古诗词

戏浯溪长老伯新

邹浩

永州怀素精草书,毫端万象纷卷舒。yǒng zhōu huái sù jīng cǎo shū,háo duān wàn xiàng fēn juǎn shū。
浑身是眼看不破,一笔至今藏物初。hún shēn shì yǎn kàn bù pò,yī bǐ zhì jīn cáng wù chū。
浯溪得之不自用,却要他人书作图。wú xī dé zhī bù zì yòng,què yào tā rén shū zuò tú。
蓦然打个筋斗去,觅纸觅绢一物无。mò rán dǎ gè jīn dòu qù,mì zhǐ mì juàn yī wù wú。
急将床上被来拆,手忙脚乱纵横铺。jí jiāng chuáng shàng bèi lái chāi,shǒu máng jiǎo luàn zòng héng pù。
五云和尚巧言语,扫尽六幅裁须臾。wǔ yún hé shàng qiǎo yán yǔ,sǎo jǐn liù fú cái xū yú。
叠了又开开又叠,喜欢胜获衣内珠。dié le yòu kāi kāi yòu dié,xǐ huān shèng huò yī nèi zhū。
二三子笑几绝倒,左右僮仆咸惊呼。èr sān zi xiào jǐ jué dào,zuǒ yòu tóng pū xián jīng hū。
宁比酸寒杜陵老,海图拆应家人须。níng bǐ suān hán dù líng lǎo,hǎi tú chāi yīng jiā rén xū。
脱巾漉酒解龟当,表里空旷真丈夫。tuō jīn lù jiǔ jiě guī dāng,biǎo lǐ kōng kuàng zhēn zhàng fū。
吾行天下何啻半,常恨眼前无此徒。wú xíng tiān xià hé chì bàn,cháng hèn yǎn qián wú cǐ tú。
那知兴发乃方外,与彼嗜好同根株。nà zhī xīng fā nǎi fāng wài,yǔ bǐ shì hǎo tóng gēn zhū。
小中现大大可睹,跳出规矩渠非愚。xiǎo zhōng xiàn dà dà kě dǔ,tiào chū guī jǔ qú fēi yú。
他时风雪夜参半,灰炉冰冷灯影孤。tā shí fēng xuě yè cān bàn,huī lú bīng lěng dēng yǐng gū。
坐披破絮似鱼网,数挽不掩皴肌肤。zuò pī pò xù shì yú wǎng,shù wǎn bù yǎn cūn jī fū。
只应侍者隔壁私自语,我师为谁说法声呜呜。zhǐ yīng shì zhě gé bì sī zì yǔ,wǒ shī wèi shuí shuō fǎ shēng wū wū。
邹浩

邹浩

邹浩(1060—1111)字志完,遇赦归里后于周线巷住处辟一园名“道乡”,故自号道乡居士,常州晋陵(今江苏常州)人。生于宋仁宗嘉祐五年,卒於徽宗政和元年,年五十二岁。元丰五年(1082)进士,调扬州颍昌府教授。吕公著、范纯仁为郡守,皆礼遇之。哲宗朝,为右正言,累上疏言事。章惇独相用事,浩露章数其不忠,因削官,羁管新州。徽宗立,复为右正言,累迁兵部侍郎两谪岭表,复直龙图阁。卒谥忠,学者称道乡先生。浩著《道乡集》四十卷,《四库总目》传于世。 邹浩的作品>>

猜您喜欢

曾氏北园

邹浩

十年不折江南春,亭下双梅是故人。shí nián bù zhé jiāng nán chūn,tíng xià shuāng méi shì gù rén。
凭仗开时属青翼,已判飞雪满悬鹑。píng zhàng kāi shí shǔ qīng yì,yǐ pàn fēi xuě mǎn xuán chún。

曾氏北园

邹浩

白莲香火久凋零,还似乐天今服膺。bái lián xiāng huǒ jiǔ diāo líng,hái shì lè tiān jīn fú yīng。
我有一言人不解,请君问取北来僧。wǒ yǒu yī yán rén bù jiě,qǐng jūn wèn qǔ běi lái sēng。

种竹

邹浩

去年今日常种竹,今年此日还添栽。qù nián jīn rì cháng zhǒng zhú,jīn nián cǐ rì hái tiān zāi。
岂论传舍不吾有,但愿清阴遗后来。qǐ lùn chuán shě bù wú yǒu,dàn yuàn qīng yīn yí hòu lái。

次韵德符寄世美因以招之

邹浩

织女牵牛饯我车,归来篱菊已荣枯。zhī nǚ qiān niú jiàn wǒ chē,guī lái lí jú yǐ róng kū。
韩城夫子旧青眼,肯使东斋屐齿疏。hán chéng fū zi jiù qīng yǎn,kěn shǐ dōng zhāi jī chǐ shū。

次韵承君见寄

邹浩

纷纷市道久成风,平地青楼作帝宫。fēn fēn shì dào jiǔ chéng fēng,píng dì qīng lóu zuò dì gōng。
白玉相看有君子,坐令高议薄冥鸿。bái yù xiāng kàn yǒu jūn zi,zuò lìng gāo yì báo míng hóng。

次韵承君见寄

邹浩

生平勋业在诗书,黑绶翩翩下蕊珠。shēng píng xūn yè zài shī shū,hēi shòu piān piān xià ruǐ zhū。
漳水功名未为最,他年丹槛更捐躯。zhāng shuǐ gōng míng wèi wèi zuì,tā nián dān kǎn gèng juān qū。

次韵文仲元日登巽亭

邹浩

春随鼓角静浮游,放浪乾坤百尺楼。chūn suí gǔ jiǎo jìng fú yóu,fàng làng qián kūn bǎi chǐ lóu。
北陌东阡政车马,一时高兴属清流。běi mò dōng qiān zhèng chē mǎ,yī shí gāo xīng shǔ qīng liú。

次韵文仲元日登巽亭

邹浩

刺字漫来得古城,柳枝桃叶入春情。cì zì màn lái dé gǔ chéng,liǔ zhī táo yè rù chūn qíng。
人间久迟东君到,独子相投盖始倾。rén jiān jiǔ chí dōng jūn dào,dú zi xiāng tóu gài shǐ qīng。

仲弓意欲协律作此戏之

邹浩

王郎豪翰落明珠,自合鹓行俨帝居。wáng láng háo hàn luò míng zhū,zì hé yuān xíng yǎn dì jū。
底事奉常思协律,不归天禄更雠书。dǐ shì fèng cháng sī xié lǜ,bù guī tiān lù gèng chóu shū。

邻家集射

邹浩

墙东金鼓不停声,知是将军奕世孙。qiáng dōng jīn gǔ bù tíng shēng,zhī shì jiāng jūn yì shì sūn。
莫浪鸣弓向飞雁,一年一度到中原。mò làng míng gōng xiàng fēi yàn,yī nián yī dù dào zhōng yuán。

曾园见梅

邹浩

滨水娟娟四五枝,不甘柳眼巧相窥。bīn shuǐ juān juān sì wǔ zhī,bù gān liǔ yǎn qiǎo xiāng kuī。
晚来快我江南思,似欲殷勤报小诗。wǎn lái kuài wǒ jiāng nán sī,shì yù yīn qín bào xiǎo shī。

曾园见梅

邹浩

姑射冰肌不黄土,洛阳玉容更青春。gū shè bīng jī bù huáng tǔ,luò yáng yù róng gèng qīng chūn。
嗅风影日了无语,知我此心能几人。xiù fēng yǐng rì le wú yǔ,zhī wǒ cǐ xīn néng jǐ rén。

招文仲

邹浩

晖晖晴日动寒灰,书罢衡门为子开。huī huī qíng rì dòng hán huī,shū bà héng mén wèi zi kāi。
莫似王郎著杯酒,更无茶思竹边来。mò shì wáng láng zhù bēi jiǔ,gèng wú chá sī zhú biān lái。

闻小引呈仲孺文仲

邹浩

香中日月久无邻,特地过从两玉人。xiāng zhōng rì yuè jiǔ wú lín,tè dì guò cóng liǎng yù rén。
何必开轩视天壤,角声嘹亮自知春。hé bì kāi xuān shì tiān rǎng,jiǎo shēng liáo liàng zì zhī chūn。

闻仲弓得籍田令

邹浩

夏木如云作昼清,西豪无复岸纶巾。xià mù rú yún zuò zhòu qīng,xī háo wú fù àn lún jīn。
知君谈笑籍田去,又喜长安有故人。zhī jūn tán xiào jí tián qù,yòu xǐ zhǎng ān yǒu gù rén。