古诗词

杏花鹦鹉

赵佶

并亚陇云飞,稳巢文杏枝。bìng yà lǒng yún fēi,wěn cháo wén xìng zhī。
高栖良自得,蜂蝶莫相疑。gāo qī liáng zì dé,fēng dié mò xiāng yí。
赵佶

赵佶

宋徽宗,名赵佶(公元1082年5月初5~1135年6月4日),神宗11子,哲宗弟,是宋朝第八位皇帝。赵佶先后被封为遂宁王、端王。哲宗于公元1100年正月病死时无子,向皇后于同月立他为帝。第二年改年号为“建中靖国”。宋徽宗在位25年(1100年2月23日—1126年1月18日),国亡被俘受折磨而死,终年54岁,葬于永佑陵(今浙江省绍兴县东南35里处)。 他自创一种书法字体被后人称之为“瘦金书”。 赵佶的作品>>

猜您喜欢

泰陵挽词

赵佶

忆开王邸日,曾驻六龙飞。yì kāi wáng dǐ rì,céng zhù liù lóng fēi。
玉宇春初永,金盘露未晞。yù yǔ chūn chū yǒng,jīn pán lù wèi xī。
荆根方并秀,棣萼更交辉。jīng gēn fāng bìng xiù,dì è gèng jiāo huī。
今日承基绪,追怀往事非。jīn rì chéng jī xù,zhuī huái wǎng shì fēi。

汧州作其三

赵佶

投袂汧城北,西风又是秋。tóu mèi qiān chéng běi,xī fēng yòu shì qiū。
中原心耿耿,南泪思悠悠。zhōng yuán xīn gěng gěng,nán lèi sī yōu yōu。
尝胆思贤佐,颙情忆旧游。cháng dǎn sī xián zuǒ,yóng qíng yì jiù yóu。
故宫禾黍遍,行役闵宗周。gù gōng hé shǔ biàn,xíng yì mǐn zōng zhōu。

诗二首其二

赵佶

风霜正腊晨,早见几枝新。fēng shuāng zhèng là chén,zǎo jiàn jǐ zhī xīn。
预荷东皇化,偷回北苑春。yù hé dōng huáng huà,tōu huí běi yuàn chūn。
旗枪虽不类,荈蘖似堪伦。qí qiāng suī bù lèi,chuǎn niè shì kān lún。
已有清荣谕,终难混棘蓁。yǐ yǒu qīng róng yù,zhōng nán hùn jí zhēn。

蔡谟谏议大夫兼枢密使都督诸路军马户部尚书赐归田

赵佶

独善传家久,功名冠世豪。dú shàn chuán jiā jiǔ,gōng míng guān shì háo。
平原滂雨泽,岭外息风涛。píng yuán pāng yǔ zé,lǐng wài xī fēng tāo。
缓拜恩笺盛,相传道义高。huǎn bài ēn jiān shèng,xiāng chuán dào yì gāo。
嗟予尘世隔,安得自陪叨。jiē yǔ chén shì gé,ān dé zì péi dāo。

题祥龙石图

赵佶

彼美蜿蜒势若龙,挺然为瑞独称雄。bǐ měi wān yán shì ruò lóng,tǐng rán wèi ruì dú chēng xióng。
云凝好色来相借,水润清辉更不同。yún níng hǎo sè lái xiāng jiè,shuǐ rùn qīng huī gèng bù tóng。
常带暝烟疑振鬣,每乘宵雨恐凌空。cháng dài míng yān yí zhèn liè,měi chéng xiāo yǔ kǒng líng kōng。
故凭彩笔亲模写,融结功深未易穷。gù píng cǎi bǐ qīn mó xiě,róng jié gōng shēn wèi yì qióng。

题瑞鹤图

赵佶

清晓觚棱拂彩霓,仙禽告瑞忽来仪。qīng xiǎo gū léng fú cǎi ní,xiān qín gào ruì hū lái yí。
飘飘元是三山侣,两两还呈千岁姿。piāo piāo yuán shì sān shān lǚ,liǎng liǎng hái chéng qiān suì zī。
似拟碧鸾栖宝阁,岂同赤雁集天池。shì nǐ bì luán qī bǎo gé,qǐ tóng chì yàn jí tiān chí。
徘徊嘹唳当丹阙,故使憧憧庶俗知。pái huái liáo lì dāng dān quē,gù shǐ chōng chōng shù sú zhī。

甘露

赵佶

政成天地不相违,瑞应中台赞万几。zhèng chéng tiān dì bù xiāng wéi,ruì yīng zhōng tái zàn wàn jǐ。
夜浥垂珠濡绿叶,朝凝润玉弄清辉。yè yì chuí zhū rú lǜ yè,cháo níng rùn yù nòng qīng huī。
仙盆云表秋难比,丰草宵零日未晞。xiān pén yún biǎo qiū nán bǐ,fēng cǎo xiāo líng rì wèi xī。
本自君臣俱会合,更嘉报上美能归。běn zì jūn chén jù huì hé,gèng jiā bào shàng měi néng guī。

宣和殿移植荔枝

赵佶

密移造化出闽山,禁御新栽荔子丹。mì yí zào huà chū mǐn shān,jìn yù xīn zāi lì zi dān。
山液乍凝仙掌露,绛苞初绽水精丸。shān yè zhà níng xiān zhǎng lù,jiàng bāo chū zhàn shuǐ jīng wán。
酒酣国艳非朱粉,风泛天香转蕙兰。jiǔ hān guó yàn fēi zhū fěn,fēng fàn tiān xiāng zhuǎn huì lán。
何必红尘飞无骑,芬芳数本座中看。hé bì hóng chén fēi wú qí,fēn fāng shù běn zuò zhōng kàn。

己亥十一月十三日南郊祭天斋宫即事赐太师

赵佶

报本精禋自国南,先期清庙宿斋严。bào běn jīng yīn zì guó nán,xiān qī qīng miào sù zhāi yán。
层霄初扩同云霁,暖吹俄回海日暹。céng xiāo chū kuò tóng yún jì,nuǎn chuī é huí hǎi rì xiān。
十万军容冰作阵,九街鸳瓦玉为檐。shí wàn jūn róng bīng zuò zhèn,jiǔ jiē yuān wǎ yù wèi yán。
肃雍显相同元老,行庆均釐四海沾。sù yōng xiǎn xiāng tóng yuán lǎo,xíng qìng jūn lí sì hǎi zhān。

清庙斋幄常有诗赐太师已曾和进禋祀礼成以目击之事依前韵再进今亦用元韵复赐太师非特以此相困盖清时君臣赓载亦一时盛事耳

赵佶

灵鼓黄麾道指南,紫坛苍璧示凝严。líng gǔ huáng huī dào zhǐ nán,zǐ tán cāng bì shì níng yán。
联翩玉羽层霄下,烜赫神光爱景暹。lián piān yù yǔ céng xiāo xià,xuǎn hè shén guāng ài jǐng xiān。
为喜鸾舆回凤阙,故留芝盖出虬檐。wèi xǐ luán yú huí fèng quē,gù liú zhī gài chū qiú yán。
礼天要作斯民福,解雨今当万物沾。lǐ tiān yào zuò sī mín fú,jiě yǔ jīn dāng wàn wù zhān。

太师以被赐暹字韵诗前后凡三次进和盖欲示其韵愈严而愈工耳复以前韵又赐太师

赵佶

天位迎阳转斗南,千官山立尽恭严。tiān wèi yíng yáng zhuǎn dòu nán,qiān guān shān lì jǐn gōng yán。
共欣奠玉烟初达,争奉回鸾日已暹。gòng xīn diàn yù yān chū dá,zhēng fèng huí luán rì yǐ xiān。
归问雪中谁咏絮,冥搜花底自巡檐。guī wèn xuě zhōng shuí yǒng xù,míng sōu huā dǐ zì xún yán。
礼成却喜歌盈尺,端为来麰万宇沾。lǐ chéng què xǐ gē yíng chǐ,duān wèi lái móu wàn yǔ zhān。

上清宝箓宫立冬日讲经之次有羽鹤数千飞翔空际公卿士庶众目仰瞻卿时预荣观作诗纪实来上因俯同其韵赐太师以下

赵佶

上清讲席郁萧台,俄有青田万侣来。shàng qīng jiǎng xí yù xiāo tái,é yǒu qīng tián wàn lǚ lái。
蔽翳晴空疑雪舞,低徊转影类云开。bì yì qíng kōng yí xuě wǔ,dī huái zhuǎn yǐng lèi yún kāi。
翻翰清唳遥相续,应瑞疑时尚不回。fān hàn qīng lì yáo xiāng xù,yīng ruì yí shí shàng bù huí。
归美一章歌盛事,喜今重见谪仙才。guī měi yī zhāng gē shèng shì,xǐ jīn zhòng jiàn zhé xiān cái。

上巳日赐太师

赵佶

金明春色正芳妍,修禊佳辰集众贤。jīn míng chūn sè zhèng fāng yán,xiū xì jiā chén jí zhòng xián。
久矣愆阳罹暵旱,沛然膏雨润农田。jiǔ yǐ qiān yáng lí hàn hàn,pèi rán gāo yǔ rùn nóng tián。
乘时剩挟花盈帽,胥乐何辞酒满船。chéng shí shèng xié huā yíng mào,xū lè hé cí jiǔ mǎn chuán。
所赖燮调功有自,伫期高廪报丰年。suǒ lài xiè diào gōng yǒu zì,zhù qī gāo lǐn bào fēng nián。

宣和己巳冬祀大礼卿以执绥侍玉辂回銮礼毕以诗来上俯同元韵赐伸仍宣示俅杰

赵佶

羽卫森严锦绣成,夜寒璧月有馀清。yǔ wèi sēn yán jǐn xiù chéng,yè hán bì yuè yǒu yú qīng。
皇坛奠玉横参近,柴燎升烟宿雾晴。huáng tán diàn yù héng cān jìn,chái liáo shēng yān sù wù qíng。
晏粲九天风露迥,雍容群辟佩环声。yàn càn jiǔ tiān fēng lù jiǒng,yōng róng qún pì pèi huán shēng。
执绥更喜多仪肃,盛事应传伯仲荣。zhí suí gèng xǐ duō yí sù,shèng shì yīng chuán bó zhòng róng。

葆真观妙冲先生归山以诗送之

赵佶

当年问道属高人,曾揽霞衣到紫宸。dāng nián wèn dào shǔ gāo rén,céng lǎn xiá yī dào zǐ chén。
身是三山云外侣,心无一点世间尘。shēn shì sān shān yún wài lǚ,xīn wú yī diǎn shì jiān chén。
征鸿望极幽栖远,驾燕归飞洞府新。zhēng hóng wàng jí yōu qī yuǎn,jià yàn guī fēi dòng fǔ xīn。
多谢为传心法妙,此真真外更无真。duō xiè wèi chuán xīn fǎ miào,cǐ zhēn zhēn wài gèng wú zhēn。
4131234567»