古诗词

送郑丈

叶适

清庙图书宝,熙朝雅颂音。qīng miào tú shū bǎo,xī cháo yǎ sòng yīn。
频繁三节召,荏苒二毛侵。pín fán sān jié zhào,rěn rǎn èr máo qīn。
衣食家才足,丘园意亦深。yī shí jiā cái zú,qiū yuán yì yì shēn。
卧听床下士,时作武侯吟。wò tīng chuáng xià shì,shí zuò wǔ hóu yín。
叶适

叶适

叶适(1150年5月26日—1223年2月21日),字正则,号水心居士,温州永嘉(今浙江温州)人,南宋著名思想家、文学家、政论家,世称水心先生。嘉定十六年(1223年),叶适去世,年七十四,赠光禄大夫,获谥“文定”(一作忠定),故又称“叶文定”、“叶忠定”。叶适主张功利之学,反对空谈性命,对朱熹学说提出批评,为永嘉学派集大成者。他所代表的永嘉事功学派,与当时朱熹的理学、陆九渊的心学并列为“南宋三大学派”,对后世影响深远,是温州创业精神的思想发源。著有《水心先生文集》、《水心别集》、《习学记言》等。 叶适的作品>>

猜您喜欢

吕子阳辞兰谷家园却就石泉精舍

叶适

子阳意高希古人,文如行空无定云。zi yáng yì gāo xī gǔ rén,wén rú xíng kōng wú dìng yún。
清明未容诗酒污,放旷自许渔樵亲。qīng míng wèi róng shī jiǔ wū,fàng kuàng zì xǔ yú qiáo qīn。
故园好木日夜长,友逝兄沦不同赏。gù yuán hǎo mù rì yè zhǎng,yǒu shì xiōng lún bù tóng shǎng。
改绿移红自若何,蹑磴扪萝心独往。gǎi lǜ yí hóng zì ruò hé,niè dèng mén luó xīn dú wǎng。
我昔迷津经上吕,斗出飞亭压行路。wǒ xī mí jīn jīng shàng lǚ,dòu chū fēi tíng yā xíng lù。
石影参差研匣寒,花阴回薄书奁暮。shí yǐng cān chà yán xiá hán,huā yīn huí báo shū lián mù。
离家十里山转深,琅玕满地芝成林。lí jiā shí lǐ shān zhuǎn shēn,láng gān mǎn dì zhī chéng lín。
竹鸡睡去月当午,闲听孙登长啸音。zhú jī shuì qù yuè dāng wǔ,xián tīng sūn dēng zhǎng xiào yīn。

永嘉端午行

叶适

行过桥东峙岩北,大舫移家住无隙。xíng guò qiáo dōng zhì yán běi,dà fǎng yí jiā zhù wú xì。
立瓶叵罗银价踊,冰衫雪裤胭脂勒。lì píng pǒ luó yín jià yǒng,bīng shān xuě kù yān zhī lēi。
使君劝客亲付标,两朋予夺悬分毫。shǐ jūn quàn kè qīn fù biāo,liǎng péng yǔ duó xuán fēn háo。
起身齐看船势侧,桡安不动涛头高。qǐ shēn qí kàn chuán shì cè,ráo ān bù dòng tāo tóu gāo。
古来峥水斗胜负,湖边常羸岂其数。gǔ lái zhēng shuǐ dòu shèng fù,hú biān cháng léi qǐ qí shù。
岸腾波沸相随流,回庙长歌谢神助。àn téng bō fèi xiāng suí liú,huí miào zhǎng gē xiè shén zhù。
只今索莫何能为,败鼓搅壕观者稀。zhǐ jīn suǒ mò hé néng wèi,bài gǔ jiǎo háo guān zhě xī。
千年风土去不返,醉里冤雠空展转。qiān nián fēng tǔ qù bù fǎn,zuì lǐ yuān chóu kōng zhǎn zhuǎn。

题扫心图

叶适

大心觉也无亏成,小心沤也随灭生。dà xīn jué yě wú kuī chéng,xiǎo xīn ōu yě suí miè shēng。
道人常与帚柄行,遇其歘起须扫清。dào rén cháng yǔ zhǒu bǐng xíng,yù qí chuā qǐ xū sǎo qīng。
世间亦有无根树,又言朗月当空住。shì jiān yì yǒu wú gēn shù,yòu yán lǎng yuè dāng kōng zhù。
劫尘颠倒不自繇,只笑本来无扫处。jié chén diān dào bù zì yáo,zhǐ xiào běn lái wú sǎo chù。

后端午行

叶适

一村一船遍一邦,处处旗脚争飞扬。yī cūn yī chuán biàn yī bāng,chù chù qí jiǎo zhēng fēi yáng。
祈年赛愿从其俗,禁断无益反为酷。qí nián sài yuàn cóng qí sú,jìn duàn wú yì fǎn wèi kù。
喜公与民还旧观,楼前一笑沧波远。xǐ gōng yǔ mín hái jiù guān,lóu qián yī xiào cāng bō yuǎn。
日昏停棹各自归,黄瓜苦菜夸甘肥。rì hūn tíng zhào gè zì guī,huáng guā kǔ cài kuā gān féi。

赠朱承务

叶适

颠倒八八卦,流转三百六。diān dào bā bā guà,liú zhuǎn sān bǎi liù。
前民此何神,占险空屡渎。qián mín cǐ hé shén,zhàn xiǎn kōng lǚ dú。
以病既当止,以年自当休。yǐ bìng jì dāng zhǐ,yǐ nián zì dāng xiū。
春泥不补裂,莫谩任虚舟。chūn ní bù bǔ liè,mò mán rèn xū zhōu。

尼童何了诜从道一长老六年一日忽舍去莫知所之或云在天目山诜甚喜将薙落从之可少助乎

叶适

一师今何去,天目万丈云。yī shī jīn hé qù,tiān mù wàn zhàng yún。
著我粗袈裟,对住大茅君。zhù wǒ cū jiā shā,duì zhù dà máo jūn。

著存亭

叶适

驯乌得食常好鸣,灵茅无种还自生。xùn wū dé shí cháng hǎo míng,líng máo wú zhǒng hái zì shēng。
魂浮魄散莽何极,耿若有见悲难平。hún fú pò sàn mǎng hé jí,gěng ruò yǒu jiàn bēi nán píng。
山脉迢迢绣峰住,墓气腾腾缕云去。shān mài tiáo tiáo xiù fēng zhù,mù qì téng téng lǚ yún qù。
蛟人抱宝夜出游,指点今来著亭处。jiāo rén bào bǎo yè chū yóu,zhǐ diǎn jīn lái zhù tíng chù。

寄题运使方公祠堂

叶适

投村宿店破鞍鞯,乞盐放酒心拳拳。tóu cūn sù diàn pò ān jiān,qǐ yán fàng jiǔ xīn quán quán。
南荒走遍得痟渴,玉井无藕何繇痊。nán huāng zǒu biàn dé xiāo kě,yù jǐng wú ǒu hé yáo quán。
令子名高压苏武,暂来重睹经行处。lìng zi míng gāo yā sū wǔ,zàn lái zhòng dǔ jīng xíng chù。
追思往事空泫然,榜墨尚新墙壁护。zhuī sī wǎng shì kōng xuàn rán,bǎng mò shàng xīn qiáng bì hù。
佛幢五丈留衣冠,大书刻记词辛酸。fú chuáng wǔ zhàng liú yī guān,dà shū kè jì cí xīn suān。
神来正值荔枝熟,神去还愁桂子寒。shén lái zhèng zhí lì zhī shú,shén qù hái chóu guì zi hán。
吁嗟岭民未知礼,因君始拜令颡泚。xū jiē lǐng mín wèi zhī lǐ,yīn jūn shǐ bài lìng sǎng cǐ。
从今箫鼓祭春秋,福我如生首长稽。cóng jīn xiāo gǔ jì chūn qiū,fú wǒ rú shēng shǒu zhǎng jī。

鄱阳董季兴往游怀玉山损田入寺为民祷雨君既道其本末又示山中五章请余赋之然比来霖潦淹月种烂乃未秧也方幸数日晴霁尔

叶适

怀玉湫龙懒心性,六月困眠祈未醒。huái yù jiǎo lóng lǎn xīn xìng,liù yuè kùn mián qí wèi xǐng。
广文偶来亦同病,买田施食殷勤请。guǎng wén ǒu lái yì tóng bìng,mǎi tián shī shí yīn qín qǐng。
谁知领县春风边,嗔蛟怒鳄腥熏天。shuí zhī lǐng xiàn chūn fēng biān,chēn jiāo nù è xīng xūn tiān。
须君一念晴雨若,遮莫雇僧输俸钱。xū jūn yī niàn qíng yǔ ruò,zhē mò gù sēng shū fèng qián。

中塘梅林天下之盛也聊伸鄙述启好游者

叶适

幽花表穷腊,病叟行村墟。yōu huā biǎo qióng là,bìng sǒu xíng cūn xū。
所欣一蕊吐,安得百万株。suǒ xīn yī ruǐ tǔ,ān dé bǎi wàn zhū。
上下三塘间,萦带十里馀。shàng xià sān táng jiān,yíng dài shí lǐ yú。
荒茨各尊贵,野径争扶疏。huāng cí gè zūn guì,yě jìng zhēng fú shū。
愁云忽返旆,急霰仍回车。chóu yún hū fǎn pèi,jí xiàn réng huí chē。
苍然岁将晚,陡觉天象舒。cāng rán suì jiāng wǎn,dǒu jué tiān xiàng shū。
群帝胥命游,众仙俨相趋。qún dì xū mìng yóu,zhòng xiān yǎn xiāng qū。
龙鸾变化异,笙笛音制殊。lóng luán biàn huà yì,shēng dí yīn zhì shū。
物有据其会,感召惊堪舆。wù yǒu jù qí huì,gǎn zhào jīng kān yú。
妙香彻真境,态色疑虚无。miào xiāng chè zhēn jìng,tài sè yí xū wú。
问谁始种此,岂自开辟初。wèn shuí shǐ zhǒng cǐ,qǐ zì kāi pì chū。
至今阙胜赏,浩劫随荣枯。zhì jīn quē shèng shǎng,hào jié suí róng kū。
儿童候黄堕,捧拾纷筐盂。ér tóng hòu huáng duò,pěng shí fēn kuāng yú。
熏蒸杂烟煤,缚卖倾江湖。xūn zhēng zá yān méi,fù mài qīng jiāng hú。
胭脂蘸罗縠,绛艳生裙襦。yān zhī zhàn luó hú,jiàng yàn shēng qún rú。
和羹事则已,甘老山中臞。hé gēng shì zé yǐ,gān lǎo shān zhōng qú。
以兹媚妇女,又可为嗟吁。yǐ zī mèi fù nǚ,yòu kě wèi jiē xū。
夜阑烛烬短,月淡意踌躇。yè lán zhú jìn duǎn,yuè dàn yì chóu chú。
林逋与何逊,赋咏徒区区。lín bū yǔ hé xùn,fù yǒng tú qū qū。

王氏读书室

叶适

谁能采桑谈,谁能带经锄。shuí néng cǎi sāng tán,shuí néng dài jīng chú。
古人读书地,妙理出穷闾。gǔ rén dú shū dì,miào lǐ chū qióng lǘ。
矧今治华室,山翠涌前除。shěn jīn zhì huá shì,shān cuì yǒng qián chú。
风烟聚景趣,花竹成画图。fēng yān jù jǐng qù,huā zhú chéng huà tú。
主人乌纱帢,子弟绣罗襦。zhǔ rén wū shā qià,zi dì xiù luó rú。
新装茧纸印,上记开辟初。xīn zhuāng jiǎn zhǐ yìn,shàng jì kāi pì chū。
展卷忽有得,欣如奏齐竽。zhǎn juǎn hū yǒu dé,xīn rú zòu qí yú。
勉哉造其微,勿逐皮毛粗。miǎn zāi zào qí wēi,wù zhú pí máo cū。

改东门出二首

叶适

百步凿新径,千年开旧池。bǎi bù záo xīn jìng,qiān nián kāi jiù chí。
值此盈月雨,川流漭溟弥。zhí cǐ yíng yuè yǔ,chuān liú mǎng míng mí。
芜深草色碧,杂卉华众枝。wú shēn cǎo sè bì,zá huì huá zhòng zhī。
鲂潜警夜跃,鹭起冲晨飞。fáng qián jǐng yè yuè,lù qǐ chōng chén fēi。
我老皮骨销,扶行叹逶迟。wǒ lǎo pí gǔ xiāo,fú xíng tàn wēi chí。
安得有远志,毕愿藏郊扉。ān dé yǒu yuǎn zhì,bì yuàn cáng jiāo fēi。

改东门出二首

叶适

左方拥崇冈,昔也重嶙峋。zuǒ fāng yōng chóng gāng,xī yě zhòng lín xún。
自我护樵牧,林光稍敷纷。zì wǒ hù qiáo mù,lín guāng shāo fū fēn。
与菊明疏秋,堕桃照秾春。yǔ jú míng shū qiū,duò táo zhào nóng chūn。
本求平野立,八荒辩燕秦。běn qiú píng yě lì,bā huāng biàn yàn qín。
终限分寸珠,僧磬通比邻。zhōng xiàn fēn cùn zhū,sēng qìng tōng bǐ lín。
面墙虽养蒙,意生岂名身。miàn qiáng suī yǎng méng,yì shēng qǐ míng shēn。

王简卿侍郎以诗赠王孟同王成叟之侄也辄亦继作

叶适

季父昔从我,寒灯听微更。jì fù xī cóng wǒ,hán dēng tīng wēi gèng。
强扶喑聋和,误策蹇跛行。qiáng fú yīn lóng hé,wù cè jiǎn bǒ xíng。
坐令两销落,无复一峥嵘。zuò lìng liǎng xiāo luò,wú fù yī zhēng róng。
宜汝逝不留,出门访咸英。yí rǔ shì bù liú,chū mén fǎng xián yīng。
大溪逢侍郎,折洗心胸清。dà xī féng shì láng,zhé xǐ xīn xiōng qīng。
新诗发妙意,说尽文字情。xīn shī fā miào yì,shuō jǐn wén zì qíng。
侍郎盖代豪,平蛮早垂名。shì láng gài dài háo,píng mán zǎo chuí míng。
览书五行下,援笔千人惊。lǎn shū wǔ xíng xià,yuán bǐ qiān rén jīng。
点化谢雕刻,涵濡透晶荧。diǎn huà xiè diāo kè,hán rú tòu jīng yíng。
林黄橘柚重,渚白蒹葭轻。lín huáng jú yòu zhòng,zhǔ bái jiān jiā qīng。
褰裳念数往,岁晏霜雪零。qiān shang niàn shù wǎng,suì yàn shuāng xuě líng。

余顷为中塘梅林诗他日来游复作

叶适

侧闻中塘好,曾赋劝游篇。cè wén zhōng táng hǎo,céng fù quàn yóu piān。
凌江入枉浦,聊复信所传。líng jiāng rù wǎng pǔ,liáo fù xìn suǒ chuán。
化工何作强,耿耿不自怜。huà gōng hé zuò qiáng,gěng gěng bù zì lián。
山山高相映,坞坞曲相穿。shān shān gāo xiāng yìng,wù wù qū xiāng chuān。
林光百道合,花气十村连。lín guāng bǎi dào hé,huā qì shí cūn lián。
风迎乱駊騀,日送交婵媛。fēng yíng luàn pǒ ě,rì sòng jiāo chán yuàn。
天回徂阴后,地转升阳前。tiān huí cú yīn hòu,dì zhuǎn shēng yáng qián。
初如别逃秦,疏附耻独贤。chū rú bié táo qín,shū fù chǐ dú xián。
又疑未兴周,掩拥欣俱全。yòu yí wèi xīng zhōu,yǎn yōng xīn jù quán。
惜哉见之晚,重寻畏雕年。xī zāi jiàn zhī wǎn,zhòng xún wèi diāo nián。
一省三叹息,十步九折旋。yī shěng sān tàn xī,shí bù jiǔ zhé xuán。
诗家诧梅事,槁乾陋肥鲜。shī jiā chà méi shì,gǎo qián lòu féi xiān。
常于寒角晓,爱彼明冰悬。cháng yú hán jiǎo xiǎo,ài bǐ míng bīng xuán。
疏枝涩冷艳,小窗露孤妍。shū zhī sè lěng yàn,xiǎo chuāng lù gū yán。
吟悲炙留嗛,句喜珠离渊。yín bēi zhì liú qiǎn,jù xǐ zhū lí yuān。
忽兹遇众甫,欲彀羞断弦。hū zī yù zhòng fǔ,yù gòu xiū duàn xián。
无以寄美人,千室炊暮烟。wú yǐ jì měi rén,qiān shì chuī mù yān。
明朝指行处,雾雨空迷田。míng cháo zhǐ xíng chù,wù yǔ kōng mí tián。