古诗词

送郑丈

叶适

清庙图书宝,熙朝雅颂音。qīng miào tú shū bǎo,xī cháo yǎ sòng yīn。
频繁三节召,荏苒二毛侵。pín fán sān jié zhào,rěn rǎn èr máo qīn。
衣食家才足,丘园意亦深。yī shí jiā cái zú,qiū yuán yì yì shēn。
卧听床下士,时作武侯吟。wò tīng chuáng xià shì,shí zuò wǔ hóu yín。
叶适

叶适

叶适(1150年5月26日—1223年2月21日),字正则,号水心居士,温州永嘉(今浙江温州)人,南宋著名思想家、文学家、政论家,世称水心先生。嘉定十六年(1223年),叶适去世,年七十四,赠光禄大夫,获谥“文定”(一作忠定),故又称“叶文定”、“叶忠定”。叶适主张功利之学,反对空谈性命,对朱熹学说提出批评,为永嘉学派集大成者。他所代表的永嘉事功学派,与当时朱熹的理学、陆九渊的心学并列为“南宋三大学派”,对后世影响深远,是温州创业精神的思想发源。著有《水心先生文集》、《水心别集》、《习学记言》等。 叶适的作品>>

猜您喜欢

魏华甫鹤山书院

叶适

苍崔有顶我为庐,日君月妃霍下趋。cāng cuī yǒu dǐng wǒ wèi lú,rì jūn yuè fēi huò xià qū。
梳风洗雨耳自醒,玉帝诏许担宸居。shū fēng xǐ yǔ ěr zì xǐng,yù dì zhào xǔ dān chén jū。
周公仲尼在左右,勘点六籍开凡愚。zhōu gōng zhòng ní zài zuǒ yòu,kān diǎn liù jí kāi fán yú。
曾经秦祸多散阙,郑笺毛传悲纷如。céng jīng qín huò duō sàn quē,zhèng jiān máo chuán bēi fēn rú。
精神感通若亲授,损益殷夏还其初。jīng shén gǎn tōng ruò qīn shòu,sǔn yì yīn xià hái qí chū。
忆君低回校天禄,高论自遣陈言锄。yì jūn dī huí xiào tiān lù,gāo lùn zì qiǎn chén yán chú。
况今卓绝离人境,妙悟岂可常情拘。kuàng jīn zhuó jué lí rén jìng,miào wù qǐ kě cháng qíng jū。
飘零每疑梦魂到,惝慌忽堕西南书。piāo líng měi yí mèng hún dào,chǎng huāng hū duò xī nán shū。
韩吕之相以类聚,程张之师以道俱。hán lǚ zhī xiāng yǐ lèi jù,chéng zhāng zhī shī yǐ dào jù。
业调甘酸嗜秦炙,肯逐象罔迷玄珠。yè diào gān suān shì qín zhì,kěn zhú xiàng wǎng mí xuán zhū。
分明愤发贯篇首,端的镂写传吾徒。fēn míng fèn fā guàn piān shǒu,duān de lòu xiě chuán wú tú。
乃知山中新所得,慢简闲编皆弃馀。nǎi zhī shān zhōng xīn suǒ dé,màn jiǎn xián biān jiē qì yú。
修林远岭秋映蔽,浓花近院春扶疏。xiū lín yuǎn lǐng qiū yìng bì,nóng huā jìn yuàn chūn fú shū。
雕胡已馈豆笾静,黄独未斸筐篮孤。diāo hú yǐ kuì dòu biān jìng,huáng dú wèi zhǔ kuāng lán gū。
垂竿桐江笑短弱,负鼎莘野嫌豪粗。chuí gān tóng jiāng xiào duǎn ruò,fù dǐng shēn yě xián háo cū。
岷峨崔嵬留后拒,滟滪突兀催前驱。mín é cuī wéi liú hòu jù,yàn yù tū wù cuī qián qū。
莫嗔猿鹤不解事,与民由之诚丈夫。mò chēn yuán hè bù jiě shì,yǔ mín yóu zhī chéng zhàng fū。

寄李季章参政

叶适

衮衮入蜀者,借公兄弟名。gǔn gǔn rù shǔ zhě,jiè gōng xiōng dì míng。
每求归载满,预屏去橐倾。měi qiú guī zài mǎn,yù píng qù tuó qīng。
鴳飞虽地控,龙卧常天升。yàn fēi suī dì kòng,lóng wò cháng tiān shēng。
惜哉坐时运,久郁时士情。xī zāi zuò shí yùn,jiǔ yù shí shì qíng。
文章何崛奇,冬雷夏增冰。wén zhāng hé jué qí,dōng léi xià zēng bīng。
德业又宏济,雉登应牛鸣。dé yè yòu hóng jì,zhì dēng yīng niú míng。
已著鼎饪利,不共水火争。yǐ zhù dǐng rèn lì,bù gòng shuǐ huǒ zhēng。
我穷未得死,破釜斗粟营。wǒ qióng wèi dé sǐ,pò fǔ dòu sù yíng。
误蒙兼金重,自视一羽轻。wù méng jiān jīn zhòng,zì shì yī yǔ qīng。
唯当刮老眼,云雨看施行。wéi dāng guā lǎo yǎn,yún yǔ kàn shī xíng。

送陈寿老

叶适

天台雁荡车接轸,青田又促半潮近。tiān tái yàn dàng chē jiē zhěn,qīng tián yòu cù bàn cháo jìn。
冠岩带壑无俗情,秋干春荑竞时尽。guān yán dài hè wú sú qíng,qiū gàn chūn tí jìng shí jǐn。
老穷望绝华轩过,其谁幽寻穿薜萝。lǎo qióng wàng jué huá xuān guò,qí shuí yōu xún chuān bì luó。
更抽奇笔向云射,破的叠中千鴐鹅。gèng chōu qí bǐ xiàng yún shè,pò de dié zhōng qiān gē é。
古今文人不多出,元祐惟四建安七。gǔ jīn wén rén bù duō chū,yuán yòu wéi sì jiàn ān qī。
性与天道亦得闻,伊洛寻源未为失。xìng yǔ tiān dào yì dé wén,yī luò xún yuán wèi wèi shī。
阆风招手游太玄,麻头制尾中兴年。láng fēng zhāo shǒu yóu tài xuán,má tóu zhì wěi zhōng xīng nián。
黄金铸印肯轻佩,定把尧舜陈王前。huáng jīn zhù yìn kěn qīng pèi,dìng bǎ yáo shùn chén wáng qián。
我家罄悬仰见斗,簸君红旗魑魅走。wǒ jiā qìng xuán yǎng jiàn dòu,bǒ jūn hóng qí chī mèi zǒu。
密房焰短夜苦长,雪高冰深去无乡。mì fáng yàn duǎn yè kǔ zhǎng,xuě gāo bīng shēn qù wú xiāng。

题郑大惠诗卷

叶适

忆从草庐赴邻炊,涩雪搅筵糟涌糜。yì cóng cǎo lú fù lín chuī,sè xuě jiǎo yán zāo yǒng mí。
要当醺酣活肤凑,不许雕刻妨肝脾。yào dāng xūn hān huó fū còu,bù xǔ diāo kè fáng gān pí。
何年儿孙锦绷裂,金涂门扉玉为切。hé nián ér sūn jǐn bēng liè,jīn tú mén fēi yù wèi qiè。
吟中得眼万象通,浪吹狂歌总休歇。yín zhōng dé yǎn wàn xiàng tōng,làng chuī kuáng gē zǒng xiū xiē。
两家至今住连墙,读书闻鸡夜相将。liǎng jiā zhì jīn zhù lián qiáng,dú shū wén jī yè xiāng jiāng。
经明先入韦平室,句好还升李杜堂。jīng míng xiān rù wéi píng shì,jù hǎo hái shēng lǐ dù táng。

送孙伟夫

叶适

我友希颜人,造道最勇决。wǒ yǒu xī yán rén,zào dào zuì yǒng jué。
智校一驿敏,书赢万签阅。zhì xiào yī yì mǐn,shū yíng wàn qiān yuè。
吐词春岳丽,景行寒泉洁。tǔ cí chūn yuè lì,jǐng xíng hán quán jié。
良工制瑚簋,本为郊庙设。liáng gōng zhì hú guǐ,běn wèi jiāo miào shè。
便留刊字正,稍上裨衮阙。biàn liú kān zì zhèng,shāo shàng bì gǔn quē。
远寻丰城剑,虚负历山月。yuǎn xún fēng chéng jiàn,xū fù lì shān yuè。
发嫌梅柳催,到恨桃杏歇。fā xián méi liǔ cuī,dào hèn táo xìng xiē。
亲年过八帙,舆致经九折。qīn nián guò bā zhì,yú zhì jīng jiǔ zhé。
纸迷版簿内,税役半缘绝。zhǐ mí bǎn bù nèi,shuì yì bàn yuán jué。
云此新进士,铨限凛难越。yún cǐ xīn jìn shì,quán xiàn lǐn nán yuè。
厅荒茅压顶,馔恶芹缩舌。tīng huāng máo yā dǐng,zhuàn è qín suō shé。
哿矣无情游,自伤垂老别。gě yǐ wú qíng yóu,zì shāng chuí lǎo bié。

端午思远楼小集

叶适

凭高难为观,楼居势尽倾。píng gāo nán wèi guān,lóu jū shì jǐn qīng。
思远地不远,空复生遐情。sī yuǎn dì bù yuǎn,kōng fù shēng xiá qíng。
上惟山绕围,下惟溪环萦。shàng wéi shān rào wéi,xià wéi xī huán yíng。
此实擅清境,岂以旷朗名。cǐ shí shàn qīng jìng,qǐ yǐ kuàng lǎng míng。
土俗喜操楫,五月飞骇鲸。tǔ sú xǐ cāo jí,wǔ yuè fēi hài jīng。
鼓声沈沈来,起走如狂酲。gǔ shēng shěn shěn lái,qǐ zǒu rú kuáng chéng。
不知逐臣悲,但恃勇气盈。bù zhī zhú chén bēi,dàn shì yǒng qì yíng。
衰翁茧帐卧,南风吹作棱。shuāi wēng jiǎn zhàng wò,nán fēng chuī zuò léng。

孔鍊士话龙虎山之胜于其行因以送之

叶适

群嶂倚天傍四环,中峰受拱低伏蹲。qún zhàng yǐ tiān bàng sì huán,zhōng fēng shòu gǒng dī fú dūn。
云锦交流紫团外,却注彭蠡如倾奔。yún jǐn jiāo liú zǐ tuán wài,què zhù péng lí rú qīng bēn。
道陵已去丹灶冷,今代符行妖鬼静。dào líng yǐ qù dān zào lěng,jīn dài fú xíng yāo guǐ jìng。
孔师何事亦逃儒,为爱冰林雪蒙顶。kǒng shī hé shì yì táo rú,wèi ài bīng lín xuě méng dǐng。
我居无山冬不雪,只受虚空满轮月。wǒ jū wú shān dōng bù xuě,zhǐ shòu xū kōng mǎn lún yuè。
子能作意肯重来,更待墙东笋堪掘。zi néng zuò yì kěn zhòng lái,gèng dài qiáng dōng sǔn kān jué。

会昌观小集呈坐上诸文友

叶适

兹邦异气候,十月阳屡暴。zī bāng yì qì hòu,shí yuè yáng lǚ bào。
清霜云几何,累日困袢燠。qīng shuāng yún jǐ hé,lèi rì kùn pàn yù。
病羸谙冷暖,衣屦迷单复。bìng léi ān lěng nuǎn,yī jù mí dān fù。
上印自悬车,来谂蒙击毂。shàng yìn zì xuán chē,lái shěn méng jī gǔ。
东池属草创,斤斧声未缩。dōng chí shǔ cǎo chuàng,jīn fǔ shēng wèi suō。
野蔓翳前庭,中函数株菊。yě màn yì qián tíng,zhōng hán shù zhū jú。
呼锄不受柄,善恶忧两覆。hū chú bù shòu bǐng,shàn è yōu liǎng fù。
宾筵煨苦蓣,怜我岁不熟。bīn yán wēi kǔ yù,lián wǒ suì bù shú。
诸豪蔼时彦,灵美竞龟玉。zhū háo ǎi shí yàn,líng měi jìng guī yù。
学山留一尘,到海空百渎。xué shān liú yī chén,dào hǎi kōng bǎi dú。
惭无歌舞伴,漫有针石勖。cán wú gē wǔ bàn,màn yǒu zhēn shí xù。
意阑各东西,微月耿疏木。yì lán gè dōng xī,wēi yuè gěng shū mù。

送胡衍道

叶适

庭松雪外青,槛梅冰里白。tíng sōng xuě wài qīng,kǎn méi bīng lǐ bái。
正堪频把玩,何忍骤离拆。zhèng kān pín bǎ wán,hé rěn zhòu lí chāi。
我老如蜕蝉,随叶飘重泉。wǒ lǎo rú tuì chán,suí yè piāo zhòng quán。
欣君整佩出,直上穹穹天。xīn jūn zhěng pèi chū,zhí shàng qióng qióng tiān。
卓茂冠天下,王祥歌海沂。zhuó mào guān tiān xià,wáng xiáng gē hǎi yí。
奉璋承大糦,吁俊迪深知。fèng zhāng chéng dà xī,xū jùn dí shēn zhī。
情胡万难齐,理或一未贯。qíng hú wàn nán qí,lǐ huò yī wèi guàn。
中道不及伸,偏质徒受乱。zhōng dào bù jí shēn,piān zhì tú shòu luàn。
同人当同群,不止同其门。tóng rén dāng tóng qún,bù zhǐ tóng qí mén。
众金炉鞴合,一匠杗桷分。zhòng jīn lú bèi hé,yī jiàng máng jué fēn。
惜民当惜农,不止惜其佣。xī mín dāng xī nóng,bù zhǐ xī qí yōng。
客主两无怨,政刑会时雍。kè zhǔ liǎng wú yuàn,zhèng xíng huì shí yōng。
三年心所亲,临别语甚的。sān nián xīn suǒ qīn,lín bié yǔ shén de。
已去宁再逢,怀哉展其力。yǐ qù níng zài féng,huái zāi zhǎn qí lì。

送吕子阳自永康携所解老子访余留未久其家报以细民艰食急归发廪赈之

叶适

收缨古蜜浦,抱袂生姜门。shōu yīng gǔ mì pǔ,bào mèi shēng jiāng mén。
九九书自注,邀余缀篇端。jiǔ jiǔ shū zì zhù,yāo yú zhuì piān duān。
久衰余学废,弥隐子道尊。jiǔ shuāi yú xué fèi,mí yǐn zi dào zūn。
时维冬雷数,云雪常昼昏。shí wéi dōng léi shù,yún xuě cháng zhòu hūn。
火把起夜色,丁鞋明齿痕。huǒ bǎ qǐ yè sè,dīng xié míng chǐ hén。
小邦肥羜阙,虾蛤滥充盘。xiǎo bāng féi zhù quē,xiā há làn chōng pán。
椒橙失滋味,糁絮劳倾吞。jiāo chéng shī zī wèi,sǎn xù láo qīng tūn。
诘朝报家问,剪书徵阿孙。jí cháo bào jiā wèn,jiǎn shū zhēng ā sūn。
苦陈乡人饥,采蕨啖其根。kǔ chén xiāng rén jī,cǎi jué dàn qí gēn。
仓封井花满,淘米安得浑。cāng fēng jǐng huā mǎn,táo mǐ ān dé hún。
觅翁如觅父,愿假东飞翰。mì wēng rú mì fù,yuàn jiǎ dōng fēi hàn。
念之不遑处,喟焉整归鞍。niàn zhī bù huáng chù,kuì yān zhěng guī ān。
我老澹百虑,身世两莫存。wǒ lǎo dàn bǎi lǜ,shēn shì liǎng mò cún。
欲私一垄润,岂救大培乾。yù sī yī lǒng rùn,qǐ jiù dà péi qián。
西城柳摇摇,北寺江漫漫。xī chéng liǔ yáo yáo,běi sì jiāng màn màn。
勿令嗟来死,以慰行路难。wù lìng jiē lái sǐ,yǐ wèi xíng lù nán。

送叶任道教授之官静江

叶适

太学奏文夸第一,国子先生里行立。tài xué zòu wén kuā dì yī,guó zi xiān shēng lǐ xíng lì。
岭南梅花太枯涩,花岂唤人人底急。lǐng nán méi huā tài kū sè,huā qǐ huàn rén rén dǐ jí。
炉亭雪深叫孤鸿,传书为愬明光宫。lú tíng xuě shēn jiào gū hóng,chuán shū wèi sù míng guāng gōng。
云翻雨覆古来有,不如堂堂金石守。yún fān yǔ fù gǔ lái yǒu,bù rú táng táng jīn shí shǒu。

送赵季清兼谢所惠诗

叶适

累珠贯冰丝,耿光发沉渊。lèi zhū guàn bīng sī,gěng guāng fā chén yuān。
二千八百字,字字合管弦。èr qiān bā bǎi zì,zì zì hé guǎn xián。
想攒风前眉,应耸雪后肩。xiǎng zǎn fēng qián méi,yīng sǒng xuě hòu jiān。
又言谪匡山,五老烟霞鲜。yòu yán zhé kuāng shān,wǔ lǎo yān xiá xiān。
著书满破箧,官冗盐未煎。zhù shū mǎn pò qiè,guān rǒng yán wèi jiān。
少迟了上信,别用彩绳联。shǎo chí le shàng xìn,bié yòng cǎi shéng lián。

送陈漫翁

叶适

笠泽老龟蒙,蛹卧丝自裹。lì zé lǎo guī méng,yǒng wò sī zì guǒ。
君从莲叶畔,亲领末后语。jūn cóng lián yè pàn,qīn lǐng mò hòu yǔ。
怜我未得闻,独茧授长绪。lián wǒ wèi dé wén,dú jiǎn shòu zhǎng xù。
因兹服英悟,郁郁副奇许。yīn zī fú yīng wù,yù yù fù qí xǔ。
士于沦胥中,搏手架栏柱。shì yú lún xū zhōng,bó shǒu jià lán zhù。
一瓦不漂零,百世保风雨。yī wǎ bù piāo líng,bǎi shì bǎo fēng yǔ。
转圜信无难,灭木犹有惧。zhuǎn huán xìn wú nán,miè mù yóu yǒu jù。
高翔要深泳,厚积堪重负。gāo xiáng yào shēn yǒng,hòu jī kān zhòng fù。
狂波浸三伏,回壑万流阻。kuáng bō jìn sān fú,huí hè wàn liú zǔ。
旅情方夷犹,霁色待舒吐。lǚ qíng fāng yí yóu,jì sè dài shū tǔ。
樵峰浓黑散,蓼岸微红聚。qiáo fēng nóng hēi sàn,liǎo àn wēi hóng jù。
进舟石门滩,小泊看佳处。jìn zhōu shí mén tān,xiǎo pō kàn jiā chù。

送戴汉老

叶适

隐侯之郡成公宅,词流屈注回理窟。yǐn hóu zhī jùn chéng gōng zhái,cí liú qū zhù huí lǐ kū。
前辈渊骞晚凋谢,后进由求早超绝。qián bèi yuān qiān wǎn diāo xiè,hòu jìn yóu qiú zǎo chāo jué。
圣朝论士皆公卿,千乘何足留高名。shèng cháo lùn shì jiē gōng qīng,qiān chéng hé zú liú gāo míng。
春风无痕万情化,尽付双溪舞雩下。chūn fēng wú hén wàn qíng huà,jǐn fù shuāng xī wǔ yú xià。

孙祖佑解元世友堂

叶适

雀寻屋角穿,燕绕帘栊窥。què xún wū jiǎo chuān,yàn rào lián lóng kuī。
共贺新宇就,生物欣有依。gòng hè xīn yǔ jiù,shēng wù xīn yǒu yī。
含德厚乃祖,义完嗟利隳。hán dé hòu nǎi zǔ,yì wán jiē lì huī。
最怜常熟令,椟韫不尽施。zuì lián cháng shú lìng,dú yùn bù jǐn shī。
温恭化群从,逊悌流深规。wēn gōng huà qún cóng,xùn tì liú shēn guī。
一丝必同袍,粒黍无异炊。yī sī bì tóng páo,lì shǔ wú yì chuī。
感零天上露,润浃园中葵。gǎn líng tiān shàng lù,rùn jiā yuán zhōng kuí。
鱼蟹虽芳鲜,不如此菜肥。yú xiè suī fāng xiān,bù rú cǐ cài féi。
凉风送佳音,桂林自生枝。liáng fēng sòng jiā yīn,guì lín zì shēng zhī。
借子赤霄羽,登君文石墀。jiè zi chì xiāo yǔ,dēng jūn wén shí chí。
朴斫吁已勤,砻密审所宜。pǔ zhuó xū yǐ qín,lóng mì shěn suǒ yí。
谅为前峰近,长映客星垂。liàng wèi qián fēng jìn,zhǎng yìng kè xīng chuí。