古诗词

元符万宁宫庆成颂

赵佶

句曲之山,有居其颠。jù qū zhī shān,yǒu jū qí diān。
谁氏之子,象帝之先。shuí shì zhī zi,xiàng dì zhī xiān。
启迪后人,淑修其身。qǐ dí hòu rén,shū xiū qí shēn。
守静而笃,是为葆真。shǒu jìng ér dǔ,shì wèi bǎo zhēn。
在昔元符,作室其下。zài xī yuán fú,zuò shì qí xià。
经始勿亟,以遗来者。jīng shǐ wù jí,yǐ yí lái zhě。
我应受之,嗣绍厥绪。wǒ yīng shòu zhī,sì shào jué xù。
我仪图之,缮此栋宇。wǒ yí tú zhī,shàn cǐ dòng yǔ。
考彼宫宇,因心而友。kǎo bǐ gōng yǔ,yīn xīn ér yǒu。
不日成之,克相其后。bù rì chéng zhī,kè xiāng qí hòu。
乃益其名,曰维万宁。nǎi yì qí míng,yuē wéi wàn níng。
书以揭之,用妥明灵。shū yǐ jiē zhī,yòng tuǒ míng líng。
道大无方,体用有常。dào dà wú fāng,tǐ yòng yǒu cháng。
以德则帝,以业而王。yǐ dé zé dì,yǐ yè ér wáng。
坐进此道,与道无极。zuò jìn cǐ dào,yǔ dào wú jí。
神之听之,洽此万国。shén zhī tīng zhī,qià cǐ wàn guó。
赵佶

赵佶

宋徽宗,名赵佶(公元1082年5月初5~1135年6月4日),神宗11子,哲宗弟,是宋朝第八位皇帝。赵佶先后被封为遂宁王、端王。哲宗于公元1100年正月病死时无子,向皇后于同月立他为帝。第二年改年号为“建中靖国”。宋徽宗在位25年(1100年2月23日—1126年1月18日),国亡被俘受折磨而死,终年54岁,葬于永佑陵(今浙江省绍兴县东南35里处)。 他自创一种书法字体被后人称之为“瘦金书”。 赵佶的作品>>

猜您喜欢

宫词

赵佶

东观从来选俊英,一时乐育合人情。dōng guān cóng lái xuǎn jùn yīng,yī shí lè yù hé rén qíng。
公卿由此涂中进,密勿登庸得仰成。gōng qīng yóu cǐ tú zhōng jìn,mì wù dēng yōng dé yǎng chéng。

宫词

赵佶

玉宇深严洞户扃,小山松柏四时青。yù yǔ shēn yán dòng hù jiōng,xiǎo shān sōng bǎi sì shí qīng。
绕阑下瞰溪流碧,恰似仙都一画屏。rào lán xià kàn xī liú bì,qià shì xiān dōu yī huà píng。

宫词

赵佶

龙须成布一端长,珍重惟将宝匣藏。lóng xū chéng bù yī duān zhǎng,zhēn zhòng wéi jiāng bǎo xiá cáng。
荒服献珍诚足异,承平八表自梯航。huāng fú xiàn zhēn chéng zú yì,chéng píng bā biǎo zì tī háng。

宫词

赵佶

首夏方分淑景迁,小池依约出荷钱。shǒu xià fāng fēn shū jǐng qiān,xiǎo chí yī yuē chū hé qián。
宫娃每恨春归早,时困朝眠坠翠钿。gōng wá měi hèn chūn guī zǎo,shí kùn cháo mián zhuì cuì diàn。

宫词

赵佶

岷山遐表得灵犀,剖出花纹两脚齐。mín shān xiá biǎo dé líng xī,pōu chū huā wén liǎng jiǎo qí。
良匠涓辰成宝带,鸳鸯一对水中栖。liáng jiàng juān chén chéng bǎo dài,yuān yāng yī duì shuǐ zhōng qī。

宫词

赵佶

手诏时颁出广廷,俯从民欲示仪刑。shǒu zhào shí bān chū guǎng tíng,fǔ cóng mín yù shì yí xíng。
庙堂佥允都俞议,方许昭垂粲日星。miào táng qiān yǔn dōu yú yì,fāng xǔ zhāo chuí càn rì xīng。

宫词

赵佶

采来杉桧四时青,巧结蛇龙物象形。cǎi lái shān guì sì shí qīng,qiǎo jié shé lóng wù xiàng xíng。
栽植太清资异致,势凌霜雪碧亭亭。zāi zhí tài qīng zī yì zhì,shì líng shuāng xuě bì tíng tíng。

宫词

赵佶

石琴应自伏羲传,品弄尤知逸韵全。shí qín yīng zì fú xī chuán,pǐn nòng yóu zhī yì yùn quán。
玉轸金徽重遗制,雷张诚贵擅名先。yù zhěn jīn huī zhòng yí zhì,léi zhāng chéng guì shàn míng xiān。

宫词

赵佶

瑶洞深沈尽绮蔬,丛山叠石壮仙居。yáo dòng shēn shěn jǐn qǐ shū,cóng shān dié shí zhuàng xiān jū。
栏干面面皆珍宝,玛瑙匀敷小玉渠。lán gàn miàn miàn jiē zhēn bǎo,mǎ nǎo yún fū xiǎo yù qú。

宫词

赵佶

庚伏炎曦酷暑升,旋寻庭庑避烦蒸。gēng fú yán xī kù shǔ shēng,xuán xún tíng wǔ bì fán zhēng。
禁庭宿卫肩相比,特遣中丞辄赐冰。jìn tíng sù wèi jiān xiāng bǐ,tè qiǎn zhōng chéng zhé cì bīng。

宫词

赵佶

涓辰游幸出严城,黄道中分辇路平。juān chén yóu xìng chū yán chéng,huáng dào zhōng fēn niǎn lù píng。
近掖宝车锦步障,先来通市一逢迎。jìn yē bǎo chē jǐn bù zhàng,xiān lái tōng shì yī féng yíng。

宫词

赵佶

端门颁赦立班时,禁卫森严烂锦衣。duān mén bān shè lì bān shí,jìn wèi sēn yán làn jǐn yī。
才立鸡竿垂彩索,望中人拜曳红旗。cái lì jī gān chuí cǎi suǒ,wàng zhōng rén bài yè hóng qí。

宫词

赵佶

五谷丰穰广有秋,漕司连络奏年收。wǔ gǔ fēng ráng guǎng yǒu qiū,cáo sī lián luò zòu nián shōu。
籍田得驾循常典,泼麦园中结绮楼。jí tián dé jià xún cháng diǎn,pō mài yuán zhōng jié qǐ lóu。

宫词

赵佶

小桃初破未全香,清昼金胥漏巳长。xiǎo táo chū pò wèi quán xiāng,qīng zhòu jīn xū lòu sì zhǎng。
临罢黄庭无一事,日移花影上回廊。lín bà huáng tíng wú yī shì,rì yí huā yǐng shàng huí láng。

宫词

赵佶

议司稽考绍熙丰,因革三王二帝功。yì sī jī kǎo shào xī fēng,yīn gé sān wáng èr dì gōng。
夙夜焦劳无敢怠,求衣常是未鸣钟。sù yè jiāo láo wú gǎn dài,qiú yī cháng shì wèi míng zhōng。