古诗词

寄题叶路分与君楼如今若肯从徵召总把三峰乞与君太宗赐陈希夷诗也二首

叶适

封侯无例乞名山,只许幽人独占闲。fēng hóu wú lì qǐ míng shān,zhǐ xǔ yōu rén dú zhàn xián。
若会当时与君意,林泉合在市朝间。ruò huì dāng shí yǔ jūn yì,lín quán hé zài shì cháo jiān。
叶适

叶适

叶适(1150年5月26日—1223年2月21日),字正则,号水心居士,温州永嘉(今浙江温州)人,南宋著名思想家、文学家、政论家,世称水心先生。嘉定十六年(1223年),叶适去世,年七十四,赠光禄大夫,获谥“文定”(一作忠定),故又称“叶文定”、“叶忠定”。叶适主张功利之学,反对空谈性命,对朱熹学说提出批评,为永嘉学派集大成者。他所代表的永嘉事功学派,与当时朱熹的理学、陆九渊的心学并列为“南宋三大学派”,对后世影响深远,是温州创业精神的思想发源。著有《水心先生文集》、《水心别集》、《习学记言》等。 叶适的作品>>

猜您喜欢

丁氏东屿书房

叶适

朝纳棂上光,千帙乱抽翻。cháo nà líng shàng guāng,qiān zhì luàn chōu fān。
夜挑窗下明,一字究本源。yè tiāo chuāng xià míng,yī zì jiū běn yuán。
旧师蚤传习,新友晚闻见。jiù shī zǎo chuán xí,xīn yǒu wǎn wén jiàn。
邻里疏聚头,江海勤会面。lín lǐ shū jù tóu,jiāng hǎi qín huì miàn。
勿爱好鸟羽,勿玩芳树林。wù ài hǎo niǎo yǔ,wù wán fāng shù lín。
书亦且置之,独自观此心。shū yì qiě zhì zhī,dú zì guān cǐ xīn。
茫茫未生前,寂寂已死后。máng máng wèi shēng qián,jì jì yǐ sǐ hòu。
万变随云浮,朗月住中彀。wàn biàn suí yún fú,lǎng yuè zhù zhōng gòu。
何物粲陈列,所从定何时。hé wù càn chén liè,suǒ cóng dìng hé shí。
孔颜虽去远,闻道命如丝。kǒng yán suī qù yuǎn,wén dào mìng rú sī。
白屋无怨难,朱门不骄易。bái wū wú yuàn nán,zhū mén bù jiāo yì。
每留先人朴,不忝素士志。měi liú xiān rén pǔ,bù tiǎn sù shì zhì。
雁荡绕长麓,南北峙两门。yàn dàng rào zhǎng lù,nán běi zhì liǎng mén。
委和被多稼,永祚延馀昆。wěi hé bèi duō jià,yǒng zuò yán yú kūn。
红绿修岸容,冰雪净空界。hóng lǜ xiū àn róng,bīng xuě jìng kōng jiè。
蕙转兰亦回,谁赋书房外。huì zhuǎn lán yì huí,shuí fù shū fáng wài。

端午行

叶适

仙门诸水会,流下瓦窑沟。xiān mén zhū shuǐ huì,liú xià wǎ yáo gōu。
中有吊湘客,西城南北楼。zhōng yǒu diào xiāng kè,xī chéng nán běi lóu。
旗翻稻花风,棹涩梅子雨。qí fān dào huā fēng,zhào sè méi zi yǔ。
夜逻无骚音,绛纱蒙首去。yè luó wú sāo yīn,jiàng shā méng shǒu qù。

虎长老修双峰

叶适

九州大麓标山经,早与天地同垂名。jiǔ zhōu dà lù biāo shān jīng,zǎo yǔ tiān dì tóng chuí míng。
雁荡初传晚唐世,掩抑众岳夸神灵。yàn dàng chū chuán wǎn táng shì,yǎn yì zhòng yuè kuā shén líng。
岂非龙伯所播迁,海水枯竭久乃成。qǐ fēi lóng bó suǒ bō qiān,hǎi shuǐ kū jié jiǔ nǎi chéng。
穷搜石怪呈万巧,宛取物似罗千形。qióng sōu shí guài chéng wàn qiǎo,wǎn qǔ wù shì luó qiān xíng。
阴湫阳岭何恍惚,紫光碧燄长磨萦。yīn jiǎo yáng lǐng hé huǎng hū,zǐ guāng bì yàn zhǎng mó yíng。
夜随王乔玉箫发,晓答矩那金磬清。yè suí wáng qiáo yù xiāo fā,xiǎo dá jǔ nà jīn qìng qīng。
闻者未到意已倾,往往梦想驱风霆。wén zhě wèi dào yì yǐ qīng,wǎng wǎng mèng xiǎng qū fēng tíng。
胡僧犹嫌憩寂寞,便房曲槛频招迎。hú sēng yóu xián qì jì mò,biàn fáng qū kǎn pín zhāo yíng。
强扶坠阁接云汉,却补坏壁回丹青。qiáng fú zhuì gé jiē yún hàn,què bǔ huài bì huí dān qīng。
来车去马谩孔总,亭主自住谁为情。lái chē qù mǎ mán kǒng zǒng,tíng zhǔ zì zhù shuí wèi qíng。

毛希元隐居庐山卧龙瀑

叶适

毛子骂吴曦,蜀山渺孤獖。máo zi mà wú xī,shǔ shān miǎo gū bèn。
五老急扣聘,延留如大宾。wǔ lǎo jí kòu pìn,yán liú rú dà bīn。
龙分自眠地,蕙帐饶珠蠙。lóng fēn zì mián dì,huì zhàng ráo zhū pín。
岩花开恨晚,谷鸟鸣先春。yán huā kāi hèn wǎn,gǔ niǎo míng xiān chūn。
吊古一沉思,千载多逸民。diào gǔ yī chén sī,qiān zài duō yì mín。
登高一长望,万里皆积云。dēng gāo yī zhǎng wàng,wàn lǐ jiē jī yún。
子勇书印历,忧愤著弥纶。zi yǒng shū yìn lì,yōu fèn zhù mí lún。
曷不草露布,从容静风尘。hé bù cǎo lù bù,cóng róng jìng fēng chén。
低头汲涧曲,煮豆萁为薪。dī tóu jí jiàn qū,zhǔ dòu qí wèi xīn。
沮溺上之耻,昔贤终贱贫。jǔ nì shàng zhī chǐ,xī xián zhōng jiàn pín。

赵振文在城北厢两月无日不游马塍作歌美之请知振文者同赋

叶适

马塍东西花百里,锦云绣雾参差起。mǎ chéng dōng xī huā bǎi lǐ,jǐn yún xiù wù cān chà qǐ。
长安大车喧广陌,问以马塍云未识。zhǎng ān dà chē xuān guǎng mò,wèn yǐ mǎ chéng yún wèi shí。
酴醾缚篱金沙墙,薜荔楼阁山茶房。tú mí fù lí jīn shā qiáng,bì lì lóu gé shān chá fáng。
高花何啻千金直,著价不到宜深藏。gāo huā hé chì qiān jīn zhí,zhù jià bù dào yí shēn cáng。
青鞋翩翩乌鹤袖,严劳引首金蒋后。qīng xié piān piān wū hè xiù,yán láo yǐn shǒu jīn jiǎng hòu。
隋园摘蕊煎冻酥,小分移床献春酒。suí yuán zhāi ruǐ jiān dòng sū,xiǎo fēn yí chuáng xiàn chūn jiǔ。
陈通苗傅昔弄兵,此地寂寞狐狸行。chén tōng miáo fù xī nòng bīng,cǐ dì jì mò hú lí xíng。
圣人有道贲草木,我辈栽花乐太平。shèng rén yǒu dào bēn cǎo mù,wǒ bèi zāi huā lè tài píng。
知君已于苕水住,尽日橹声摇上渚。zhī jūn yǐ yú sháo shuǐ zhù,jǐn rì lǔ shēng yáo shàng zhǔ。
无际沧波蓼自分,有情碧落鸥偏聚。wú jì cāng bō liǎo zì fēn,yǒu qíng bì luò ōu piān jù。
追逐风光天漫许,抛掷身世人应怒。zhuī zhú fēng guāng tiān màn xǔ,pāo zhì shēn shì rén yīng nù。
君不见南宫载宝回,何如赵子穿花去。jūn bù jiàn nán gōng zài bǎo huí,hé rú zhào zi chuān huā qù。

周纯臣子去病淑慧而短折赋以哀之

叶适

周子百未遇,有儿慰眼前。zhōu zi bǎi wèi yù,yǒu ér wèi yǎn qián。
敢夸材调别,自喜禀赋全。gǎn kuā cái diào bié,zì xǐ bǐng fù quán。
其守过老苍,其行通变权。qí shǒu guò lǎo cāng,qí xíng tōng biàn quán。
共看成早岁,何意夭初年。gòng kàn chéng zǎo suì,hé yì yāo chū nián。
汝昔透胞络,冲风著箸挛。rǔ xī tòu bāo luò,chōng fēng zhù zhù luán。
和丹和乳燕,煨附加盐煎。hé dān hé rǔ yàn,wēi fù jiā yán jiān。
所投烈药尽,始获奇疴痊。suǒ tóu liè yào jǐn,shǐ huò qí kē quán。
隋和绝代宝,气命百分怜。suí hé jué dài bǎo,qì mìng bǎi fēn lián。
问汝今何之,幻影来无缘。wèn rǔ jīn hé zhī,huàn yǐng lái wú yuán。
不许爷执捉,坏灭同埃烟。bù xǔ yé zhí zhuō,huài miè tóng āi yān。
此悲信无益,此爱倍难捐。cǐ bēi xìn wú yì,cǐ ài bèi nán juān。
不见赵几道,泣泪迸幽泉。bù jiàn zhào jǐ dào,qì lèi bèng yōu quán。
不见孟良甫,叫吻聒穹天。bù jiàn mèng liáng fǔ,jiào wěn guā qióng tiān。
汝爷自为铭,志欲金石传。rǔ yé zì wèi míng,zhì yù jīn shí chuán。
兼求我诗去,刻在墓门边。jiān qiú wǒ shī qù,kè zài mù mén biān。

送卢简夫

叶适

子昔苇间从我游,未曾一诗相报酬。zi xī wěi jiān cóng wǒ yóu,wèi céng yī shī xiāng bào chóu。
文杏将非庙廊具,涧蘋况是王公羞。wén xìng jiāng fēi miào láng jù,jiàn píng kuàng shì wáng gōng xiū。
子今歘往西湖上,灵雨彩云供笔仗。zi jīn chuā wǎng xī hú shàng,líng yǔ cǎi yún gōng bǐ zhàng。
深思直道佐明君,蛰雷震空天下闻。shēn sī zhí dào zuǒ míng jūn,zhé léi zhèn kōng tiān xià wén。

赠祈雨妙阇黎

叶适

雨悭水涩从季秋,倏忽春半河断流。yǔ qiān shuǐ sè cóng jì qiū,shū hū chūn bàn hé duàn liú。
有僧了妙能祷祈,直云天閟非人求。yǒu sēng le miào néng dǎo qí,zhí yún tiān bì fēi rén qiú。
朝诵咒,夜安禅,十阴九暗来纤纤。cháo sòng zhòu,yè ān chán,shí yīn jiǔ àn lái xiān xiān。
咒光禅寂转相发,润泽徐乃通幽潜。zhòu guāng chán jì zhuǎn xiāng fā,rùn zé xú nǎi tōng yōu qián。
我老拜请良独难,香烟郁薄重霄间。wǒ lǎo bài qǐng liáng dú nán,xiāng yān yù báo zhòng xiāo jiān。
旁搜潭洞搅龙蛰,鞭雷走电开天关。páng sōu tán dòng jiǎo lóng zhé,biān léi zǒu diàn kāi tiān guān。
天意岂令一犁缓,人心正待百渠满。tiān yì qǐ lìng yī lí huǎn,rén xīn zhèng dài bǎi qú mǎn。
补天不及人未知,禅心沉寂嗟尔为。bǔ tiān bù jí rén wèi zhī,chán xīn chén jì jiē ěr wèi。

寄题朝宗新楼

叶适

昔时师友尚草创,忆子诸父勤磨砻。xī shí shī yǒu shàng cǎo chuàng,yì zi zhū fù qín mó lóng。
春台自令车马绝,桂树未厌铃旗重。chūn tái zì lìng chē mǎ jué,guì shù wèi yàn líng qí zhòng。
侵云切月绛一炬,拥坐排檐青几峰。qīn yún qiè yuè jiàng yī jù,yōng zuò pái yán qīng jǐ fēng。
莫云空洞岂无物,读遍五车江水东。mò yún kōng dòng qǐ wú wù,dú biàn wǔ chē jiāng shuǐ dōng。

和汪提刑祈雨

叶适

感格谁如汪仲举,步虚未了龙来语。gǎn gé shuí rú wāng zhòng jǔ,bù xū wèi le lóng lái yǔ。
会稽秦望都洗清,越人唤作提刑雨。huì jī qín wàng dōu xǐ qīng,yuè rén huàn zuò tí xíng yǔ。
我惭老惰无精勤,累月唤龙龙不闻。wǒ cán lǎo duò wú jīng qín,lèi yuè huàn lóng lóng bù wén。
水南早禾贪结实,一夕烂死为泥尘。shuǐ nán zǎo hé tān jié shí,yī xī làn sǐ wèi ní chén。

题处州翔峰阁

叶适

九盘在州中,万山来四远。jiǔ pán zài zhōu zhōng,wàn shān lái sì yuǎn。
纳于床第近,寻丈未为褊。nà yú chuáng dì jìn,xún zhàng wèi wèi biǎn。
日光既熙丽,风气亦清展。rì guāng jì xī lì,fēng qì yì qīng zhǎn。
悠然不离席,所得甚宏阐。yōu rán bù lí xí,suǒ dé shén hóng chǎn。
隐峰招伏岫,腾跃俱赴眼。yǐn fēng zhāo fú xiù,téng yuè jù fù yǎn。
下视田中禾,稿粒犹可见。xià shì tián zhōng hé,gǎo lì yóu kě jiàn。
临观要亲切,亦复贵渺缅。lín guān yào qīn qiè,yì fù guì miǎo miǎn。
峡山丝线窄,岳极瀛海眩。xiá shān sī xiàn zhǎi,yuè jí yíng hǎi xuàn。
君看齐云上,往往无际限。jūn kàn qí yún shàng,wǎng wǎng wú jì xiàn。
何当蹑蓬莱,一泛五湖浅。hé dāng niè péng lái,yī fàn wǔ hú qiǎn。

读王德甫文卷因送省试

叶适

瞢头文之病,敖脚最所患。méng tóu wén zhī bìng,áo jiǎo zuì suǒ huàn。
轩其奋勇果,拓复堕衰懦。xuān qí fèn yǒng guǒ,tuò fù duò shuāi nuò。
伊人殆天力,卓地挺修干。yī rén dài tiān lì,zhuó dì tǐng xiū gàn。
歘入岩云幽,倏出星极烂。chuā rù yán yún yōu,shū chū xīng jí làn。
俨如姑射女,娣姒俱整粲。yǎn rú gū shè nǚ,dì sì jù zhěng càn。
皎如珊瑚树,尘垢拭杯案。jiǎo rú shān hú shù,chén gòu shì bēi àn。
昔夸新龙首,伏吕较早晏。xī kuā xīn lóng shǒu,fú lǚ jiào zǎo yàn。
又推旧菑川,耄老终佐汉。yòu tuī jiù zāi chuān,mào lǎo zhōng zuǒ hàn。
况今未六十,急用岂为晚。kuàng jīn wèi liù shí,jí yòng qǐ wèi wǎn。
行当奏苦疏,朗压诸儒冠。xíng dāng zòu kǔ shū,lǎng yā zhū rú guān。

蔡尚书挽词二首

叶适

总角都鳌头,老生甘服膺。zǒng jiǎo dōu áo tóu,lǎo shēng gān fú yīng。
白首参豹尾,后出夸先登。bái shǒu cān bào wěi,hòu chū kuā xiān dēng。
东流看到海,北风忽成冰。dōng liú kàn dào hǎi,běi fēng hū chéng bīng。
茫茫落檐花,穷巷犹短檠。máng máng luò yán huā,qióng xiàng yóu duǎn qíng。

蔡尚书挽词二首

叶适

拨沙得黄金,百鍊泻光影。bō shā dé huáng jīn,bǎi liàn xiè guāng yǐng。
飞行日月上,莹彻肝胆醒。fēi xíng rì yuè shàng,yíng chè gān dǎn xǐng。
空山惨马鬣,何意重为圹。kōng shān cǎn mǎ liè,hé yì zhòng wèi kuàng。
余哀不浪施,留寄长夜炯。yú āi bù làng shī,liú jì zhǎng yè jiǒng。

王宗卿答春堂

叶适

春以喻母慈,慈深春不如。chūn yǐ yù mǔ cí,cí shēn chūn bù rú。
儿欲答母恩,恩重答无馀。ér yù dá mǔ ēn,ēn zhòng dá wú yú。
华堂顿有云岭隔,梦里分明与亲剧。huá táng dùn yǒu yún lǐng gé,mèng lǐ fēn míng yǔ qīn jù。
阿连进奉新批敕,翠裘黄简缘兄得。ā lián jìn fèng xīn pī chì,cuì qiú huáng jiǎn yuán xiōng dé。
朝腾巽章乞祠官,愿身暮归怡母颜。cháo téng xùn zhāng qǐ cí guān,yuàn shēn mù guī yí mǔ yán。
老农邀君勿轻去,万红千紫扶春住。lǎo nóng yāo jūn wù qīng qù,wàn hóng qiān zǐ fú chūn zhù。
雨田自种晴田收,好是天留答春处。yǔ tián zì zhǒng qíng tián shōu,hǎo shì tiān liú dá chūn chù。