古诗词

送子发还零陵

邹浩

我自罪大当投荒,君胡为乎亦遑遑。wǒ zì zuì dà dāng tóu huāng,jūn hú wèi hū yì huáng huáng。
马蹄舟楫困川陆,省定违离萱草堂。mǎ tí zhōu jí kùn chuān lù,shěng dìng wéi lí xuān cǎo táng。
由来孤操绝流俗,屹与巨镇遥相望。yóu lái gū cāo jué liú sú,yì yǔ jù zhèn yáo xiāng wàng。
洞庭以南渺无际,气象突兀收湖湘。dòng tíng yǐ nán miǎo wú jì,qì xiàng tū wù shōu hú xiāng。
平时事事不入眼,惟恐有愧如毫芒。píng shí shì shì bù rù yǎn,wéi kǒng yǒu kuì rú háo máng。
色难直到古人处,以其绪馀均四旁。sè nán zhí dào gǔ rén chù,yǐ qí xù yú jūn sì páng。
馀波邂逅亦及我,使我方寸失感伤。yú bō xiè hòu yì jí wǒ,shǐ wǒ fāng cùn shī gǎn shāng。
我亲白发照闾里,我身局蹐瘴疠乡。wǒ qīn bái fā zhào lǘ lǐ,wǒ shēn jú jí zhàng lì xiāng。
两儿随母仍旧寄,骨肉星散知几方。liǎng ér suí mǔ réng jiù jì,gǔ ròu xīng sàn zhī jǐ fāng。
乾坤子初无薄厚,恩为雨露威雪霜。qián kūn zi chū wú báo hòu,ēn wèi yǔ lù wēi xuě shuāng。
二柄交持不偏用,万汇生成如审量。èr bǐng jiāo chí bù piān yòng,wàn huì shēng chéng rú shěn liàng。
我虽弃掷五岭外,亦必有日蒙恩光。wǒ suī qì zhì wǔ lǐng wài,yì bì yǒu rì méng ēn guāng。
故人亭边是归路,尚得握手输中肠。gù rén tíng biān shì guī lù,shàng dé wò shǒu shū zhōng cháng。
将分无可为君语,独有高义无时忘。jiāng fēn wú kě wèi jūn yǔ,dú yǒu gāo yì wú shí wàng。
邹浩

邹浩

邹浩(1060—1111)字志完,遇赦归里后于周线巷住处辟一园名“道乡”,故自号道乡居士,常州晋陵(今江苏常州)人。生于宋仁宗嘉祐五年,卒於徽宗政和元年,年五十二岁。元丰五年(1082)进士,调扬州颍昌府教授。吕公著、范纯仁为郡守,皆礼遇之。哲宗朝,为右正言,累上疏言事。章惇独相用事,浩露章数其不忠,因削官,羁管新州。徽宗立,复为右正言,累迁兵部侍郎两谪岭表,复直龙图阁。卒谥忠,学者称道乡先生。浩著《道乡集》四十卷,《四库总目》传于世。 邹浩的作品>>

猜您喜欢

简王正父觅酒

邹浩

瓮面蛆浮玉,槽头水滴珠。wèng miàn qū fú yù,cáo tóu shuǐ dī zhū。
未能如茂世,聊与义城俱。wèi néng rú mào shì,liáo yǔ yì chéng jù。

马上其一

邹浩

策马戴残星,郊原破暑清。cè mǎ dài cán xīng,jiāo yuán pò shǔ qīng。
人间千万事,并入一时情。rén jiān qiān wàn shì,bìng rù yī shí qíng。

湖上联句

邹浩

遥岑舣舟见,野思过桥生。yáo cén yǐ zhōu jiàn,yě sī guò qiáo shēng。
兴尽回兰棹,归鞍月正明。xīng jǐn huí lán zhào,guī ān yuè zhèng míng。

独坐

邹浩

庭下芝兰秀,堂中简策清。tíng xià zhī lán xiù,táng zhōng jiǎn cè qīng。
都缘无嗜好,不是近声名。dōu yuán wú shì hǎo,bù shì jìn shēng míng。

招梦臣

邹浩

春色集檐楹,今朝兴倍生。chūn sè jí yán yíng,jīn cháo xīng bèi shēng。
一樽谁与共,促驾有豪英。yī zūn shuí yǔ gòng,cù jià yǒu háo yīng。

题仁老所画枕屏其五

邹浩

身在九疑麓,门当二水流。shēn zài jiǔ yí lù,mén dāng èr shuǐ liú。
谁知剡中胜,朝夕助嬉游。shuí zhī shàn zhōng shèng,cháo xī zhù xī yóu。

商丘

邹浩

视人所不窥,修人所不为。shì rén suǒ bù kuī,xiū rén suǒ bù wèi。
奉以无愧怍,商丘是吾师。fèng yǐ wú kuì zuò,shāng qiū shì wú shī。

同长卿梅下饮茶

邹浩

不置一杯酒,惟煎两碗茶。bù zhì yī bēi jiǔ,wéi jiān liǎng wǎn chá。
须知高意别,用此对梅花。xū zhī gāo yì bié,yòng cǐ duì méi huā。

奉和邢舍人寄望之愚溪朝阳岩其一

邹浩

冷风不动水无声,倒影冲融漾太清。lěng fēng bù dòng shuǐ wú shēng,dào yǐng chōng róng yàng tài qīng。
公为少留谁会意,且凭诗句作长城。gōng wèi shǎo liú shuí huì yì,qiě píng shī jù zuò zhǎng chéng。

题义明定慧庵

邹浩

结草依山名定慧,于此冥心第一义。jié cǎo yī shān míng dìng huì,yú cǐ míng xīn dì yī yì。
垆香深炷席帘垂,老僧不见庵外事。lú xiāng shēn zhù xí lián chuí,lǎo sēng bù jiàn ān wài shì。

桂州紫极观主求亭名名曰转斗而示此

邹浩

转降适斗藏初九,上清密语谁知有。zhuǎn jiàng shì dòu cáng chū jiǔ,shàng qīng mì yǔ shuí zhī yǒu。
七星峰顶紫霞前,占得辉光长不朽。qī xīng fēng dǐng zǐ xiá qián,zhàn dé huī guāng zhǎng bù xiǔ。

少隐惠所尽潇湘雪景

邹浩

永州城北十五里,二水初同为一水。yǒng zhōu chéng běi shí wǔ lǐ,èr shuǐ chū tóng wèi yī shuǐ。
天花开玉满前飞,人在故人亭子里。tiān huā kāi yù mǎn qián fēi,rén zài gù rén tíng zi lǐ。

少隐惠所尽潇湘雪景

邹浩

前年深冬一丈雪,岩拥朝阳渡黄叶。qián nián shēn dōng yī zhàng xuě,yán yōng cháo yáng dù huáng yè。
鸬鹚插颈梦圆时,天作高山付双睫。lú cí chā jǐng mèng yuán shí,tiān zuò gāo shān fù shuāng jié。

少隐惠所尽潇湘雪景

邹浩

将谓雪消无觅处,元来只在毫端住。jiāng wèi xuě xiāo wú mì chù,yuán lái zhǐ zài háo duān zhù。
为余展出冻云天,一片潇湘宛如故。wèi yú zhǎn chū dòng yún tiān,yī piàn xiāo xiāng wǎn rú gù。

代书寄清老

邹浩

从来游戏常三昧,出语纵横无忌讳。cóng lái yóu xì cháng sān mèi,chū yǔ zòng héng wú jì huì。
老聃全与释迦同,人畏犹云亦当畏。lǎo dān quán yǔ shì jiā tóng,rén wèi yóu yún yì dāng wèi。