古诗词

宫词

赵佶

高丽新贡欲还朝,再御东回一水遥。gāo lì xīn gòng yù hái cháo,zài yù dōng huí yī shuǐ yáo。
祖饯国门仍赐乐,屡传恩诏下层霄。zǔ jiàn guó mén réng cì lè,lǚ chuán ēn zhào xià céng xiāo。
赵佶

赵佶

宋徽宗,名赵佶(公元1082年5月初5~1135年6月4日),神宗11子,哲宗弟,是宋朝第八位皇帝。赵佶先后被封为遂宁王、端王。哲宗于公元1100年正月病死时无子,向皇后于同月立他为帝。第二年改年号为“建中靖国”。宋徽宗在位25年(1100年2月23日—1126年1月18日),国亡被俘受折磨而死,终年54岁,葬于永佑陵(今浙江省绍兴县东南35里处)。 他自创一种书法字体被后人称之为“瘦金书”。 赵佶的作品>>

猜您喜欢

宫词

赵佶

桃作香腮玉作肤,飘飘云缕曳衣裾。táo zuò xiāng sāi yù zuò fū,piāo piāo yún lǚ yè yī jū。
妇功奇丽皆能事,一种心勤是读书。fù gōng qí lì jiē néng shì,yī zhǒng xīn qín shì dú shū。

宫词

赵佶

清晨帘卷碧堂前,淡薄梳妆结道缘。qīng chén lián juǎn bì táng qián,dàn báo shū zhuāng jié dào yuán。
渐染化风忘外欲,观声频送葛覃篇。jiàn rǎn huà fēng wàng wài yù,guān shēng pín sòng gé tán piān。

宫词

赵佶

集英亲殿策才豪,盈庑纷纷尽雪袍。jí yīng qīn diàn cè cái háo,yíng wǔ fēn fēn jǐn xuě páo。
礼乐问题人罕记,就纡黼座继兰膏。lǐ lè wèn tí rén hǎn jì,jiù yū fǔ zuò jì lán gāo。

宫词

赵佶

三五良宵皓月圆,兰缸宝炬万家然。sān wǔ liáng xiāo hào yuè yuán,lán gāng bǎo jù wàn jiā rán。
楼台总在冰壶里,今见蓬瀛不夜天。lóu tái zǒng zài bīng hú lǐ,jīn jiàn péng yíng bù yè tiān。

宫词

赵佶

桃叶基春二月中,满庭芽孽顺年丰。táo yè jī chūn èr yuè zhōng,mǎn tíng yá niè shùn nián fēng。
欲令九禁知群卉,蒙被坤舆造化工。yù lìng jiǔ jìn zhī qún huì,méng bèi kūn yú zào huà gōng。

宫词

赵佶

刺花弹箧紫檀弓,何处星丸入苑中。cì huā dàn qiè zǐ tán gōng,hé chù xīng wán rù yuàn zhōng。
惊起流莺花里去,纷纷如雨落残红。jīng qǐ liú yīng huā lǐ qù,fēn fēn rú yǔ luò cán hóng。

宫词

赵佶

早朝人待九门开,跃马传呼恣往回。zǎo cháo rén dài jiǔ mén kāi,yuè mǎ chuán hū zì wǎng huí。
班列旧称人尽晓,惊闻符宝外郎来。bān liè jiù chēng rén jǐn xiǎo,jīng wén fú bǎo wài láng lái。

宫词

赵佶

御制新规宝墨香,蟠龙纹里字成行。yù zhì xīn guī bǎo mò xiāng,pán lóng wén lǐ zì chéng xíng。
臣邻近密方宣赐,圆饼均盛小绛囊。chén lín jìn mì fāng xuān cì,yuán bǐng jūn shèng xiǎo jiàng náng。

宫词

赵佶

龙舟舣岸簇楼台,兰棹轻飞两翅开。lóng zhōu yǐ àn cù lóu tái,lán zhào qīng fēi liǎng chì kāi。
击鼓鸣铙扬旗帜,早来观赏暮方回。jī gǔ míng náo yáng qí zhì,zǎo lái guān shǎng mù fāng huí。

宫词

赵佶

浴儿三日庆成均,宝带龙衣赐近臣。yù ér sān rì qìng chéng jūn,bǎo dài lóng yī cì jìn chén。
骏马金鞍新遴选,先令羁控过延春。jùn mǎ jīn ān xīn lín xuǎn,xiān lìng jī kòng guò yán chūn。

宫词

赵佶

诏令敷宣每自书,朝廷遵禀不迂疏。zhào lìng fū xuān měi zì shū,cháo tíng zūn bǐng bù yū shū。
禁垣历岁多收得,高阁珍藏倚碧虚。jìn yuán lì suì duō shōu dé,gāo gé zhēn cáng yǐ bì xū。

宫词

赵佶

云母屏山翡翠帘,绣衣围住百花帘。yún mǔ píng shān fěi cuì lián,xiù yī wéi zhù bǎi huā lián。
晨光旋透轻烟合,宝帐兰姿起未忺。chén guāng xuán tòu qīng yān hé,bǎo zhàng lán zī qǐ wèi xiān。

宫词

赵佶

腊中仙赏起华英,高耸云鳌彻太清。là zhōng xiān shǎng qǐ huá yīng,gāo sǒng yún áo chè tài qīng。
预占春楼无限景,更听风度管弦声。yù zhàn chūn lóu wú xiàn jǐng,gèng tīng fēng dù guǎn xián shēng。

宫词

赵佶

两行新札寄霜纨,圆柄均装七宝檀。liǎng xíng xīn zhá jì shuāng wán,yuán bǐng jūn zhuāng qī bǎo tán。
殿记宣和书四字,禁中传得作荣观。diàn jì xuān hé shū sì zì,jìn zhōng chuán dé zuò róng guān。

宫词

赵佶

女儿妆束效男儿,峭窄罗衫称玉肌。nǚ ér zhuāng shù xiào nán ér,qiào zhǎi luó shān chēng yù jī。
尽是珍珠匀络缝,唐中簇带万花枝。jǐn shì zhēn zhū yún luò fèng,táng zhōng cù dài wàn huā zhī。