古诗词

在郡作

刘攽

朱门深沈十二戟,高槐蔽庭有佳色。zhū mén shēn shěn shí èr jǐ,gāo huái bì tíng yǒu jiā sè。
今时督府雄汉魏,鲁国太山四千石。jīn shí dū fǔ xióng hàn wèi,lǔ guó tài shān sì qiān shí。
读书作文五十年,齿牙脱落头半白。dú shū zuò wén wǔ shí nián,chǐ yá tuō luò tóu bàn bái。
平生心事竟何许,衮衮簿书为报国。píng shēng xīn shì jìng hé xǔ,gǔn gǔn bù shū wèi bào guó。
吾衰不复梦周公,闻道家丘居在东。wú shuāi bù fù mèng zhōu gōng,wén dào jiā qiū jū zài dōng。
垂老才为少司寇,杀一正卯那为功。chuí lǎo cái wèi shǎo sī kòu,shā yī zhèng mǎo nà wèi gōng。
诗书误身既可信,却忆扛鼎之重瞳。shī shū wù shēn jì kě xìn,què yì káng dǐng zhī zhòng tóng。
宰割山河一何壮,指麾天地如回风。zǎi gē shān hé yī hé zhuàng,zhǐ huī tiān dì rú huí fēng。
背关怀楚更龌龊,沐猴而冠涂遂穷。bèi guān huái chǔ gèng wò chuò,mù hóu ér guān tú suì qióng。
区区诸老为城守,头胪晓入旌旗红。qū qū zhū lǎo wèi chéng shǒu,tóu lú xiǎo rù jīng qí hóng。
鲁人之皋乃自昔,犹复弦歌一亩宫。lǔ rén zhī gāo nǎi zì xī,yóu fù xián gē yī mǔ gōng。
圣贤万事尽有命,世人何用夸材雄。shèng xián wàn shì jǐn yǒu mìng,shì rén hé yòng kuā cái xióng。
府丞久吏掾史健,时雨沾足年谷丰。fǔ chéng jiǔ lì yuàn shǐ jiàn,shí yǔ zhān zú nián gǔ fēng。
深居闭閤不复出,曲肱甘寝日正中。shēn jū bì gé bù fù chū,qū gōng gān qǐn rì zhèng zhōng。
昔闻汲黯淮阳亦如此,乃不及舞文巧诋为诈忠。xī wén jí àn huái yáng yì rú cǐ,nǎi bù jí wǔ wén qiǎo dǐ wèi zhà zhōng。

刘攽

刘攽bān(1023~1089)北宋史学家,刘敞之弟。字贡夫,一作贡父、赣父,号公非。临江新喻(今江西新余)人,一说江西樟树人。庆历进士,历任曹州、兖州、亳州、蔡州知州,官至中书舍人。一生潜心史学,治学严谨。助司马光纂修《资治通鉴》,充任副主编,负责汉史部分,著有《东汉刊误》等。 刘攽的作品>>

猜您喜欢

广陵蒋生死十四年尸犹温有妻子存尝有书自远与其家

刘攽

三径积荒草,玉棺不上天。sān jìng jī huāng cǎo,yù guān bù shàng tiān。
初疑青竹葬,有值吴门仙。chū yí qīng zhú zàng,yǒu zhí wú mén xiān。
妻子同脱屣,衣冠如蜕蝉。qī zi tóng tuō xǐ,yī guān rú tuì chán。
何年独鹤归,悲歌城市迁。hé nián dú hè guī,bēi gē chéng shì qiān。

曹司封诗

刘攽

自我胜冠带,日闻乡党议。zì wǒ shèng guān dài,rì wén xiāng dǎng yì。
意嫌风俗衰,长老俱喻利。yì xián fēng sú shuāi,zhǎng lǎo jù yù lì。
缅怀千岁士,未谓今昔替。miǎn huái qiān suì shì,wèi wèi jīn xī tì。
果哉曹大夫,高度跨一世。guǒ zāi cáo dà fū,gāo dù kuà yī shì。
人皆竞锥刀,趋走候形势。rén jiē jìng zhuī dāo,qū zǒu hòu xíng shì。
强能弋公侯,弱或丐奴婢。qiáng néng yì gōng hóu,ruò huò gài nú bì。
而公独长往,亦岂恶富贵。ér gōng dú zhǎng wǎng,yì qǐ è fù guì。
顾当拯颓波,且以伸吾义。gù dāng zhěng tuí bō,qiě yǐ shēn wú yì。
昔在天圣中,太后犹称制。xī zài tiān shèng zhōng,tài hòu yóu chēng zhì。
桓桓谏议公,正色风宪地。huán huán jiàn yì gōng,zhèng sè fēng xiàn dì。
王室依老臣,萧墙屏奸计。wáng shì yī lǎo chén,xiāo qiáng píng jiān jì。
一麾竟谪守,褒赠身后事。yī huī jìng zhé shǒu,bāo zèng shēn hòu shì。
至今诵遗烈,每雪义士涕。zhì jīn sòng yí liè,měi xuě yì shì tì。
天伦见霜标,粲粲真难弟。tiān lún jiàn shuāng biāo,càn càn zhēn nán dì。
大雅贵老成,春秋有凡例。dà yǎ guì lǎo chéng,chūn qiū yǒu fán lì。
吾将编野史,著述二公志。wú jiāng biān yě shǐ,zhù shù èr gōng zhì。
直清先伯夷,退静后季次。zhí qīng xiān bó yí,tuì jìng hòu jì cì。
愿为得者规,不使达者愧。yuàn wèi dé zhě guī,bù shǐ dá zhě kuì。

骤雨

刘攽

山川近淮秀,风雨向秋急。shān chuān jìn huái xiù,fēng yǔ xiàng qiū jí。
初为空旷游,顿喜清凉集。chū wèi kōng kuàng yóu,dùn xǐ qīng liáng jí。
鸣蝉断复续,沙鸟飞还立。míng chán duàn fù xù,shā niǎo fēi hái lì。
平生耽胜事,未暮俱可及。píng shēng dān shèng shì,wèi mù jù kě jí。

驰道

刘攽

秦皇侈心极,登眺穷阻修。qín huáng chǐ xīn jí,dēng tiào qióng zǔ xiū。
言从峡中度,复欲沧海游。yán cóng xiá zhōng dù,fù yù cāng hǎi yóu。
车辙去不反,驰道缺每留。chē zhé qù bù fǎn,chí dào quē měi liú。
君看鼎湖人,尚畏轩辕邱。jūn kàn dǐng hú rén,shàng wèi xuān yuán qiū。

树下

刘攽

百芳与春违,嘉树成密叶。bǎi fāng yǔ chūn wéi,jiā shù chéng mì yè。
上枝下相副,朝影暮还接。shàng zhī xià xiāng fù,cháo yǐng mù hái jiē。
徐风气清凉,重露香浥裛。xú fēng qì qīng liáng,zhòng lù xiāng yì yì。
关关变鸣禽,杳杳飞孤蝶。guān guān biàn míng qín,yǎo yǎo fēi gū dié。
神仙彼何有,静境我心惬。shén xiān bǐ hé yǒu,jìng jìng wǒ xīn qiè。
万期犹视荫,寸景疑度劫。wàn qī yóu shì yīn,cùn jǐng yí dù jié。
何用窥蟠桃,沧溟惮舟楫。hé yòng kuī pán táo,cāng míng dàn zhōu jí。

过荐福寺

刘攽

下马乔树阴,雪霜寒未晞。xià mǎ qiáo shù yīn,xuě shuāng hán wèi xī。
重门开相当,广殿晴日晖。zhòng mén kāi xiāng dāng,guǎng diàn qíng rì huī。
问僧亦何事,荷锄殊未归。wèn sēng yì hé shì,hé chú shū wèi guī。
劳生每多役,向此情依依。láo shēng měi duō yì,xiàng cǐ qíng yī yī。

分题李花得香字

刘攽

寻幽兴不浅,佳木稍已芳。xún yōu xīng bù qiǎn,jiā mù shāo yǐ fāng。
积雪春未融,明玉仍自香。jī xuě chūn wèi róng,míng yù réng zì xiāng。
赤日照未好,会待清月光。chì rì zhào wèi hǎo,huì dài qīng yuè guāng。
念无琼玖报,聊复进雕觞。niàn wú qióng jiǔ bào,liáo fù jìn diāo shāng。

夏雨

刘攽

邑居苦嚣尘,洒扫长不给。yì jū kǔ xiāo chén,sǎ sǎo zhǎng bù gěi。
萧条一雨馀,草木遍青湿。xiāo tiáo yī yǔ yú,cǎo mù biàn qīng shī。
静无浮埃生,清有凉风入。jìng wú fú āi shēng,qīng yǒu liáng fēng rù。
愧惭天地功,人力那能及。kuì cán tiān dì gōng,rén lì nà néng jí。

马死答刘先之

刘攽

马恶忧败群,马死遂徒步。mǎ è yōu bài qún,mǎ sǐ suì tú bù。
始知恶有用,但愧非善御。shǐ zhī è yǒu yòng,dàn kuì fēi shàn yù。
未能弃山野,不得事篮舆。wèi néng qì shān yě,bù dé shì lán yú。
犹当谋款段,尚取州里誉。yóu dāng móu kuǎn duàn,shàng qǔ zhōu lǐ yù。

顾亭林

刘攽

逝者如去水,贤达无复居。shì zhě rú qù shuǐ,xián dá wú fù jū。
朅来顾亭下,但见林木疏。qiè lái gù tíng xià,dàn jiàn lín mù shū。
鱼鸟乐深渊,风烟迷旧墟。yú niǎo lè shēn yuān,fēng yān mí jiù xū。
徒幸百世名,历历存绪馀。tú xìng bǎi shì míng,lì lì cún xù yú。

齐鲁

刘攽

齐鲁大儒师,专门盛章句。qí lǔ dà rú shī,zhuān mén shèng zhāng jù。
应物非己长,何以责成务。yīng wù fēi jǐ zhǎng,hé yǐ zé chéng wù。
乃其忠孝心,足以事君父。nǎi qí zhōng xiào xīn,zú yǐ shì jūn fù。
不如商利徒,反道趋诡遇。bù rú shāng lì tú,fǎn dào qū guǐ yù。
剥床以及肤,泉货山岳聚。bō chuáng yǐ jí fū,quán huò shān yuè jù。
赐金称百斤,封邑成千户。cì jīn chēng bǎi jīn,fēng yì chéng qiān hù。
若无天事变,岂不厚且固。ruò wú tiān shì biàn,qǐ bù hòu qiě gù。
商鞅既诛夷,桑羊亦刀锯。shāng yāng jì zhū yí,sāng yáng yì dāo jù。
寄言逢掖人,施施幸安步。jì yán féng yē rén,shī shī xìng ān bù。

淮上

刘攽

旦起风颇凉,暑薄意弥惬。dàn qǐ fēng pǒ liáng,shǔ báo yì mí qiè。
长淮波浪高,咫尺不得涉。zhǎng huái bō làng gāo,zhǐ chǐ bù dé shè。
舣舟望连山,青霭乱云叶。yǐ zhōu wàng lián shān,qīng ǎi luàn yún yè。
鸥鸟去杳然,空迥晨光接。ōu niǎo qù yǎo rán,kōng jiǒng chén guāng jiē。
卧吟新诗句,闲理旧书帖。wò yín xīn shī jù,xián lǐ jiù shū tiē。
呼儿饲茭茨,看妇治箱箧。hū ér sì jiāo cí,kàn fù zhì xiāng qiè。
为非急时者,无事用轻楫。wèi fēi jí shí zhě,wú shì yòng qīng jí。
淹留既无闷,何必歌长铗。yān liú jì wú mèn,hé bì gē zhǎng jiá。

次韵苏子瞻

刘攽

顾侯磊落人,称是腰腹伟。gù hóu lěi luò rén,chēng shì yāo fù wěi。
不甘封侯相,蔡父夸小史。bù gān fēng hóu xiāng,cài fù kuā xiǎo shǐ。
功名保唾掌,怀宝岂能已。gōng míng bǎo tuò zhǎng,huái bǎo qǐ néng yǐ。
鞅掌人所难,见之心独喜。yāng zhǎng rén suǒ nán,jiàn zhī xīn dú xǐ。
邺中贵史公,秦谚推樗里。yè zhōng guì shǐ gōng,qín yàn tuī chū lǐ。
一蒉障九州,亦自其名美。yī kuì zhàng jiǔ zhōu,yì zì qí míng měi。
金城上方略,万里可寸纸。jīn chéng shàng fāng lüè,wàn lǐ kě cùn zhǐ。
顶踵禹墨间,挂冠复遗履。dǐng zhǒng yǔ mò jiān,guà guān fù yí lǚ。
苏公相知心,乃在汤汤水。sū gōng xiāng zhī xīn,nǎi zài tāng tāng shuǐ。
抑扬磕然笑,吾心嘲里耳。yì yáng kē rán xiào,wú xīn cháo lǐ ěr。

次韵孙少述二首

刘攽

蓺苗欲其实,种椒欲其繁。yì miáo yù qí shí,zhǒng jiāo yù qí fán。
我本正礼家,世人称二难。wǒ běn zhèng lǐ jiā,shì rén chēng èr nán。
学射庾公斯,取友念必端。xué shè yǔ gōng sī,qǔ yǒu niàn bì duān。
相与今白首,交通可以完。xiāng yǔ jīn bái shǒu,jiāo tōng kě yǐ wán。
羡君脱尘垢,顾己羞素餐。xiàn jūn tuō chén gòu,gù jǐ xiū sù cān。
聊为鹏鴳飞,各自天宇宽。liáo wèi péng yàn fēi,gè zì tiān yǔ kuān。
一月三寄诗,一诗千百观。yī yuè sān jì shī,yī shī qiān bǎi guān。
恍若从君游,君知我心欢。huǎng ruò cóng jūn yóu,jūn zhī wǒ xīn huān。

次韵孙少述二首

刘攽

为贫始愿仕,逢辰叨典州。wèi pín shǐ yuàn shì,féng chén dāo diǎn zhōu。
朴直守故学,迟暮悲旧游。pǔ zhí shǒu gù xué,chí mù bēi jiù yóu。
此邦诗书林,处士原宪俦。cǐ bāng shī shū lín,chù shì yuán xiàn chóu。
怪我何所为,千骑居上头。guài wǒ hé suǒ wèi,qiān qí jū shàng tóu。
君恩重泰山,未有毫发酬。jūn ēn zhòng tài shān,wèi yǒu háo fā chóu。
远惭遂初赋,清节第一流。yuǎn cán suì chū fù,qīng jié dì yī liú。
桑榆不相遗,欢笑脱羁愁。sāng yú bù xiāng yí,huān xiào tuō jī chóu。