古诗词

梦臣再以墨来

邹浩

孙郎文史外,所好墨而已。sūn láng wén shǐ wài,suǒ hǎo mò ér yǐ。
龟玉藏椟中,涓辰乃开视。guī yù cáng dú zhōng,juān chén nǎi kāi shì。
未尝轻示人,每戒卞和耻。wèi cháng qīng shì rén,měi jiè biàn hé chǐ。
谓予心事同,分惠真可喜。wèi yǔ xīn shì tóng,fēn huì zhēn kě xǐ。
磨去五之一,馀者恰盈咫。mó qù wǔ zhī yī,yú zhě qià yíng zhǐ。
印弄棱角刓,前言戏之耳。yìn nòng léng jiǎo wán,qián yán xì zhī ěr。
苍头忽踵门,喘汗殊不止。cāng tóu hū zhǒng mén,chuǎn hàn shū bù zhǐ。
恍疑皂囊药,无因至于此。huǎng yí zào náng yào,wú yīn zhì yú cǐ。
亟取启缄封,入眼胜双鲤。jí qǔ qǐ jiān fēng,rù yǎn shèng shuāng lǐ。
其长应天数,其光动晴晷。qí zhǎng yīng tiān shù,qí guāng dòng qíng guǐ。
当暑尚挟纩,岂但什袭比。dāng shǔ shàng xié kuàng,qǐ dàn shén xí bǐ。
且云此不刓,品色尤更美。qiě yún cǐ bù wán,pǐn sè yóu gèng měi。
始知雅意来,要以补前毁。shǐ zhī yǎ yì lái,yào yǐ bǔ qián huǐ。
想初闻语时,废书频拊髀。xiǎng chū wén yǔ shí,fèi shū pín fǔ bì。
兵法善致人,所致必如指。bīng fǎ shàn zhì rén,suǒ zhì bì rú zhǐ。
一朝下两城,曾不费一矢。yī cháo xià liǎng chéng,céng bù fèi yī shǐ。
坐令鼎足心,成辙乱旗靡。zuò lìng dǐng zú xīn,chéng zhé luàn qí mí。
堂堂莫我过,势若建瓴水。táng táng mò wǒ guò,shì ruò jiàn líng shuǐ。
墨果多乎哉,一一是孤垒。mò guǒ duō hū zāi,yī yī shì gū lěi。
齐城七十二,受降从此始。qí chéng qī shí èr,shòu jiàng cóng cǐ shǐ。
邹浩

邹浩

邹浩(1060—1111)字志完,遇赦归里后于周线巷住处辟一园名“道乡”,故自号道乡居士,常州晋陵(今江苏常州)人。生于宋仁宗嘉祐五年,卒於徽宗政和元年,年五十二岁。元丰五年(1082)进士,调扬州颍昌府教授。吕公著、范纯仁为郡守,皆礼遇之。哲宗朝,为右正言,累上疏言事。章惇独相用事,浩露章数其不忠,因削官,羁管新州。徽宗立,复为右正言,累迁兵部侍郎两谪岭表,复直龙图阁。卒谥忠,学者称道乡先生。浩著《道乡集》四十卷,《四库总目》传于世。 邹浩的作品>>

猜您喜欢

故通直强君挽词

邹浩

金丹犹在鼎,马鬣已成封。jīn dān yóu zài dǐng,mǎ liè yǐ chéng fēng。
梦断飞云鹤,春归绕墓松。mèng duàn fēi yún hè,chūn guī rào mù sōng。
韦编元自若,藜杖竟谁从。wéi biān yuán zì ruò,lí zhàng jìng shuí cóng。
赖有承家子,流光得所钟。lài yǒu chéng jiā zi,liú guāng dé suǒ zhōng。

龙图胡公挽词

邹浩

华屋初成后,安车未用时。huá wū chū chéng hòu,ān chē wèi yòng shí。
谁知五朝旧,俄与九原期。shuí zhī wǔ cháo jiù,é yǔ jiǔ yuán qī。
德映文恭显,名参修简垂。dé yìng wén gōng xiǎn,míng cān xiū jiǎn chuí。
凄凉独心事,无复尽施为。qī liáng dú xīn shì,wú fù jǐn shī wèi。

龙图胡公挽词

邹浩

正尔逢千载,何为不百年。zhèng ěr féng qiān zài,hé wèi bù bǎi nián。
龙图虚旧阁,马鬣启新阡。lóng tú xū jiù gé,mǎ liè qǐ xīn qiān。
方寸留天鉴,清规入世传。fāng cùn liú tiān jiàn,qīng guī rù shì chuán。
韦平向来盛,端属子孙贤。wéi píng xiàng lái shèng,duān shǔ zi sūn xián。

龙图胡公挽词

邹浩

知己如公少,还乡特地亲。zhī jǐ rú gōng shǎo,hái xiāng tè dì qīn。
分携能几日,闻语歘惊人。fēn xié néng jǐ rì,wén yǔ chuā jīng rén。
永念恩常在,深惭报未伸。yǒng niàn ēn cháng zài,shēn cán bào wèi shēn。
从横泪交下,空洒朔风频。cóng héng lèi jiāo xià,kōng sǎ shuò fēng pín。

胡公郡君李氏挽词

邹浩

先别人间去,由来天意微。xiān bié rén jiān qù,yóu lái tiān yì wēi。
初心在偕老,此日遽同归。chū xīn zài xié lǎo,cǐ rì jù tóng guī。
镜掩孤鸾舞,津藏双剑飞。jìng yǎn gū luán wǔ,jīn cáng shuāng jiàn fēi。
空存锦囊诰,依旧照霞衣。kōng cún jǐn náng gào,yī jiù zhào xiá yī。

胡公郡君李氏挽词

邹浩

正是家肥日,香奁晓不开。zhèng shì jiā féi rì,xiāng lián xiǎo bù kāi。
侍儿犹扇枕,良药已停杯。shì ér yóu shàn zhěn,liáng yào yǐ tíng bēi。
蘋老残初荐,萱闲冷旧栽。píng lǎo cán chū jiàn,xuān xián lěng jiù zāi。
只应有馀庆,从此亘云来。zhǐ yīng yǒu yú qìng,cóng cǐ gèn yún lái。

故通仕孙公挽词

邹浩

少微星忽坠,畴昔梦初圆。shǎo wēi xīng hū zhuì,chóu xī mèng chū yuán。
乡社崇新祭,书帷掩旧编。xiāng shè chóng xīn jì,shū wéi yǎn jiù biān。
亭依金斗固,儿戏彩衣偏。tíng yī jīn dòu gù,ér xì cǎi yī piān。
踵续谁为傅,吁嗟高士贤。zhǒng xù shuí wèi fù,xū jiē gāo shì xián。

故通仕孙公挽词

邹浩

君子不可见,先生无复遭。jūn zi bù kě jiàn,xiān shēng wú fù zāo。
凶传俄一旦,吉养谩三刀。xiōng chuán é yī dàn,jí yǎng mán sān dāo。
德与诸郎远,门将驷马高。dé yǔ zhū láng yuǎn,mén jiāng sì mǎ gāo。
伤心独南陌,松桧朔风号。shāng xīn dú nán mò,sōng guì shuò fēng hào。

故成纪李季侔挽词

邹浩

命也端难诘,时乎竟莫来。mìng yě duān nán jí,shí hū jìng mò lái。
门庭方白昼,冠带掩黄埃。mén tíng fāng bái zhòu,guān dài yǎn huáng āi。
万卷虚料理,千金废剸裁。wàn juǎn xū liào lǐ,qiān jīn fèi tuán cái。
遵承子将显,犹得慰泉台。zūn chéng zi jiāng xiǎn,yóu dé wèi quán tái。

故成纪李季侔挽词

邹浩

师门深往好,姻党厚新情。shī mén shēn wǎng hǎo,yīn dǎng hòu xīn qíng。
正尔追谈笑,那知隔死生。zhèng ěr zhuī tán xiào,nà zhī gé sǐ shēng。
松风传挽铎,垄月照铭旌。sōng fēng chuán wǎn duó,lǒng yuè zhào míng jīng。
莫预东郊送,悲凉空此诚。mò yù dōng jiāo sòng,bēi liáng kōng cǐ chéng。

故文安郡君刘氏挽词

邹浩

鹫峰成记别,聊现大家身。jiù fēng chéng jì bié,liáo xiàn dà jiā shēn。
瞬目超尘劫,随方得本真。shùn mù chāo chén jié,suí fāng dé běn zhēn。
忘忧残旧草,供祭冷初蘋。wàng yōu cán jiù cǎo,gōng jì lěng chū píng。
独有闺门泪,潸然冬复春。dú yǒu guī mén lèi,shān rán dōng fù chūn。

故文安郡君刘氏挽词

邹浩

愿力坚如母,翛然亦坐忘。yuàn lì jiān rú mǔ,xiāo rán yì zuò wàng。
羞兰虚孝养,偕老误荣光。xiū lán xū xiào yǎng,xié lǎo wù róng guāng。
净域端何许,遗经只自香。jìng yù duān hé xǔ,yí jīng zhǐ zì xiāng。
它年盛追赠,犹得贲馀芳。tā nián shèng zhuī zèng,yóu dé bēn yú fāng。

故承议李

邹浩

荦荦豪英内,如公迥不群。luò luò háo yīng nèi,rú gōng jiǒng bù qún。
胸中妙庄老,笔下蔼机云。xiōng zhōng miào zhuāng lǎo,bǐ xià ǎi jī yún。
勋业知谁睹,声名只自闻。xūn yè zhī shuí dǔ,shēng míng zhǐ zì wén。
空馀柏庄柏,弥望拱高坟。kōng yú bǎi zhuāng bǎi,mí wàng gǒng gāo fén。

故承议李

邹浩

甫毕荣亲愿,归休不计年。fǔ bì róng qīn yuàn,guī xiū bù jì nián。
心冥尘竟远,善积子皆贤。xīn míng chén jìng yuǎn,shàn jī zi jiē xián。
万事残初梦,千龄掩逝川。wàn shì cán chū mèng,qiān líng yǎn shì chuān。
登门独无路,追感倍悽然。dēng mén dú wú lù,zhuī gǎn bèi qī rán。

亡原作忘,据四库本改友皇甫民望挽词

邹浩

八行宜高选,胡为不享年。bā xíng yí gāo xuǎn,hú wèi bù xiǎng nián。
乡闾推往躅,几席积遗编。xiāng lǘ tuī wǎng zhú,jǐ xí jī yí biān。
俯仰成千古,凄凉到九原。fǔ yǎng chéng qiān gǔ,qī liáng dào jiǔ yuán。
须知天报在,有子共称贤。xū zhī tiān bào zài,yǒu zi gòng chēng xián。
9091234567»