古诗词

宫词

赵佶

清和景物称游遨,金屋亭亭瑞日高。qīng hé jǐng wù chēng yóu áo,jīn wū tíng tíng ruì rì gāo。
节物应时来别院,合中连络进樱桃。jié wù yīng shí lái bié yuàn,hé zhōng lián luò jìn yīng táo。
赵佶

赵佶

宋徽宗,名赵佶(公元1082年5月初5~1135年6月4日),神宗11子,哲宗弟,是宋朝第八位皇帝。赵佶先后被封为遂宁王、端王。哲宗于公元1100年正月病死时无子,向皇后于同月立他为帝。第二年改年号为“建中靖国”。宋徽宗在位25年(1100年2月23日—1126年1月18日),国亡被俘受折磨而死,终年54岁,葬于永佑陵(今浙江省绍兴县东南35里处)。 他自创一种书法字体被后人称之为“瘦金书”。 赵佶的作品>>

猜您喜欢

玉清乐

赵佶

羽童呼吸辟非烟,烟气徘徊绿室前。yǔ tóng hū xī pì fēi yān,yān qì pái huái lǜ shì qián。
造化不从身外得,自根自本即三天。zào huà bù cóng shēn wài dé,zì gēn zì běn jí sān tiān。

玉清乐

赵佶

帝景相将会玉洲,月真层观紫云浮。dì jǐng xiāng jiāng huì yù zhōu,yuè zhēn céng guān zǐ yún fú。
掣开三八黄金锁,无极虚皇在上头。chè kāi sān bā huáng jīn suǒ,wú jí xū huáng zài shàng tóu。

玉清乐

赵佶

白玉飞符下紫庭,华幡三举召群灵。bái yù fēi fú xià zǐ tíng,huá fān sān jǔ zhào qún líng。
攀条咀嚼空青蕊,五体金光射日星。pān tiáo jǔ jué kōng qīng ruǐ,wǔ tǐ jīn guāng shè rì xīng。

玉清乐

赵佶

远昌台下海扬波,得道高真始得过。yuǎn chāng tái xià hǎi yáng bō,dé dào gāo zhēn shǐ dé guò。
下格小仙追莫及,邕邕遥听八鸾和。xià gé xiǎo xiān zhuī mò jí,yōng yōng yáo tīng bā luán hé。

玉清乐

赵佶

五色云营叆叆屯,三三洞户敞琼门。wǔ sè yún yíng ài ài tún,sān sān dòng hù chǎng qióng mén。
何方道士通朱表,玉女飞函达上尊。hé fāng dào shì tōng zhū biǎo,yù nǚ fēi hán dá shàng zūn。

玉清乐

赵佶

上景三元妙色精,绛宫久已列仙名。shàng jǐng sān yuán miào sè jīng,jiàng gōng jiǔ yǐ liè xiān míng。
更从大混存雌一,缥缈云车驾羽明。gèng cóng dà hùn cún cí yī,piāo miǎo yún chē jià yǔ míng。

玉清乐

赵佶

真阳馆里气徘徊,升降三宫密往来。zhēn yáng guǎn lǐ qì pái huái,shēng jiàng sān gōng mì wǎng lái。
生死不忓浮世事,相将五老上金台。shēng sǐ bù gān fú shì shì,xiāng jiāng wǔ lǎo shàng jīn tái。

玉清乐

赵佶

三华太素自然生,空里芙蓉灼灼明。sān huá tài sù zì rán shēng,kōng lǐ fú róng zhuó zhuó míng。
绛室金房虚宝座,大微童子下相迎。jiàng shì jīn fáng xū bǎo zuò,dà wēi tóng zi xià xiāng yíng。

上清乐

赵佶

紫清天上育华林,绛实朱柯竹叶深。zǐ qīng tiān shàng yù huá lín,jiàng shí zhū kē zhú yè shēn。
咀嚼繁英身不老,下观鸟兔换光阴。jǔ jué fán yīng shēn bù lǎo,xià guān niǎo tù huàn guāng yīn。

上清乐

赵佶

元君八气号青灵,锦帔飞裙住玉城。yuán jūn bā qì hào qīng líng,jǐn pèi fēi qún zhù yù chéng。
把握帝符司道籍,拔除尘累济群生。bǎ wò dì fú sī dào jí,bá chú chén lèi jì qún shēng。

上清乐

赵佶

高上皇人宴紫霄,撷芳常引八骞条。gāo shàng huáng rén yàn zǐ xiāo,xié fāng cháng yǐn bā qiān tiáo。
肌肤表里琉璃彻,映照三涂万苦消。jī fū biǎo lǐ liú lí chè,yìng zhào sān tú wàn kǔ xiāo。

上清乐

赵佶

九日宫中四老真,广霞山上宴仙宾。jiǔ rì gōng zhōng sì lǎo zhēn,guǎng xiá shān shàng yàn xiān bīn。
鸣钟鼓瑟行灵醑,碧落融融别有春。míng zhōng gǔ sè xíng líng xǔ,bì luò róng róng bié yǒu chūn。

上清乐

赵佶

浮绝山连白玉京,金华楼共日华明。fú jué shān lián bái yù jīng,jīn huá lóu gòng rì huá míng。
五真结就圆珠气,骨似丹琼貌似婴。wǔ zhēn jié jiù yuán zhū qì,gǔ shì dān qióng mào shì yīng。

上清乐

赵佶

秀华峰下五灵都,元景神君握化枢。xiù huá fēng xià wǔ líng dōu,yuán jǐng shén jūn wò huà shū。
真火有功能造物,销镕五毒出阴途。zhēn huǒ yǒu gōng néng zào wù,xiāo róng wǔ dú chū yīn tú。

上清乐

赵佶

赫赫曈曈日九轮,六渊宫殿紫元君。hè hè tóng tóng rì jiǔ lún,liù yuān gōng diàn zǐ yuán jūn。
霞冠锦帔端居暇,披拂祥烟著赤文。xiá guān jǐn pèi duān jū xiá,pī fú xiáng yān zhù chì wén。