古诗词

自曹还都舟中奉酬子中见寄

刘攽

结束溯都门,欢言瞻上东。jié shù sù dōu mén,huān yán zhān shàng dōng。
宿舂不成装,徒御殊匆匆。sù chōng bù chéng zhuāng,tú yù shū cōng cōng。
倾城千万人,髫稚随老翁。qīng chéng qiān wàn rén,tiáo zhì suí lǎo wēng。
揽袪强我留,路隘马不通。lǎn qū qiáng wǒ liú,lù ài mǎ bù tōng。
志微术无多,举动非材雄。zhì wēi shù wú duō,jǔ dòng fēi cái xióng。
畦隧不知拙,雕朽宁谓工。qí suì bù zhī zhuō,diāo xiǔ níng wèi gōng。
尚怜畎亩民,欲使衣食充。shàng lián quǎn mǔ mín,yù shǐ yī shí chōng。
吏课才第六,名品出下中。lì kè cái dì liù,míng pǐn chū xià zhōng。
岂期此邦人,念我如豳风。qǐ qī cǐ bāng rén,niàn wǒ rú bīn fēng。
竟惭不赫赫,用底书成功。jìng cán bù hè hè,yòng dǐ shū chéng gōng。
人事非有常,物变何必终。rén shì fēi yǒu cháng,wù biàn hé bì zhōng。
移是趣日新,应谐犹不穷。yí shì qù rì xīn,yīng xié yóu bù qióng。
耻为坚白辩,判别僻与衷。chǐ wèi jiān bái biàn,pàn bié pì yǔ zhōng。
由是知命来,但觉心源空。yóu shì zhī mìng lái,dàn jué xīn yuán kōng。
思君天材异,汗血流骠骢。sī jūn tiān cái yì,hàn xuè liú biāo cōng。
定交既非晚,接武昆瀛蓬。dìng jiāo jì fēi wǎn,jiē wǔ kūn yíng péng。
岁月使人惊,冠带昔儿童。suì yuè shǐ rén jīng,guān dài xī ér tóng。
别离过三秋,会合今复同。bié lí guò sān qiū,huì hé jīn fù tóng。
新诗思何深,清月醒困蒙。xīn shī sī hé shēn,qīng yuè xǐng kùn méng。
相哀蹇无成,为客谢诸公。xiāng āi jiǎn wú chéng,wèi kè xiè zhū gōng。

刘攽

刘攽bān(1023~1089)北宋史学家,刘敞之弟。字贡夫,一作贡父、赣父,号公非。临江新喻(今江西新余)人,一说江西樟树人。庆历进士,历任曹州、兖州、亳州、蔡州知州,官至中书舍人。一生潜心史学,治学严谨。助司马光纂修《资治通鉴》,充任副主编,负责汉史部分,著有《东汉刊误》等。 刘攽的作品>>

猜您喜欢

曲阜宣圣庙夫子手植桧二首

刘攽

伐树商丘去被围,似于庭桧特勤斯。fá shù shāng qiū qù bèi wéi,shì yú tíng guì tè qín sī。
禹腰尧颡应遗魄,柏叶松身异曩时。yǔ yāo yáo sǎng yīng yí pò,bǎi yè sōng shēn yì nǎng shí。
恭梓二三千学士,爱棠四十六孙枝。gōng zǐ èr sān qiān xué shì,ài táng sì shí liù sūn zhī。
摄衣下马低回久,更就清风一诵诗。shè yī xià mǎ dī huí jiǔ,gèng jiù qīng fēng yī sòng shī。

城濠泛舟同毕长官

刘攽

绿水环城十二里,茅茨带郭百馀家。lǜ shuǐ huán chéng shí èr lǐ,máo cí dài guō bǎi yú jiā。
侵云柳影不见日,过雨荷香全胜花。qīn yún liǔ yǐng bù jiàn rì,guò yǔ hé xiāng quán shèng huā。
幽事围棋翻局势,清欢煮雪试茶芽。yōu shì wéi qí fān jú shì,qīng huān zhǔ xuě shì chá yá。
眼前景物自萧散,何必青溪向若邪。yǎn qián jǐng wù zì xiāo sàn,hé bì qīng xī xiàng ruò xié。

次韵酬姚都官时会堂见寄

刘攽

百里昆冈半草莱,画梁危栋一朝开。bǎi lǐ kūn gāng bàn cǎo lái,huà liáng wēi dòng yī cháo kāi。
清川去水萦回渚,乔木浓阴映绿苔。qīng chuān qù shuǐ yíng huí zhǔ,qiáo mù nóng yīn yìng lǜ tái。
子献人琴俱不幸,武侯营垒信奇才。zi xiàn rén qín jù bù xìng,wǔ hóu yíng lěi xìn qí cái。
断鸿牢落情愁绝,闻笛那堪赋七哀。duàn hóng láo luò qíng chóu jué,wén dí nà kān fù qī āi。

游船

刘攽

太液沧波北下流,依然清浅可胜舟。tài yè cāng bō běi xià liú,yī rán qīng qiǎn kě shèng zhōu。
浴凫鸣鹤辉辉日,折苇衰荷澹澹秋。yù fú míng hè huī huī rì,zhé wěi shuāi hé dàn dàn qiū。
胜境陈前终不厌,机心去尽了无愁。shèng jìng chén qián zhōng bù yàn,jī xīn qù jǐn le wú chóu。
宋生善赋登临兴,华发相从免独游。sòng shēng shàn fù dēng lín xīng,huá fā xiāng cóng miǎn dú yóu。

和晁金部感秋

刘攽

秋来无闷亦无悲,世味年华老遍知。qiū lái wú mèn yì wú bēi,shì wèi nián huá lǎo biàn zhī。
黄叶暮蝉携杖处,断霞鸣雁倚楼时。huáng yè mù chán xié zhàng chù,duàn xiá míng yàn yǐ lóu shí。
淮阳汲守容多病,水部何郎最解诗。huái yáng jí shǒu róng duō bìng,shuǐ bù hé láng zuì jiě shī。
咫尺音书那度岁,春风已复柳垂丝。zhǐ chǐ yīn shū nà dù suì,chūn fēng yǐ fù liǔ chuí sī。

双桧

刘攽

双桧森森高出檐,忆昨卜邻逢吉占。shuāng guì sēn sēn gāo chū yán,yì zuó bo lín féng jí zhàn。
清风似主我为客,冠盖相向何凝严。qīng fēng shì zhǔ wǒ wèi kè,guān gài xiāng xiàng hé níng yán。
爱棠不能如召伯,种柳自觉胜陶潜。ài táng bù néng rú zhào bó,zhǒng liǔ zì jué shèng táo qián。
春晖渐永群芳丽,翠影看花一寸添。chūn huī jiàn yǒng qún fāng lì,cuì yǐng kàn huā yī cùn tiān。

题王金吾园亭

刘攽

乌衣里巷接城隅,东第名园冠上都。wū yī lǐ xiàng jiē chéng yú,dōng dì míng yuán guān shàng dōu。
家事从前贵公子,宦游当世执金吾。jiā shì cóng qián guì gōng zi,huàn yóu dāng shì zhí jīn wú。
旧蹊桃李春相续,满地芝兰德不孤。jiù qī táo lǐ chūn xiāng xù,mǎn dì zhī lán dé bù gū。
故有鼎彝传盛烈,况闻图史自为娱。gù yǒu dǐng yí chuán shèng liè,kuàng wén tú shǐ zì wèi yú。

负暄

刘攽

闻道帝师仍负暄,遥知爱景满维垣。wén dào dì shī réng fù xuān,yáo zhī ài jǐng mǎn wéi yuán。
鹰扬肯顾踆乌逝,龙衮尤怜夸父奔。yīng yáng kěn gù cūn wū shì,lóng gǔn yóu lián kuā fù bēn。
赤舄正宜随步武,白驹那敢离庭轩。chì xì zhèng yí suí bù wǔ,bái jū nà gǎn lí tíng xuān。
野人皆欲献天子,他日期公助一言。yě rén jiē yù xiàn tiān zi,tā rì qī gōng zhù yī yán。

陈通议园亭

刘攽

聚星休沐事依然,社腊安车不计年。jù xīng xiū mù shì yī rán,shè là ān chē bù jì nián。
五福何妨兼第宅,一壶元自有神仙。wǔ fú hé fáng jiān dì zhái,yī hú yuán zì yǒu shén xiān。
种来珍木如人立,移取名花夺地偏。zhǒng lái zhēn mù rú rén lì,yí qǔ míng huā duó dì piān。
闻道都城曾问卜,始知机石不虚传。wén dào dōu chéng céng wèn bo,shǐ zhī jī shí bù xū chuán。

杜介供奉园亭

刘攽

侧径群芳经荷锄,小窗明日喜观书。cè jìng qún fāng jīng hé chú,xiǎo chuāng míng rì xǐ guān shū。
下床便得山居乐,深巷仍多长者车。xià chuáng biàn dé shān jū lè,shēn xiàng réng duō zhǎng zhě chē。
省事即知长脱洒,养生元不待赢馀。shěng shì jí zhī zhǎng tuō sǎ,yǎng shēng yuán bù dài yíng yú。
客来一醉聊相向,莫问经年甔石储。kè lái yī zuì liáo xiāng xiàng,mò wèn jīng nián dān shí chǔ。

酬黄安期推官见寄

刘攽

郴江清澈照毫毛,吹笛平阳舍有蒿。chēn jiāng qīng chè zhào háo máo,chuī dí píng yáng shě yǒu hāo。
乡信不嫌无过雁,宦游正复长儿曹。xiāng xìn bù xián wú guò yàn,huàn yóu zhèng fù zhǎng ér cáo。
青枫雨后如人立,南极秋来出地高。qīng fēng yǔ hòu rú rén lì,nán jí qiū lái chū dì gāo。
齐难楚称何日就,钓竿元自欲连鳌。qí nán chǔ chēng hé rì jiù,diào gān yuán zì yù lián áo。

酬黄推官

刘攽

既将鱼目换骊珠,富润囊箱足贾馀。jì jiāng yú mù huàn lí zhū,fù rùn náng xiāng zú jiǎ yú。
顾我能知天下马,呼儿藏作箧中书。gù wǒ néng zhī tiān xià mǎ,hū ér cáng zuò qiè zhōng shū。
老羞流辈为千诺,狂守初心付两如。lǎo xiū liú bèi wèi qiān nuò,kuáng shǒu chū xīn fù liǎng rú。
相助飞鸣竟何力,只宜空手讲玄虚。xiāng zhù fēi míng jìng hé lì,zhǐ yí kōng shǒu jiǎng xuán xū。

予所居本章丞相旧第他日友人杨彦文为余道丞相时事因作一篇予杨丞相以郎官始卜此宅不出都门二十馀年遂至台衮故末句及之

刘攽

酂侯常以俭为师,僻地依然草满蹊。cuó hóu cháng yǐ jiǎn wèi shī,pì dì yī rán cǎo mǎn qī。
却指旧池曾浴凤,更攀乔树忆栖鸡。què zhǐ jiù chí céng yù fèng,gèng pān qiáo shù yì qī jī。
清泉恶石皆吾有,樽酒囊书得自携。qīng quán è shí jiē wú yǒu,zūn jiǔ náng shū dé zì xié。
谁道为郎多白首,已看霖雨出蟠泥。shuí dào wèi láng duō bái shǒu,yǐ kàn lín yǔ chū pán ní。

与成太博九同年会饮成四韵

刘攽

江海分龙不计年,异方倾盖意欢然。jiāng hǎi fēn lóng bù jì nián,yì fāng qīng gài yì huān rán。
壮夫白首惊相问,浊水清尘默自怜。zhuàng fū bái shǒu jīng xiāng wèn,zhuó shuǐ qīng chén mò zì lián。
万事过前都是梦,一杯相属独非天。wàn shì guò qián dōu shì mèng,yī bēi xiāng shǔ dú fēi tiān。
得朋正复同心士,赋咏能忘垂陇篇。dé péng zhèng fù tóng xīn shì,fù yǒng néng wàng chuí lǒng piān。

游玉仙观寄王四十

刘攽

紫府仙真冰雪颜,丹梯岑寂试来攀。zǐ fǔ xiān zhēn bīng xuě yán,dān tī cén jì shì lái pān。
翠鬟濯玉交团扇,浓雾喷香闇博山。cuì huán zhuó yù jiāo tuán shàn,nóng wù pēn xiāng àn bó shān。
不信异人能到此,正怜春意已归还。bù xìn yì rén néng dào cǐ,zhèng lián chūn yì yǐ guī hái。
吹笙化舄知君事,犹恨来游先后间。chuī shēng huà xì zhī jūn shì,yóu hèn lái yóu xiān hòu jiān。