古诗词

项君先有幽兴堂其子木即以名庵

叶适

平生意外事,身后有谁知。píng shēng yì wài shì,shēn hòu yǒu shuí zhī。
魄静云稀出,神游月共移。pò jìng yún xī chū,shén yóu yuè gòng yí。
春茶翠旗展,霜荔锦幨垂。chūn chá cuì qí zhǎn,shuāng lì jǐn chān chuí。
更欲添幽兴,惟消桂几枝。gèng yù tiān yōu xīng,wéi xiāo guì jǐ zhī。
叶适

叶适

叶适(1150年5月26日—1223年2月21日),字正则,号水心居士,温州永嘉(今浙江温州)人,南宋著名思想家、文学家、政论家,世称水心先生。嘉定十六年(1223年),叶适去世,年七十四,赠光禄大夫,获谥“文定”(一作忠定),故又称“叶文定”、“叶忠定”。叶适主张功利之学,反对空谈性命,对朱熹学说提出批评,为永嘉学派集大成者。他所代表的永嘉事功学派,与当时朱熹的理学、陆九渊的心学并列为“南宋三大学派”,对后世影响深远,是温州创业精神的思想发源。著有《水心先生文集》、《水心别集》、《习学记言》等。 叶适的作品>>

猜您喜欢

送程传叟

叶适

茂苑台高春日明,君颜如花杨柳青。mào yuàn tái gāo chūn rì míng,jūn yán rú huā yáng liǔ qīng。
萧条别离风雨外,杨柳自青君貌改。xiāo tiáo bié lí fēng yǔ wài,yáng liǔ zì qīng jūn mào gǎi。
谁知仰天愬天公,三辰五星在心中。shuí zhī yǎng tiān sù tiān gōng,sān chén wǔ xīng zài xīn zhōng。
老作海头新主簿,蜃气错杂迷西东。lǎo zuò hǎi tóu xīn zhǔ bù,shèn qì cuò zá mí xī dōng。
去年无禾虽种菽,乞命只指今年熟。qù nián wú hé suī zhǒng shū,qǐ mìng zhǐ zhǐ jīn nián shú。
家人未可便喜欢,少待上司催结局。jiā rén wèi kě biàn xǐ huān,shǎo dài shàng sī cuī jié jú。

送徐景大

叶适

桃湖避秦之远孙,绕湖桃叶遮桃根。táo hú bì qín zhī yuǎn sūn,rào hú táo yè zhē táo gēn。
父子声名动场屋,绿衫手扳桃花村。fù zi shēng míng dòng chǎng wū,lǜ shān shǒu bān táo huā cūn。
相随入南访灵迹,九日山重海深碧。xiāng suí rù nán fǎng líng jì,jiǔ rì shān zhòng hǎi shēn bì。
韩公文高大册印,秦系诗清小塼刻。hán gōng wén gāo dà cè yìn,qín xì shī qīng xiǎo zhuān kè。
我已衰颓书不成,有语安能为重轻。wǒ yǐ shuāi tuí shū bù chéng,yǒu yǔ ān néng wèi zhòng qīng。
子今自出琼瑰句,南伯南侯倒屐迎。zi jīn zì chū qióng guī jù,nán bó nán hóu dào jī yíng。

题五畏斋

叶适

曹滕亦据南面槿,坐衙吏贴群趋先。cáo téng yì jù nán miàn jǐn,zuò yá lì tiē qún qū xiān。
敢云威福自我出,下有赤子高苍天。gǎn yún wēi fú zì wǒ chū,xià yǒu chì zi gāo cāng tiān。
圣人迭兴建皇极,付祝长官尤恻恻。shèng rén dié xīng jiàn huáng jí,fù zhù zhǎng guān yóu cè cè。
前碑持立示铭诚,后榜七条垂训释。qián bēi chí lì shì míng chéng,hòu bǎng qī tiáo chuí xùn shì。
冰清王令来调琴,四事未畏先畏心。bīng qīng wáng lìng lái diào qín,sì shì wèi wèi xiān wèi xīn。
常将方寸勤管摄,不与外物相亏侵。cháng jiāng fāng cùn qín guǎn shè,bù yǔ wài wù xiāng kuī qīn。
情防骄粗意防满,万事须要畏为本。qíng fáng jiāo cū yì fáng mǎn,wàn shì xū yào wèi wèi běn。
君不见匹夫胆大气如山,风浪只在须臾间。jūn bù jiàn pǐ fū dǎn dà qì rú shān,fēng làng zhǐ zài xū yú jiān。

怀远堂

叶适

祖后昔尊御,忠邪初混茫。zǔ hòu xī zūn yù,zhōng xié chū hùn máng。
诐行扬于庭,直词招自旁。bì xíng yáng yú tíng,zhí cí zhāo zì páng。
尽锄新法秽,还拯疲民康。jǐn chú xīn fǎ huì,hái zhěng pí mín kāng。
白头失路者,冠服辉以煌。bái tóu shī lù zhě,guān fú huī yǐ huáng。
尤工抑外家,减官卑轮箱。yóu gōng yì wài jiā,jiǎn guān bēi lún xiāng。
累然两孤侄,赋禄上团防。lèi rán liǎng gū zhí,fù lù shàng tuán fáng。
赐书课熟读,敛衽常敬庄。cì shū kè shú dú,liǎn rèn cháng jìng zhuāng。
盘筵化蒲苋,歌舞讳姬姜。pán yán huà pú xiàn,gē wǔ huì jī jiāng。
堂开瞰远野,惟见条山苍。táng kāi kàn yuǎn yě,wéi jiàn tiáo shān cāng。
不知天何意,反掌异存亡。bù zhī tiān hé yì,fǎn zhǎng yì cún wáng。
何人致颠覆,使我同披猖。hé rén zhì diān fù,shǐ wǒ tóng pī chāng。
胡云半点黑,汴水千里黄。hú yún bàn diǎn hēi,biàn shuǐ qiān lǐ huáng。
飘萧离宫殿,零落趁伧荒。piāo xiāo lí gōng diàn,líng luò chèn cāng huāng。
三吴通苇岸,中禁隔龙光。sān wú tōng wěi àn,zhōng jìn gé lóng guāng。
曾孙更寂寞,泥里弄耕桑。céng sūn gèng jì mò,ní lǐ nòng gēng sāng。
风掀炊馌灶,雨烂晒禾场。fēng xiān chuī yè zào,yǔ làn shài hé chǎng。
稍复卓墟墅,渐能满囷仓。shāo fù zhuó xū shù,jiàn néng mǎn qūn cāng。
旧居重回首,欲诣川无梁。jiù jū zhòng huí shǒu,yù yì chuān wú liáng。
哀哉血腥涴,狐兔久埋藏。āi zāi xuè xīng wò,hú tù jiǔ mái cáng。
想其屡易主,指说故侯王。xiǎng qí lǚ yì zhǔ,zhǐ shuō gù hóu wáng。
时运从代谢,形神终惨伤。shí yùn cóng dài xiè,xíng shén zhōng cǎn shāng。
翁今垂八十,健悍嗔扶将。wēng jīn chuí bā shí,jiàn hàn chēn fú jiāng。
句中青玉案,壁上乌丝行。jù zhōng qīng yù àn,bì shàng wū sī xíng。
细抄四檐动,绕看三伏凉。xì chāo sì yán dòng,rào kàn sān fú liáng。
渚清莲叶晓,露净菊枝芳。zhǔ qīng lián yè xiǎo,lù jìng jú zhī fāng。
鹤笼翅羽阔,渔艓波浪长。hè lóng chì yǔ kuò,yú dié bō làng zhǎng。
凛怀南狩日,骇溃非一方。lǐn huái nán shòu rì,hài kuì fēi yī fāng。
当繇后请命,所以再隆昌。dāng yáo hòu qǐng mìng,suǒ yǐ zài lóng chāng。
吁俊虽草莽,象贤本虞唐。xū jùn suī cǎo mǎng,xiàng xián běn yú táng。
不应女尧舜,早已坠簪裳。bù yīng nǚ yáo shùn,zǎo yǐ zhuì zān shang。
劝翁善眠食,神道分否臧。quàn wēng shàn mián shí,shén dào fēn fǒu zāng。
会须诏飞下,洗沐朝建章。huì xū zhào fēi xià,xǐ mù cháo jiàn zhāng。

报德庵

叶适

王孙生长安仁宅,亲见宣仁靖家国。wáng sūn shēng zhǎng ān rén zhái,qīn jiàn xuān rén jìng jiā guó。
艰难身后苕水头,举目湖山非旧识。jiān nán shēn hòu sháo shuǐ tóu,jǔ mù hú shān fēi jiù shí。
孩儿负土成新阡,手种拱把皆参天。hái ér fù tǔ chéng xīn qiān,shǒu zhǒng gǒng bǎ jiē cān tiān。
皇天报德无穷年,蟠根翳叶藏云烟。huáng tiān bào dé wú qióng nián,pán gēn yì yè cáng yún yān。

露星亭

叶适

斗杓点翠为此城,四郊环拱来遥青。dòu biāo diǎn cuì wèi cǐ chéng,sì jiāo huán gǒng lái yáo qīng。
知君欲览众山小,取塼磨就天上亭。zhī jūn yù lǎn zhòng shān xiǎo,qǔ zhuān mó jiù tiān shàng tíng。
身心合于高处著,万象不语森凑泊。shēn xīn hé yú gāo chù zhù,wàn xiàng bù yǔ sēn còu pō。
古今日色递浅深,志士可惜虚光阴。gǔ jīn rì sè dì qiǎn shēn,zhì shì kě xī xū guāng yīn。

送高仲发

叶适

细君吁久寂,季弟犹长贫。xì jūn xū jiǔ jì,jì dì yóu zhǎng pín。
弃我涉远道,策策伤心神。qì wǒ shè yuǎn dào,cè cè shāng xīn shén。
舍西三亩畬,作急老自耘。shě xī sān mǔ shē,zuò jí lǎo zì yún。
稻熟曾未割,归趁秋风新。dào shú céng wèi gē,guī chèn qiū fēng xīn。

明觉寺

叶适

云山尖头海潮涌,九月天雪山叶重。yún shān jiān tóu hǎi cháo yǒng,jiǔ yuè tiān xuě shān yè zhòng。
道人高绝但危坐,山魈野虎皆趋拱。dào rén gāo jué dàn wēi zuò,shān xiāo yě hǔ jiē qū gǒng。
住山三载两遭荒,侍者饿损扶参堂。zhù shān sān zài liǎng zāo huāng,shì zhě è sǔn fú cān táng。
沿村索米未为耻,莫令木鱼化龙钟透水。yán cūn suǒ mǐ wèi wèi chǐ,mò lìng mù yú huà lóng zhōng tòu shuǐ。

送蒋少韩

叶适

昔子岳阳去,我病不能吟。xī zi yuè yáng qù,wǒ bìng bù néng yín。
久抛风烟句,永结江湖心。jiǔ pāo fēng yān jù,yǒng jié jiāng hú xīn。
子今岳阳归,惠我过始觌。zi jīn yuè yáng guī,huì wǒ guò shǐ dí。
日月无蔽亏,空水互摧激。rì yuè wú bì kuī,kōng shuǐ hù cuī jī。
濯足洞庭浦,晞发君山颠。zhuó zú dòng tíng pǔ,xī fā jūn shān diān。
谁惊瘦到骨,所要清为天。shuí jīng shòu dào gǔ,suǒ yào qīng wèi tiān。
蔀家丰屋永新县,象床金簟春风转。bù jiā fēng wū yǒng xīn xiàn,xiàng chuáng jīn diàn chūn fēng zhuǎn。
提壶未许劝人留,求言待上茅茨殿。tí hú wèi xǔ quàn rén liú,qiú yán dài shàng máo cí diàn。

寄题钟秀才咏归堂

叶适

钟君文武随所求,马上檄草兼词头。zhōng jūn wén wǔ suí suǒ qiú,mǎ shàng xí cǎo jiān cí tóu。
五兵铸就杀气动,却写三赋祥光流。wǔ bīng zhù jiù shā qì dòng,què xiě sān fù xiáng guāng liú。
左逾阴山右绝漠,汉地自厌胡沙恶。zuǒ yú yīn shān yòu jué mò,hàn dì zì yàn hú shā è。
圣门历历宫墙深,风乎不知咏归乐。shèng mén lì lì gōng qiáng shēn,fēng hū bù zhī yǒng guī lè。
作堂虽窄海浪宽,沂水何止八九吞。zuò táng suī zhǎi hǎi làng kuān,yí shuǐ hé zhǐ bā jiǔ tūn。
当年曾点见真趣,推琴难挽由求论。dāng nián céng diǎn jiàn zhēn qù,tuī qín nán wǎn yóu qiú lùn。
课儿读易夜参五,香烬销沈澄莽卤。kè ér dú yì yè cān wǔ,xiāng jìn xiāo shěn chéng mǎng lǔ。
东家梦熟几时知,还有渔人叹良苦。dōng jiā mèng shú jǐ shí zhī,hái yǒu yú rén tàn liáng kǔ。

鹿鸣宴诗

叶适

鹿鸣著周雅,取士各惟时。lù míng zhù zhōu yǎ,qǔ shì gè wéi shí。
永嘉近千载,文物盛于斯。yǒng jiā jìn qiān zài,wén wù shèng yú sī。
贤侯奉明指,荐棘锁秋扉。xián hóu fèng míng zhǐ,jiàn jí suǒ qiū fēi。
?宝难骤识,独鉴防群嗤。bǎo nán zhòu shí,dú jiàn fáng qún chī。
诚云得之慰,重为失者悲。chéng yún dé zhī wèi,zhòng wèi shī zhě bēi。
鄙夫素寡学,已老谩将知。bǐ fū sù guǎ xué,yǐ lǎo mán jiāng zhī。
仰欣多材聚,俯愧只影踦。yǎng xīn duō cái jù,fǔ kuì zhǐ yǐng yǐ。
晴霜万里肃,威凤正高飞。qíng shuāng wàn lǐ sù,wēi fèng zhèng gāo fēi。
朝阳羽翙翙,春梧绿蕤蕤。cháo yáng yǔ huì huì,chūn wú lǜ ruí ruí。
新荣忌轻觅,苦节誓终期。xīn róng jì qīng mì,kǔ jié shì zhōng qī。

潘广度

叶适

秦声呜呜何处村,楚些行歌愁断魂。qín shēng wū wū hé chù cūn,chǔ xiē xíng gē chóu duàn hún。
光风自泛灵草碧,朗月岂受顽云吞。guāng fēng zì fàn líng cǎo bì,lǎng yuè qǐ shòu wán yún tūn。
坐具平铺佛叉手,空劫以前人总有。zuò jù píng pù fú chā shǒu,kōng jié yǐ qián rén zǒng yǒu。
一文全舍绝乘除,得福便过昆仑渠。yī wén quán shě jué chéng chú,dé fú biàn guò kūn lún qú。

送杨通判

叶适

花稀让林稠,苗疏与田远。huā xī ràng lín chóu,miáo shū yǔ tián yuǎn。
共欣永日宽,更笑馀寒褊。gòng xīn yǒng rì kuān,gèng xiào yú hán biǎn。
穷阎多乐事,粲粲翠幄展。qióng yán duō lè shì,càn càn cuì wò zhǎn。
惜君盍少假,忽泛江流缅。xī jūn hé shǎo jiǎ,hū fàn jiāng liú miǎn。
三年纲纪地,一意圭玉琬。sān nián gāng jì dì,yī yì guī yù wǎn。
臞儒道义深,傲吏威棱浅。qú rú dào yì shēn,ào lì wēi léng qiǎn。
山鞋蜡已就,画笔枯未吮。shān xié là yǐ jiù,huà bǐ kū wèi shǔn。
不上雁荡峰,何繇寄高蹇。bù shàng yàn dàng fēng,hé yáo jì gāo jiǎn。

哀巩仲至

叶适

老衰哭无泪,行叹复坐嗟。lǎo shuāi kū wú lèi,xíng tàn fù zuò jiē。
荒凉鹤鸣村,尚友初萌芽。huāng liáng hè míng cūn,shàng yǒu chū méng yá。
当时各年少,涉世迷骊騧。dāng shí gè nián shǎo,shè shì mí lí guā。
中天悬明月,争欲伸手拿。zhōng tiān xuán míng yuè,zhēng yù shēn shǒu ná。
朝语日再昃,夜谈更五檛。cháo yǔ rì zài zè,yè tán gèng wǔ zhuā。
君文早贵重,蜀锦载胡车。jūn wén zǎo guì zhòng,shǔ jǐn zài hú chē。
离离三千首,雅正排淫哇。lí lí sān qiān shǒu,yǎ zhèng pái yín wa。
石碑富规制,玉策垂芬葩。shí bēi fù guī zhì,yù cè chuí fēn pā。
简牍尤妙美,一字不可加。jiǎn dú yóu miào měi,yī zì bù kě jiā。
笑我自山野,悲君混泥沙。xiào wǒ zì shān yě,bēi jūn hùn ní shā。
古称骚人穷,留与后代夸。gǔ chēng sāo rén qióng,liú yǔ hòu dài kuā。
昨谁寄音信,已受南台衙。zuó shuí jì yīn xìn,yǐ shòu nán tái yá。
俄然被弹射,翻燎北坞畬。é rán bèi dàn shè,fān liáo běi wù shē。
季也守大玉,千里畦稻麻。jì yě shǒu dà yù,qiān lǐ qí dào má。
请登小芙蓉,万仞凌烟霞。qǐng dēng xiǎo fú róng,wàn rèn líng yān xiá。
兹游隐者事,亦乃期屡差。zī yóu yǐn zhě shì,yì nǎi qī lǚ chà。
书来病良慰,誓言指春华。shū lái bìng liáng wèi,shì yán zhǐ chūn huá。
秉我乌臼烛,瀹以蒋富茶。bǐng wǒ wū jiù zhú,yuè yǐ jiǎng fù chá。
那知是绝笔,杨柳空白花。nà zhī shì jué bǐ,yáng liǔ kōng bái huā。
颇疑魂气升,仿佛天之涯。pǒ yí hún qì shēng,fǎng fú tiān zhī yá。
多生注周易,遥认草玄家。duō shēng zhù zhōu yì,yáo rèn cǎo xuán jiā。

送王通判

叶适

左原冢孙产巴东,山灵地秀兼长雄。zuǒ yuán zhǒng sūn chǎn bā dōng,shān líng dì xiù jiān zhǎng xióng。
自小赤心天与通,可惜五十方治中。zì xiǎo chì xīn tiān yǔ tōng,kě xī wǔ shí fāng zhì zhōng。
北风吹沙暗中渡,不合吹君落南去。běi fēng chuī shā àn zhōng dù,bù hé chuī jūn luò nán qù。
水有子鱼山荔枝,借我箸食前筹之。shuǐ yǒu zi yú shān lì zhī,jiè wǒ zhù shí qián chóu zhī。