古诗词

宫词

赵佶

绿槐阴合正炎曦,高叠盆冰匝座围。lǜ huái yīn hé zhèng yán xī,gāo dié pén bīng zā zuò wéi。
沉李浮瓜清玉槛,水晶宫殿正忘机。chén lǐ fú guā qīng yù kǎn,shuǐ jīng gōng diàn zhèng wàng jī。
赵佶

赵佶

宋徽宗,名赵佶(公元1082年5月初5~1135年6月4日),神宗11子,哲宗弟,是宋朝第八位皇帝。赵佶先后被封为遂宁王、端王。哲宗于公元1100年正月病死时无子,向皇后于同月立他为帝。第二年改年号为“建中靖国”。宋徽宗在位25年(1100年2月23日—1126年1月18日),国亡被俘受折磨而死,终年54岁,葬于永佑陵(今浙江省绍兴县东南35里处)。 他自创一种书法字体被后人称之为“瘦金书”。 赵佶的作品>>

猜您喜欢

宫词

赵佶

云台呈瑞出坤珍,龙角层芝玉色新。yún tái chéng ruì chū kūn zhēn,lóng jiǎo céng zhī yù sè xīn。
从此九茎何足尚,图书麟阁永无伦。cóng cǐ jiǔ jīng hé zú shàng,tú shū lín gé yǒng wú lún。

宫词

赵佶

秦娥从小学宫韶,窃爱仙音韵逸飘。qín é cóng xiǎo xué gōng sháo,qiè ài xiān yīn yùn yì piāo。
应慕凤台吹紫玉,夜阑时按白牙箫。yīng mù fèng tái chuī zǐ yù,yè lán shí àn bái yá xiāo。

宫词

赵佶

元宵三五竞芳年,十二都门沸管弦。yuán xiāo sān wǔ jìng fāng nián,shí èr dōu mén fèi guǎn xián。
鳌负缯山辉绛阙,龙衔宝炬撒金莲。áo fù zēng shān huī jiàng quē,lóng xián bǎo jù sā jīn lián。

宫词

赵佶

拂堤丝柳弄春柔,盈沼沉波莹鸭头。fú dī sī liǔ nòng chūn róu,yíng zhǎo chén bō yíng yā tóu。
锦绣成丛飞画楫,轻舠两两翼龙舟。jǐn xiù chéng cóng fēi huà jí,qīng dāo liǎng liǎng yì lóng zhōu。

宫词

赵佶

云岩小石碧嶙峋,莹彻仍移玉座亲。yún yán xiǎo shí bì lín xún,yíng chè réng yí yù zuò qīn。
千仞乔嵩虽突秀,未如纤巧具天真。qiān rèn qiáo sōng suī tū xiù,wèi rú xiān qiǎo jù tiān zhēn。

宫词

赵佶

梨花如雪照庭隅,魄月沦精上海初。lí huā rú xuě zhào tíng yú,pò yuè lún jīng shàng hǎi chū。
禁鼓方传宫漏闭,嫔嫱相拉夜看书。jìn gǔ fāng chuán gōng lòu bì,pín qiáng xiāng lā yè kàn shū。

宫词

赵佶

翠芳庭宇叠山围,路转龙盘灿陆离。cuì fāng tíng yǔ dié shān wéi,lù zhuǎn lóng pán càn lù lí。
响石因风飘冷韵,小碑刊勒祖宗诗。xiǎng shí yīn fēng piāo lěng yùn,xiǎo bēi kān lēi zǔ zōng shī。

宫词

赵佶

承平皇族益繁昌,雁序天伦令德彰。chéng píng huáng zú yì fán chāng,yàn xù tiān lún lìng dé zhāng。
此意绵长敦友爱,时时别殿宴亲王。cǐ yì mián zhǎng dūn yǒu ài,shí shí bié diàn yàn qīn wáng。

宫词

赵佶

销金花朵遍轻罗,剪作春衣锡赐多。xiāo jīn huā duǒ biàn qīng luó,jiǎn zuò chūn yī xī cì duō。
斗薄只贪腰细柳,夜阑无奈峭寒何。dòu báo zhǐ tān yāo xì liǔ,yè lán wú nài qiào hán hé。

宫词

赵佶

求贤取士属熙辰,朝野喧传诏墨新。qiú xián qǔ shì shǔ xī chén,cháo yě xuān chuán zhào mò xīn。
省试更增人百数,大庭将见出平津。shěng shì gèng zēng rén bǎi shù,dà tíng jiāng jiàn chū píng jīn。

宫词

赵佶

祐神珍观五云开,高倚层霄叠玉台。yòu shén zhēn guān wǔ yún kāi,gāo yǐ céng xiāo dié yù tái。
笑语半空知远近,纵观飞骑拂尘来。xiào yǔ bàn kōng zhī yuǎn jìn,zòng guān fēi qí fú chén lái。

宫词

赵佶

碧纱窗薄晃朝曦,睡起心情不自持。bì shā chuāng báo huǎng cháo xī,shuì qǐ xīn qíng bù zì chí。
妆饰尚慵临曲槛,却教鹦鹉念新诗。zhuāng shì shàng yōng lín qū kǎn,què jiào yīng wǔ niàn xīn shī。

宫词

赵佶

绿搅兰芽绕径隅,日融花气暖萦纡。lǜ jiǎo lán yá rào jìng yú,rì róng huā qì nuǎn yíng yū。
秋千伴侣时相约,画板缯绳翠袖扶。qiū qiān bàn lǚ shí xiāng yuē,huà bǎn zēng shéng cuì xiù fú。

宫词

赵佶

雅颂形容各训笺,后妃基化国风先。yǎ sòng xíng róng gè xùn jiān,hòu fēi jī huà guó fēng xiān。
卷分二十求深旨,亲著全经正论篇。juǎn fēn èr shí qiú shēn zhǐ,qīn zhù quán jīng zhèng lùn piān。

宫词

赵佶

深庭窗月透轻纱,仙侣勤工组绣华。shēn tíng chuāng yuè tòu qīng shā,xiān lǚ qín gōng zǔ xiù huá。
笑语竟将心事卜,只知相顾看灯花。xiào yǔ jìng jiāng xīn shì bo,zhǐ zhī xiāng gù kàn dēng huā。