古诗词

午枕有感

邹浩

宰我嗜昼寝,边韶仍爱眠。zǎi wǒ shì zhòu qǐn,biān sháo réng ài mián。
当时师弟子,指摘良纷然。dāng shí shī dì zi,zhǐ zhāi liáng fēn rán。
韦弦以为戒,黾勉亦有年。wéi xián yǐ wèi jiè,mǐn miǎn yì yǒu nián。
分作蠹书鱼,文字相周旋。fēn zuò dù shū yú,wén zì xiāng zhōu xuán。
纵不叔夜懒,犹惭头在悬。zòng bù shū yè lǎn,yóu cán tóu zài xuán。
如何到此地,午枕有所便。rú hé dào cǐ dì,wǔ zhěn yǒu suǒ biàn。
晨餐未停箸,睡思潜予牵。chén cān wèi tíng zhù,shuì sī qián yǔ qiān。
蒙眬眼自醉,百体柔于绵。méng lóng yǎn zì zuì,bǎi tǐ róu yú mián。
茗饮虽再三,驱逐无由缘。míng yǐn suī zài sān,qū zhú wú yóu yuán。
解衣卧北窗,径走姬旦前。jiě yī wò běi chuāng,jìng zǒu jī dàn qián。
往往随物化,飞跃参鱼鸢。wǎng wǎng suí wù huà,fēi yuè cān yú yuān。
老木森古砌,日转惊鸣蝉。lǎo mù sēn gǔ qì,rì zhuǎn jīng míng chán。
矍然整巾屦,衙鼓忽已传。jué rán zhěng jīn jù,yá gǔ hū yǐ chuán。
由来棘围中,疏放成拘挛。yóu lái jí wéi zhōng,shū fàng chéng jū luán。
气血似止水,郁郁为此愆。qì xuè shì zhǐ shuǐ,yù yù wèi cǐ qiān。
何当彻门牡,四顾还青天。hé dāng chè mén mǔ,sì gù hái qīng tiān。
朝昏递消息,有节亦有宣。cháo hūn dì xiāo xī,yǒu jié yì yǒu xuān。
焚膏续清昼,冥心寄韦编。fén gāo xù qīng zhòu,míng xīn jì wéi biān。
往失固莫救,尚得来者全。wǎng shī gù mò jiù,shàng dé lái zhě quán。
圣处几万里,行矣勤着鞭。shèng chù jǐ wàn lǐ,xíng yǐ qín zhe biān。
邹浩

邹浩

邹浩(1060—1111)字志完,遇赦归里后于周线巷住处辟一园名“道乡”,故自号道乡居士,常州晋陵(今江苏常州)人。生于宋仁宗嘉祐五年,卒於徽宗政和元年,年五十二岁。元丰五年(1082)进士,调扬州颍昌府教授。吕公著、范纯仁为郡守,皆礼遇之。哲宗朝,为右正言,累上疏言事。章惇独相用事,浩露章数其不忠,因削官,羁管新州。徽宗立,复为右正言,累迁兵部侍郎两谪岭表,复直龙图阁。卒谥忠,学者称道乡先生。浩著《道乡集》四十卷,《四库总目》传于世。 邹浩的作品>>

猜您喜欢

戏彩堂

邹浩

归田日月有光辉,相与承颜家正肥。guī tián rì yuè yǒu guāng huī,xiāng yǔ chéng yán jiā zhèng féi。
萱草丛高明户牖,棣华枝盛照庭闱。xuān cǎo cóng gāo míng hù yǒu,dì huá zhī shèng zhào tíng wéi。
年年岁岁欢常在,子子孙孙志弗违。nián nián suì suì huān cháng zài,zi zi sūn sūn zhì fú wéi。
从此乡评知品目,风流不愧老莱衣。cóng cǐ xiāng píng zhī pǐn mù,fēng liú bù kuì lǎo lái yī。

戏彩堂

邹浩

不着朝衣着彩衣,欢然膝下永相依。bù zhe cháo yī zhe cǎi yī,huān rán xī xià yǒng xiāng yī。
兄兄弟弟同真乐,物物人人共息机。xiōng xiōng dì dì tóng zhēn lè,wù wù rén rén gòng xī jī。
三釜晨昏归省定,一时裘马任轻肥。sān fǔ chén hūn guī shěng dìng,yī shí qiú mǎ rèn qīng féi。
长为不施其亲者,免被无穷有识讥。zhǎng wèi bù shī qí qīn zhě,miǎn bèi wú qióng yǒu shí jī。

读庄子人间世

邹浩

卮言吾久得南华,每一开编一叹嗟。zhī yán wú jiǔ dé nán huá,měi yī kāi biān yī tàn jiē。
尘表物从何处去,人间世自莫能加。chén biǎo wù cóng hé chù qù,rén jiān shì zì mò néng jiā。
不知养虎但生事,未始有回真作家。bù zhī yǎng hǔ dàn shēng shì,wèi shǐ yǒu huí zhēn zuò jiā。
此意于今妙相契,却惭书读谩盈车。cǐ yì yú jīn miào xiāng qì,què cán shū dú mán yíng chē。

闻愈清老游天台

邹浩

不作寒岩枯木身,又随云起别芜城。bù zuò hán yán kū mù shēn,yòu suí yún qǐ bié wú chéng。
大方广寺果随喜,苦集灭人应奉迎。dà fāng guǎng sì guǒ suí xǐ,kǔ jí miè rén yīng fèng yíng。
山色何如霍山色,溪声孰似偃溪声。shān sè hé rú huò shān sè,xī shēng shú shì yǎn xī shēng。
莫教却被阿兰笑,此个老翁犹相生。mò jiào què bèi ā lán xiào,cǐ gè lǎo wēng yóu xiāng shēng。

岑老书云远老法堂上草深一丈矣

邹浩

建隆无复旧行踪,石塔开堂得远公。jiàn lóng wú fù jiù xíng zōng,shí tǎ kāi táng dé yuǎn gōng。
衣挂六铢收法界,草深一丈见家风。yī guà liù zhū shōu fǎ jiè,cǎo shēn yī zhàng jiàn jiā fēng。
也知是汝远狮子,不分饶他岑大虫。yě zhī shì rǔ yuǎn shī zi,bù fēn ráo tā cén dà chóng。
何日扬州船子去,木兰花里问真空。hé rì yáng zhōu chuán zi qù,mù lán huā lǐ wèn zhēn kōng。

寄上方安老

邹浩

西亭会面即移船,迹扫青青翠竹前。xī tíng huì miàn jí yí chuán,jì sǎo qīng qīng cuì zhú qián。
目击已知心照了,对谈何必日留连。mù jī yǐ zhī xīn zhào le,duì tán hé bì rì liú lián。
禅堂仙阁谁三界,岭月淮云自一天。chán táng xiān gé shuí sān jiè,lǐng yuè huái yún zì yī tiān。
偶此诗成更吟咏,飞来鸥鹭亦欣然。ǒu cǐ shī chéng gèng yín yǒng,fēi lái ōu lù yì xīn rán。

敬超先

邹浩

此地凭熊几使君,敬公名姓独超群。cǐ dì píng xióng jǐ shǐ jūn,jìng gōng míng xìng dú chāo qún。
不因健笔曾推美,纵使忘形岂得闻。bù yīn jiàn bǐ céng tuī měi,zòng shǐ wàng xíng qǐ dé wén。
词翰莫窥真体要,江山犹带旧风云。cí hàn mò kuī zhēn tǐ yào,jiāng shān yóu dài jiù fēng yún。
我来访古惟高义,追想区区只自勤。wǒ lái fǎng gǔ wéi gāo yì,zhuī xiǎng qū qū zhǐ zì qín。

敬超先

邹浩

拾遗流落困埃尘,海内忘形有使君。shí yí liú luò kùn āi chén,hǎi nèi wàng xíng yǒu shǐ jūn。
长似汉中情义笃,不同常侍死生分。zhǎng shì hàn zhōng qíng yì dǔ,bù tóng cháng shì sǐ shēng fēn。
一时燥湿知难变,万里经营想更勤。yī shí zào shī zhī nán biàn,wàn lǐ jīng yíng xiǎng gèng qín。
管鲍不忘公亦在,高风犹得后人闻。guǎn bào bù wàng gōng yì zài,gāo fēng yóu dé hòu rén wén。

寄子发

邹浩

梅花春里送君行,忽已芙蕖照眼明。méi huā chūn lǐ sòng jūn xíng,hū yǐ fú qú zhào yǎn míng。
握手定须酬故约,凭栏犹切念高情。wò shǒu dìng xū chóu gù yuē,píng lán yóu qiè niàn gāo qíng。
下帷静与忘言会,扇枕凉随喜气生。xià wéi jìng yǔ wàng yán huì,shàn zhěn liáng suí xǐ qì shēng。
只恐悬悬亦知我,有时清梦到昭平。zhǐ kǒng xuán xuán yì zhī wǒ,yǒu shí qīng mèng dào zhāo píng。

寄蒋彦回

邹浩

澄庵一别两炎风,回瞩潇湘兴莫穷。chéng ān yī bié liǎng yán fēng,huí zhǔ xiāo xiāng xīng mò qióng。
木耸云山常献瑞,鼎收龙虎妙成功。mù sǒng yún shān cháng xiàn ruì,dǐng shōu lóng hǔ miào chéng gōng。
精神迥出拘挛外,日月都归笑傲中。jīng shén jiǒng chū jū luán wài,rì yuè dōu guī xiào ào zhōng。
闻说芝园转增胜,杖藜行欲绕芳丛。wén shuō zhī yuán zhuǎn zēng shèng,zhàng lí xíng yù rào fāng cóng。

寄朱彦明

邹浩

义薄云霄世几人,零陵邑宰迥超伦。yì báo yún xiāo shì jǐ rén,líng líng yì zǎi jiǒng chāo lún。
能明圣主恢洪造,曾是童儿谒紫宸。néng míng shèng zhǔ huī hóng zào,céng shì tóng ér yè zǐ chén。
衡岳深蟠心不动,重湖闳写惠常均。héng yuè shēn pán xīn bù dòng,zhòng hú hóng xiě huì cháng jūn。
别来眉宇知何似,日冀恩还得款亲。bié lái méi yǔ zhī hé shì,rì jì ēn hái dé kuǎn qīn。

伯和见过

邹浩

参军跋马瘴江滨,一笑相逢意转亲。cān jūn bá mǎ zhàng jiāng bīn,yī xiào xiāng féng yì zhuǎn qīn。
偶复面论前日事,恍疑身是隔生人。ǒu fù miàn lùn qián rì shì,huǎng yí shēn shì gé shēng rén。
风随玉麈倾新盖,暑避冰姿返旧轮。fēng suí yù zhǔ qīng xīn gài,shǔ bì bīng zī fǎn jiù lún。
八桂森森照归路,为君留饮判经旬。bā guì sēn sēn zhào guī lù,wèi jūn liú yǐn pàn jīng xún。

贯道

邹浩

沈冥谁复似当时,九陌尘中偶得之。shěn míng shuí fù shì dāng shí,jiǔ mò chén zhōng ǒu dé zhī。
洁己已能成玉雪,为人犹自作蓍龟。jié jǐ yǐ néng chéng yù xuě,wèi rén yóu zì zuò shī guī。
门前车马喧喧过,室内乾坤默默知。mén qián chē mǎ xuān xuān guò,shì nèi qián kūn mò mò zhī。
一语不随人事变,与君陈阔岂无期。yī yǔ bù suí rén shì biàn,yǔ jūn chén kuò qǐ wú qī。

寄道林琳老

邹浩

宝所从来指道林,人间天上总回心。bǎo suǒ cóng lái zhǐ dào lín,rén jiān tiān shàng zǒng huí xīn。
自他初不毫端隔,悲智常随愿力深。zì tā chū bù háo duān gé,bēi zhì cháng suí yuàn lì shēn。
风带洞庭供爽籁,云携紫盖献层阴。fēng dài dòng tíng gōng shuǎng lài,yún xié zǐ gài xiàn céng yīn。
会须一瓣旃檀去,四句偈闻师子音。huì xū yī bàn zhān tán qù,sì jù jì wén shī zi yīn。

寄祁阳义明

邹浩

散轩萧散万缘空,寂寂炉烟驻晓风。sàn xuān xiāo sàn wàn yuán kōng,jì jì lú yān zhù xiǎo fēng。
宾主不知谁合散,江山何许自西东。bīn zhǔ bù zhī shuí hé sàn,jiāng shān hé xǔ zì xī dōng。
有时黄卷倚龛外,无数碧云生句中。yǒu shí huáng juǎn yǐ kān wài,wú shù bì yún shēng jù zhōng。
好是心如大圆镜,光能照我路岐通。hǎo shì xīn rú dà yuán jìng,guāng néng zhào wǒ lù qí tōng。