古诗词

题柳山人壁二首

叶适

水北柳六一,家传掷卦灵。shuǐ běi liǔ liù yī,jiā chuán zhì guà líng。
秋清演渔曲,春近著牛经。qiū qīng yǎn yú qū,chūn jìn zhù niú jīng。
掩肆花竹秀,排门柑橘馨。yǎn sì huā zhú xiù,pái mén gān jú xīn。
应怜喜功者,虚要岘山铭。yīng lián xǐ gōng zhě,xū yào xiàn shān míng。
叶适

叶适

叶适(1150年5月26日—1223年2月21日),字正则,号水心居士,温州永嘉(今浙江温州)人,南宋著名思想家、文学家、政论家,世称水心先生。嘉定十六年(1223年),叶适去世,年七十四,赠光禄大夫,获谥“文定”(一作忠定),故又称“叶文定”、“叶忠定”。叶适主张功利之学,反对空谈性命,对朱熹学说提出批评,为永嘉学派集大成者。他所代表的永嘉事功学派,与当时朱熹的理学、陆九渊的心学并列为“南宋三大学派”,对后世影响深远,是温州创业精神的思想发源。著有《水心先生文集》、《水心别集》、《习学记言》等。 叶适的作品>>

猜您喜欢

再过吴江赠僧了洪

叶适

回飙掩夹浦,势与黑楼颃。huí biāo yǎn jiā pǔ,shì yǔ hēi lóu háng。
连袂上长桥,身弱屡见扛。lián mèi shàng zhǎng qiáo,shēn ruò lǚ jiàn káng。
苟无倾覆忧,恣横未易当。gǒu wú qīng fù yōu,zì héng wèi yì dāng。
坐定互惊愕,师云乃其常。zuò dìng hù jīng è,shī yún nǎi qí cháng。
有时气力雄,驾浪拍此邦。yǒu shí qì lì xióng,jià làng pāi cǐ bāng。
熟风无失舟,小艇来茫茫。shú fēng wú shī zhōu,xiǎo tǐng lái máng máng。
始悟寡所谙,论改色据张。shǐ wù guǎ suǒ ān,lùn gǎi sè jù zhāng。
炫小以为大,空令事难量。xuàn xiǎo yǐ wèi dà,kōng lìng shì nán liàng。
玩变不睹微,亦乖智之方。wán biàn bù dǔ wēi,yì guāi zhì zhī fāng。
已矣勿复云,闻钟过石塘。yǐ yǐ wù fù yún,wén zhōng guò shí táng。

陈同甫抱膝斋二首

叶适

昔人但抱膝,将军拥和銮。xī rén dàn bào xī,jiāng jūn yōng hé luán。
徒知许国易,未信藏身难。tú zhī xǔ guó yì,wèi xìn cáng shēn nán。
功虽愆岁晚,誉已塞世间。gōng suī qiān suì wǎn,yù yǐ sāi shì jiān。
今人但抱膝,流俗忌长叹。jīn rén dàn bào xī,liú sú jì zhǎng tàn。
儒书所不传,群士欲焚删。rú shū suǒ bù chuán,qún shì yù fén shān。
讥诃致囚棰,一饭不得安。jī hē zhì qiú chuí,yī fàn bù dé ān。
珠玉无先容,松柏有后艰。zhū yù wú xiān róng,sōng bǎi yǒu hòu jiān。
内窥深深息,仰视冥冥翰。nèi kuī shēn shēn xī,yǎng shì míng míng hàn。
勿要两脾消,且令四体胖。wù yào liǎng pí xiāo,qiě lìng sì tǐ pàng。
徘徊重徘徊,夜雪埋前山。pái huái zhòng pái huái,yè xuě mái qián shān。

陈同甫抱膝斋二首

叶适

音骇则难听,问骇则难答。yīn hài zé nán tīng,wèn hài zé nán dá。
我欲终言之,复恐来尊沓。wǒ yù zhōng yán zhī,fù kǒng lái zūn dá。
培风鹏未高,弱水海不纳。péi fēng péng wèi gāo,ruò shuǐ hǎi bù nà。
匹夫负独志,经史考离合。pǐ fū fù dú zhì,jīng shǐ kǎo lí hé。
手捩二千年,柔条起衰飒。shǒu liè èr qiān nián,róu tiáo qǐ shuāi sà。
念烈傥天回,意大须事匝。niàn liè tǎng tiān huí,yì dà xū shì zā。
偶然不施用,甘尽斋中榻。ǒu rán bù shī yòng,gān jǐn zhāi zhōng tà。
宁为楚人弓,亡矢任挽踏。níng wèi chǔ rén gōng,wáng shǐ rèn wǎn tà。
莫作隋侯珠,弹射坠埃壒。mò zuò suí hóu zhū,dàn shè zhuì āi ài。

灵岩

叶适

穹窿右俯眉,天平左垂鬓。qióng lóng yòu fǔ méi,tiān píng zuǒ chuí bìn。
吴人宅沮洳,兹山抑其镇。wú rén zhái jǔ rù,zī shān yì qí zhèn。
?起为表著,突兀数寻仞。qǐ wèi biǎo zhù,tū wù shù xún rèn。
樛松颇坚瘦,立石乃荣润。jiū sōng pǒ jiān shòu,lì shí nǎi róng rùn。
兼有千里陂,杳霭来远韵。jiān yǒu qiān lǐ bēi,yǎo ǎi lái yuǎn yùn。
宜乎登椒丘,摆落思奋迅。yí hū dēng jiāo qiū,bǎi luò sī fèn xùn。
吴主未亡时,绝色馆孤峻。wú zhǔ wèi wáng shí,jué sè guǎn gū jùn。
歌声妙欸乃,俎品穷蛤蜃。gē shēng miào āi nǎi,zǔ pǐn qióng há shèn。
援琴固停晷,解甲仍转瞬。yuán qín gù tíng guǐ,jiě jiǎ réng zhuǎn shùn。
终归寂寞人,破釜煮枯堇。zhōng guī jì mò rén,pò fǔ zhǔ kū jǐn。
陈迹不足吊,新缔何劳问。chén jì bù zú diào,xīn dì hé láo wèn。
三年姑苏驿,空望此塔近。sān nián gū sū yì,kōng wàng cǐ tǎ jìn。
适当熟食节,暖气无已吝。shì dāng shú shí jié,nuǎn qì wú yǐ lìn。
豪风增春愁,异雪损花信。háo fēng zēng chūn chóu,yì xuě sǔn huā xìn。
聊以壮游衍,归受儿女冁。liáo yǐ zhuàng yóu yǎn,guī shòu ér nǚ chǎn。

葑门

叶适

遗墨固藏神,希圣非立我。yí mò gù cáng shén,xī shèng fēi lì wǒ。
断后辄无前,实右即虚左。duàn hòu zhé wú qián,shí yòu jí xū zuǒ。
品定赋纤洪,义明分勇懦。pǐn dìng fù xiān hóng,yì míng fēn yǒng nuò。
端木语卫文,洙泗皆卿佐。duān mù yǔ wèi wén,zhū sì jiē qīng zuǒ。
孔子叙夷齐,后进尚嵬琐。kǒng zi xù yí qí,hòu jìn shàng wéi suǒ。
从来一大事,几作鸿毛荷。cóng lái yī dà shì,jǐ zuò hóng máo hé。
知非言所及,结网鱼受课。zhī fēi yán suǒ jí,jié wǎng yú shòu kè。
谁持空空质,放纵无不可。shuí chí kōng kōng zhì,fàng zòng wú bù kě。
兹门小精庐,荒寂众万过。zī mén xiǎo jīng lú,huāng jì zhòng wàn guò。
欣余二三子,拙力守饥卧。xīn yú èr sān zi,zhuō lì shǒu jī wò。
杨花安得揽,飞去天隅唾。yáng huā ān dé lǎn,fēi qù tiān yú tuò。
唯有露垂垂,满畦红药堕。wéi yǒu lù chuí chuí,mǎn qí hóng yào duò。

还华贤良九经说贤良进卷语林等

叶适

华君官五世,人物朴而重。huá jūn guān wǔ shì,rén wù pǔ ér zhòng。
穷经不辞难,著论何其勇。qióng jīng bù cí nán,zhù lùn hé qí yǒng。
编排过百帙,装庋高一冢。biān pái guò bǎi zhì,zhuāng guǐ gāo yī zhǒng。
见闻颇惊讪,吟玩自欣悚。jiàn wén pǒ jīng shàn,yín wán zì xīn sǒng。
余本空疏人,盛刺勤远捧。yú běn kōng shū rén,shèng cì qín yuǎn pěng。
津般俾之读,涉岸沧溟汹。jīn bān bǐ zhī dú,shè àn cāng míng xiōng。
谁知畏浩博,敢复议烦冗。shuí zhī wèi hào bó,gǎn fù yì fán rǒng。
芄兰恨柔蔓,栎社嫌拥肿。wán lán hèn róu màn,lì shè xián yōng zhǒng。
谁令独管吹,而为众竽恐。shuí lìng dú guǎn chuī,ér wèi zhòng yú kǒng。
杨墨岐路迷,服郑丘林拱。yáng mò qí lù mí,fú zhèng qiū lín gǒng。
四邻黄策子,简要获天宠。sì lín huáng cè zi,jiǎn yào huò tiān chǒng。
君兮幸持归,卧看云生陇。jūn xī xìng chí guī,wò kàn yún shēng lǒng。

齐云楼

叶适

天下雄诸侯,苏州数一二。tiān xià xióng zhū hóu,sū zhōu shù yī èr。
都会自昔称,陪京今也贵。dōu huì zì xī chēng,péi jīng jīn yě guì。
奕奕撰重楼,岧岧立平地。yì yì zhuàn zhòng lóu,tiáo tiáo lì píng dì。
虚景混空苍,嚣声收远肆。xū jǐng hùn kōng cāng,xiāo shēng shōu yuǎn sì。
闉阇虽散阔,栏槛皆堪记。yīn dū suī sàn kuò,lán kǎn jiē kān jì。
向非土木力,焉能快高视。xiàng fēi tǔ mù lì,yān néng kuài gāo shì。
湖山西南维,江海东北塈。hú shān xī nán wéi,jiāng hǎi dōng běi jì。
舒缓未为愚,疏达终多智。shū huǎn wèi wèi yú,shū dá zhōng duō zhì。
穷民一宵灯,细巧杂纹织。qióng mín yī xiāo dēng,xì qiǎo zá wén zhī。
豪士三春卉,妖丽乱名字。háo shì sān chūn huì,yāo lì luàn míng zì。
侈甚见精诚,富馀轻讲肄。chǐ shén jiàn jīng chéng,fù yú qīng jiǎng yì。
先朝丰豫日,应奉稽古义。xiān cháo fēng yù rì,yīng fèng jī gǔ yì。
花纲飞入汴,石林鬼浮泗。huā gāng fēi rù biàn,shí lín guǐ fú sì。
天然造生活,始者行赈施。tiān rán zào shēng huó,shǐ zhě xíng zhèn shī。
王公占上腴,邸观角奇致。wáng gōng zhàn shàng yú,dǐ guān jiǎo qí zhì。
是邦聚璀璨,四顾尽憔悴。shì bāng jù cuǐ càn,sì gù jǐn qiáo cuì。
狂胡误濡足,遗爇等交臂。kuáng hú wù rú zú,yí ruò děng jiāo bì。
艰难屡省方,薄遽亏顿置。jiān nán lǚ shěng fāng,báo jù kuī dùn zhì。
因循堕和好,俯仰销年岁。yīn xún duò hé hǎo,fǔ yǎng xiāo nián suì。
翻怜井邑盛,又使编氓匮。fān lián jǐng yì shèng,yòu shǐ biān máng kuì。
颇云鱼虾微,亦已困征税。pǒ yún yú xiā wēi,yì yǐ kùn zhēng shuì。
人生贱苟免,所尚刚强气。rén shēng jiàn gǒu miǎn,suǒ shàng gāng qiáng qì。
呼鹰饱何时,暴虎怒斯易。hū yīng bǎo hé shí,bào hǔ nù sī yì。
吁嗟久悒悒,胡为长惴惴。xū jiē jiǔ yì yì,hú wèi zhǎng zhuì zhuì。
夜闻踏歌喧,激烈动哀思。yè wén tà gē xuān,jī liè dòng āi sī。
吴俗固捷疾,吴兵信蜂利。wú sú gù jié jí,wú bīng xìn fēng lì。
项梁起雠秦,子弟奋投袂。xiàng liáng qǐ chóu qín,zi dì fèn tóu mèi。
功成须力到,岂必资黠慧。gōng chéng xū lì dào,qǐ bì zī xiá huì。
宁羡鹊居巢,盍如蛉有类。níng xiàn què jū cháo,hé rú líng yǒu lèi。
未发忌先闻,因诗良自喟。wèi fā jì xiān wén,yīn shī liáng zì kuì。

虎丘

叶适

虎丘之名岁二千,虎丘之丘何渺然。hǔ qiū zhī míng suì èr qiān,hǔ qiū zhī qiū hé miǎo rán。
众山争高隐日月,笑此拳石埋平田。zhòng shān zhēng gāo yǐn rì yuè,xiào cǐ quán shí mái píng tián。
虽然培塿疑异物,划开阴崖十丈悬。suī rán péi lǒu yí yì wù,huà kāi yīn yá shí zhàng xuán。
冢中有恨索遗指,亭上无语传枯禅。zhǒng zhōng yǒu hèn suǒ yí zhǐ,tíng shàng wú yǔ chuán kū chán。
偏是吴人爱山急,逐面分方夸凭立。piān shì wú rén ài shān jí,zhú miàn fēn fāng kuā píng lì。
屋承隋唐良稳称,墨题熙丰尚新湿。wū chéng suí táng liáng wěn chēng,mò tí xī fēng shàng xīn shī。
松梢莫遣风雨横,石盘自添苔藓涩。sōng shāo mò qiǎn fēng yǔ héng,shí pán zì tiān tái xiǎn sè。
春来春去吴人游,足茧层巅踣应泣。chūn lái chūn qù wú rén yóu,zú jiǎn céng diān bó yīng qì。

题椿桂堂

叶适

九官八士古之良,灵椿丹桂后腾芳。jiǔ guān bā shì gǔ zhī liáng,líng chūn dān guì hòu téng fāng。
冯公诗意虽短陋,闾里传诵终难忘。féng gōng shī yì suī duǎn lòu,lǘ lǐ chuán sòng zhōng nán wàng。
君家同生五兄弟,短檠伴夜东方启。jūn jiā tóng shēng wǔ xiōng dì,duǎn qíng bàn yè dōng fāng qǐ。
黄旗两记张庆闱,纻袍三号趋文陛。huáng qí liǎng jì zhāng qìng wéi,zhù páo sān hào qū wén bì。
词华标角人力能,科名均齐天所兴。cí huá biāo jiǎo rén lì néng,kē míng jūn qí tiān suǒ xīng。
作堂不须栋梁好,但种此木高千层。zuò táng bù xū dòng liáng hǎo,dàn zhǒng cǐ mù gāo qiān céng。
透日垂阴香未歇,满庭车骑同时列。tòu rì chuí yīn xiāng wèi xiē,mǎn tíng chē qí tóng shí liè。
更将磊砢替团团,留与北风观壮节。gèng jiāng lěi kē tì tuán tuán,liú yǔ běi fēng guān zhuàng jié。

赠讷相

叶适

柯山讷相丑形模,以相获妍如子都。kē shān nè xiāng chǒu xíng mó,yǐ xiāng huò yán rú zi dōu。
每将气色较官簿,初若搏影终探符。měi jiāng qì sè jiào guān bù,chū ruò bó yǐng zhōng tàn fú。
刘公实,升提刑,丘宗卿,加龙图。liú gōng shí,shēng tí xíng,qiū zōng qīng,jiā lóng tú。
就中两说最称验,余耳所逮非人诬。jiù zhōng liǎng shuō zuì chēng yàn,yú ěr suǒ dǎi fēi rén wū。
泛言心事依劝戒,多假名器烦邀呼。fàn yán xīn shì yī quàn jiè,duō jiǎ míng qì fán yāo hū。
君门九重远万里,求者争道分荣枯。jūn mén jiǔ zhòng yuǎn wàn lǐ,qiú zhě zhēng dào fēn róng kū。
一身暂寄百骸聚,楦彼朱紫谁头颅。yī shēn zàn jì bǎi hái jù,xuàn bǐ zhū zǐ shuí tóu lú。
子其惜术无浪许,恐负西山之饿夫。zi qí xī shù wú làng xǔ,kǒng fù xī shān zhī è fū。

北斋二首

叶适

频年寄全吴,廨宇杂营保。pín nián jì quán wú,xiè yǔ zá yíng bǎo。
前厅久倾压,后舍岌欹倒。qián tīng jiǔ qīng yā,hòu shě jí yī dào。
常因霖雨后,壁坏不容扫。cháng yīn lín yǔ hòu,bì huài bù róng sǎo。
跳蛙浴漏潴,野榖媚穿杲。tiào wā yù lòu zhū,yě gǔ mèi chuān gǎo。
以兹违色养,先还愧亲老。yǐ zī wéi sè yǎng,xiān hái kuì qīn lǎo。
低头谩商歌,瞪视豁愁抱。dī tóu mán shāng gē,dèng shì huō chóu bào。
当身良易足,遗后非长道。dāng shēn liáng yì zú,yí hòu fēi zhǎng dào。
幸今修整毕,楹桷正完好。xìng jīn xiū zhěng bì,yíng jué zhèng wán hǎo。
晴窗闲昼永,夜榻初凉早。qíng chuāng xián zhòu yǒng,yè tà chū liáng zǎo。
友朋坐雍雍,燕雀鸣草草。yǒu péng zuò yōng yōng,yàn què míng cǎo cǎo。
居室君子后,荜门固为宝。jū shì jūn zi hòu,bì mén gù wèi bǎo。
矧伊泽国士,败栋灭涂潦。shěn yī zé guó shì,bài dòng miè tú lǎo。
缪充使者属,职思振枯槁。móu chōng shǐ zhě shǔ,zhí sī zhèn kū gǎo。
人之所歆羡,未必天能造。rén zhī suǒ xīn xiàn,wèi bì tiān néng zào。
卷藏姑罢归,蠹简说刚浩。juǎn cáng gū bà guī,dù jiǎn shuō gāng hào。

北斋二首

叶适

人情无终极,匪陋则求佳。rén qíng wú zhōng jí,fěi lòu zé qiú jiā。
寝处既少安,游燕岂不怀。qǐn chù jì shǎo ān,yóu yàn qǐ bù huái。
惟思旧酒务,糟酵荒榛埋。wéi sī jiù jiǔ wù,zāo jiào huāng zhēn mái。
破瓶聚隆垤,新甃连长阶。pò píng jù lóng dié,xīn zhòu lián zhǎng jiē。
种竹夹超然,移花绕北斋。zhǒng zhú jiā chāo rán,yí huā rào běi zhāi。
及尔风露清,忽感意象谐。jí ěr fēng lù qīng,hū gǎn yì xiàng xié。
幽深容浪蕊,润泽长芳荄。yōu shēn róng làng ruǐ,rùn zé zhǎng fāng gāi。
亭亭两高梧,买自娄门街。tíng tíng liǎng gāo wú,mǎi zì lóu mén jiē。
俟以岁屡寒,窅若万仞崖。qí yǐ suì lǚ hán,yǎo ruò wàn rèn yá。
吾留能几日,龊龊强安排。wú liú néng jǐ rì,chuò chuò qiáng ān pái。
方嫌树影瘦,复虑地势?。fāng xián shù yǐng shòu,fù lǜ dì shì kuā。
世间香味悦,每与腥膻偕。shì jiān xiāng wèi yuè,měi yǔ xīng shān xié。
雅故使郑淆,法语仍进俳。yǎ gù shǐ zhèng xiáo,fǎ yǔ réng jìn pái。
俯同侏儒笑,但恐好恶乖。fǔ tóng zhū rú xiào,dàn kǒng hǎo è guāi。
莫穷有限物,徇此未腐骸。mò qióng yǒu xiàn wù,xùn cǐ wèi fǔ hái。

送郑虞任赴京西检法官

叶适

春风逝无涯,夏潦生未已。chūn fēng shì wú yá,xià lǎo shēng wèi yǐ。
思君溯江汉,行锐业难止。sī jūn sù jiāng hàn,xíng ruì yè nán zhǐ。
事繁丝唾乱,神静鱼鳞理。shì fán sī tuò luàn,shén jìng yú lín lǐ。
前年浙东幕,借助获专美。qián nián zhè dōng mù,jiè zhù huò zhuān měi。
边头值闲暇,人物盛储畤。biān tóu zhí xián xiá,rén wù shèng chǔ zhì。
荒村鱼米场,孤戌花药市。huāng cūn yú mǐ chǎng,gū xū huā yào shì。
雅知足禅味,玩世失忧喜。yǎ zhī zú chán wèi,wán shì shī yōu xǐ。
但疑柳上白,时杂髯间紫。dàn yí liǔ shàng bái,shí zá rán jiān zǐ。
岂非久不遇,感叹妨隐几。qǐ fēi jiǔ bù yù,gǎn tàn fáng yǐn jǐ。
回首旧隆中,畦垄长薿薿。huí shǒu jiù lóng zhōng,qí lǒng zhǎng nǐ nǐ。

张氏东园送王恭父得殿字

叶适

燕鸿不相须,进趋自求便。yàn hóng bù xiāng xū,jìn qū zì qiú biàn。
余来君其馆,乃复当我饯。yú lái jūn qí guǎn,nǎi fù dāng wǒ jiàn。
一春三月雨,亭树郁雾淀。yī chūn sān yuè yǔ,tíng shù yù wù diàn。
絮重厄飞杨,花蔫堆紫茜。xù zhòng è fēi yáng,huā niān duī zǐ qiàn。
纵有百壶清,何能一笑遣。zòng yǒu bǎi hú qīng,hé néng yī xiào qiǎn。
为郎昔同甲,四海初会面。wèi láng xī tóng jiǎ,sì hǎi chū huì miàn。
凛然抱英特,霜宇搏温霰。lǐn rán bào yīng tè,shuāng yǔ bó wēn xiàn。
雄词推落笔,一语不可选。xióng cí tuī luò bǐ,yī yǔ bù kě xuǎn。
重来更纯粹,玉琢金就鍊。zhòng lái gèng chún cuì,yù zuó jīn jiù liàn。
汉家阐道术,四达诏群彦。hàn jiā chǎn dào shù,sì dá zhào qún yàn。
谈经石渠观,会议白虎殿。tán jīng shí qú guān,huì yì bái hǔ diàn。
通方要归宿,立异岂夸炫。tōng fāng yào guī sù,lì yì qǐ kuā xuàn。
子行若微罪,天意委深眷。zi xíng ruò wēi zuì,tiān yì wěi shēn juàn。
以其今固辞,可信非始恋。yǐ qí jīn gù cí,kě xìn fēi shǐ liàn。
楚热宜绉絺,峡涨难短牵。chǔ rè yí zhòu chī,xiá zhǎng nán duǎn qiān。
回舟泊书林,及此未掩卷。huí zhōu pō shū lín,jí cǐ wèi yǎn juǎn。

送冯傅之

叶适

我乞来荆州,足未曾出门。wǒ qǐ lái jīng zhōu,zú wèi céng chū mén。
明明楚汉迹,莽莽风尘昏。míng míng chǔ hàn jì,mǎng mǎng fēng chén hūn。
兹复罢著书,梵译专讨论。zī fù bà zhù shū,fàn yì zhuān tǎo lùn。
颓然对白法,诸有不得存。tuí rán duì bái fǎ,zhū yǒu bù dé cún。
傅之京口别,岁暮始穷源。fù zhī jīng kǒu bié,suì mù shǐ qióng yuán。
帆张飞动势,缆系栖泊痕。fān zhāng fēi dòng shì,lǎn xì qī pō hén。
相顾举杯酒,醉极沮漳翻。xiāng gù jǔ bēi jiǔ,zuì jí jǔ zhāng fān。
儒生慕杰气,赤手诛鲸鲲。rú shēng mù jié qì,chì shǒu zhū jīng kūn。
将军建实垒,寸甓宜自攒。jiāng jūn jiàn shí lěi,cùn pì yí zì zǎn。
于时雪五尺,遣卒问江干。yú shí xuě wǔ chǐ,qiǎn zú wèn jiāng gàn。
答言屈大夫,横肆群鱼吞。dá yán qū dà fū,héng sì qún yú tūn。
岂如卫宁蘧,舒卷常温温。qǐ rú wèi níng qú,shū juǎn cháng wēn wēn。
闻此重嗟叹,恐堕祸福观。wén cǐ zhòng jiē tàn,kǒng duò huò fú guān。
荣禳用国宝,谁能免沈燔。róng ráng yòng guó bǎo,shuí néng miǎn shěn fán。
要令德性修,乃挽江海浑。yào lìng dé xìng xiū,nǎi wǎn jiāng hǎi hún。
我今材力尽,拙计东南坤。wǒ jīn cái lì jǐn,zhuō jì dōng nán kūn。
尚馀春秋志,欲执左衽奔。shàng yú chūn qiū zhì,yù zhí zuǒ rèn bēn。
念子独奈何,葺屋补墙藩。niàn zi dú nài hé,qì wū bǔ qiáng fān。
梅花一两拆,春意到草根。méi huā yī liǎng chāi,chūn yì dào cǎo gēn。
倘见南枝荣,折寄随惊湍。tǎng jiàn nán zhī róng,zhé jì suí jīng tuān。