古诗词

送子发还零陵

邹浩

我自罪大当投荒,君胡为乎亦遑遑。wǒ zì zuì dà dāng tóu huāng,jūn hú wèi hū yì huáng huáng。
马蹄舟楫困川陆,省定违离萱草堂。mǎ tí zhōu jí kùn chuān lù,shěng dìng wéi lí xuān cǎo táng。
由来孤操绝流俗,屹与巨镇遥相望。yóu lái gū cāo jué liú sú,yì yǔ jù zhèn yáo xiāng wàng。
洞庭以南渺无际,气象突兀收湖湘。dòng tíng yǐ nán miǎo wú jì,qì xiàng tū wù shōu hú xiāng。
平时事事不入眼,惟恐有愧如毫芒。píng shí shì shì bù rù yǎn,wéi kǒng yǒu kuì rú háo máng。
色难直到古人处,以其绪馀均四旁。sè nán zhí dào gǔ rén chù,yǐ qí xù yú jūn sì páng。
馀波邂逅亦及我,使我方寸失感伤。yú bō xiè hòu yì jí wǒ,shǐ wǒ fāng cùn shī gǎn shāng。
我亲白发照闾里,我身局蹐瘴疠乡。wǒ qīn bái fā zhào lǘ lǐ,wǒ shēn jú jí zhàng lì xiāng。
两儿随母仍旧寄,骨肉星散知几方。liǎng ér suí mǔ réng jiù jì,gǔ ròu xīng sàn zhī jǐ fāng。
乾坤子初无薄厚,恩为雨露威雪霜。qián kūn zi chū wú báo hòu,ēn wèi yǔ lù wēi xuě shuāng。
二柄交持不偏用,万汇生成如审量。èr bǐng jiāo chí bù piān yòng,wàn huì shēng chéng rú shěn liàng。
我虽弃掷五岭外,亦必有日蒙恩光。wǒ suī qì zhì wǔ lǐng wài,yì bì yǒu rì méng ēn guāng。
故人亭边是归路,尚得握手输中肠。gù rén tíng biān shì guī lù,shàng dé wò shǒu shū zhōng cháng。
将分无可为君语,独有高义无时忘。jiāng fēn wú kě wèi jūn yǔ,dú yǒu gāo yì wú shí wàng。
邹浩

邹浩

邹浩(1060—1111)字志完,遇赦归里后于周线巷住处辟一园名“道乡”,故自号道乡居士,常州晋陵(今江苏常州)人。生于宋仁宗嘉祐五年,卒於徽宗政和元年,年五十二岁。元丰五年(1082)进士,调扬州颍昌府教授。吕公著、范纯仁为郡守,皆礼遇之。哲宗朝,为右正言,累上疏言事。章惇独相用事,浩露章数其不忠,因削官,羁管新州。徽宗立,复为右正言,累迁兵部侍郎两谪岭表,复直龙图阁。卒谥忠,学者称道乡先生。浩著《道乡集》四十卷,《四库总目》传于世。 邹浩的作品>>

猜您喜欢

次韵和钱塘诸公赏梅十绝

邹浩

排闼端令天地开,万花从此四时催。pái tà duān lìng tiān dì kāi,wàn huā cóng cǐ sì shí cuī。
政如匠石椎轮后,始有光华大辂来。zhèng rú jiàng shí chuí lún hòu,shǐ yǒu guāng huá dà lù lái。

次韵和钱塘诸公赏梅十绝

邹浩

东风柝柝动冰泥,素萼迎春满故枝。dōng fēng tuò tuò dòng bīng ní,sù è yíng chūn mǎn gù zhī。
早晚团空熟青实,人间消渴待真医。zǎo wǎn tuán kōng shú qīng shí,rén jiān xiāo kě dài zhēn yī。

次韵和钱塘诸公赏梅十绝

邹浩

蜜蜂蝴蝶未狂飞,蝼蚁仍难上冻枝。mì fēng hú dié wèi kuáng fēi,lóu yǐ réng nán shàng dòng zhī。
惟有青松一千丈,相看曾共岁寒时。wéi yǒu qīng sōng yī qiān zhàng,xiāng kàn céng gòng suì hán shí。

次韵和钱塘诸公赏梅十绝

邹浩

绰约冰肌故自轻,玉衣玉食更鲜明。chuò yuē bīng jī gù zì qīng,yù yī yù shí gèng xiān míng。
无心来此与君遇,莫起他时儿女情。wú xīn lái cǐ yǔ jūn yù,mò qǐ tā shí ér nǚ qíng。

次韵和钱塘诸公赏梅十绝

邹浩

玉树森森太傅家,玲珑徐动晓风斜。yù shù sēn sēn tài fù jiā,líng lóng xú dòng xiǎo fēng xié。
可怜刻楮空机事,一叶三年犹未花。kě lián kè chǔ kōng jī shì,yī yè sān nián yóu wèi huā。

戏舜俞游西湖

邹浩

湖光收尽只芙蕖,决眦飞来白鸟孤。hú guāng shōu jǐn zhǐ fú qú,jué zì fēi lái bái niǎo gū。
想见城南葛藤老,又将心境示妻孥。xiǎng jiàn chéng nán gé téng lǎo,yòu jiāng xīn jìng shì qī nú。

赠周仁熟教授

邹浩

西来黄轴塞虚空,都在圆光一点中。xī lái huáng zhóu sāi xū kōng,dōu zài yuán guāng yī diǎn zhōng。
陌路劝君高着眼,宗风况即是家风。mò lù quàn jūn gāo zhe yǎn,zōng fēng kuàng jí shì jiā fēng。

次韵德符马上口占

邹浩

直欲掩关心似水,不知开国面如田。zhí yù yǎn guān xīn shì shuǐ,bù zhī kāi guó miàn rú tián。
相逢一枕秋光里,疑是先生亦姓边。xiāng féng yī zhěn qiū guāng lǐ,yí shì xiān shēng yì xìng biān。

春阴

邹浩

极目三封日易斜,无因重守故庭花。jí mù sān fēng rì yì xié,wú yīn zhòng shǒu gù tíng huā。
春阴又是怜花草,燕子飞来知几家。chūn yīn yòu shì lián huā cǎo,yàn zi fēi lái zhī jǐ jiā。

闻莺

邹浩

樱桃初熟露珠轻,客里光阴晓更清。yīng táo chū shú lù zhū qīng,kè lǐ guāng yīn xiǎo gèng qīng。
犹恐先生只归梦,故携天籁入风声。yóu kǒng xiān shēng zhǐ guī mèng,gù xié tiān lài rù fēng shēng。

病卧读书

邹浩

山为屏障草为裀,黄犊群中早奋身。shān wèi píng zhàng cǎo wèi yīn,huáng dú qún zhōng zǎo fèn shēn。
骨立诗书亦何有,不如参取坐忘人。gǔ lì shī shū yì hé yǒu,bù rú cān qǔ zuò wàng rén。

次韵仲弓见答

邹浩

青衫白马吏天边,胸次长年只辋川。qīng shān bái mǎ lì tiān biān,xiōng cì zhǎng nián zhǐ wǎng chuān。
我愧无才似裴迪,亦缘春步见新篇。wǒ kuì wú cái shì péi dí,yì yuán chūn bù jiàn xīn piān。

席上呈仲明

邹浩

诵诗久欲陪苏焕,载酒谁怜访子云。sòng shī jiǔ yù péi sū huàn,zài jiǔ shuí lián fǎng zi yún。
莫道囊空乏供给,邻家芹菊许人分。mò dào náng kōng fá gōng gěi,lín jiā qín jú xǔ rén fēn。

送郭舜俞再任颍昌

邹浩

谷雨冥冥春尽头,故人重解去时舟。gǔ yǔ míng míng chūn jǐn tóu,gù rén zhòng jiě qù shí zhōu。
西湖好在一百顷,为我传声到白鸥。xī hú hǎo zài yī bǎi qǐng,wèi wǒ chuán shēng dào bái ōu。

初到京谒执政

邹浩

邹阳谩说曳长裾,东阁由来礼自殊。zōu yáng mán shuō yè zhǎng jū,dōng gé yóu lái lǐ zì shū。
负郭田园倘无恙,不如归去老江湖。fù guō tián yuán tǎng wú yàng,bù rú guī qù lǎo jiāng hú。