古诗词

和王平甫韩干画马行

刘攽

韩干画马出曹霸,得名不在陈栩下。hán gàn huà mǎ chū cáo bà,dé míng bù zài chén xǔ xià。
诏令师栩辞不可,苑中万马师在我。zhào lìng shī xǔ cí bù kě,yuàn zhōng wàn mǎ shī zài wǒ。
王侯读书爱此言,由来能事须天然。wáng hóu dú shū ài cǐ yán,yóu lái néng shì xū tiān rán。
看图作诗寄慷慨,锦文织字珠联联。kàn tú zuò shī jì kāng kǎi,jǐn wén zhī zì zhū lián lián。
乘黄騕袅久埋没,安西大宛路超忽。chéng huáng yǎo niǎo jiǔ mái méi,ān xī dà wǎn lù chāo hū。
丹青能令千万年,不比燕人空市骨。dān qīng néng lìng qiān wàn nián,bù bǐ yàn rén kōng shì gǔ。
霜蹄踣铁精权奇,耳截筒竹稍垂丝。shuāng tí bó tiě jīng quán qí,ěr jié tǒng zhú shāo chuí sī。
超然抉后三十尺,一日千里御者谁。chāo rán jué hòu sān shí chǐ,yī rì qiān lǐ yù zhě shuí。
舐笔和铅人所同,尔今独成第一工。shì bǐ hé qiān rén suǒ tóng,ěr jīn dú chéng dì yī gōng。
神凝意会不可料,天驷降精来此中。shén níng yì huì bù kě liào,tiān sì jiàng jīng lái cǐ zhōng。
少陵作诗讥画肉,惋惜骅骝气凋缩。shǎo líng zuò shī jī huà ròu,wǎn xī huá liú qì diāo suō。
未知良工尝苦心,空使时人争贱目。wèi zhī liáng gōng cháng kǔ xīn,kōng shǐ shí rén zhēng jiàn mù。
九皋相马观天机,神隽不辨黄与骊。jiǔ gāo xiāng mǎ guān tiān jī,shén juàn bù biàn huáng yǔ lí。
君知画手贵自我,何若相法非有师。jūn zhī huà shǒu guì zì wǒ,hé ruò xiāng fǎ fēi yǒu shī。
拙工俗子纷纷是,畏避权豪如畏死。zhuō gōng sú zi fēn fēn shì,wèi bì quán háo rú wèi sǐ。
生栋湿涂多覆屋,巧书掣肘真难使。shēng dòng shī tú duō fù wū,qiǎo shū chè zhǒu zhēn nán shǐ。
吾知公诗正如此,丈夫特立嗟已矣。wú zhī gōng shī zhèng rú cǐ,zhàng fū tè lì jiē yǐ yǐ。

刘攽

刘攽bān(1023~1089)北宋史学家,刘敞之弟。字贡夫,一作贡父、赣父,号公非。临江新喻(今江西新余)人,一说江西樟树人。庆历进士,历任曹州、兖州、亳州、蔡州知州,官至中书舍人。一生潜心史学,治学严谨。助司马光纂修《资治通鉴》,充任副主编,负责汉史部分,著有《东汉刊误》等。 刘攽的作品>>

猜您喜欢

移居观音寺

刘攽

栖息避城市,尘埃将浼人。qī xī bì chéng shì,chén āi jiāng měi rén。
虚空见佛性,简傲得吾真。xū kōng jiàn fú xìng,jiǎn ào dé wú zhēn。
霜过草木改,斋馀鸟雀驯。shuāng guò cǎo mù gǎi,zhāi yú niǎo què xùn。
席门常昼闭,谁与驻车轮。xí mén cháng zhòu bì,shuí yǔ zhù chē lún。

题陕西图三首

刘攽

干戈今日事,关塞此图看。gàn gē jīn rì shì,guān sāi cǐ tú kàn。
白日长安近,苍山垄坂寒。bái rì zhǎng ān jìn,cāng shān lǒng bǎn hán。
由来名百二,自古有艰难。yóu lái míng bǎi èr,zì gǔ yǒu jiān nán。
指以安西道,凝情意据鞍。zhǐ yǐ ān xī dào,níng qíng yì jù ān。

题陕西图三首

刘攽

万里灵州地,他年汉朔方。wàn lǐ líng zhōu dì,tā nián hàn shuò fāng。
山河从割弃,关辅急堤防。shān hé cóng gē qì,guān fǔ jí dī fáng。
转益豺狼窟,堪嗟礼义乡。zhuǎn yì chái láng kū,kān jiē lǐ yì xiāng。
拔胡须壮士,看画意苍茫。bá hú xū zhuàng shì,kàn huà yì cāng máng。

题陕西图三首

刘攽

河源来积石,天马涉流沙。hé yuán lái jī shí,tiān mǎ shè liú shā。
耳目成千古,丹青在一涯。ěr mù chéng qiān gǔ,dān qīng zài yī yá。
荒凉都护府,断绝使臣槎。huāng liáng dōu hù fǔ,duàn jué shǐ chén chá。
安得山河将,收功似汉家。ān dé shān hé jiāng,shōu gōng shì hàn jiā。

五月

刘攽

五月黄梅熟,江边昼雨初。wǔ yuè huáng méi shú,jiāng biān zhòu yǔ chū。
锈痕侵匣剑,润气蠹囊书。xiù hén qīn xiá jiàn,rùn qì dù náng shū。
乱恐翻银汉,喧愁泄尾闾。luàn kǒng fān yín hàn,xuān chóu xiè wěi lǘ。
时时双水鸟,往往上吾庐。shí shí shuāng shuǐ niǎo,wǎng wǎng shàng wú lú。

江上雨中

刘攽

江云似无信,山雨易翻盆。jiāng yún shì wú xìn,shān yǔ yì fān pén。
鹏起天形黑,龙骧水面浑。péng qǐ tiān xíng hēi,lóng xiāng shuǐ miàn hún。
大舟才弱缆,孤树小前村。dà zhōu cái ruò lǎn,gū shù xiǎo qián cūn。
濯热吾知慰,风波勿重论。zhuó rè wú zhī wèi,fēng bō wù zhòng lùn。

和王待制湘东王故苑

刘攽

故园悲帝子,高兴复清秋。gù yuán bēi dì zi,gāo xīng fù qīng qiū。
密竹娟娟静,通波细细流。mì zhú juān juān jìng,tōng bō xì xì liú。
干戈馀鲁殿,池沼似沧洲。gàn gē yú lǔ diàn,chí zhǎo shì cāng zhōu。
鱼鸟应无恨,山公肯醉游。yú niǎo yīng wú hèn,shān gōng kěn zuì yóu。

冬暖

刘攽

南瘴无消息,玄冥为失威。nán zhàng wú xiāo xī,xuán míng wèi shī wēi。
水深鸿雁宿,霜薄鹧鸪飞。shuǐ shēn hóng yàn sù,shuāng báo zhè gū fēi。
处处怜乔木,人人惯袷衣。chù chù lián qiáo mù,rén rén guàn jiá yī。
生涯卑湿地,日饮自知机。shēng yá bēi shī dì,rì yǐn zì zhī jī。

忝官

刘攽

忝官东北藩,老拙复何言。tiǎn guān dōng běi fān,lǎo zhuō fù hé yán。
曹事辄付外,客车稀到门。cáo shì zhé fù wài,kè chē xī dào mén。
临池看鱼乐,倚杖听禽喧。lín chí kàn yú lè,yǐ zhàng tīng qín xuān。
莫恨三年最,从今长子孙。mò hèn sān nián zuì,cóng jīn zhǎng zi sūn。

雨中

刘攽

沈阴连日雨,六月似高秋。shěn yīn lián rì yǔ,liù yuè shì gāo qiū。
凉冷宵眠稳,泥涂昼事休。liáng lěng xiāo mián wěn,ní tú zhòu shì xiū。
尘昏旧铜镜,朽蠹敝貂裘。chén hūn jiù tóng jìng,xiǔ dù bì diāo qiú。
赖有盈樽酒,能为懒病谋。lài yǒu yíng zūn jiǔ,néng wèi lǎn bìng móu。

雨后

刘攽

积雨黄梅后,多风夕景天。jī yǔ huáng méi hòu,duō fēng xī jǐng tiān。
少阴回玉烛,秋气变薰弦。shǎo yīn huí yù zhú,qiū qì biàn xūn xián。
孤鸟爰居外,残云螮蝀边。gū niǎo yuán jū wài,cán yún dì dōng biān。
羽陵书蠹尽,数怪绝韦编。yǔ líng shū dù jǐn,shù guài jué wéi biān。

欲雨

刘攽

久晴惊础润,信宿候风回。jiǔ qíng jīng chǔ rùn,xìn sù hòu fēng huí。
仰月光如瓦,烧云色变灰。yǎng yuè guāng rú wǎ,shāo yún sè biàn huī。
欢蛙疑自得,青鹢竞飞来。huān wā yí zì dé,qīng yì jìng fēi lái。
正想江南地,清凉接过梅。zhèng xiǎng jiāng nán dì,qīng liáng jiē guò méi。

北窗闻雨

刘攽

庭梧不隐响,秋入意萧条。tíng wú bù yǐn xiǎng,qiū rù yì xiāo tiáo。
过雨喧天籁,高风会海潮。guò yǔ xuān tiān lài,gāo fēng huì hǎi cháo。
寒侵知洒近,气豁想云遥。hán qīn zhī sǎ jìn,qì huō xiǎng yún yáo。
岁晚看摇落,无衣耻敝貂。suì wǎn kàn yáo luò,wú yī chǐ bì diāo。

刘攽

繁阴昼漠漠,日雨暝纷纷。fán yīn zhòu mò mò,rì yǔ míng fēn fēn。
斗蚁仍移市,乖龙亦过云。dòu yǐ réng yí shì,guāi lóng yì guò yún。
泥涂休不出,钟鼓遣相闻。ní tú xiū bù chū,zhōng gǔ qiǎn xiāng wén。
愿得辞昏垫,长风破宿氛。yuàn dé cí hūn diàn,zhǎng fēng pò sù fēn。

酴醾轩雨中二首

刘攽

小雨疏阴响,高风绿幕斜。xiǎo yǔ shū yīn xiǎng,gāo fēng lǜ mù xié。
冷吹能却暑,细滴不妨花。lěng chuī néng què shǔ,xì dī bù fáng huā。
轻湿苔痕滑,连阴草色加。qīng shī tái hén huá,lián yīn cǎo sè jiā。
路长车马少,暂喜息飞沙。lù zhǎng chē mǎ shǎo,zàn xǐ xī fēi shā。