古诗词

宫词

赵佶

瑶林新睹玉为墀,瑞竹双擎待凤枝。yáo lín xīn dǔ yù wèi chí,ruì zhú shuāng qíng dài fèng zhī。
共本分岐骈粉节,龟趺御制有新诗。gòng běn fēn qí pián fěn jié,guī fū yù zhì yǒu xīn shī。
赵佶

赵佶

宋徽宗,名赵佶(公元1082年5月初5~1135年6月4日),神宗11子,哲宗弟,是宋朝第八位皇帝。赵佶先后被封为遂宁王、端王。哲宗于公元1100年正月病死时无子,向皇后于同月立他为帝。第二年改年号为“建中靖国”。宋徽宗在位25年(1100年2月23日—1126年1月18日),国亡被俘受折磨而死,终年54岁,葬于永佑陵(今浙江省绍兴县东南35里处)。 他自创一种书法字体被后人称之为“瘦金书”。 赵佶的作品>>

猜您喜欢

白鹤词

赵佶

灵鹤翩翩下太清,玉楼金殿晓风轻。líng hè piān piān xià tài qīng,yù lóu jīn diàn xiǎo fēng qīng。
昂昂不与鸡为侣,时作冲天物外声。áng áng bù yǔ jī wèi lǚ,shí zuò chōng tiān wù wài shēng。

白鹤词

赵佶

三山碧海路非遥,来瑞清都下紫霄。sān shān bì hǎi lù fēi yáo,lái ruì qīng dōu xià zǐ xiāo。
霜雪羽毛冰玉性,瑶池深处啄灵苗。shuāng xuě yǔ máo bīng yù xìng,yáo chí shēn chù zhuó líng miáo。

白鹤词

赵佶

金火纯精见羽仪,长随王母宴瑶池。jīn huǒ chún jīng jiàn yǔ yí,zhǎng suí wáng mǔ yàn yáo chí。
玉坛夜醮神仙降,飞过缑山人不知。yù tán yè jiào shén xiān jiàng,fēi guò gōu shān rén bù zhī。

白鹤词

赵佶

五云宫殿步虚长,斗转旋霄夜未央。wǔ yún gōng diàn bù xū zhǎng,dòu zhuǎn xuán xiāo yè wèi yāng。
白鹤飞来通吉信,清音齐逐返魂香。bái hè fēi lái tōng jí xìn,qīng yīn qí zhú fǎn hún xiāng。

白鹤词

赵佶

一声嘹唳九皋禽,换骨轻清岁月深。yī shēng liáo lì jiǔ gāo qín,huàn gǔ qīng qīng suì yuè shēn。
辽海等闲人不识,大罗天上有知音。liáo hǎi děng xián rén bù shí,dà luó tiān shàng yǒu zhī yīn。

白鹤词

赵佶

白毛鲜洁映霜华,丹顶分明夺绛纱。bái máo xiān jié yìng shuāng huá,dān dǐng fēn míng duó jiàng shā。
千六百年神气就,飞鸣长伴玉仙家。qiān liù bǎi nián shén qì jiù,fēi míng zhǎng bàn yù xiān jiā。

白鹤词

赵佶

蓬莱会散列仙归,羽驾飘然白鹤飞。péng lái huì sàn liè xiān guī,yǔ jià piāo rán bái hè fēi。
明代为祥人惯见,何须乐府咏金衣。míng dài wèi xiáng rén guàn jiàn,hé xū lè fǔ yǒng jīn yī。

白鹤词

赵佶

玉宇沉沉瑞雾开,香风未断鹤徘徊。yù yǔ chén chén ruì wù kāi,xiāng fēng wèi duàn hè pái huái。
奇姿会与青田别,定是仙人次第来。qí zī huì yǔ qīng tián bié,dìng shì xiān rén cì dì lái。

打毬诗

赵佶

锦袍骏马晓棚分,一点星驰百骑奔。jǐn páo jùn mǎ xiǎo péng fēn,yī diǎn xīng chí bǎi qí bēn。
夺得头筹须正过,无令绰拨入邪门。duó dé tóu chóu xū zhèng guò,wú lìng chuò bō rù xié mén。

题燕山僧寺壁

赵佶

九叶鸿基一旦休,猖狂不听直臣谋。jiǔ yè hóng jī yī dàn xiū,chāng kuáng bù tīng zhí chén móu。
甘心万里为降虏,故国悲凉玉殿秋。gān xīn wàn lǐ wèi jiàng lǔ,gù guó bēi liáng yù diàn qiū。

赐和蔡京

赵佶

道德方今喜迭兴,万邦从化本天成。dào dé fāng jīn xǐ dié xīng,wàn bāng cóng huà běn tiān chéng。
定知金帝来为主,不待春风便发生。dìng zhī jīn dì lái wèi zhǔ,bù dài chūn fēng biàn fā shēng。

步虚词二首

赵佶

一气化之元,邈在两仪先。yī qì huà zhī yuán,miǎo zài liǎng yí xiān。
宝埒驰金马,真香喷玉莲。bǎo liè chí jīn mǎ,zhēn xiāng pēn yù lián。
飞空按龙辔,梵响导芝軿。fēi kōng àn lóng pèi,fàn xiǎng dǎo zhī píng。
绵永长春劫,翱翔无色天。mián yǒng zhǎng chūn jié,áo xiáng wú sè tiān。
初真难晓谕,以此戒中仙。chū zhēn nán xiǎo yù,yǐ cǐ jiè zhōng xiān。

步虚词二首

赵佶

高真明道德,垂世五千言。gāo zhēn míng dào dé,chuí shì wǔ qiān yán。
解释惭凉薄,殚诚测妙元。jiě shì cán liáng báo,dān chéng cè miào yuán。
霓旌严教典,羽唱彻云軿。ní jīng yán jiào diǎn,yǔ chàng chè yún píng。
瑞鹤仪空际,祥风拂署烦。ruì hè yí kōng jì,xiáng fēng fú shǔ fán。
穹窿兹响应,宝祚亿斯年。qióng lóng zī xiǎng yīng,bǎo zuò yì sī nián。

长吟玉音金阙步虚

赵佶

始青黎元盖,金香结朱烟。shǐ qīng lí yuán gài,jīn xiāng jié zhū yān。
飞晨总翘辔,稽首玉帝前。fēi chén zǒng qiào pèi,jī shǒu yù dì qián。
帝心浩以舒,锡吾太灵篇。dì xīn hào yǐ shū,xī wú tài líng piān。
是谓不灭道,万天秉吾权。shì wèi bù miè dào,wàn tiān bǐng wú quán。
吾行空洞中,下仙昧其渊。wú xíng kōng dòng zhōng,xià xiān mèi qí yuān。

题双桧

赵佶

拔翠琪树林,双桧植灵囿。bá cuì qí shù lín,shuāng guì zhí líng yòu。
上稍蟠木枝,下拂龙髯茂。shàng shāo pán mù zhī,xià fú lóng rán mào。
撑拿天半分,连卷虹南负。chēng ná tiān bàn fēn,lián juǎn hóng nán fù。
为栋复为梁,夹辅我皇构。wèi dòng fù wèi liáng,jiā fǔ wǒ huáng gòu。