古诗词

送子发还零陵

邹浩

我自罪大当投荒,君胡为乎亦遑遑。wǒ zì zuì dà dāng tóu huāng,jūn hú wèi hū yì huáng huáng。
马蹄舟楫困川陆,省定违离萱草堂。mǎ tí zhōu jí kùn chuān lù,shěng dìng wéi lí xuān cǎo táng。
由来孤操绝流俗,屹与巨镇遥相望。yóu lái gū cāo jué liú sú,yì yǔ jù zhèn yáo xiāng wàng。
洞庭以南渺无际,气象突兀收湖湘。dòng tíng yǐ nán miǎo wú jì,qì xiàng tū wù shōu hú xiāng。
平时事事不入眼,惟恐有愧如毫芒。píng shí shì shì bù rù yǎn,wéi kǒng yǒu kuì rú háo máng。
色难直到古人处,以其绪馀均四旁。sè nán zhí dào gǔ rén chù,yǐ qí xù yú jūn sì páng。
馀波邂逅亦及我,使我方寸失感伤。yú bō xiè hòu yì jí wǒ,shǐ wǒ fāng cùn shī gǎn shāng。
我亲白发照闾里,我身局蹐瘴疠乡。wǒ qīn bái fā zhào lǘ lǐ,wǒ shēn jú jí zhàng lì xiāng。
两儿随母仍旧寄,骨肉星散知几方。liǎng ér suí mǔ réng jiù jì,gǔ ròu xīng sàn zhī jǐ fāng。
乾坤子初无薄厚,恩为雨露威雪霜。qián kūn zi chū wú báo hòu,ēn wèi yǔ lù wēi xuě shuāng。
二柄交持不偏用,万汇生成如审量。èr bǐng jiāo chí bù piān yòng,wàn huì shēng chéng rú shěn liàng。
我虽弃掷五岭外,亦必有日蒙恩光。wǒ suī qì zhì wǔ lǐng wài,yì bì yǒu rì méng ēn guāng。
故人亭边是归路,尚得握手输中肠。gù rén tíng biān shì guī lù,shàng dé wò shǒu shū zhōng cháng。
将分无可为君语,独有高义无时忘。jiāng fēn wú kě wèi jūn yǔ,dú yǒu gāo yì wú shí wàng。
邹浩

邹浩

邹浩(1060—1111)字志完,遇赦归里后于周线巷住处辟一园名“道乡”,故自号道乡居士,常州晋陵(今江苏常州)人。生于宋仁宗嘉祐五年,卒於徽宗政和元年,年五十二岁。元丰五年(1082)进士,调扬州颍昌府教授。吕公著、范纯仁为郡守,皆礼遇之。哲宗朝,为右正言,累上疏言事。章惇独相用事,浩露章数其不忠,因削官,羁管新州。徽宗立,复为右正言,累迁兵部侍郎两谪岭表,复直龙图阁。卒谥忠,学者称道乡先生。浩著《道乡集》四十卷,《四库总目》传于世。 邹浩的作品>>

猜您喜欢

元日

邹浩

斑衣爵跃为亲寿,岁岁年年兄弟同。bān yī jué yuè wèi qīn shòu,suì suì nián nián xiōng dì tóng。
今日潇湘亦佳节,独将无语对东风。jīn rì xiāo xiāng yì jiā jié,dú jiāng wú yǔ duì dōng fēng。

元日

邹浩

此身何物比仪形,风里孤蓬水上萍。cǐ shēn hé wù bǐ yí xíng,fēng lǐ gū péng shuǐ shàng píng。
莫道南来无可绩,为谁扶出老人星。mò dào nán lái wú kě jì,wèi shuí fú chū lǎo rén xīng。

元日

邹浩

南来日日望新年,今日新年到眼前。nán lái rì rì wàng xīn nián,jīn rì xīn nián dào yǎn qián。
笑语妻儿莫惆怅,即随归燕上归船。xiào yǔ qī ér mò chóu chàng,jí suí guī yàn shàng guī chuán。

元日

邹浩

寒雪欻随残臈尽,暖风端逐早春回。hán xuě chuā suí cán là jǐn,nuǎn fēng duān zhú zǎo chūn huí。
人间无数芳菲眼,会见乾坤特地开。rén jiān wú shù fāng fēi yǎn,huì jiàn qián kūn tè dì kāi。

元日

邹浩

红梅阁下梅香动,青草湖边草色新。hóng méi gé xià méi xiāng dòng,qīng cǎo hú biān cǎo sè xīn。
鼓枻行将指归路,倚栏犹得会乡人。gǔ yì xíng jiāng zhǐ guī lù,yǐ lán yóu dé huì xiāng rén。

元日

邹浩

莫怪今朝雨不休,天工着意在年头。mò guài jīn cháo yǔ bù xiū,tiān gōng zhe yì zài nián tóu。
尘埃浣涤须教尽,始得风光遍九州。chén āi huàn dí xū jiào jǐn,shǐ dé fēng guāng biàn jiǔ zhōu。

元日

邹浩

版筑何求终见起,金縢不辩自能开。bǎn zhù hé qiú zhōng jiàn qǐ,jīn téng bù biàn zì néng kāi。
君恩滉漾无边际,解逐东风向我来。jūn ēn huàng yàng wú biān jì,jiě zhú dōng fēng xiàng wǒ lái。

悼范丞相

邹浩

钟铭勋业今何在,土偶形容尚俨然。zhōng míng xūn yè jīn hé zài,tǔ ǒu xíng róng shàng yǎn rán。
惟有老僧心不改,殷勤歌呗作三年。wéi yǒu lǎo sēng xīn bù gǎi,yīn qín gē bei zuò sān nián。

悼范丞相

邹浩

公骑箕尾归天去,我放江湖继踵来。gōng qí jī wěi guī tiān qù,wǒ fàng jiāng hú jì zhǒng lái。
邂逅招提见遗像,尚疑东閤为贤开。xiè hòu zhāo tí jiàn yí xiàng,shàng yí dōng gé wèi xián kāi。

赠祖泽长老

邹浩

针芥相投有几人,故人亭畔忽相亲。zhēn jiè xiāng tóu yǒu jǐ rén,gù rén tíng pàn hū xiāng qīn。
四门开了无它事,笑倚潇湘一片春。sì mén kāi le wú tā shì,xiào yǐ xiāo xiāng yī piàn chūn。

戏泽老

邹浩

要识漳州李秀才,无髭无发恶追陪。yào shí zhāng zhōu lǐ xiù cái,wú zī wú fā è zhuī péi。
如今熟也君知否,不独江西有大梅。rú jīn shú yě jūn zhī fǒu,bù dú jiāng xī yǒu dà méi。

次韵答泽老

邹浩

觌面相呈是此时,了无犹豫与狐疑。dí miàn xiāng chéng shì cǐ shí,le wú yóu yù yǔ hú yí。
南山云起北山雨,爵跃掉头吾弗知。nán shān yún qǐ běi shān yǔ,jué yuè diào tóu wú fú zhī。

次韵答泽老

邹浩

高山不动白云深,一炷香凝弄水沉。gāo shān bù dòng bái yún shēn,yī zhù xiāng níng nòng shuǐ chén。
欲去复留谁会意,黄鹂枝上啭新音。yù qù fù liú shuí huì yì,huáng lí zhī shàng zhuàn xīn yīn。

送泽长老往南方

邹浩

枝头挑着祖师禅,走遍三千与大千。zhī tóu tiāo zhe zǔ shī chán,zǒu biàn sān qiān yǔ dà qiān。
又被草鞋勾引去,善财游处弄云烟。yòu bèi cǎo xié gōu yǐn qù,shàn cái yóu chù nòng yún yān。

题仁老所画枕屏其五

邹浩

昔侍先君官四明,往来皆向此中行。xī shì xiān jūn guān sì míng,wǎng lái jiē xiàng cǐ zhōng xíng。
昊天欲报嗟何及,空对小屏无限情。hào tiān yù bào jiē hé jí,kōng duì xiǎo píng wú xiàn qíng。