古诗词

和永叔春雪

刘攽

陬筒吹灰变冥朔,生气萌泉天不觉。zōu tǒng chuī huī biàn míng shuò,shēng qì méng quán tiān bù jué。
凝阴忽升气横厉,重云大同势绵邈。níng yīn hū shēng qì héng lì,zhòng yún dà tóng shì mián miǎo。
通衢漫漫走流沙,近甸稍稍堆乔岳。tōng qú màn màn zǒu liú shā,jìn diān shāo shāo duī qiáo yuè。
焚炉姹女姿飞扬,匝野神奸谁雕琢。fén lú chà nǚ zī fēi yáng,zā yě shén jiān shuí diāo zuó。
刀圭不惜透墙隙,捷业俄然垂屋角。dāo guī bù xī tòu qiáng xì,jié yè é rán chuí wū jiǎo。
户斜尺剑未及收,窗缺连环如可握。hù xié chǐ jiàn wèi jí shōu,chuāng quē lián huán rú kě wò。
鲜妆宫女喜深印,红手庠童斗坚搦。xiān zhuāng gōng nǚ xǐ shēn yìn,hóng shǒu xiáng tóng dòu jiān nuò。
暝鸡误晓屡咿咿,饥雀冲人犹啄啄。míng jī wù xiǎo lǚ yī yī,jī què chōng rén yóu zhuó zhuó。
虽怜林篁有摧折,却喜陇苗就优渥。suī lián lín huáng yǒu cuī zhé,què xǐ lǒng miáo jiù yōu wò。
贫庐败褐憎破牖,富屋珍裘转深幄。pín lú bài hè zēng pò yǒu,fù wū zhēn qiú zhuǎn shēn wò。
使君高义仍泛爱,颍士多文方力学。shǐ jūn gāo yì réng fàn ài,yǐng shì duō wén fāng lì xué。
猎师得隽鲜弃薧,厨酿荐甘清间浊。liè shī dé juàn xiān qì hāo,chú niàng jiàn gān qīng jiān zhuó。
气随阳春破凝烈,巧夺钧工畏名貌。qì suí yáng chūn pò níng liè,qiǎo duó jūn gōng wèi míng mào。
吾知郢人不复歌,古声比今为拙朴。wú zhī yǐng rén bù fù gē,gǔ shēng bǐ jīn wèi zhuō pǔ。

刘攽

刘攽bān(1023~1089)北宋史学家,刘敞之弟。字贡夫,一作贡父、赣父,号公非。临江新喻(今江西新余)人,一说江西樟树人。庆历进士,历任曹州、兖州、亳州、蔡州知州,官至中书舍人。一生潜心史学,治学严谨。助司马光纂修《资治通鉴》,充任副主编,负责汉史部分,著有《东汉刊误》等。 刘攽的作品>>

猜您喜欢

长门曲

刘攽

凝笳来凤辇,玉宇开深殿。níng jiā lái fèng niǎn,yù yǔ kāi shēn diàn。
君恩春风回,那向秋时怨。jūn ēn chūn fēng huí,nà xiàng qiū shí yuàn。

长门曲

刘攽

君心似明月,月缺应再圆。jūn xīn shì míng yuè,yuè quē yīng zài yuán。
但令黄河水,到海还上天。dàn lìng huáng hé shuǐ,dào hǎi hái shàng tiān。

旅舍不寐作回文四句

刘攽

定云浮黑月,惊风触巢鸟。dìng yún fú hēi yuè,jīng fēng chù cháo niǎo。
暝灯客单寝,短梦恨迟晓。míng dēng kè dān qǐn,duǎn mèng hèn chí xiǎo。

舟中夜饮忆和弟联句

刘攽

人生如浮云,聚散苦不定。rén shēng rú fú yún,jù sàn kǔ bù dìng。
向来诗酒欢,虽唱谁与应。xiàng lái shī jiǔ huān,suī chàng shuí yǔ yīng。
蟋蟀鸣在户,玉衡逼冬孟。xī shuài míng zài hù,yù héng bī dōng mèng。
悠悠千里思,寂寂中夜静。yōu yōu qiān lǐ sī,jì jì zhōng yè jìng。
岂曰无他人,不如我同姓。qǐ yuē wú tā rén,bù rú wǒ tóng xìng。
吁嗟系名利,有若置机阱。xū jiē xì míng lì,yǒu ruò zhì jī jǐng。
窘然尘埃中,耻无六翮劲。jiǒng rán chén āi zhōng,chǐ wú liù hé jìn。
访戴舟已惭,攀嵇驾难命。fǎng dài zhōu yǐ cán,pān jī jià nán mìng。
临觞置不饮,引领起独咏。lín shāng zhì bù yǐn,yǐn lǐng qǐ dú yǒng。
莽莽天地昏,谁知我心怲。mǎng mǎng tiān dì hūn,shuí zhī wǒ xīn bǐng。

山水屏

刘攽

吾家古屏来江南,白昼水墨渍烟岚。wú jiā gǔ píng lái jiāng nán,bái zhòu shuǐ mò zì yān lán。
我行北方未尝见,众道巫峡仍湘潭。wǒ xíng běi fāng wèi cháng jiàn,zhòng dào wū xiá réng xiāng tán。
山头老树长参天,水上衰公撑钓船。shān tóu lǎo shù zhǎng cān tiān,shuǐ shàng shuāi gōng chēng diào chuán。
青蓑拥身稚子眠,得鱼不卖心悠然。qīng suō yōng shēn zhì zi mián,dé yú bù mài xīn yōu rán。
久嫌时世趣向狭,颇思种药依林泉。jiǔ xián shí shì qù xiàng xiá,pǒ sī zhǒng yào yī lín quán。
桃源仙家不可到,但愿屏上山水置眼前。táo yuán xiān jiā bù kě dào,dàn yuàn píng shàng shān shuǐ zhì yǎn qián。

壁画古槎歌

刘攽

南山大树枫与樗,百年不到生理枯。nán shān dà shù fēng yǔ chū,bǎi nián bù dào shēng lǐ kū。
老枝错落麋奋角,病根蟉结龙垂胡。lǎo zhī cuò luò mí fèn jiǎo,bìng gēn liú jié lóng chuí hú。
风霜不知春不改,古苔悬蔓相萦带。fēng shuāng bù zhī chūn bù gǎi,gǔ tái xuán màn xiāng yíng dài。
岂知高堂素壁上,画图能令观者爱。qǐ zhī gāo táng sù bì shàng,huà tú néng lìng guān zhě ài。
野夫晨兴坐树边,偶说此槎来上天。yě fū chén xīng zuò shù biān,ǒu shuō cǐ chá lái shàng tiān。
暂乘西风犯牛斗,却看东海成桑田。zàn chéng xī fēng fàn niú dòu,què kàn dōng hǎi chéng sāng tián。

和江邻几梅圣俞同蔡学士观宋家书画

刘攽

中郎石经天下传,江翁说诗当世贤。zhōng láng shí jīng tiān xià chuán,jiāng wēng shuō shī dāng shì xián。
南昌子真亦禄仕,读书养性希神仙。nán chāng zi zhēn yì lù shì,dú shū yǎng xìng xī shén xiān。
雄豪相遇古莫及,所至衣冠争愿焉。xióng háo xiāng yù gǔ mò jí,suǒ zhì yī guān zhēng yuàn yān。
贵公子孙谁是胜,广平家书盈万千。guì gōng zi sūn shuí shì shèng,guǎng píng jiā shū yíng wàn qiān。
当时交友皆父行,贾生论议欺老先。dāng shí jiāo yǒu jiē fù xíng,jiǎ shēng lùn yì qī lǎo xiān。
开门迎客车结辙,而此三士相周旋。kāi mén yíng kè chē jié zhé,ér cǐ sān shì xiāng zhōu xuán。
牙签插架尘土绝,宝轴出囊瑶玉联。yá qiān chā jià chén tǔ jué,bǎo zhóu chū náng yáo yù lián。
前秦篆籀颇磨灭,中世粉墨仍新鲜。qián qín zhuàn zhòu pǒ mó miè,zhōng shì fěn mò réng xīn xiān。
咨嗟古人不可见,但觉能者心意专。zī jiē gǔ rén bù kě jiàn,dàn jué néng zhě xīn yì zhuān。
知音自昔贵一遇,千岁相望犹比肩。zhī yīn zì xī guì yī yù,qiān suì xiāng wàng yóu bǐ jiān。
况有清诗纪实事,豪壮入耳如哀弦。kuàng yǒu qīng shī jì shí shì,háo zhuàng rù ěr rú āi xián。
鄙夫观书识难字,古文愈野心谓然。bǐ fū guān shū shí nán zì,gǔ wén yù yě xīn wèi rán。
要当乘兴过君所,刮膜一使头风痊。yào dāng chéng xīng guò jūn suǒ,guā mó yī shǐ tóu fēng quán。

杨寺丞书画

刘攽

杨侯古书数十轴,草隶缺残犹可读。yáng hóu gǔ shū shù shí zhóu,cǎo lì quē cán yóu kě dú。
古书流传动千岁,书可仿摹古容伪。gǔ shū liú chuán dòng qiān suì,shū kě fǎng mó gǔ róng wěi。
爱君苦心能辨之,等捐千金不为费。ài jūn kǔ xīn néng biàn zhī,děng juān qiān jīn bù wèi fèi。
世尝售名不售真,物可见形难见神。shì cháng shòu míng bù shòu zhēn,wù kě jiàn xíng nán jiàn shén。
重令志士一惆怅,念有遗宝随埃尘。zhòng lìng zhì shì yī chóu chàng,niàn yǒu yí bǎo suí āi chén。
东墙西墙画满屋,瑟琶小儿理新曲。dōng qiáng xī qiáng huà mǎn wū,sè pá xiǎo ér lǐ xīn qū。
鄙夫长安交游少,骑马能来与君熟。bǐ fū zhǎng ān jiāo yóu shǎo,qí mǎ néng lái yǔ jūn shú。
万事好恶我自知,不作浮沉为人更耳目。wàn shì hǎo è wǒ zì zhī,bù zuò fú chén wèi rén gèng ěr mù。

画蟹

刘攽

后蚓智不足,捕鼠功岂具。hòu yǐn zhì bù zú,bǔ shǔ gōng qǐ jù。
一为丹青录,能使万目顾。yī wèi dān qīng lù,néng shǐ wàn mù gù。
气凌龟龙蛰,势经沧海渡。qì líng guī lóng zhé,shì jīng cāng hǎi dù。
微物亦有动,将非逢学误。wēi wù yì yǒu dòng,jiāng fēi féng xué wù。

郢州

刘攽

但见苍山插霄汉,石城古木高崔嵬。dàn jiàn cāng shān chā xiāo hàn,shí chéng gǔ mù gāo cuī wéi。
城头层楼又清绝,尚有遗音名白雪。chéng tóu céng lóu yòu qīng jué,shàng yǒu yí yīn míng bái xuě。

荔枝其一

刘攽

南州积炎德,嘉树凌冬绿。nán zhōu jī yán dé,jiā shù líng dōng lǜ。
薰风海上来,丹荔逾夏熟。xūn fēng hǎi shàng lái,dān lì yú xià shú。
煌煌锦绣林,亭亭翡翠屋。huáng huáng jǐn xiù lín,tíng tíng fěi cuì wū。
鹊头烂晨霞,天酒莹寒玉。què tóu làn chén xiá,tiān jiǔ yíng hán yù。
流声感中华,采掇如不足。liú shēng gǎn zhōng huá,cǎi duō rú bù zú。
开元百马死,汉堠五里促。kāi yuán bǎi mǎ sǐ,hàn hòu wǔ lǐ cù。
君王玉食间,此荐知不辱。jūn wáng yù shí jiān,cǐ jiàn zhī bù rǔ。
迨今糟粕馀,犹足惊凡目。dài jīn zāo pò yú,yóu zú jīng fán mù。
忆初成上林,四方会奇木。yì chū chéng shàng lín,sì fāng huì qí mù。
使臣得安榴,天马来首蓿。shǐ chén dé ān liú,tiān mǎ lái shǒu xu。
拔芽自幽遐,托地幸渗漉。bá yá zì yōu xiá,tuō dì xìng shèn lù。
我欲咎真宰,喟兹限荒服。wǒ yù jiù zhēn zǎi,kuì zī xiàn huāng fú。
将非名实雄,百果为羞缩。jiāng fēi míng shí xióng,bǎi guǒ wèi xiū suō。
区区化工意,聊尔存众族。qū qū huà gōng yì,liáo ěr cún zhòng zú。

橄榄

刘攽

南珍富奇异,畴昔颇穷览。nán zhēn fù qí yì,chóu xī pǒ qióng lǎn。
夷荒无书传,从古陋铅椠。yí huāng wú shū chuán,cóng gǔ lòu qiān qiàn。
苞封走中土,天序异离坎。bāo fēng zǒu zhōng tǔ,tiān xù yì lí kǎn。
有香已变衰,有色多黯谫。yǒu xiāng yǐ biàn shuāi,yǒu sè duō àn jiǎn。
今君此堂上,珍物惟橄榄。jīn jūn cǐ táng shàng,zhēn wù wéi gǎn lǎn。
青肤镂琼莹,翠颗森菡萏。qīng fū lòu qióng yíng,cuì kē sēn hàn dàn。
若为幽人贞,久见君子淡。ruò wèi yōu rén zhēn,jiǔ jiàn jūn zi dàn。
甘怀彼包羞,日新此刚敢。gān huái bǐ bāo xiū,rì xīn cǐ gāng gǎn。
清泉荐芳茗,臭味独潜感。qīng quán jiàn fāng míng,chòu wèi dú qián gǎn。
澡雪清烦酲,涤除莹玄览。zǎo xuě qīng fán chéng,dí chú yíng xuán lǎn。
灵均采时菊,西伯嗜昌歜。líng jūn cǎi shí jú,xī bó shì chāng chù。
庙鼎实调梅,壮士仍尝胆。miào dǐng shí diào méi,zhuàng shì réng cháng dǎn。
由来超俗好,诸绝不言惨。yóu lái chāo sú hǎo,zhū jué bù yán cǎn。
殷勤谢凡口,薤白空三啖。yīn qín xiè fán kǒu,xiè bái kōng sān dàn。

咏列子

刘攽

御寇卧郑都,子阳归之粟。yù kòu wò zhèng dōu,zi yáng guī zhī sù。
固辞得无受,妻子怨窘束。gù cí dé wú shòu,qī zi yuàn jiǒng shù。
君非自知我,人事故反覆。jūn fēi zì zhī wǒ,rén shì gù fǎn fù。
俯仰未及终,类傌首邦族。fǔ yǎng wèi jí zhōng,lèi mà shǒu bāng zú。
始知至人心,避荣乃避辱。shǐ zhī zhì rén xīn,bì róng nǎi bì rǔ。
如何当路子,扰扰事干禄。rú hé dāng lù zi,rǎo rǎo shì gàn lù。

灯夕

刘攽

烧灯陶永夜,击鼓劝沽酒。shāo dēng táo yǒng yè,jī gǔ quàn gū jiǔ。
清月不作霜,微风乍摇柳。qīng yuè bù zuò shuāng,wēi fēng zhà yáo liǔ。
忽忽车转毂,戢戢人举首。hū hū chē zhuǎn gǔ,jí jí rén jǔ shǒu。
欢乐聊及时,与谁论薄厚。huān lè liáo jí shí,yǔ shuí lùn báo hòu。
1154«71727374757677