为右正言,累上疏言事。章惇独相用事,浩露章数其不忠,因削官,羁管新州。徽宗立,复为右正言,累迁兵部侍郎两谪岭表,复直龙图阁。卒谥忠,学者称道乡先生。浩著《道乡集》四十卷,《四库总目》传于世。 邹浩的作品>>

猜您喜欢

曾氏北园

邹浩

十年不折江南春,亭下双梅是故人。shí nián bù zhé jiāng nán chūn,tíng xià shuāng méi shì gù rén。
凭仗开时属青翼,已判飞雪满悬鹑。píng zhàng kāi shí shǔ qīng yì,yǐ pàn fēi xuě mǎn xuán chún。

曾氏北园

邹浩

白莲香火久凋零,还似乐天今服膺。bái lián xiāng huǒ jiǔ diāo líng,hái shì lè tiān jīn fú yīng。
我有一言人不解,请君问取北来僧。wǒ yǒu yī yán rén bù jiě,qǐng jūn wèn qǔ běi lái sēng。

种竹

邹浩

去年今日常种竹,今年此日还添栽。qù nián jīn rì cháng zhǒng zhú,jīn nián cǐ rì hái tiān zāi。
岂论传舍不吾有,但愿清阴遗后来。qǐ lùn chuán shě bù wú yǒu,dàn yuàn qīng yīn yí hòu lái。

次韵德符寄世美因以招之

邹浩

织女牵牛饯我车,归来篱菊已荣枯。zhī nǚ qiān niú jiàn wǒ chē,guī lái lí jú yǐ róng kū。
韩城夫子旧青眼,肯使东斋屐齿疏。hán chéng fū zi jiù qīng yǎn,kěn shǐ dōng zhāi jī chǐ shū。

次韵承君见寄

邹浩

纷纷市道久成风,平地青楼作帝宫。fēn fēn shì dào jiǔ chéng fēng,píng dì qīng lóu zuò dì gōng。
白玉相看有君子,坐令高议薄冥鸿。bái yù xiāng kàn yǒu jūn zi,zuò lìng gāo yì báo míng hóng。

次韵承君见寄

邹浩

生平勋业在诗书,黑绶翩翩下蕊珠。shēng píng xūn yè zài shī shū,hēi shòu piān piān xià ruǐ zhū。
漳水功名未为最,他年丹槛更捐躯。zhāng shuǐ gōng míng wèi wèi zuì,tā nián dān kǎn gèng juān qū。

次韵文仲元日登巽亭

邹浩

春随鼓角静浮游,放浪乾坤百尺楼。chūn suí gǔ jiǎo jìng fú yóu,fàng làng qián kūn bǎi chǐ lóu。
北陌东阡政车马,一时高兴属清流。běi mò dōng qiān zhèng chē mǎ,yī shí gāo xīng shǔ qīng liú。

次韵文仲元日登巽亭

邹浩

刺字漫来得古城,柳枝桃叶入春情。cì zì màn lái dé gǔ chéng,liǔ zhī táo yè rù chūn qíng。
人间久迟东君到,独子相投盖始倾。rén jiān jiǔ chí dōng jūn dào,dú zi xiāng tóu gài shǐ qīng。

仲弓意欲协律作此戏之

邹浩

王郎豪翰落明珠,自合鹓行俨帝居。wáng láng háo hàn luò míng zhū,zì hé yuān xíng yǎn dì jū。
底事奉常思协律,不归天禄更雠书。dǐ shì fèng cháng sī xié lǜ,bù guī tiān lù gèng chóu shū。

邻家集射

邹浩

墙东金鼓不停声,知是将军奕世孙。qiáng dōng jīn gǔ bù tíng shēng,zhī shì jiāng jūn yì shì sūn。
莫浪鸣弓向飞雁,一年一度到中原。mò làng míng gōng xiàng fēi yàn,yī nián yī dù dào zhōng yuán。

曾园见梅

邹浩

滨水娟娟四五枝,不甘柳眼巧相窥。bīn shuǐ juān juān sì wǔ zhī,bù gān liǔ yǎn qiǎo xiāng kuī。
晚来快我江南思,似欲殷勤报小诗。wǎn lái kuài wǒ jiāng nán sī,shì yù yīn qín bào xiǎo shī。

曾园见梅

邹浩

姑射冰肌不黄土,洛阳玉容更青春。gū shè bīng jī bù huáng tǔ,luò yáng yù róng gèng qīng chūn。
嗅风影日了无语,知我此心能几人。xiù fēng yǐng rì le wú yǔ,zhī wǒ cǐ xīn néng jǐ rén。

招文仲

邹浩

晖晖晴日动寒灰,书罢衡门为子开。huī huī qíng rì dòng hán huī,shū bà héng mén wèi zi kāi。
莫似王郎著杯酒,更无茶思竹边来。mò shì wáng láng zhù bēi jiǔ,gèng wú chá sī zhú biān lái。

闻小引呈仲孺文仲

邹浩

香中日月久无邻,特地过从两玉人。xiāng zhōng rì yuè jiǔ wú lín,tè dì guò cóng liǎng yù rén。
何必开轩视天壤,角声嘹亮自知春。hé bì kāi xuān shì tiān rǎng,jiǎo shēng liáo liàng zì zhī chūn。

闻仲弓得籍田令

邹浩

夏木如云作昼清,西豪无复岸纶巾。xià mù rú yún zuò zhòu qīng,xī háo wú fù àn lún jīn。
知君谈笑籍田去,又喜长安有故人。zhī jūn tán xiào jí tián qù,yòu xǐ zhǎng ān yǒu gù rén。