古诗词

仙宫岭

邹浩

晓云生岭端,遮日成清阴。xiǎo yún shēng lǐng duān,zhē rì chéng qīng yīn。
炎氛遽辟易,兴逸安能禁。yán fēn jù pì yì,xīng yì ān néng jìn。
仙宫风尘表,高高百千寻。xiān gōng fēng chén biǎo,gāo gāo bǎi qiān xún。
石路上曲折,健足犹难任。shí lù shàng qū zhé,jiàn zú yóu nán rèn。
绰约两仙子,双鬟坐沉吟。chuò yuē liǎng xiān zi,shuāng huán zuò chén yín。
巫觋意何许,门窗藤蔓深。wū xí yì hé xǔ,mén chuāng téng màn shēn。
樵叟向我言,自古传至今。qiáo sǒu xiàng wǒ yán,zì gǔ chuán zhì jīn。
去州五十里,有峒郁森森。qù zhōu wǔ shí lǐ,yǒu dòng yù sēn sēn。
陶家李家女,年各胜巾衿。táo jiā lǐ jiā nǚ,nián gè shèng jīn jīn。
恍惚若逢遇,相与登崎崟。huǎng hū ruò féng yù,xiāng yǔ dēng qí yín。
一朝作蝉脱,英魂不坠沉。yī cháo zuò chán tuō,yīng hún bù zhuì chén。
乡人共祠之,仿佛来顾歆。xiāng rén gòng cí zhī,fǎng fú lái gù xīn。
水旱祷辄应,民吏同所钦。shuǐ hàn dǎo zhé yīng,mín lì tóng suǒ qīn。
此宫乃行宫,春秋荐诚谌。cǐ gōng nǎi xíng gōng,chūn qiū jiàn chéng chén。
言已叟仙去,四望祛烦襟。yán yǐ sǒu xiān qù,sì wàng qū fán jīn。
荥山直南耸,龙岳山朝壬。xíng shān zhí nán sǒng,lóng yuè shān cháo rén。
越王连佛子,密山秀孤岑。yuè wáng lián fú zi,mì shān xiù gū cén。
回环万峰峦,插云皆玉簪。huí huán wàn fēng luán,chā yún jiē yù zān。
滔滔两川流,会合通梧浔。tāo tāo liǎng chuān liú,huì hé tōng wú xún。
渔舟糁木叶,城郭几突黔。yú zhōu sǎn mù yè,chéng guō jǐ tū qián。
虚徐韵长松,飞鸣集珍禽。xū xú yùn zhǎng sōng,fēi míng jí zhēn qín。
须臾烟霭青,遐迩浮祲祲。xū yú yān ǎi qīng,xiá ěr fú jìn jìn。
变化纷见门,饮酒时一斟。biàn huà fēn jiàn mén,yǐn jiǔ shí yī zhēn。
我罪贷五鼎,我躯重千金。wǒ zuì dài wǔ dǐng,wǒ qū zhòng qiān jīn。
虽居瘴疠乡,肯使瘴疠侵。suī jū zhàng lì xiāng,kěn shǐ zhàng lì qīn。
囊衣完旧裾,匣剑存初镡。náng yī wán jiù jū,xiá jiàn cún chū chán。
气听谢耳力,谁到无弦琴。qì tīng xiè ěr lì,shuí dào wú xián qín。
子期久冥漠,天地为知音。zi qī jiǔ míng mò,tiān dì wèi zhī yīn。
中和王度新,祈招咏愔愔。zhōng hé wáng dù xīn,qí zhāo yǒng yīn yīn。
赐环谅匪朝,聊以写我心。cì huán liàng fěi cháo,liáo yǐ xiě wǒ xīn。
邹浩

邹浩

邹浩(1060—1111)字志完,遇赦归里后于周线巷住处辟一园名“道乡”,故自号道乡居士,常州晋陵(今江苏常州)人。生于宋仁宗嘉祐五年,卒於徽宗政和元年,年五十二岁。元丰五年(1082)进士,调扬州颍昌府教授。吕公著、范纯仁为郡守,皆礼遇之。哲宗朝,为右正言,累上疏言事。章惇独相用事,浩露章数其不忠,因削官,羁管新州。徽宗立,复为右正言,累迁兵部侍郎两谪岭表,复直龙图阁。卒谥忠,学者称道乡先生。浩著《道乡集》四十卷,《四库总目》传于世。 邹浩的作品>>

猜您喜欢

大风累日不止

邹浩

昭平八月稻禾风,吹尽浮云露碧空。zhāo píng bā yuè dào hé fēng,chuī jǐn fú yún lù bì kōng。
日月从今无障碍,光明照我入天中。rì yuè cóng jīn wú zhàng ài,guāng míng zhào wǒ rù tiān zhōng。

九日

邹浩

归田日日望恩光,今日尤思返故乡。guī tián rì rì wàng ēn guāng,jīn rì yóu sī fǎn gù xiāng。
淡饭三杯菊花酒,何妨随俗且重阳。dàn fàn sān bēi jú huā jiǔ,hé fáng suí sú qiě zhòng yáng。

送择老赴桂州龙华会

邹浩

罪大投身瘴疠乡,亲年老矣重难忘。zuì dà tóu shēn zhàng lì xiāng,qīn nián lǎo yǐ zhòng nán wàng。
龙华会上俱贤圣,为爇精诚一炷香。lóng huá huì shàng jù xián shèng,wèi ruò jīng chéng yī zhù xiāng。

观牡丹

邹浩

去年寒食已为客,今年寒食未还家。qù nián hán shí yǐ wèi kè,jīn nián hán shí wèi hái jiā。
春前莫负一杯酒,山后聊观三朵花。chūn qián mò fù yī bēi jiǔ,shān hòu liáo guān sān duǒ huā。

简君瑞觅竹叶清

邹浩

通道三杯如李白,解酲五斗似刘伶。tōng dào sān bēi rú lǐ bái,jiě chéng wǔ dòu shì liú líng。
尔来心渴鸭头绿,应许唇沾竹叶青。ěr lái xīn kě yā tóu lǜ,yīng xǔ chún zhān zhú yè qīng。

君瑞酒来用前韵

邹浩

蟾影舞花真窈窕,江风吹竹是伦伶。chán yǐng wǔ huā zhēn yǎo tiǎo,jiāng fēng chuī zhú shì lún líng。
开壶日月欣浮白,放眼乾坤得倍青。kāi hú rì yuè xīn fú bái,fàng yǎn qián kūn dé bèi qīng。

开窗

邹浩

雨师风伯倏回车,今日春工得自如。yǔ shī fēng bó shū huí chē,jīn rì chūn gōng dé zì rú。
窗牖洞开除障碍,尽教风景到吾庐。chuāng yǒu dòng kāi chú zhàng ài,jǐn jiào fēng jǐng dào wú lú。

对牡丹

邹浩

轻云笼日雨收尘,天作奇花照眼明。qīng yún lóng rì yǔ shōu chén,tiān zuò qí huā zhào yǎn míng。
莫道岭边无好况,吾今春在洛阳城。mò dào lǐng biān wú hǎo kuàng,wú jīn chūn zài luò yáng chéng。

闻鹧鸪

邹浩

默默炎荒已岁馀,音书那复阻三吴。mò mò yán huāng yǐ suì yú,yīn shū nà fù zǔ sān wú。
晚来何限青天出,独倚栏杆闻鹧鸪。wǎn lái hé xiàn qīng tiān chū,dú yǐ lán gān wén zhè gū。

观插田

邹浩

几片空田白水中,朝来俄已绿茸茸。jǐ piàn kōng tián bái shuǐ zhōng,cháo lái é yǐ lǜ rōng rōng。
自怜于此留居久,两见插禾勤老农。zì lián yú cǐ liú jū jiǔ,liǎng jiàn chā hé qín lǎo nóng。

佛前笋

邹浩

基构于今政十年,不容山竹暗行鞭。jī gòu yú jīn zhèng shí nián,bù róng shān zhú àn xíng biān。
森然五笋自何出,盛矣文邦相与传。sēn rán wǔ sǔn zì hé chū,shèng yǐ wén bāng xiāng yǔ chuán。

佛前笋

邹浩

和气潜通无间断,佛光回照有因缘。hé qì qián tōng wú jiān duàn,fú guāng huí zhào yǒu yīn yuán。
恩书不远归期近,已觉斑衣色倍鲜。ēn shū bù yuǎn guī qī jìn,yǐ jué bān yī sè bèi xiān。

写黄庭

邹浩

来仙阁上道生成,芝满丹田郁郁青。lái xiān gé shàng dào shēng chéng,zhī mǎn dān tián yù yù qīng。
不为换鹅为物役,焚香闲自写黄庭。bù wèi huàn é wèi wù yì,fén xiāng xián zì xiě huáng tíng。

写黄庭

邹浩

黄庭窈窈在吾身,洒扫尘氛集万神。huáng tíng yǎo yǎo zài wú shēn,sǎ sǎo chén fēn jí wàn shén。
但自精诚如一日,莫愁金阙不高真。dàn zì jīng chéng rú yī rì,mò chóu jīn quē bù gāo zhēn。

写黄庭

邹浩

高真元是世间人,能密枢机到上清。gāo zhēn yuán shì shì jiān rén,néng mì shū jī dào shàng qīng。
天地有终吾不老,环刚犹得度群生。tiān dì yǒu zhōng wú bù lǎo,huán gāng yóu dé dù qún shēng。