古诗词

太清乐

赵佶

蕊珠宫里七言成,十二神君一一名。ruǐ zhū gōng lǐ qī yán chéng,shí èr shén jūn yī yī míng。
云拥苍虬归火府,风随素虎出沧瀛。yún yōng cāng qiú guī huǒ fǔ,fēng suí sù hǔ chū cāng yíng。
赵佶

赵佶

宋徽宗,名赵佶(公元1082年5月初5~1135年6月4日),神宗11子,哲宗弟,是宋朝第八位皇帝。赵佶先后被封为遂宁王、端王。哲宗于公元1100年正月病死时无子,向皇后于同月立他为帝。第二年改年号为“建中靖国”。宋徽宗在位25年(1100年2月23日—1126年1月18日),国亡被俘受折磨而死,终年54岁,葬于永佑陵(今浙江省绍兴县东南35里处)。 他自创一种书法字体被后人称之为“瘦金书”。 赵佶的作品>>

猜您喜欢

宫词

赵佶

史女荣当执笔权,事沿毫楮待承宣。shǐ nǚ róng dāng zhí bǐ quán,shì yán háo chǔ dài chéng xuān。
一回写著推恩字,特地欣愉择素笺。yī huí xiě zhù tuī ēn zì,tè dì xīn yú zé sù jiān。

宫词

赵佶

宝苑珍池霁晓开,满街车毂转春雷。bǎo yuàn zhēn chí jì xiǎo kāi,mǎn jiē chē gǔ zhuǎn chūn léi。
锦幖画舫留盈月,惟待皇家宴赏来。jǐn biāo huà fǎng liú yíng yuè,wéi dài huáng jiā yàn shǎng lái。

宫词

赵佶

叠罗枝袅亚朝霞,并产深宫信可嘉。dié luó zhī niǎo yà cháo xiá,bìng chǎn shēn gōng xìn kě jiā。
携向佑神珍馆里,辅臣方得看霜花。xié xiàng yòu shén zhēn guǎn lǐ,fǔ chén fāng dé kàn shuāng huā。

宫词

赵佶

明辉严敞寿春前,仪凤翔鸾曲水穿。míng huī yán chǎng shòu chūn qián,yí fèng xiáng luán qū shuǐ chuān。
欲就金阶连翠沼,更开花洞远相连。yù jiù jīn jiē lián cuì zhǎo,gèng kāi huā dòng yuǎn xiāng lián。

宫词

赵佶

近密登庸大帅才,谋谟一举万全回。jìn mì dēng yōng dà shuài cái,móu mó yī jǔ wàn quán huí。
临洮积石皆恢复,旁午羌酋纳土来。lín táo jī shí jiē huī fù,páng wǔ qiāng qiú nà tǔ lái。

宫词

赵佶

清晓传邮凤报声,紫宸称贺集簪缨。qīng xiǎo chuán yóu fèng bào shēng,zǐ chén chēng hè jí zān yīng。
乾崇来上新祥瑞,几夜黄河彻底清。qián chóng lái shàng xīn xiáng ruì,jǐ yè huáng hé chè dǐ qīng。

宫词

赵佶

巧簇罗牌翰苑词,宜春相向贴门楣。qiǎo cù luó pái hàn yuàn cí,yí chūn xiāng xiàng tiē mén méi。
近来清禁尤珍重,珠蹙金书御制诗。jìn lái qīng jìn yóu zhēn zhòng,zhū cù jīn shū yù zhì shī。

宫词

赵佶

大晟揄扬逸乐音,躬行律度革汪淫。dà chéng yú yáng yì lè yīn,gōng xíng lǜ dù gé wāng yín。
长门羽鹤来翔舞,正雅方知上欲歆。zhǎng mén yǔ hè lái xiáng wǔ,zhèng yǎ fāng zhī shàng yù xīn。

宫词

赵佶

灵宫复道问东西,殿宇凝霜绣栱齐。líng gōng fù dào wèn dōng xī,diàn yǔ níng shuāng xiù gǒng qí。
时祀每怀霜露感,祖宗功德勉攀跻。shí sì měi huái shuāng lù gǎn,zǔ zōng gōng dé miǎn pān jī。

宫词

赵佶

设科取士不遗贤,诏语先从内治先。shè kē qǔ shì bù yí xián,zhào yǔ xiān cóng nèi zhì xiān。
朱邸遂兴宗子学,振振麟趾副详延。zhū dǐ suì xīng zōng zi xué,zhèn zhèn lín zhǐ fù xiáng yán。

宫词

赵佶

鸡鸣警戒务相成,奉道忘私燕享宁。jī míng jǐng jiè wù xiāng chéng,fèng dào wàng sī yàn xiǎng níng。
规矩忽施惟自化,铅妆不饰为看经。guī jǔ hū shī wéi zì huà,qiān zhuāng bù shì wèi kàn jīng。

宫词

赵佶

苑西廊畔碧沟长,修竹森森绿影凉。yuàn xī láng pàn bì gōu zhǎng,xiū zhú sēn sēn lǜ yǐng liáng。
戏掷水毬争远近,流星一点耀波光。xì zhì shuǐ qiú zhēng yuǎn jìn,liú xīng yī diǎn yào bō guāng。

宫词

赵佶

午夜登楼户不扃,长廊夹幕内人行。wǔ yè dēng lóu hù bù jiōng,zhǎng láng jiā mù nèi rén xíng。
蟠龙尾道华灯合,五色云中笑语声。pán lóng wěi dào huá dēng hé,wǔ sè yún zhōng xiào yǔ shēng。

宫词

赵佶

左右掷梭伴侣均,玉纤迎接步莲匀。zuǒ yòu zhì suō bàn lǚ jūn,yù xiān yíng jiē bù lián yún。
飘飘头上宫花颤,蜂蝶惊飞不著人。piāo piāo tóu shàng gōng huā chàn,fēng dié jīng fēi bù zhù rén。

宫词

赵佶

清晓轻云锁玉楼,楼前宫柳弄春柔。qīng xiǎo qīng yún suǒ yù lóu,lóu qián gōng liǔ nòng chūn róu。
升平宫宇浮佳气,占得风光待宴游。shēng píng gōng yǔ fú jiā qì,zhàn dé fēng guāng dài yàn yóu。