古诗词

自曹还都舟中奉酬子中见寄

刘攽

结束溯都门,欢言瞻上东。jié shù sù dōu mén,huān yán zhān shàng dōng。
宿舂不成装,徒御殊匆匆。sù chōng bù chéng zhuāng,tú yù shū cōng cōng。
倾城千万人,髫稚随老翁。qīng chéng qiān wàn rén,tiáo zhì suí lǎo wēng。
揽袪强我留,路隘马不通。lǎn qū qiáng wǒ liú,lù ài mǎ bù tōng。
志微术无多,举动非材雄。zhì wēi shù wú duō,jǔ dòng fēi cái xióng。
畦隧不知拙,雕朽宁谓工。qí suì bù zhī zhuō,diāo xiǔ níng wèi gōng。
尚怜畎亩民,欲使衣食充。shàng lián quǎn mǔ mín,yù shǐ yī shí chōng。
吏课才第六,名品出下中。lì kè cái dì liù,míng pǐn chū xià zhōng。
岂期此邦人,念我如豳风。qǐ qī cǐ bāng rén,niàn wǒ rú bīn fēng。
竟惭不赫赫,用底书成功。jìng cán bù hè hè,yòng dǐ shū chéng gōng。
人事非有常,物变何必终。rén shì fēi yǒu cháng,wù biàn hé bì zhōng。
移是趣日新,应谐犹不穷。yí shì qù rì xīn,yīng xié yóu bù qióng。
耻为坚白辩,判别僻与衷。chǐ wèi jiān bái biàn,pàn bié pì yǔ zhōng。
由是知命来,但觉心源空。yóu shì zhī mìng lái,dàn jué xīn yuán kōng。
思君天材异,汗血流骠骢。sī jūn tiān cái yì,hàn xuè liú biāo cōng。
定交既非晚,接武昆瀛蓬。dìng jiāo jì fēi wǎn,jiē wǔ kūn yíng péng。
岁月使人惊,冠带昔儿童。suì yuè shǐ rén jīng,guān dài xī ér tóng。
别离过三秋,会合今复同。bié lí guò sān qiū,huì hé jīn fù tóng。
新诗思何深,清月醒困蒙。xīn shī sī hé shēn,qīng yuè xǐng kùn méng。
相哀蹇无成,为客谢诸公。xiāng āi jiǎn wú chéng,wèi kè xiè zhū gōng。

刘攽

刘攽bān(1023~1089)北宋史学家,刘敞之弟。字贡夫,一作贡父、赣父,号公非。临江新喻(今江西新余)人,一说江西樟树人。庆历进士,历任曹州、兖州、亳州、蔡州知州,官至中书舍人。一生潜心史学,治学严谨。助司马光纂修《资治通鉴》,充任副主编,负责汉史部分,著有《东汉刊误》等。 刘攽的作品>>

猜您喜欢

寒食后闻雁

刘攽

后雁来何暮,春风万里情。hòu yàn lái hé mù,chūn fēng wàn lǐ qíng。
江南多燕子,无处觅同声。jiāng nán duō yàn zi,wú chù mì tóng shēng。

丹井

刘攽

古井玄泉色,仙人玉镜寒。gǔ jǐng xuán quán sè,xiān rén yù jìng hán。
照来知骨相,作意就金丹。zhào lái zhī gǔ xiāng,zuò yì jiù jīn dān。

初夜

刘攽

栖鸡已登屋,宿羽复归林。qī jī yǐ dēng wū,sù yǔ fù guī lín。
不语听钟坐,默默千里心。bù yǔ tīng zhōng zuò,mò mò qiān lǐ xīn。

郡楼晚坐同陈掾

刘攽

云来湖外雨,楼倚树梢风。yún lái hú wài yǔ,lóu yǐ shù shāo fēng。
不惜清凉意,持将与子同。bù xī qīng liáng yì,chí jiāng yǔ zi tóng。

人日立春

刘攽

花胜已宜春,剪彩更为人。huā shèng yǐ yí chūn,jiǎn cǎi gèng wèi rén。
风光今日好,颜貌一时新。fēng guāng jīn rì hǎo,yán mào yī shí xīn。

花屿

刘攽

孤绝池心屿,高低水面花。gū jué chí xīn yǔ,gāo dī shuǐ miàn huā。
若无舟楫到,应似隔仙家。ruò wú zhōu jí dào,yīng shì gé xiān jiā。

池上

刘攽

罢客棋仍在,留书卷未终。bà kè qí réng zài,liú shū juǎn wèi zhōng。
荷喧知过雨,萍聚见来风。hé xuān zhī guò yǔ,píng jù jiàn lái fēng。

啸台

刘攽

高台见百里,长啸海风生。gāo tái jiàn bǎi lǐ,zhǎng xiào hǎi fēng shēng。
为问尘埃耳,能闻鸾鹤声。wèi wèn chén āi ěr,néng wén luán hè shēng。

鼎池

刘攽

仙去遗金鼎,年深认劫灰。xiān qù yí jīn dǐng,nián shēn rèn jié huī。
怀人何限意,时向鼎池来。huái rén hé xiàn yì,shí xiàng dǐng chí lái。

故人谢师厚刻唐贤淳于先生墓诗于善谑驿系语其后刻石后二年师厚去世明年余过善谑驿读诗悲之因作淳于墓诗又题二韵追悼师厚平生忘形善谑莫逆惟师厚为然也

刘攽

故人坟宿草,翰墨想遗风。gù rén fén sù cǎo,hàn mò xiǎng yí fēng。
善谑知君意,何伤睿武公。shàn xuè zhī jūn yì,hé shāng ruì wǔ gōng。

与持国约游环溪大风不果往又过曾氏值主人之病

刘攽

人事不如意,出门安可期。rén shì bù rú yì,chū mén ān kě qī。
终须赏春物,那问主人为。zhōng xū shǎng chūn wù,nà wèn zhǔ rén wèi。

莲池

刘攽

莲花水底红,荷叶岸边风。lián huā shuǐ dǐ hóng,hé yè àn biān fēng。
五月蝉鸣后,君应爱此中。wǔ yuè chán míng hòu,jūn yīng ài cǐ zhōng。

东楼

刘攽

楼前淮水上,远树似鱼鳞。lóu qián huái shuǐ shàng,yuǎn shù shì yú lín。
来帆与去棹,肠断倚栏人。lái fān yǔ qù zhào,cháng duàn yǐ lán rén。

书堂对雪

刘攽

幽居远人境,竹柏映吾庐。yōu jū yuǎn rén jìng,zhú bǎi yìng wú lú。
满目山林意,今晨霰雪初。mǎn mù shān lín yì,jīn chén xiàn xuě chū。

书堂对雪

刘攽

积风寒玉折,惊鸟落花馀。jī fēng hán yù zhé,jīng niǎo luò huā yú。
定有麇麚迹,环林未扫除。dìng yǒu jūn jiā jì,huán lín wèi sǎo chú。