古诗词

次韵和杨叔恬赠郑秘丞

刘攽

纬萧弃明珠,龟手安絣漂。wěi xiāo qì míng zhū,guī shǒu ān bēng piāo。
浮生每殊涂,吹万亦异窍。fú shēng měi shū tú,chuī wàn yì yì qiào。
传剑不成显,谈舌无与掉。chuán jiàn bù chéng xiǎn,tán shé wú yǔ diào。
圜冠岂误身,儒术真寡要。huán guān qǐ wù shēn,rú shù zhēn guǎ yào。
岁时不我与,壮年更稚少。suì shí bù wǒ yǔ,zhuàng nián gèng zhì shǎo。
白发绿鬓多,班班已盈照。bái fā lǜ bìn duō,bān bān yǐ yíng zhào。
安排慕无闷,推命独孤笑。ān pái mù wú mèn,tuī mìng dú gū xiào。
趋愚甘就迂,遣累稍夷峭。qū yú gān jiù yū,qiǎn lèi shāo yí qiào。
嵯峨天门开,事业寄周召。cuó é tiān mén kāi,shì yè jì zhōu zhào。
登贤如弗及,得士故颇料。dēng xián rú fú jí,dé shì gù pǒ liào。
乃知古犹今,孰有贺随吊。nǎi zhī gǔ yóu jīn,shú yǒu hè suí diào。
寸善曾不遗,有功辄先调。cùn shàn céng bù yí,yǒu gōng zhé xiān diào。
骅骝自西极,翠羽出丹徼。huá liú zì xī jí,cuì yǔ chū dān jiǎo。
黄钟陋巴歈,文鼎嗤畚筱。huáng zhōng lòu bā yú,wén dǐng chī běn xiǎo。
况闻丘园秀,得以虚名钓。kuàng wén qiū yuán xiù,dé yǐ xū míng diào。
唯忧有道卷,莫敢后时诮。wéi yōu yǒu dào juǎn,mò gǎn hòu shí qiào。
食苹鹿相呼,在鹤鸡群叫。shí píng lù xiāng hū,zài hè jī qún jiào。
饭牛歌何哀,筑岩貌惟肖。fàn niú gē hé āi,zhù yán mào wéi xiào。
顾予乃迷方,黥劓谁与疗。gù yǔ nǎi mí fāng,qíng yì shuí yǔ liáo。
章甫期适越,风帆欲逾峤。zhāng fǔ qī shì yuè,fēng fān yù yú jiào。
敦敦乐瓢箪,耿耿甚荧耀。dūn dūn lè piáo dān,gěng gěng shén yíng yào。
聊欢龟曳涂,犹畏牺入庙。liáo huān guī yè tú,yóu wèi xī rù miào。
同声邈难期,僻陋常耳剽。tóng shēng miǎo nán qī,pì lòu cháng ěr piāo。
逢君独欣然,夙昔共明诏。féng jūn dú xīn rán,sù xī gòng míng zhào。
屡闻诸侯辟,复见尚书召。lǚ wén zhū hóu pì,fù jiàn shàng shū zhào。
奈何竟栖栖,尘土翳光曜。nài hé jìng qī qī,chén tǔ yì guāng yào。
西山悲采薇,鼎食归洒削。xī shān bēi cǎi wēi,dǐng shí guī sǎ xuē。
飞将不得封,重侯付嫖姚。fēi jiāng bù dé fēng,zhòng hóu fù piáo yáo。
新篇一何工,大巧全众妙。xīn piān yī hé gōng,dà qiǎo quán zhòng miào。
上言道路勤,山海穷听眺。shàng yán dào lù qín,shān hǎi qióng tīng tiào。
次述畴昔游,弁髦迨冠醮。cì shù chóu xī yóu,biàn máo dài guān jiào。
下云厌屡空,藜藿甘咀嚼。xià yún yàn lǚ kōng,lí huò gān jǔ jué。
英贤困奇蹇,为善谁复劭。yīng xián kùn qí jiǎn,wèi shàn shuí fù shào。
譬如饮洪钟,伟量乃能釂。pì rú yǐn hóng zhōng,wěi liàng nǎi néng jiào。
郑公亦全材,大厦方䆗窱。zhèng gōng yì quán cái,dà shà fāng yǎo tiǎo。
珉瑶谢尺璧,丝管让清啸。mín yáo xiè chǐ bì,sī guǎn ràng qīng xiào。
同当鹄翻云,肯为鱼在?。tóng dāng gǔ fān yún,kěn wèi yú zài liào。
千里由咫尺,西城始春烧。qiān lǐ yóu zhǐ chǐ,xī chéng shǐ chūn shāo。
吾闻天祐贤,柞棫民所燎。wú wén tiān yòu xián,zhà yù mín suǒ liáo。
胡为沮溺俦,躬耕老蓬藋。hú wèi jǔ nì chóu,gōng gēng lǎo péng diào。

刘攽

刘攽bān(1023~1089)北宋史学家,刘敞之弟。字贡夫,一作贡父、赣父,号公非。临江新喻(今江西新余)人,一说江西樟树人。庆历进士,历任曹州、兖州、亳州、蔡州知州,官至中书舍人。一生潜心史学,治学严谨。助司马光纂修《资治通鉴》,充任副主编,负责汉史部分,著有《东汉刊误》等。 刘攽的作品>>

猜您喜欢

黄朝议赐紫

刘攽

长年金紫最相宜,晚达非干入手迟。zhǎng nián jīn zǐ zuì xiāng yí,wǎn dá fēi gàn rù shǒu chí。
白发闵劳官职事,赤松元作帝王师。bái fā mǐn láo guān zhí shì,chì sōng yuán zuò dì wáng shī。
鱼衔印钮丹鳞舞,鹘勘袍花烂椹垂。yú xián yìn niǔ dān lín wǔ,gǔ kān páo huā làn shèn chuí。
少似主恩崇旧德,挂车无异立朝时。shǎo shì zhǔ ēn chóng jiù dé,guà chē wú yì lì cháo shí。

回致仕董中允

刘攽

富贵致身良独难,寄书空复走长安。fù guì zhì shēn liáng dú nán,jì shū kōng fù zǒu zhǎng ān。
谁能东郭双穿履,径出都门一挂冠。shuí néng dōng guō shuāng chuān lǚ,jìng chū dōu mén yī guà guān。
家事田庐随几杖,君恩班序接鹓鸾。jiā shì tián lú suí jǐ zhàng,jūn ēn bān xù jiē yuān luán。
颜生尚少时无用,长铗因公慨屡弹。yán shēng shàng shǎo shí wú yòng,zhǎng jiá yīn gōng kǎi lǚ dàn。

次韵酬濮倅李郎中见寄

刘攽

相见无期得寄声,更怜诗语独丁宁。xiāng jiàn wú qī dé jì shēng,gèng lián shī yǔ dú dīng níng。
驱之老马尚知道,行矣泥龟甘不灵。qū zhī lǎo mǎ shàng zhī dào,xíng yǐ ní guī gān bù líng。
半百光阴头总白,二三朋旧眼偏青。bàn bǎi guāng yīn tóu zǒng bái,èr sān péng jiù yǎn piān qīng。
芳春樽酒何由共,怅望东郊长短亭。fāng chūn zūn jiǔ hé yóu gòng,chàng wàng dōng jiāo zhǎng duǎn tíng。

答仲冯宿兴庆池作

刘攽

车马还城君肯留,通宵欢语破离愁。chē mǎ hái chéng jūn kěn liú,tōng xiāo huān yǔ pò lí chóu。
水风杨柳猛消暑,沙雨芰荷潜造秋。shuǐ fēng yáng liǔ měng xiāo shǔ,shā yǔ jì hé qián zào qiū。
惊月禽栖时落树,避灯鱼鬣暗冲舟。jīng yuè qín qī shí luò shù,bì dēng yú liè àn chōng zhōu。
天明红日骊山道,陈迹依稀似梦游。tiān míng hóng rì lí shān dào,chén jì yī xī shì mèng yóu。

游凝祥池饮

刘攽

柳绿蒲新小曲江,洞门岑寂闭仙幢。liǔ lǜ pú xīn xiǎo qū jiāng,dòng mén cén jì bì xiān chuáng。
波心殿影遥相况,花底禽声各自双。bō xīn diàn yǐng yáo xiāng kuàng,huā dǐ qín shēng gè zì shuāng。
薄俸犹能偿酒券,老年无事守书窗。báo fèng yóu néng cháng jiǔ quàn,lǎo nián wú shì shǒu shū chuāng。
街头月色缓归去,调笑相随白玉缸。jiē tóu yuè sè huǎn guī qù,diào xiào xiāng suí bái yù gāng。

同都官游左山晚归泛舟城濠呈座客

刘攽

忆过西湖上虎丘,雪霜乘兴偶来游。yì guò xī hú shàng hǔ qiū,xuě shuāng chéng xīng ǒu lái yóu。
苍崖古木见僧刹,落日微波迎画舟。cāng yá gǔ mù jiàn sēng shā,luò rì wēi bō yíng huà zhōu。
从道前尘都妄想,亦逢清境为淹留。cóng dào qián chén dōu wàng xiǎng,yì féng qīng jìng wèi yān liú。
座中同是东南客,试说风烟似彼不。zuò zhōng tóng shì dōng nán kè,shì shuō fēng yān shì bǐ bù。

初春后园

刘攽

杂树无行小径开,新阳留客去频回。zá shù wú xíng xiǎo jìng kāi,xīn yáng liú kè qù pín huí。
梅花着蕊南枝暖,柳带牵丝春事催。méi huā zhe ruǐ nán zhī nuǎn,liǔ dài qiān sī chūn shì cuī。
池面水光如照镜,城头山色胜登台。chí miàn shuǐ guāng rú zhào jìng,chéng tóu shān sè shèng dēng tái。
长年慵懒遗诗句,无奈风烟引兴来。zhǎng nián yōng lǎn yí shī jù,wú nài fēng yān yǐn xīng lái。

寄人

刘攽

子云投阁为奇字,君山杀身非谶书。zi yún tóu gé wèi qí zì,jūn shān shā shēn fēi chèn shū。
埋狱谁能知匣剑,焚城何意祸池鱼。mái yù shuí néng zhī xiá jiàn,fén chéng hé yì huò chí yú。
赐玦应知谢冠佩,杖藜自尔就田庐。cì jué yīng zhī xiè guān pèi,zhàng lí zì ěr jiù tián lú。
丈夫盖棺事乃已,白发勿羞樵与渔。zhàng fū gài guān shì nǎi yǐ,bái fā wù xiū qiáo yǔ yú。

重次新字韵寄子瞻公择

刘攽

古来苏李有三人,今复齐名事亦新。gǔ lái sū lǐ yǒu sān rén,jīn fù qí míng shì yì xīn。
秀出文华喧右蜀,指挥能政接东秦。xiù chū wén huá xuān yòu shǔ,zhǐ huī néng zhèng jiē dōng qín。
定交笑我将迎拙,垂老于君意气亲。dìng jiāo xiào wǒ jiāng yíng zhuō,chuí lǎo yú jūn yì qì qīn。
似向荆山逢珏玉,如从渥水就骈驎。shì xiàng jīng shān féng jué yù,rú cóng wò shuǐ jiù pián lín。

晁美叔前寄知字韵诗别求予诗既已和前篇因复用前韵作一篇寄晁

刘攽

促轸危弦音最悲,伤心那得世人知。cù zhěn wēi xián yīn zuì bēi,shāng xīn nà dé shì rén zhī。
由来入室升堂者,意在高山流水时。yóu lái rù shì shēng táng zhě,yì zài gāo shān liú shuǐ shí。
与子径为竹林宴,到今长记角弓诗。yǔ zi jìng wèi zhú lín yàn,dào jīn zhǎng jì jiǎo gōng shī。
文昌近极官清贵,不负羔羊及素丝。wén chāng jìn jí guān qīng guì,bù fù gāo yáng jí sù sī。

寄熊伯通

刘攽

窜逐衡湘一病翁,望乡愁对祝融峰。cuàn zhú héng xiāng yī bìng wēng,wàng xiāng chóu duì zhù róng fēng。
不同桂管为元帅,闻道苍髯益壮容。bù tóng guì guǎn wèi yuán shuài,wén dào cāng rán yì zhuàng róng。
岭水分流清注北,雪花成片更宜冬。lǐng shuǐ fēn liú qīng zhù běi,xuě huā chéng piàn gèng yí dōng。
丈夫生死论交地,书札宁当向我慵。zhàng fū shēng sǐ lùn jiāo dì,shū zhá níng dāng xiàng wǒ yōng。

原父兄近别入都寄此诗

刘攽

水乡春尽事何如,绿树阴成谷雨初。shuǐ xiāng chūn jǐn shì hé rú,lǜ shù yīn chéng gǔ yǔ chū。
杯里尚馀寒食酒,城中已卖鲙残鱼。bēi lǐ shàng yú hán shí jiǔ,chéng zhōng yǐ mài kuài cán yú。
近来慵懒非常甚,别后嬉游益便疏。jìn lái yōng lǎn fēi cháng shén,bié hòu xī yóu yì biàn shū。
省事只图千日醉,劳心不读五车书。shěng shì zhǐ tú qiān rì zuì,láo xīn bù dú wǔ chē shū。

寄王宗杰

刘攽

谋拙材疏懒是真,岂堪为吏走风尘。móu zhuō cái shū lǎn shì zhēn,qǐ kān wèi lì zǒu fēng chén。
已知富贵非吾望,欲以诗书老此身。yǐ zhī fù guì fēi wú wàng,yù yǐ shī shū lǎo cǐ shēn。
为问折腰从斗米,何如白眼看时人。wèi wèn zhé yāo cóng dòu mǐ,hé rú bái yǎn kàn shí rén。
闻君高卧辞冠冕,多幸佯狂亦有邻。wén jūn gāo wò cí guān miǎn,duō xìng yáng kuáng yì yǒu lín。

寄张四

刘攽

天下风尘日可叹,岂惟西域与南蛮。tiān xià fēng chén rì kě tàn,qǐ wéi xī yù yǔ nán mán。
举世相争蜗角里,此身无事马蹄间。jǔ shì xiāng zhēng wō jiǎo lǐ,cǐ shēn wú shì mǎ tí jiān。
力耕可以得饱食,从仕于今真厚颜。lì gēng kě yǐ dé bǎo shí,cóng shì yú jīn zhēn hòu yán。
相劝休官勿待漏,卜居终近虎丘山。xiāng quàn xiū guān wù dài lòu,bo jū zhōng jìn hǔ qiū shān。

嘉祐末予始为学官同舍六人后二年间钱醇老为秘阁校理杨之美出判颍州刘隐之姜至之麻仙夫李景真相次为王宫教授曩游无复留者初秋夜直偶书寄杨之美

刘攽

夷路驱车势易奔,青冥纵翼自孤骞。yí lù qū chē shì yì bēn,qīng míng zòng yì zì gū qiān。
求为散木甘无用,正似灵光幸独存。qiú wèi sàn mù gān wú yòng,zhèng shì líng guāng xìng dú cún。
汗简老生跻璧府,曳裾贤傅遍王门。hàn jiǎn lǎo shēng jī bì fǔ,yè jū xián fù biàn wáng mén。
子云寂寞经同病,会待庭枝看有孙。zi yún jì mò jīng tóng bìng,huì dài tíng zhī kàn yǒu sūn。