古诗词

普融阁

邹浩

前身善财后老平,善知识处靡不到。qián shēn shàn cái hòu lǎo píng,shàn zhī shí chù mí bù dào。
十信生行回向地,等觉妙觉诸法门。shí xìn shēng xíng huí xiàng dì,děng jué miào jué zhū fǎ mén。
一法门中义一句,须弥聚笔海量墨。yī fǎ mén zhōng yì yī jù,xū mí jù bǐ hǎi liàng mò。
亘未来际力书写,未来可尽写不尽。gèn wèi lái jì lì shū xiě,wèi lái kě jǐn xiě bù jǐn。
何况六位一切法,一一算谕莫能及。hé kuàng liù wèi yī qiè fǎ,yī yī suàn yù mò néng jí。
老平于此不思议,第三手把龟手笔。lǎo píng yú cǐ bù sī yì,dì sān shǒu bǎ guī shǒu bǐ。
一刹那间能事竟,一一微尘出经卷。yī shā nà jiān néng shì jìng,yī yī wēi chén chū jīng juǎn。
三千世界微尘偈,一四天下微尘品。sān qiān shì jiè wēi chén jì,yī sì tiān xià wēi chén pǐn。
龙树传持所未会,悉在而今轮字里。lóng shù chuán chí suǒ wèi huì,xī zài ér jīn lún zì lǐ。
字字无增亦无减,四十二字谁举偈。zì zì wú zēng yì wú jiǎn,sì shí èr zì shuí jǔ jì。
大宝莲花忽开敷,帝网重重清净土。dà bǎo lián huā hū kāi fū,dì wǎng zhòng zhòng qīng jìng tǔ。
十方三世佛菩萨,一时会集作证明。shí fāng sān shì fú pú sà,yī shí huì jí zuò zhèng míng。
弥勒辨说巧称扬,文殊师利欣按顶。mí lēi biàn shuō qiǎo chēng yáng,wén shū shī lì xīn àn dǐng。
日用纵横日日新,此身普贤身内现。rì yòng zòng héng rì rì xīn,cǐ shēn pǔ xián shēn nèi xiàn。
若人欲识老平身,即是毗卢无尽藏。ruò rén yù shí lǎo píng shēn,jí shì pí lú wú jǐn cáng。
邹浩

邹浩

邹浩(1060—1111)字志完,遇赦归里后于周线巷住处辟一园名“道乡”,故自号道乡居士,常州晋陵(今江苏常州)人。生于宋仁宗嘉祐五年,卒於徽宗政和元年,年五十二岁。元丰五年(1082)进士,调扬州颍昌府教授。吕公著、范纯仁为郡守,皆礼遇之。哲宗朝,为右正言,累上疏言事。章惇独相用事,浩露章数其不忠,因削官,羁管新州。徽宗立,复为右正言,累迁兵部侍郎两谪岭表,复直龙图阁。卒谥忠,学者称道乡先生。浩著《道乡集》四十卷,《四库总目》传于世。 邹浩的作品>>

猜您喜欢

次韵文仲冬夜书怀

邹浩

抱经何必叹空言,看取东郊旧力田。bào jīng hé bì tàn kōng yán,kàn qǔ dōng jiāo jiù lì tián。
藨蓘倘能无落事,太阴居卯定丰年。biāo gǔn tǎng néng wú luò shì,tài yīn jū mǎo dìng fēng nián。

次韵文仲冬夜书怀

邹浩

长冰迎日动堤塍,堤上人行似独醒。zhǎng bīng yíng rì dòng dī chéng,dī shàng rén xíng shì dú xǐng。
只有群鸥疑着在,一时飞舞起寒汀。zhǐ yǒu qún ōu yí zhe zài,yī shí fēi wǔ qǐ hán tīng。

次韵文仲冬夜书怀

邹浩

冷官裘马怯凌风,咫尺云窗邈异封。lěng guān qiú mǎ qiè líng fēng,zhǐ chǐ yún chuāng miǎo yì fēng。
长忆去年同燕处,竹边梨栗送残冬。zhǎng yì qù nián tóng yàn chù,zhú biān lí lì sòng cán dōng。

初夏过西苑呈商居平程良弼二年兄

邹浩

红香吹尽绿阴垂,恰似当年锡宴时。hóng xiāng chuī jǐn lǜ yīn chuí,qià shì dāng nián xī yàn shí。
今日玉津楼下过,午声依旧啭黄鹂。jīn rì yù jīn lóu xià guò,wǔ shēng yī jiù zhuàn huáng lí。

雨中

邹浩

五月沉阴久不开,冷风吹雨满天街。wǔ yuè chén yīn jiǔ bù kāi,lěng fēng chuī yǔ mǎn tiān jiē。
老农且莫愁蚕麦,丞相祈晴已宿斋。lǎo nóng qiě mò chóu cán mài,chéng xiāng qí qíng yǐ sù zhāi。

与存之会相国

邹浩

雨中竹叶不胜翠,风过榴花元自红。yǔ zhōng zhú yè bù shèng cuì,fēng guò liú huā yuán zì hóng。
门外喧喧正商贾,与君趺坐入真空。mén wài xuān xuān zhèng shāng jiǎ,yǔ jūn fū zuò rù zhēn kōng。

梦阎求仁

邹浩

朱衣象笏肃宾阶,平昔襟怀向我开。zhū yī xiàng hù sù bīn jiē,píng xī jīn huái xiàng wǒ kāi。
犹恐孤根自摇荡,故传好语梦中来。yóu kǒng gū gēn zì yáo dàng,gù chuán hǎo yǔ mèng zhōng lái。

寄世美

邹浩

江南秀色满崔嵬,上得平山入眼来。jiāng nán xiù sè mǎn cuī wéi,shàng dé píng shān rù yǎn lái。
遥想归心动朝夕,不应犹待八仙开。yáo xiǎng guī xīn dòng cháo xī,bù yīng yóu dài bā xiān kāi。

简襄阳令田世德通直求馀材

邹浩

百里江天指顾中,大夫真有古人风。bǎi lǐ jiāng tiān zhǐ gù zhōng,dà fū zhēn yǒu gǔ rén fēng。
似闻斋馆成功久,应许馀材入泮宫。shì wén zhāi guǎn chéng gōng jiǔ,yīng xǔ yú cái rù pàn gōng。

次韵和慎微雪夜饮归

邹浩

篮舆还自斗边城,雪夜乾坤分外清。lán yú hái zì dòu biān chéng,xuě yè qián kūn fēn wài qīng。
我为捐书径眠去,寒光犹助一窗明。wǒ wèi juān shū jìng mián qù,hán guāng yóu zhù yī chuāng míng。

延庆山中呈田世德

邹浩

云拥招提自一家,僧前百鸟正衔花。yún yōng zhāo tí zì yī jiā,sēng qián bǎi niǎo zhèng xián huā。
长官不怕惊飞去,犹向山头放晚衙。zhǎng guān bù pà jīng fēi qù,yóu xiàng shān tóu fàng wǎn yá。

简仲益求纸帐

邹浩

红锦暖笼樽酒后,绛纱轻覆简书前。hóng jǐn nuǎn lóng zūn jiǔ hòu,jiàng shā qīng fù jiǎn shū qián。
悬知纸帐君无用,斥与边韶助昼眠。xuán zhī zhǐ zhàng jūn wú yòng,chì yǔ biān sháo zhù zhòu mián。

仲益以帐来且有就榻眠之句复次韵与之

邹浩

茆屋初成亦可怜,更悬青帐小窗前。máo wū chū chéng yì kě lián,gèng xuán qīng zhàng xiǎo chuāng qián。
不嫌索寞无春梦,解使君心合眼眠。bù xián suǒ mò wú chūn mèng,jiě shǐ jūn xīn hé yǎn mián。

元夕过唐潜亨

邹浩

乾坤为室月为灯,今夕先生眼倍青。qián kūn wèi shì yuè wèi dēng,jīn xī xiān shēng yǎn bèi qīng。
笑尽筌蹄聊把手,不知何处是中庭。xiào jǐn quán tí liáo bǎ shǒu,bù zhī hé chù shì zhōng tíng。

元夕过唐潜亨

邹浩

藏拙堂深不浪开,夜光容我卷书来。cáng zhuō táng shēn bù làng kāi,yè guāng róng wǒ juǎn shū lái。
梅花傲雪初无语,斗柄催春忽自回。méi huā ào xuě chū wú yǔ,dòu bǐng cuī chūn hū zì huí。