古诗词

道乡赞二首

邹浩

青草黄茅梦破,东阡西陌年丰。qīng cǎo huáng máo mèng pò,dōng qiān xī mò nián fēng。
长与老农击壤,不知身世穷通。zhǎng yǔ lǎo nóng jī rǎng,bù zhī shēn shì qióng tōng。
邹浩

邹浩

邹浩(1060—1111)字志完,遇赦归里后于周线巷住处辟一园名“道乡”,故自号道乡居士,常州晋陵(今江苏常州)人。生于宋仁宗嘉祐五年,卒於徽宗政和元年,年五十二岁。元丰五年(1082)进士,调扬州颍昌府教授。吕公著、范纯仁为郡守,皆礼遇之。哲宗朝,为右正言,累上疏言事。章惇独相用事,浩露章数其不忠,因削官,羁管新州。徽宗立,复为右正言,累迁兵部侍郎两谪岭表,复直龙图阁。卒谥忠,学者称道乡先生。浩著《道乡集》四十卷,《四库总目》传于世。 邹浩的作品>>

猜您喜欢

元老寄惠香山

邹浩

毗耶居士有神功,断取香山置掌中。pí yé jū shì yǒu shén gōng,duàn qǔ xiāng shān zhì zhǎng zhōng。
五分普令薰法界,一时俱送与仙翁。wǔ fēn pǔ lìng xūn fǎ jiè,yī shí jù sòng yǔ xiān wēng。
岩头云澹晖晖日,洞口烟横细细风。yán tóu yún dàn huī huī rì,dòng kǒu yān héng xì xì fēng。
可但吾心今莫逆,香岩于此获圆通。kě dàn wú xīn jīn mò nì,xiāng yán yú cǐ huò yuán tōng。

道正移爇?来

邹浩

仙家春色不曾空,亦有??占暖风。xiān jiā chūn sè bù céng kōng,yì yǒu qú nà zhàn nuǎn fēng。
丹桂叶舒推重碧,蟠桃花发避深红。dān guì yè shū tuī zhòng bì,pán táo huā fā bì shēn hóng。
尽教带土培轩外,行欲移根过浙中。jǐn jiào dài tǔ péi xuān wài,xíng yù yí gēn guò zhè zhōng。
最好高堂归献寿,年年光映棣花丛。zuì hǎo gāo táng guī xiàn shòu,nián nián guāng yìng dì huā cóng。

题慈德寺颐堂为长老宗颢作

邹浩

龙隐岩前忽转头,翛然瓶锡此淹留。lóng yǐn yán qián hū zhuǎn tóu,xiāo rán píng xī cǐ yān liú。
十方法界元无限,一片心田自有秋。shí fāng fǎ jiè yuán wú xiàn,yī piàn xīn tián zì yǒu qiū。
草木曲躬归白足,江山依位拱青眸。cǎo mù qū gōng guī bái zú,jiāng shān yī wèi gǒng qīng móu。
我来不问西来意,独喜茶香啜满瓯。wǒ lái bù wèn xī lái yì,dú xǐ chá xiāng chuài mǎn ōu。

白龙洞

邹浩

洞门寂寂昼常阴,谁识行天济物心。dòng mén jì jì zhòu cháng yīn,shuí shí xíng tiān jì wù xīn。
金翅影沉超永劫,玉毫光现契圆音。jīn chì yǐng chén chāo yǒng jié,yù háo guāng xiàn qì yuán yīn。
滂沱普润三千界,叆叇浓兴一万寻。pāng tuó pǔ rùn sān qiān jiè,ài dài nóng xīng yī wàn xún。
天子六龙方在御,不应头角閟幽深。tiān zi liù lóng fāng zài yù,bù yīng tóu jiǎo bì yōu shēn。

来仙阁

邹浩

偶向人间作谪仙,翛然来此住经年。ǒu xiàng rén jiān zuò zhé xiān,xiāo rán lái cǐ zhù jīng nián。
君臣鼎内重相合,日月壶中独自圆。jūn chén dǐng nèi zhòng xiāng hé,rì yuè hú zhōng dú zì yuán。
过恶已除丹简上,姓名犹在紫霞前。guò è yǐ chú dān jiǎn shàng,xìng míng yóu zài zǐ xiá qián。
一朝驾却飞鸾去,留得风声举世传。yī cháo jià què fēi luán qù,liú dé fēng shēng jǔ shì chuán。

玉虚观

邹浩

山腰制作迩来新,斧凿才终便掩门。shān yāo zhì zuò ěr lái xīn,fǔ záo cái zhōng biàn yǎn mén。
独殿纷纷罗杞棘,老君寂寂看鸡豚。dú diàn fēn fēn luó qǐ jí,lǎo jūn jì jì kàn jī tún。
烟凝叠嶂为香火,风韵疏松作道言。yān níng dié zhàng wèi xiāng huǒ,fēng yùn shū sōng zuò dào yán。
借问羽衣何处去,一齐归屋抱儿孙。jiè wèn yǔ yī hé chù qù,yī qí guī wū bào ér sūn。

存之

邹浩

品目从来号智囊,保身何事缺堤防。pǐn mù cóng lái hào zhì náng,bǎo shēn hé shì quē dī fáng。
青钱得谤由东府,白简绳愆到北堂。qīng qián dé bàng yóu dōng fǔ,bái jiǎn shéng qiān dào běi táng。
朝散郎应无所惜,太夫人岂不忧伤。cháo sàn láng yīng wú suǒ xī,tài fū rén qǐ bù yōu shāng。
平生尽入禅师室,到此方知道力强。píng shēng jǐn rù chán shī shì,dào cǐ fāng zhī dào lì qiáng。

澹山

邹浩

目击何人妙得知,谩携斧子住岩隈。mù jī hé rén miào dé zhī,mán xié fǔ zi zhù yán wēi。
衔花无复鸟兴供,运木有时神倒栽。xián huā wú fù niǎo xīng gōng,yùn mù yǒu shí shén dào zāi。
丈室每思云外去,沱山长记雨中来。zhàng shì měi sī yún wài qù,tuó shān zhǎng jì yǔ zhōng lái。
凭师更展慈悲力,早使回头一笑开。píng shī gèng zhǎn cí bēi lì,zǎo shǐ huí tóu yī xiào kāi。

大平

邹浩

大施门开陆海中,一时缁素许参同。dà shī mén kāi lù hǎi zhōng,yī shí zī sù xǔ cān tóng。
纵横只见山河露,消息宁知车马通。zòng héng zhǐ jiàn shān hé lù,xiāo xī níng zhī chē mǎ tōng。
帝网重重含宝刹,法轮日日转龙宫。dì wǎng zhòng zhòng hán bǎo shā,fǎ lún rì rì zhuǎn lóng gōng。
何当去作庞居士,笑指庭花问祖风。hé dāng qù zuò páng jū shì,xiào zhǐ tíng huā wèn zǔ fēng。

勉萧尉秀实别刻磨崖

邹浩

忠义能令金石开,至今凛凛动昭回。zhōng yì néng lìng jīn shí kāi,zhì jīn lǐn lǐn dòng zhāo huí。
彼苍欲作无穷计,此事欣逢不世才。bǐ cāng yù zuò wú qióng jì,cǐ shì xīn féng bù shì cái。
净扫烟霞留健笔,巧分鸾凤过浯台。jìng sǎo yān xiá liú jiàn bǐ,qiǎo fēn luán fèng guò wú tái。
亦宜爱日成君志,侧席知名即诏来。yì yí ài rì chéng jūn zhì,cè xí zhī míng jí zhào lái。

高山

邹浩

莫道高山老古锥,歘令金碧照崔嵬。mò dào gāo shān lǎo gǔ zhuī,chuā lìng jīn bì zhào cuī wéi。
神通未必输摩诘,眼净方能识万回。shén tōng wèi bì shū mó jí,yǎn jìng fāng néng shí wàn huí。
捧打室中纷似雨,鼓椎堂上吼如雷。pěng dǎ shì zhōng fēn shì yǔ,gǔ chuí táng shàng hǒu rú léi。
天长地久君王寿,从此宗风亘未来。tiān zhǎng dì jiǔ jūn wáng shòu,cóng cǐ zōng fēng gèn wèi lái。

闻王若愚除桂帅

邹浩

鸾台凤阁并门居,同荷先皇奖眷殊。luán tái fèng gé bìng mén jū,tóng hé xiān huáng jiǎng juàn shū。
谏草悠悠空皎日,年华忽忽几青蒲。jiàn cǎo yōu yōu kōng jiǎo rì,nián huá hū hū jǐ qīng pú。
朝廷择帅君来越,乡里容身我念吴。cháo tíng zé shuài jūn lái yuè,xiāng lǐ róng shēn wǒ niàn wú。
万事循环总如此,目前何必较荣枯。wàn shì xún huán zǒng rú cǐ,mù qián hé bì jiào róng kū。

寄清老

邹浩

自来渔父好家风,一片潇湘晚钓中。zì lái yú fù hǎo jiā fēng,yī piàn xiāo xiāng wǎn diào zhōng。
伊昔放言知莫逆,于今亲到得参同。yī xī fàng yán zhī mò nì,yú jīn qīn dào dé cān tóng。
金章寂寂残初梦,汀草依依照短篷。jīn zhāng jì jì cán chū mèng,tīng cǎo yī yī zhào duǎn péng。
德秀虽亡次山在,怅回青眼送飞鸿。dé xiù suī wáng cì shān zài,chàng huí qīng yǎn sòng fēi hóng。

元礼

邹浩

来往憧憧多故人,几能于此款柴门。lái wǎng chōng chōng duō gù rén,jǐ néng yú cǐ kuǎn chái mén。
红莲绿水还初兴,青草黄茅得细论。hóng lián lǜ shuǐ hái chū xīng,qīng cǎo huáng máo dé xì lùn。
陡觉炎氛开日月,坐令爽气满乾坤。dǒu jué yán fēn kāi rì yuè,zuò lìng shuǎng qì mǎn qián kūn。
匪朝恩锡归田去,只恐烦君费酒樽。fěi cháo ēn xī guī tián qù,zhǐ kǒng fán jūn fèi jiǔ zūn。

钦道

邹浩

谁谓南方世乏人,斯人见义若风生。shuí wèi nán fāng shì fá rén,sī rén jiàn yì ruò fēng shēng。
吉凶祸福略无惜,父子弟兄同此情。jí xiōng huò fú lüè wú xī,fù zi dì xiōng tóng cǐ qíng。
袖里珠光携合浦,胸中潭影到昭平。xiù lǐ zhū guāng xié hé pǔ,xiōng zhōng tán yǐng dào zhāo píng。
它年野史谁操笔,定以青编著姓名。tā nián yě shǐ shuí cāo bǐ,dìng yǐ qīng biān zhù xìng míng。