古诗词

宫词

赵佶

三月西城淑景多,羽林旌旆拥鸣珂。sān yuè xī chéng shū jǐng duō,yǔ lín jīng pèi yōng míng kē。
珠鞍玉镫龙骧进,宝苑珍亭喜一过。zhū ān yù dèng lóng xiāng jìn,bǎo yuàn zhēn tíng xǐ yī guò。
赵佶

赵佶

宋徽宗,名赵佶(公元1082年5月初5~1135年6月4日),神宗11子,哲宗弟,是宋朝第八位皇帝。赵佶先后被封为遂宁王、端王。哲宗于公元1100年正月病死时无子,向皇后于同月立他为帝。第二年改年号为“建中靖国”。宋徽宗在位25年(1100年2月23日—1126年1月18日),国亡被俘受折磨而死,终年54岁,葬于永佑陵(今浙江省绍兴县东南35里处)。 他自创一种书法字体被后人称之为“瘦金书”。 赵佶的作品>>

猜您喜欢

宫词

赵佶

翠色青浓自不堪,敲冰柔叶两相参。cuì sè qīng nóng zì bù kān,qiāo bīng róu yè liǎng xiāng cān。
宫人因出方传法,迄后民间识内蓝。gōng rén yīn chū fāng chuán fǎ,qì hòu mín jiān shí nèi lán。

宫词

赵佶

瑶林新睹玉为墀,瑞竹双擎待凤枝。yáo lín xīn dǔ yù wèi chí,ruì zhú shuāng qíng dài fèng zhī。
共本分岐骈粉节,龟趺御制有新诗。gòng běn fēn qí pián fěn jié,guī fū yù zhì yǒu xīn shī。

宫词

赵佶

珊瑚植立壮林峦,翡翠巑岏作小滩。shān hú zhí lì zhuàng lín luán,fěi cuì cuán wán zuò xiǎo tān。
几案自成清旷景,蓬山常对座隅看。jǐ àn zì chéng qīng kuàng jǐng,péng shān cháng duì zuò yú kàn。

宫词

赵佶

早临书殿启芸香,冰砚难开肃晓霜。zǎo lín shū diàn qǐ yún xiāng,bīng yàn nán kāi sù xiǎo shuāng。
谁制暖炉新样巧,云龙突镂遍金箱。shuí zhì nuǎn lú xīn yàng qiǎo,yún lóng tū lòu biàn jīn xiāng。

宫词

赵佶

韶光婉媚属清明,敞宴斯辰到穆清。sháo guāng wǎn mèi shǔ qīng míng,chǎng yàn sī chén dào mù qīng。
近密被宣争蹴鞠,两朋庭际角输赢。jìn mì bèi xuān zhēng cù jū,liǎng péng tíng jì jiǎo shū yíng。

宫词

赵佶

金殿重重十字方,当中鸾鹤势翱翔。jīn diàn zhòng zhòng shí zì fāng,dāng zhōng luán hè shì áo xiáng。
韬藏兰炷无人见,篆缕摇摇阖座香。tāo cáng lán zhù wú rén jiàn,zhuàn lǚ yáo yáo hé zuò xiāng。

宫词

赵佶

秋来帘幕卷轻风,一夜浓阴蔽远空。qiū lái lián mù juǎn qīng fēng,yī yè nóng yīn bì yuǎn kōng。
燕馆乍凉人不寐,更听疏雨滴梧桐。yàn guǎn zhà liáng rén bù mèi,gèng tīng shū yǔ dī wú tóng。

宫词

赵佶

水晶新制宝卮成,冰洁无瑕莹玉明。shuǐ jīng xīn zhì bǎo zhī chéng,bīng jié wú xiá yíng yù míng。
醉捧纤纤飞大白,是娥端望月轮平。zuì pěng xiān xiān fēi dà bái,shì é duān wàng yuè lún píng。

宫词

赵佶

禁掖乘欢饮兴浓,笙歌围绕尽芳容。jìn yē chéng huān yǐn xīng nóng,shēng gē wéi rào jǐn fāng róng。
玉人相对赓酬劝,忽奏葵花一宝钟。yù rén xiāng duì gēng chóu quàn,hū zòu kuí huā yī bǎo zhōng。

宫词

赵佶

杂遝仙韶按八音,曲馀羯鼓渐声沉。zá tà xiān sháo àn bā yīn,qū yú jié gǔ jiàn shēng chén。
已将殊韵参群奏,岂贵花奴冠古今。yǐ jiāng shū yùn cān qún zòu,qǐ guì huā nú guān gǔ jīn。

宫词

赵佶

玉钩红绶挂琵琶,七宝轻明拨更嘉。yù gōu hóng shòu guà pí pá,qī bǎo qīng míng bō gèng jiā。
捍面折枝新御画,打弦惟恐损珍花。hàn miàn zhé zhī xīn yù huà,dǎ xián wéi kǒng sǔn zhēn huā。

宫词

赵佶

黄昏人寂漏初稀,嫔御相从奉直归。huáng hūn rén jì lòu chū xī,pín yù xiāng cóng fèng zhí guī。
慵困尚寻嬉戏事,竞将双陆且忘机。yōng kùn shàng xún xī xì shì,jìng jiāng shuāng lù qiě wàng jī。

宫词

赵佶

阁门双辟约人还,后苑芳菲一望间。gé mén shuāng pì yuē rén hái,hòu yuàn fāng fēi yī wàng jiān。
台榭参差春更好,瑶津绕岸耸眉山。tái xiè cān chà chūn gèng hǎo,yáo jīn rào àn sǒng méi shān。

宫词

赵佶

端楼游赏正元宵,珠箔低垂绚帟飘。duān lóu yóu shǎng zhèng yuán xiāo,zhū bó dī chuí xuàn yì piāo。
黔首康衢瞻盛际,御香芬馥下云霄。qián shǒu kāng qú zhān shèng jì,yù xiāng fēn fù xià yún xiāo。

宫词

赵佶

绿槐阴合正炎曦,高叠盆冰匝座围。lǜ huái yīn hé zhèng yán xī,gāo dié pén bīng zā zuò wéi。
沉李浮瓜清玉槛,水晶宫殿正忘机。chén lǐ fú guā qīng yù kǎn,shuǐ jīng gōng diàn zhèng wàng jī。