古诗词

天池寺夜与主僧觉翁圆上共坐谈浯溪山水之胜信笔因赠长句

董嗣杲

空云驾我登天池,江山秋渺无津涯。kōng yún jià wǒ dēng tiān chí,jiāng shān qiū miǎo wú jīn yá。
涉溪蓦栈借杖藜,光景体认归裁诗。shè xī mò zhàn jiè zhàng lí,guāng jǐng tǐ rèn guī cái shī。
峥嵘寺门窝风低,塔铃喧风际天吹。zhēng róng sì mén wō fēng dī,tǎ líng xuān fēng jì tiān chuī。
方丈轩槛供毗尼,老僧喜气扬须眉。fāng zhàng xuān kǎn gōng pí ní,lǎo sēng xǐ qì yáng xū méi。
浮屠名纪主簿题,偶拈椽笔书年时。fú tú míng jì zhǔ bù tí,ǒu niān chuán bǐ shū nián shí。
秋棱初劲树叶飞,蜀锦糁缀斜阳枝。qiū léng chū jìn shù yè fēi,shǔ jǐn sǎn zhuì xié yáng zhī。
文殊阁上爇香迟,天灯荧煌放者谁。wén shū gé shàng ruò xiāng chí,tiān dēng yíng huáng fàng zhě shuí。
暗中拾取怀袖携。àn zhōng shí qǔ huái xiù xié。
一灯一叶光陆离,千古此奇不可知。yī dēng yī yè guāng lù lí,qiān gǔ cǐ qí bù kě zhī。
独此阑干纳此奇,月落泉响松籁迷。dú cǐ lán gàn nà cǐ qí,yuè luò quán xiǎng sōng lài mí。
畏寒蚨坐身如痴,觉禅论健能祛疑。wèi hán fú zuò shēn rú chī,jué chán lùn jiàn néng qū yí。
伤今悼古涕交颐,自矜夙抱山水资。shāng jīn dào gǔ tì jiāo yí,zì jīn sù bào shān shuǐ zī。
曾为浯溪强住持,浯溪溪上波渺弥。céng wèi wú xī qiáng zhù chí,wú xī xī shàng bō miǎo mí。
波涛冲撞天宝碑,寺门废圯日就衰。bō tāo chōng zhuàng tiān bǎo bēi,sì mén fèi yí rì jiù shuāi。
急拾断碣分龟支,二水八景犹纷披。jí shí duàn jié fēn guī zhī,èr shuǐ bā jǐng yóu fēn pī。
浮踪又向庐山羁,残骸未散挈钵栖。fú zōng yòu xiàng lú shān jī,cán hái wèi sàn qiè bō qī。
所至殊忍吊迹遗,浯溪谁究稔祸妃。suǒ zhì shū rěn diào jì yí,wú xī shuí jiū rěn huò fēi。
有唐立见宗社危,陵庙弃掷奔峨嵋。yǒu táng lì jiàn zōng shè wēi,líng miào qì zhì bēn é méi。
最苦杜陵嗟流移,元郎颂公雅可禆。zuì kǔ dù líng jiē liú yí,yuán láng sòng gōng yǎ kě bì。
大书纪勒中兴辞,读之愤悱生悽悲。dà shū jì lēi zhōng xīng cí,dú zhī fèn fěi shēng qī bēi。
平生未采湘江蓠,闻此幽妍空心期。píng shēng wèi cǎi xiāng jiāng lí,wén cǐ yōu yán kōng xīn qī。
觉翁泥古多发挥,逆知流辈莫我追。jué wēng ní gǔ duō fā huī,nì zhī liú bèi mò wǒ zhuī。
回思太史过浯溪,曾有野僧相追随。huí sī tài shǐ guò wú xī,céng yǒu yě sēng xiāng zhuī suí。
傥如觉翁能投机,太史肯以庸目之。tǎng rú jué wēng néng tóu jī,tài shǐ kěn yǐ yōng mù zhī。
夜寒灯花糁台攲,无酒可涤吟肠饥。yè hán dēng huā sǎn tái qī,wú jiǔ kě dí yín cháng jī。
推窗下望夕烽微,东西天地犹旌旗。tuī chuāng xià wàng xī fēng wēi,dōng xī tiān dì yóu jīng qí。

董嗣杲

宋杭州人,字明德,号静传。理宗景定间榷茶富池,度宗咸淳末为武康令。宋亡,入孤山四圣观为道士,改名思学,字无益,号老君山人。有《庐山集》、《西湖留咏》。 董嗣杲的作品>>

猜您喜欢

菊花

董嗣杲

篱东佳友手曾删,莫把南山提眼看。lí dōng jiā yǒu shǒu céng shān,mò bǎ nán shān tí yǎn kàn。
荒径可供元亮采,落英惟许屈平餐。huāng jìng kě gōng yuán liàng cǎi,luò yīng wéi xǔ qū píng cān。
艳钟金气中分晚,香袅清霜独傲寒。yàn zhōng jīn qì zhōng fēn wǎn,xiāng niǎo qīng shuāng dú ào hán。
谁插满头开笑口,翠微亭北倚阑干。shuí chā mǎn tóu kāi xiào kǒu,cuì wēi tíng běi yǐ lán gàn。

蕙花

董嗣杲

翠叶层敷楚茝苗,谁将绮石养清标。cuì yè céng fū chǔ chǎi miáo,shuí jiāng qǐ shí yǎng qīng biāo。
幽姿晴待光风转,熏草寒禁艳雪消。yōu zī qíng dài guāng fēng zhuǎn,xūn cǎo hán jìn yàn xuě xiāo。
一干数蕤香不足,重栽百亩魄难招。yī gàn shù ruí xiāng bù zú,zhòng zāi bǎi mǔ pò nán zhāo。
零陵虽是名堪托,无事因花忆晋朝。líng líng suī shì míng kān tuō,wú shì yīn huā yì jìn cháo。

徘徊花

董嗣杲

叠萼黄心紫瓣柔,秾薰粉腻入香篝。dié è huáng xīn zǐ bàn róu,nóng xūn fěn nì rù xiāng gōu。
应知上苑清和转,聊为东皇款曲□。yīng zhī shàng yuàn qīng hé zhuǎn,liáo wèi dōng huáng kuǎn qū。
拂拂靓香遗片异,鳞鳞刺叶矮丛抽。fú fú jìng xiāng yí piàn yì,lín lín cì yè ǎi cóng chōu。
夜长还有人空度,花里相延月一钩。yè zhǎng hái yǒu rén kōng dù,huā lǐ xiāng yán yuè yī gōu。

密友花

董嗣杲

此花谁谓结朋悭,点染繁枝怯手删。cǐ huā shuí wèi jié péng qiān,diǎn rǎn fán zhī qiè shǒu shān。
丛矮暗埋晴径秀,刺多横接露篱间。cóng ǎi àn mái qíng jìng xiù,cì duō héng jiē lù lí jiān。
野香雨浥遗春态,茜艳风梢取醉颜。yě xiāng yǔ yì yí chūn tài,qiàn yàn fēng shāo qǔ zuì yán。
情似酒浓甘倚附,不教疏远晚芳闲。qíng shì jiǔ nóng gān yǐ fù,bù jiào shū yuǎn wǎn fāng xián。

桃花

董嗣杲

占取韶光二月时,妒红深浅漫成蹊。zhàn qǔ sháo guāng èr yuè shí,dù hóng shēn qiǎn màn chéng qī。
暗销春恨含烟薄,靓落晨妆受雨低。àn xiāo chūn hèn hán yān báo,jìng luò chén zhuāng shòu yǔ dī。
忆树自伤前度种,见花谁想去年题。yì shù zì shāng qián dù zhǒng,jiàn huā shuí xiǎng qù nián tí。
武陵源上风光异,引得渔翁过此溪。wǔ líng yuán shàng fēng guāng yì,yǐn dé yú wēng guò cǐ xī。

杏花

董嗣杲

太极林中碎锦堆,花仙曾识探花回。tài jí lín zhōng suì jǐn duī,huā xiān céng shí tàn huā huí。
自知坛上弦歌乐,谁想轩前羯鼓催。zì zhī tán shàng xián gē lè,shuí xiǎng xuān qián jié gǔ cuī。
烟撚湿须攒绮绣,露零醉脸削琼瑰。yān niǎn shī xū zǎn qǐ xiù,lù líng zuì liǎn xuē qióng guī。
野行觅酒无童指,拟拾遗仁作药媒。yě xíng mì jiǔ wú tóng zhǐ,nǐ shí yí rén zuò yào méi。

李花

董嗣杲

宜繁宜远九标新,花露能仙雨点频。yí fán yí yuǎn jiǔ biāo xīn,huā lù néng xiān yǔ diǎn pín。
传姓老聃因指树,过门方朔验呼人。chuán xìng lǎo dān yīn zhǐ shù,guò mén fāng shuò yàn hū rén。
苇绡缟月明偷夜,练帨当风静撚春。wěi xiāo gǎo yuè míng tōu yè,liàn shuì dāng fēng jìng niǎn chūn。
实荐冰盆传种去,莫教钻破核中仁。shí jiàn bīng pén chuán zhǒng qù,mò jiào zuān pò hé zhōng rén。

郁李子花

董嗣杲

劲条馥卉冒仙荄,殿取东皇艳杏开。jìn tiáo fù huì mào xiān gāi,diàn qǔ dōng huáng yàn xìng kāi。
茜瓣吐须凝露态,白英粘萼晕春腮。qiàn bàn tǔ xū níng lù tài,bái yīng zhān è yūn chūn sāi。
自知此树无人指,谁问他蹊有种栽。zì zhī cǐ shù wú rén zhǐ,shuí wèn tā qī yǒu zhǒng zāi。
插取瓦瓶聊补空,不期粗俗误蜂来。chā qǔ wǎ píng liáo bǔ kōng,bù qī cū sú wù fēng lái。

梅花

董嗣杲

水光月色最相宜,独结空林岁晚期。shuǐ guāng yuè sè zuì xiāng yí,dú jié kōng lín suì wǎn qī。
万国春回先有信,孤山人往绝无诗。wàn guó chūn huí xiān yǒu xìn,gū shān rén wǎng jué wú shī。
吟风海鹤眠清影,敲雪村童认老枝。yín fēng hǎi hè mián qīng yǐng,qiāo xuě cūn tóng rèn lǎo zhī。
举世只知调鼎贵,玄机谁向静中规。jǔ shì zhǐ zhī diào dǐng guì,xuán jī shuí xiàng jìng zhōng guī。

梨花

董嗣杲

办取看花沽酒钱,素肌娇怯冷笼烟。bàn qǔ kàn huā gū jiǔ qián,sù jī jiāo qiè lěng lóng yān。
愁遗弟子离园日,泪尽宫妃过驿年。chóu yí dì zi lí yuán rì,lèi jǐn gōng fēi guò yì nián。
缟夜露零啼恨湿,扶春雪压洗妆妍。gǎo yè lù líng tí hèn shī,fú chūn xuě yā xǐ zhuāng yán。
秋千院落清明近,绝艳能期月黑天。qiū qiān yuàn luò qīng míng jìn,jué yàn néng qī yuè hēi tiān。

荷花

董嗣杲

天机雪锦织鲛绡,艳朵亭亭倚画桥。tiān jī xuě jǐn zhī jiāo xiāo,yàn duǒ tíng tíng yǐ huà qiáo。
无垢自全君子洁,有姿谁想六郎娇。wú gòu zì quán jūn zi jié,yǒu zī shuí xiǎng liù láng jiāo。
翠房分菂莲须褪,玉藕抽丝暑叶摇。cuì fáng fēn dì lián xū tuì,yù ǒu chōu sī shǔ yè yáo。
花里不妨呼净友,采香须棹月明桡。huā lǐ bù fáng hū jìng yǒu,cǎi xiāng xū zhào yuè míng ráo。

菱花

董嗣杲

珠团绿锦趁晴摊,凉荫龟鱼六月寒。zhū tuán lǜ jǐn chèn qíng tān,liáng yīn guī yú liù yuè hán。
背日开花非芡比,荒年收实当蔬餐。bèi rì kāi huā fēi qiàn bǐ,huāng nián shōu shí dāng shū cān。
一方锦里消清暑,五瓣阑干俯碧澜。yī fāng jǐn lǐ xiāo qīng shǔ,wǔ bàn lán gàn fǔ bì lán。
漠漠水天谁唱晚,苕溪翠展夕阳残。mò mò shuǐ tiān shuí chàng wǎn,sháo xī cuì zhǎn xī yáng cán。

林檎花

董嗣杲

树枝高坠展霞绡,妆点清明景物饶。shù zhī gāo zhuì zhǎn xiá xiāo,zhuāng diǎn qīng míng jǐng wù ráo。
帖上幸联青李字,花头不似海棠娇。tiē shàng xìng lián qīng lǐ zì,huā tóu bù shì hǎi táng jiāo。
英英褪雨新红淡,瓣瓣零风蝶粉绡。yīng yīng tuì yǔ xīn hóng dàn,bàn bàn líng fēng dié fěn xiāo。
光景无多成实易,冰奁催荐泛凉桡。guāng jǐng wú duō chéng shí yì,bīng lián cuī jiàn fàn liáng ráo。

枣花

董嗣杲

香落衣巾靡靡中,花垂碧涧不流冬。xiāng luò yī jīn mí mí zhōng,huā chuí bì jiàn bù liú dōng。
易开易落催成子,谁采谁收怕见红。yì kāi yì luò cuī chéng zi,shuí cǎi shuí shōu pà jiàn hóng。
种有万林绵北地,诗传八月剥西风。zhǒng yǒu wàn lín mián běi dì,shī chuán bā yuè bō xī fēng。
千株可等侯千户,安邑曾收结实功。qiān zhū kě děng hóu qiān hù,ān yì céng shōu jié shí gōng。

枨花

董嗣杲

秾芳比似橘花肥,当日曾从细雨移。nóng fāng bǐ shì jú huā féi,dāng rì céng cóng xì yǔ yí。
老有绉颜羞晚出,清无柔性结春知。lǎo yǒu zhòu yán xiū wǎn chū,qīng wú róu xìng jié chūn zhī。
雪香四月蜂攒处,风味重阳蟹健时。xuě xiāng sì yuè fēng zǎn chù,fēng wèi zhòng yáng xiè jiàn shí。
院落彩妆人最巧,搀先茉莉簇凉枝。yuàn luò cǎi zhuāng rén zuì qiǎo,chān xiān mò lì cù liáng zhī。