古诗词

在郡作

刘攽

朱门深沈十二戟,高槐蔽庭有佳色。zhū mén shēn shěn shí èr jǐ,gāo huái bì tíng yǒu jiā sè。
今时督府雄汉魏,鲁国太山四千石。jīn shí dū fǔ xióng hàn wèi,lǔ guó tài shān sì qiān shí。
读书作文五十年,齿牙脱落头半白。dú shū zuò wén wǔ shí nián,chǐ yá tuō luò tóu bàn bái。
平生心事竟何许,衮衮簿书为报国。píng shēng xīn shì jìng hé xǔ,gǔn gǔn bù shū wèi bào guó。
吾衰不复梦周公,闻道家丘居在东。wú shuāi bù fù mèng zhōu gōng,wén dào jiā qiū jū zài dōng。
垂老才为少司寇,杀一正卯那为功。chuí lǎo cái wèi shǎo sī kòu,shā yī zhèng mǎo nà wèi gōng。
诗书误身既可信,却忆扛鼎之重瞳。shī shū wù shēn jì kě xìn,què yì káng dǐng zhī zhòng tóng。
宰割山河一何壮,指麾天地如回风。zǎi gē shān hé yī hé zhuàng,zhǐ huī tiān dì rú huí fēng。
背关怀楚更龌龊,沐猴而冠涂遂穷。bèi guān huái chǔ gèng wò chuò,mù hóu ér guān tú suì qióng。
区区诸老为城守,头胪晓入旌旗红。qū qū zhū lǎo wèi chéng shǒu,tóu lú xiǎo rù jīng qí hóng。
鲁人之皋乃自昔,犹复弦歌一亩宫。lǔ rén zhī gāo nǎi zì xī,yóu fù xián gē yī mǔ gōng。
圣贤万事尽有命,世人何用夸材雄。shèng xián wàn shì jǐn yǒu mìng,shì rén hé yòng kuā cái xióng。
府丞久吏掾史健,时雨沾足年谷丰。fǔ chéng jiǔ lì yuàn shǐ jiàn,shí yǔ zhān zú nián gǔ fēng。
深居闭閤不复出,曲肱甘寝日正中。shēn jū bì gé bù fù chū,qū gōng gān qǐn rì zhèng zhōng。
昔闻汲黯淮阳亦如此,乃不及舞文巧诋为诈忠。xī wén jí àn huái yáng yì rú cǐ,nǎi bù jí wǔ wén qiǎo dǐ wèi zhà zhōng。

刘攽

刘攽bān(1023~1089)北宋史学家,刘敞之弟。字贡夫,一作贡父、赣父,号公非。临江新喻(今江西新余)人,一说江西樟树人。庆历进士,历任曹州、兖州、亳州、蔡州知州,官至中书舍人。一生潜心史学,治学严谨。助司马光纂修《资治通鉴》,充任副主编,负责汉史部分,著有《东汉刊误》等。 刘攽的作品>>

猜您喜欢

寒食后闻雁

刘攽

后雁来何暮,春风万里情。hòu yàn lái hé mù,chūn fēng wàn lǐ qíng。
江南多燕子,无处觅同声。jiāng nán duō yàn zi,wú chù mì tóng shēng。

丹井

刘攽

古井玄泉色,仙人玉镜寒。gǔ jǐng xuán quán sè,xiān rén yù jìng hán。
照来知骨相,作意就金丹。zhào lái zhī gǔ xiāng,zuò yì jiù jīn dān。

初夜

刘攽

栖鸡已登屋,宿羽复归林。qī jī yǐ dēng wū,sù yǔ fù guī lín。
不语听钟坐,默默千里心。bù yǔ tīng zhōng zuò,mò mò qiān lǐ xīn。

郡楼晚坐同陈掾

刘攽

云来湖外雨,楼倚树梢风。yún lái hú wài yǔ,lóu yǐ shù shāo fēng。
不惜清凉意,持将与子同。bù xī qīng liáng yì,chí jiāng yǔ zi tóng。

人日立春

刘攽

花胜已宜春,剪彩更为人。huā shèng yǐ yí chūn,jiǎn cǎi gèng wèi rén。
风光今日好,颜貌一时新。fēng guāng jīn rì hǎo,yán mào yī shí xīn。

花屿

刘攽

孤绝池心屿,高低水面花。gū jué chí xīn yǔ,gāo dī shuǐ miàn huā。
若无舟楫到,应似隔仙家。ruò wú zhōu jí dào,yīng shì gé xiān jiā。

池上

刘攽

罢客棋仍在,留书卷未终。bà kè qí réng zài,liú shū juǎn wèi zhōng。
荷喧知过雨,萍聚见来风。hé xuān zhī guò yǔ,píng jù jiàn lái fēng。

啸台

刘攽

高台见百里,长啸海风生。gāo tái jiàn bǎi lǐ,zhǎng xiào hǎi fēng shēng。
为问尘埃耳,能闻鸾鹤声。wèi wèn chén āi ěr,néng wén luán hè shēng。

鼎池

刘攽

仙去遗金鼎,年深认劫灰。xiān qù yí jīn dǐng,nián shēn rèn jié huī。
怀人何限意,时向鼎池来。huái rén hé xiàn yì,shí xiàng dǐng chí lái。

故人谢师厚刻唐贤淳于先生墓诗于善谑驿系语其后刻石后二年师厚去世明年余过善谑驿读诗悲之因作淳于墓诗又题二韵追悼师厚平生忘形善谑莫逆惟师厚为然也

刘攽

故人坟宿草,翰墨想遗风。gù rén fén sù cǎo,hàn mò xiǎng yí fēng。
善谑知君意,何伤睿武公。shàn xuè zhī jūn yì,hé shāng ruì wǔ gōng。

与持国约游环溪大风不果往又过曾氏值主人之病

刘攽

人事不如意,出门安可期。rén shì bù rú yì,chū mén ān kě qī。
终须赏春物,那问主人为。zhōng xū shǎng chūn wù,nà wèn zhǔ rén wèi。

莲池

刘攽

莲花水底红,荷叶岸边风。lián huā shuǐ dǐ hóng,hé yè àn biān fēng。
五月蝉鸣后,君应爱此中。wǔ yuè chán míng hòu,jūn yīng ài cǐ zhōng。

东楼

刘攽

楼前淮水上,远树似鱼鳞。lóu qián huái shuǐ shàng,yuǎn shù shì yú lín。
来帆与去棹,肠断倚栏人。lái fān yǔ qù zhào,cháng duàn yǐ lán rén。

书堂对雪

刘攽

幽居远人境,竹柏映吾庐。yōu jū yuǎn rén jìng,zhú bǎi yìng wú lú。
满目山林意,今晨霰雪初。mǎn mù shān lín yì,jīn chén xiàn xuě chū。

书堂对雪

刘攽

积风寒玉折,惊鸟落花馀。jī fēng hán yù zhé,jīng niǎo luò huā yú。
定有麇麚迹,环林未扫除。dìng yǒu jūn jiā jì,huán lín wèi sǎo chú。