古诗词

巢湖阻风二首

刘攽

重云迷日月,异县失西东。zhòng yún mí rì yuè,yì xiàn shī xī dōng。
苦畏连天水,何须竟夕风。kǔ wèi lián tiān shuǐ,hé xū jìng xī fēng。
微明分白鸟,摇落望青枫。wēi míng fēn bái niǎo,yáo luò wàng qīng fēng。
久客嗟留滞,吾生事事同。jiǔ kè jiē liú zhì,wú shēng shì shì tóng。

刘攽

刘攽bān(1023~1089)北宋史学家,刘敞之弟。字贡夫,一作贡父、赣父,号公非。临江新喻(今江西新余)人,一说江西樟树人。庆历进士,历任曹州、兖州、亳州、蔡州知州,官至中书舍人。一生潜心史学,治学严谨。助司马光纂修《资治通鉴》,充任副主编,负责汉史部分,著有《东汉刊误》等。 刘攽的作品>>

猜您喜欢

海陵

刘攽

楚江葭苇带青枫,小市鱼盐一水通。chǔ jiāng jiā wěi dài qīng fēng,xiǎo shì yú yán yī shuǐ tōng。
度日冥茫吹冻雨,欲晴撩乱起凉风。dù rì míng máng chuī dòng yǔ,yù qíng liāo luàn qǐ liáng fēng。
秋花舞蝶苍烟里,古木啼鸦返照中。qiū huā wǔ dié cāng yān lǐ,gǔ mù tí yā fǎn zhào zhōng。
扶杖阶除搔白首,可怜卑湿负衰翁。fú zhàng jiē chú sāo bái shǒu,kě lián bēi shī fù shuāi wēng。

寄陈和叔内翰

刘攽

六十衰迟只自宽,读书无味细书难。liù shí shuāi chí zhǐ zì kuān,dú shū wú wèi xì shū nán。
一麾已愧腰银印,百选何由及治官。yī huī yǐ kuì yāo yín yìn,bǎi xuǎn hé yóu jí zhì guān。
潮过石城如雪白,山从钟岭似虬蟠。cháo guò shí chéng rú xuě bái,shān cóng zhōng lǐng shì qiú pán。
元龙豪气逾坚壮,投辖能同客醉欢。yuán lóng háo qì yú jiān zhuàng,tóu xiá néng tóng kè zuì huān。

寄杨元素内翰

刘攽

四世清名悉上公,看君羽翮势陵空。sì shì qīng míng xī shàng gōng,kàn jūn yǔ hé shì líng kōng。
戏成炉鼎夸方士,妙夺蓍龟执鬼中。xì chéng lú dǐng kuā fāng shì,miào duó shī guī zhí guǐ zhōng。
家有秦声居自乐,书非尚白智无穷。jiā yǒu qín shēng jū zì lè,shū fēi shàng bái zhì wú qióng。
华光讲罢承明直,墨客无烦赋射熊。huá guāng jiǎng bà chéng míng zhí,mò kè wú fán fù shè xióng。

同诸公晚游开宝寺福圣院

刘攽

微雨吹凉晚更清,老人牵强逐君行。wēi yǔ chuī liáng wǎn gèng qīng,lǎo rén qiān qiáng zhú jūn xíng。
纵谈灰烬疑烧劫,指顾楼台似化城。zòng tán huī jìn yí shāo jié,zhǐ gù lóu tái shì huà chéng。
盘屈庭槐为狡狯,扶持山薜喜纵横。pán qū tíng huái wèi jiǎo kuài,fú chí shān bì xǐ zòng héng。
偷闲光景易侵夜,十二街头坊鼓鸣。tōu xián guāng jǐng yì qīn yè,shí èr jiē tóu fāng gǔ míng。

奉诏再任诸掾曹有诗因次其韵

刘攽

天下英雄将相才,自铭重石画云台。tiān xià yīng xióng jiāng xiāng cái,zì míng zhòng shí huà yún tái。
老夫不薄淮阳守,明诏幸缘黄霸来。lǎo fū bù báo huái yáng shǒu,míng zhào xìng yuán huáng bà lái。
岂有豹文容雾隐,更惭鹏翼待风培。qǐ yǒu bào wén róng wù yǐn,gèng cán péng yì dài fēng péi。
诸卿相与望此府,诗笔纵横武库开。zhū qīng xiāng yǔ wàng cǐ fǔ,shī bǐ zòng héng wǔ kù kāi。

感事

刘攽

误以雄名荐九重,天书待诏未央宫。wù yǐ xióng míng jiàn jiǔ zhòng,tiān shū dài zhào wèi yāng gōng。
白衣不召崔亭伯,赋笔犹残亡是公。bái yī bù zhào cuī tíng bó,fù bǐ yóu cán wáng shì gōng。
魂惊晚出芙蓉辇,泪堕春生杨柳风。hún jīng wǎn chū fú róng niǎn,lèi duò chūn shēng yáng liǔ fēng。
衰鬓迩来元自白,可堪回首望遗弓。shuāi bìn ěr lái yuán zì bái,kě kān huí shǒu wàng yí gōng。

建业华藏院此君亭

刘攽

何可幽栖无此君,层轩高下绝嚣尘。hé kě yōu qī wú cǐ jūn,céng xuān gāo xià jué xiāo chén。
金声玉色三千士,雪戟蛇矛丈六身。jīn shēng yù sè sān qiān shì,xuě jǐ shé máo zhàng liù shēn。
定有霜飙惊长夏,兼疑寒谷近比邻。dìng yǒu shuāng biāo jīng zhǎng xià,jiān yí hán gǔ jìn bǐ lín。
阿戎风味真难得,好事由来我辈人。ā róng fēng wèi zhēn nán dé,hǎo shì yóu lái wǒ bèi rén。

答张屯田朝退过阁下诸公

刘攽

紫宸归路接银台,复阁重门相望开。zǐ chén guī lù jiē yín tái,fù gé zhòng mén xiāng wàng kāi。
浮俗共讥惟寂寞,高贤独肯少裴回。fú sú gòng jī wéi jì mò,gāo xián dú kěn shǎo péi huí。
照人珠玉惊尘骨,落笔埙篪写逸才。zhào rén zhū yù jīng chén gǔ,luò bǐ xūn chí xiě yì cái。
白日自嫌天上乐,不应沧海隔蓬莱。bái rì zì xián tiān shàng lè,bù yīng cāng hǎi gé péng lái。

衰羸

刘攽

衰羸因底病相和,留滞俄然去日多。shuāi léi yīn dǐ bìng xiāng hé,liú zhì é rán qù rì duō。
却是天怜令寿考,任从人会作风波。què shì tiān lián lìng shòu kǎo,rèn cóng rén huì zuò fēng bō。
宽心总与欢欣受,述意无妨慷慨歌。kuān xīn zǒng yǔ huān xīn shòu,shù yì wú fáng kāng kǎi gē。
更有南华书数纸,鹏声蜗角奈渠何。gèng yǒu nán huá shū shù zhǐ,péng shēng wō jiǎo nài qú hé。

途次马上晨起寄章运判

刘攽

去年候客燕赵魏,今岁述职青兖徐。qù nián hòu kè yàn zhào wèi,jīn suì shù zhí qīng yǎn xú。
无穷道路不相舍,将老光阴仍暗除。wú qióng dào lù bù xiāng shě,jiāng lǎo guāng yīn réng àn chú。
官烛邻鸡常晓色,林花巢燕总春馀。guān zhú lín jī cháng xiǎo sè,lín huā cháo yàn zǒng chūn yú。
未知前古才士意,为底愿乘万乘车。wèi zhī qián gǔ cái shì yì,wèi dǐ yuàn chéng wàn chéng chē。

伤梅圣俞直讲都官

刘攽

论兵自负纵横略,献赋端从迟暮年。lùn bīng zì fù zòng héng lüè,xiàn fù duān cóng chí mù nián。
筐箧成书莫知数,田园生计独无钱。kuāng qiè chéng shū mò zhī shù,tián yuán shēng jì dú wú qián。
郎官列宿为时贵,博士三科不待迁。láng guān liè sù wèi shí guì,bó shì sān kē bù dài qiān。
已向九原悲蔓草,尚疑吴市有神仙。yǐ xiàng jiǔ yuán bēi màn cǎo,shàng yí wú shì yǒu shén xiān。

送刘长官桂府掌机宜

刘攽

桂林风物旧宜人,雪片梅花五岭春。guì lín fēng wù jiù yí rén,xuě piàn méi huā wǔ lǐng chūn。
心喜大江流瘴雾,眼看南极异星辰。xīn xǐ dà jiāng liú zhàng wù,yǎn kàn nán jí yì xīng chén。
军中羽檄时无警,徼外明珠日献珍。jūn zhōng yǔ xí shí wú jǐng,jiǎo wài míng zhū rì xiàn zhēn。
酒量问君能几许,越猿蛮鸟易伤神。jiǔ liàng wèn jūn néng jǐ xǔ,yuè yuán mán niǎo yì shāng shén。

雨后向景亭

刘攽

春泥软熟步成黏,水外风光一顿添。chūn ní ruǎn shú bù chéng nián,shuǐ wài fēng guāng yī dùn tiān。
境为偶来生喜色,情缘久住失憎嫌。jìng wèi ǒu lái shēng xǐ sè,qíng yuán jiǔ zhù shī zēng xián。
黄鹂惯习沙鸥野,古木粗疏径草纤。huáng lí guàn xí shā ōu yě,gǔ mù cū shū jìng cǎo xiān。
更向樽中得真趣,天然柔旨不因甜。gèng xiàng zūn zhōng dé zhēn qù,tiān rán róu zhǐ bù yīn tián。

酬送吴潜朝奉

刘攽

衰翁同岁喜相收,同病同心同白头。shuāi wēng tóng suì xǐ xiāng shōu,tóng bìng tóng xīn tóng bái tóu。
委吏除官俱逆旅,瘴烟香草等荒州。wěi lì chú guān jù nì lǚ,zhàng yān xiāng cǎo děng huāng zhōu。
六千里外抛机略,二十年来谨校雠。liù qiān lǐ wài pāo jī lüè,èr shí nián lái jǐn xiào chóu。
工拙是非无会处,下陂红日若为留。gōng zhuō shì fēi wú huì chù,xià bēi hóng rì ruò wèi liú。

酬送罗朝奉

刘攽

二年流窜逐卑栖,归奉蓬丘颜向低。èr nián liú cuàn zhú bēi qī,guī fèng péng qiū yán xiàng dī。
病到钧天都是梦,老如蒙汜已平西。bìng dào jūn tiān dōu shì mèng,lǎo rú méng sì yǐ píng xī。
两轓更忝鱼符宠,双鬓谁怜鹤发齐。liǎng fān gèng tiǎn yú fú chǒng,shuāng bìn shuí lián hè fā qí。
相愧清诗无以报,回将燕石塞县黎。xiāng kuì qīng shī wú yǐ bào,huí jiāng yàn shí sāi xiàn lí。