古诗词

赠黄安期推官

刘攽

退之谪阳山,始得区生喜。tuì zhī zhé yáng shān,shǐ dé qū shēng xǐ。
其后迁揭阳,颇复称赵子。qí hòu qiān jiē yáng,pǒ fù chēng zhào zi。
穷荒非人境,瘴海绝涯涘。qióng huāng fēi rén jìng,zhàng hǎi jué yá sì。
亲识久去眼,此言不到耳。qīn shí jiǔ qù yǎn,cǐ yán bù dào ěr。
所欢诚易为,未必尽洵美。suǒ huān chéng yì wèi,wèi bì jǐn xún měi。
谕如逃虚空,闻人足音尔。yù rú táo xū kōng,wén rén zú yīn ěr。
我来衡山阳,情况本异此。wǒ lái héng shān yáng,qíng kuàng běn yì cǐ。
一意等万殊,何尝分远迩。yī yì děng wàn shū,hé cháng fēn yuǎn ěr。
四海皆兄弟,蛮貊固州里。sì hǎi jiē xiōng dì,mán mò gù zhōu lǐ。
而于择友间,颇戒不如己。ér yú zé yǒu jiān,pǒ jiè bù rú jǐ。
乃得黄夫子,风韵淡如水。nǎi dé huáng fū zi,fēng yùn dàn rú shuǐ。
为学本之性,言文贯于理。wèi xué běn zhī xìng,yán wén guàn yú lǐ。
遗我累幅书,磊落字盈纸。yí wǒ lèi fú shū,lěi luò zì yíng zhǐ。
不诡亦不矫,不华仍不俚。bù guǐ yì bù jiǎo,bù huá réng bù lǐ。
胡为连城珍,韫藏椟与匦。hú wèi lián chéng zhēn,yùn cáng dú yǔ guǐ。
赏心一何快,区赵非所拟。shǎng xīn yī hé kuài,qū zhào fēi suǒ nǐ。
昔我在朝廷,尝得二三士。xī wǒ zài cháo tíng,cháng dé èr sān shì。
声名未振发,自任以为耻。shēng míng wèi zhèn fā,zì rèn yǐ wèi chǐ。
于今复何能,有志而已矣。yú jīn fù hé néng,yǒu zhì ér yǐ yǐ。
譬将助飞迁,身方在泥滓。pì jiāng zhù fēi qiān,shēn fāng zài ní zǐ。
作诗写吾心,词殚意未已。zuò shī xiě wú xīn,cí dān yì wèi yǐ。

刘攽

刘攽bān(1023~1089)北宋史学家,刘敞之弟。字贡夫,一作贡父、赣父,号公非。临江新喻(今江西新余)人,一说江西樟树人。庆历进士,历任曹州、兖州、亳州、蔡州知州,官至中书舍人。一生潜心史学,治学严谨。助司马光纂修《资治通鉴》,充任副主编,负责汉史部分,著有《东汉刊误》等。 刘攽的作品>>

猜您喜欢

许州西湖观音像

刘攽

孤绝佗山碧海滨,天花水月静无尘。gū jué tuó shān bì hǎi bīn,tiān huā shuǐ yuè jìng wú chén。
客槎不载支机石,为见闲游得度身。kè chá bù zài zhī jī shí,wèi jiàn xián yóu dé dù shēn。

游俞氏园亭

刘攽

花外秋千柳下门,东城近处辟疆园。huā wài qiū qiān liǔ xià mén,dōng chéng jìn chù pì jiāng yuán。
楼头明月终归去,更为残阳尽酒尊。lóu tóu míng yuè zhōng guī qù,gèng wèi cán yáng jǐn jiǔ zūn。

昼眠

刘攽

薰风四月树阴合,无事高眠昼漏长。xūn fēng sì yuè shù yīn hé,wú shì gāo mián zhòu lòu zhǎng。
觉后已疑人世改,起看林影上东墙。jué hòu yǐ yí rén shì gǎi,qǐ kàn lín yǐng shàng dōng qiáng。

嘲昼眠

刘攽

利名苦厌兹多口,朝市那能尽信书。lì míng kǔ yàn zī duō kǒu,cháo shì nà néng jǐn xìn shū。
一枕凉风云满目,民谣民讼不关渠。yī zhěn liáng fēng yún mǎn mù,mín yáo mín sòng bù guān qú。

芙蓉池

刘攽

风摇羽扇露盈盘,卷卷翻翻欲定难。fēng yáo yǔ shàn lù yíng pán,juǎn juǎn fān fān yù dìng nán。
醉眼波心欢有遇,水仙倾盖正相看。zuì yǎn bō xīn huān yǒu yù,shuǐ xiān qīng gài zhèng xiāng kàn。

湖口

刘攽

三日湖云不肯晴,四山冥晦与川平。sān rì hú yún bù kěn qíng,sì shān míng huì yǔ chuān píng。
系船汀树无人语,卧听波涛澒洞声。xì chuán tīng shù wú rén yǔ,wò tīng bō tāo hòng dòng shēng。

湖口

刘攽

清溪物色亦消忧,风雨何辞有滞留。qīng xī wù sè yì xiāo yōu,fēng yǔ hé cí yǒu zhì liú。
定似湖边钓鱼客,一生家事托孤舟。dìng shì hú biān diào yú kè,yī shēng jiā shì tuō gū zhōu。

湖口

刘攽

本自悠悠物外人,每逢山水为情亲。běn zì yōu yōu wù wài rén,měi féng shān shuǐ wèi qíng qīn。
惭愧湖波淹客棹,到官不畏上官嗔。cán kuì hú bō yān kè zhào,dào guān bù wèi shàng guān chēn。

送傅推官

刘攽

武仲高材笔不休,相逢倾盖复离忧。wǔ zhòng gāo cái bǐ bù xiū,xiāng féng qīng gài fù lí yōu。
黄河赤鲤强三尺,他日无烦数置邮。huáng hé chì lǐ qiáng sān chǐ,tā rì wú fán shù zhì yóu。

和丘直讲除字韵

刘攽

横经童子一趋隅,拥彗门人为扫除。héng jīng tóng zi yī qū yú,yōng huì mén rén wèi sǎo chú。
迟暮不知稽古力,正怜桑户欲捐书。chí mù bù zhī jī gǔ lì,zhèng lián sāng hù yù juān shū。

斫冰词

刘攽

楚客斫冰行苦难,清音愁绝逼人寒。chǔ kè zhuó bīng xíng kǔ nán,qīng yīn chóu jué bī rén hán。
凭君与制水仙操,传入湘灵宝瑟弹。píng jūn yǔ zhì shuǐ xiān cāo,chuán rù xiāng líng bǎo sè dàn。

雨后池上

刘攽

一雨池塘水面平,澹磨明镜照檐楹。yī yǔ chí táng shuǐ miàn píng,dàn mó míng jìng zhào yán yíng。
东风忽起垂杨舞,更作荷心万点声。dōng fēng hū qǐ chuí yáng wǔ,gèng zuò hé xīn wàn diǎn shēng。

过周修撰池

刘攽

绝景淹留欲断年,晓来冰雪涨池泉。jué jǐng yān liú yù duàn nián,xiǎo lái bīng xuě zhǎng chí quán。
尽拈书籍无多子,来问东家亦漫然。jǐn niān shū jí wú duō zi,lái wèn dōng jiā yì màn rán。

貂裘

刘攽

季子高谈万乘前,黄金白璧等虚捐。jì zi gāo tán wàn chéng qián,huáng jīn bái bì děng xū juān。
貂裘敝尽风霜苦,却忆周南二顷田。diāo qiú bì jǐn fēng shuāng kǔ,què yì zhōu nán èr qǐng tián。

夜坐

刘攽

独坐吟诗到四更,墙根蟋蟀近床鸣。dú zuò yín shī dào sì gèng,qiáng gēn xī shuài jìn chuáng míng。
凉风闪闪吹灯灭,默从无言直到明。liáng fēng shǎn shǎn chuī dēng miè,mò cóng wú yán zhí dào míng。