古诗词

和楼志国范君武读胡尉临安所获颜鲁公书断碑

强至

书名唐世凡几人,鲁公运笔独有神。shū míng táng shì fán jǐ rén,lǔ gōng yùn bǐ dú yǒu shén。
当年一字百金直,异代傥获宜尔珍。dāng nián yī zì bǎi jīn zhí,yì dài tǎng huò yí ěr zhēn。
公尝道直不容内,江湖出走刺史轮。gōng cháng dào zhí bù róng nèi,jiāng hú chū zǒu cì shǐ lún。
东南挥翰落几郡,在处巨迹刊坚珉。dōng nán huī hàn luò jǐ jùn,zài chù jù jì kān jiān mín。
石坚字巨未应泐,旋复五代遗荒屯。shí jiān zì jù wèi yīng lè,xuán fù wǔ dài yí huāng tún。
州镇寻兵寺观火,缺碑毁碣埋泥尘。zhōu zhèn xún bīng sì guān huǒ,quē bēi huǐ jié mái ní chén。
乾坤岂亦爱字宝,不使久屈卒不伸。qián kūn qǐ yì ài zì bǎo,bù shǐ jiǔ qū zú bù shēn。
吻合阴假好事手,得此断石溪山垠。wěn hé yīn jiǎ hǎo shì shǒu,dé cǐ duàn shí xī shān yín。
苔封土蚀初莫省,一洗烂若开三辰。tái fēng tǔ shí chū mò shěng,yī xǐ làn ruò kāi sān chén。
不由名氏验体法,气质浑厚知颜筋。bù yóu míng shì yàn tǐ fǎ,qì zhì hún hòu zhī yán jīn。
点端屹如泰山立,画劲森似长戟陈。diǎn duān yì rú tài shān lì,huà jìn sēn shì zhǎng jǐ chén。
宁同枣木浪传刻,少陵尤恶肥失真。níng tóng zǎo mù làng chuán kè,shǎo líng yóu è féi shī zhēn。
苍茫疑闻地灵泣,为失此石后土贫。cāng máng yí wén dì líng qì,wèi shī cǐ shí hòu tǔ pín。
好事得之不自有,能广墨本遗其伦。hǎo shì dé zhī bù zì yǒu,néng guǎng mò běn yí qí lún。
始从君武惬传玩,大句感发惊儒绅。shǐ cóng jūn wǔ qiè chuán wán,dà jù gǎn fā jīng rú shēn。
写公勋德无一欠,何必读史劳吾唇。xiě gōng xūn dé wú yī qiàn,hé bì dú shǐ láo wú chún。
青衫志国继高唱,首论书法词逾新。qīng shān zhì guó jì gāo chàng,shǒu lùn shū fǎ cí yú xīn。
末言公忠死贼刃,不觉愤泪沾予巾。mò yán gōng zhōng sǐ zéi rèn,bù jué fèn lèi zhān yǔ jīn。
昔人谓书乃心画,浮沉直挠皆相循。xī rén wèi shū nǎi xīn huà,fú chén zhí náo jiē xiāng xún。
公心远可此书鉴,体不姿媚一以淳。gōng xīn yuǎn kě cǐ shū jiàn,tǐ bù zī mèi yī yǐ chún。
严严古气自盘薄,宜汝希烈不得臣。yán yán gǔ qì zì pán báo,yí rǔ xī liè bù dé chén。
虽云笔力夺元化,济以忠谊重万钧。suī yún bǐ lì duó yuán huà,jì yǐ zhōng yì zhòng wàn jūn。
后来忠谊弗公学,磨铅临帖虚终身。hòu lái zhōng yì fú gōng xué,mó qiān lín tiē xū zhōng shēn。
李斯篆隶岂不好,彰彰奸迹流自秦。lǐ sī zhuàn lì qǐ bù hǎo,zhāng zhāng jiān jì liú zì qín。
乃知一艺不独善,所贵名节坚松筠。nǎi zhī yī yì bù dú shàn,suǒ guì míng jié jiān sōng yún。
鲁公之书以名贵,历代共宝无沉堙。lǔ gōng zhī shū yǐ míng guì,lì dài gòng bǎo wú chén yīn。

强至

宋杭州钱塘人,字几圣。仁宗庆历六年进士。为三司户部判官、尚书祠部郎中。为文简古不俗,尤工于诗,以文学受知韩琦。琦欲荐充馆阁,不果。有《韩忠献遗事》、《祠部集》。 强至的作品>>

猜您喜欢

依韵奉和判府经略司徒侍中上巳晚游九曲池诗

强至

地势盘纡巧凿开,当年匠意亦多才。dì shì pán yū qiǎo záo kāi,dāng nián jiàng yì yì duō cái。
池名不逐唐宫废,岸折犹如蜀阪来。chí míng bù zhú táng gōng fèi,àn zhé yóu rú shǔ bǎn lái。
水落有时逢旧石,草深无处觅遗台。shuǐ luò yǒu shí féng jiù shí,cǎo shēn wú chù mì yí tái。
行春丞相寻陈迹,往事空嗟浩劫灰。xíng chūn chéng xiāng xún chén jì,wǎng shì kōng jiē hào jié huī。

长安上巳日对雨忆杭州

强至

三月吾乡三日盛,一春盛事一时传。sān yuè wú xiāng sān rì shèng,yī chūn shèng shì yī shí chuán。
山花迎笑探芳骑,水鸟惊飞张乐船。shān huā yíng xiào tàn fāng qí,shuǐ niǎo jīng fēi zhāng lè chuán。
今对清樽看细雨,更搔短发数流年。jīn duì qīng zūn kàn xì yǔ,gèng sāo duǎn fā shù liú nián。
曲江芜没不堪觑,那复丽人来水边。qū jiāng wú méi bù kān qù,nà fù lì rén lái shuǐ biān。

经春长在幕府今日偶出见花

强至

幕府文书日日同,愧无长策议平戎。mù fǔ wén shū rì rì tóng,kuì wú zhǎng cè yì píng róng。
但惊蓬鬓看双白,不觉花枝已半红。dàn jīng péng bìn kàn shuāng bái,bù jué huā zhī yǐ bàn hóng。
宦意蹉跎侵晚景,客愁散漫逐春风。huàn yì cuō tuó qīn wǎn jǐng,kè chóu sàn màn zhú chūn fēng。
古人枉说从军乐,兴在江湖短艇中。gǔ rén wǎng shuō cóng jūn lè,xīng zài jiāng hú duǎn tǐng zhōng。

游宝掌院

强至

当年秘宝已无形,独有层峰似旧青。dāng nián mì bǎo yǐ wú xíng,dú yǒu céng fēng shì jiù qīng。
不许俗人留辙迹,却应神物护岩扃。bù xǔ sú rén liú zhé jì,què yīng shén wù hù yán jiōng。
山腰猿啸孤烟暝,洞口龙归暴雨腥。shān yāo yuán xiào gū yān míng,dòng kǒu lóng guī bào yǔ xīng。
今日一来探绝赏,始知全胜考图经。jīn rì yī lái tàn jué shǎng,shǐ zhī quán shèng kǎo tú jīng。

登塔

强至

身世如追汗漫游,丹梯一步拟三休。shēn shì rú zhuī hàn màn yóu,dān tī yī bù nǐ sān xiū。
汉唐前后漫陈迹,城郭是非劳寸眸。hàn táng qián hòu màn chén jì,chéng guō shì fēi láo cùn móu。
寒日微明飞鸟背,孤烟渐起暮山头。hán rì wēi míng fēi niǎo bèi,gū yān jiàn qǐ mù shān tóu。
姓名满壁今空在,登此几人忘百忧。xìng míng mǎn bì jīn kōng zài,dēng cǐ jǐ rén wàng bǎi yōu。

依韵和尹嗣复秘校登回銮寺阁有感之什

强至

尹子辞才两崛奇,家声好继汉翁归。yǐn zi cí cái liǎng jué qí,jiā shēng hǎo jì hàn wēng guī。
人间茂器无施设,天畔危栏独据依。rén jiān mào qì wú shī shè,tiān pàn wēi lán dú jù yī。
诗兴远随孤鸟逝,客心闲傍片云飞。shī xīng yuǎn suí gū niǎo shì,kè xīn xián bàng piàn yún fēi。
登临不比江南节,何事徘徊怨落晖。dēng lín bù bǐ jiāng nán jié,hé shì pái huái yuàn luò huī。

依韵奉和判府经略司徒侍中春阴马上之什

强至

湿云落地未回天,坠絮将飞力尚绵。shī yún luò dì wèi huí tiān,zhuì xù jiāng fēi lì shàng mián。
雾重自侵旗尾润,日高谁傍瓮头眠。wù zhòng zì qīn qí wěi rùn,rì gāo shuí bàng wèng tóu mián。
行田岁望三登谷,按辔诗成万选钱。xíng tián suì wàng sān dēng gǔ,àn pèi shī chéng wàn xuǎn qián。
霖雨长应随出处,春来只见月光圆。lín yǔ zhǎng yīng suí chū chù,chūn lái zhǐ jiàn yuè guāng yuán。

送成都旧尹赵龙图至骊山作

强至

阻傍严公住浣花,喜从秦地见高牙。zǔ bàng yán gōng zhù huàn huā,xǐ cóng qín dì jiàn gāo yá。
致君前去心逾赤,抚俗归来发未华。zhì jūn qián qù xīn yú chì,fǔ sú guī lái fā wèi huá。
路出锦江乘夜月,骑停绣岭揖朝霞。lù chū jǐn jiāng chéng yè yuè,qí tíng xiù lǐng yī cháo xiá。
自怜二纪游门下,今日聊能托后车。zì lián èr jì yóu mén xià,jīn rì liáo néng tuō hòu chē。

依韵奉和判府司徒侍中赏西禅院牡丹之什

强至

花蒙一顾重长安,从此时人洗眼看。huā méng yī gù zhòng zhǎng ān,cóng cǐ shí rén xǐ yǎn kàn。
留艳徘徊供燕席,飞香迤逦上貂冠。liú yàn pái huái gōng yàn xí,fēi xiāng yí lǐ shàng diāo guān。
露苞含晓宜三嗅,风朵摇春似七盘。lù bāo hán xiǎo yí sān xiù,fēng duǒ yáo chūn shì qī pán。
便好移归东阁种,免教来岁隔栏干。biàn hǎo yí guī dōng gé zhǒng,miǎn jiào lái suì gé lán gàn。

依韵奉和经略司徒侍中过湫马上始见终南

强至

紫诰泥封墨未干,暂班全陕诏条宽。zǐ gào ní fēng mò wèi gàn,zàn bān quán shǎn zhào tiáo kuān。
旧来霖雨从神觅,好在晴山立马看。jiù lái lín yǔ cóng shén mì,hǎo zài qíng shān lì mǎ kàn。
翠入重城朝自润,势吞平野夏犹寒。cuì rù zhòng chéng cháo zì rùn,shì tūn píng yě xià yóu hán。
公师岩石同临镇,关右人心转觉安。gōng shī yán shí tóng lín zhèn,guān yòu rén xīn zhuǎn jué ān。

依韵奉和司徒侍中留题灵泉观

强至

坏道颓墙绕旧山,空馀绣岭郁巑岏。huài dào tuí qiáng rào jiù shān,kōng yú xiù lǐng yù cuán wán。
庭柯引蔓长垂盖,林荚遗妖尚合欢。tíng kē yǐn màn zhǎng chuí gài,lín jiá yí yāo shàng hé huān。
清渭不随人事改,温泉那解客心寒。qīng wèi bù suí rén shì gǎi,wēn quán nà jiě kè xīn hán。
唐宫芜没今何在,漫拂津阳石记看。táng gōng wú méi jīn hé zài,màn fú jīn yáng shí jì kàn。

题灵泉观阁

强至

山腰碧瓦郁参差,势压开元观阁基。shān yāo bì wǎ yù cān chà,shì yā kāi yuán guān gé jī。
野气欲来云拂地,天光不动水平池。yě qì yù lái yún fú dì,tiān guāng bù dòng shuǐ píng chí。
飞檐鸟道愁相逼,故国人烟入俯窥。fēi yán niǎo dào chóu xiāng bī,gù guó rén yān rù fǔ kuī。
便拟幽寻随杖屦,清秋幕府事文移。biàn nǐ yōu xún suí zhàng jù,qīng qiū mù fǔ shì wén yí。

韩魏公生日

强至

勋名一代俱称首,将相三朝愈饬躬。xūn míng yī dài jù chēng shǒu,jiāng xiāng sān cháo yù chì gōng。
雅意自安台鼎外,群生长愿化钧中。yǎ yì zì ān tái dǐng wài,qún shēng zhǎng yuàn huà jūn zhōng。
破除白发留宾醉,收拾黄金济士穷。pò chú bái fā liú bīn zuì,shōu shí huáng jīn jì shì qióng。
旧邺山川齐寿考,秀眉何独鲁龟蒙。jiù yè shān chuān qí shòu kǎo,xiù méi hé dú lǔ guī méng。

韩魏公生日

强至

天地开秋气兆凉,当年大昴降星芒。tiān dì kāi qiū qì zhào liáng,dāng nián dà mǎo jiàng xīng máng。
溢城鼓吹迎恩赐,倾府衣冠望宠光。yì chéng gǔ chuī yíng ēn cì,qīng fǔ yī guān wàng chǒng guāng。
马出上闲牵骏足,衣颁内府叠浓香。mǎ chū shàng xián qiān jùn zú,yī bān nèi fǔ dié nóng xiāng。
令孙今日方传诏,更待曾云捧寿觞。lìng sūn jīn rì fāng chuán zhào,gèng dài céng yún pěng shòu shāng。

依韵奉和司徒侍中戊申西洛中秋对月

强至

白玉盘从海面浮,闲云一点即时收。bái yù pán cóng hǎi miàn fú,xián yún yī diǎn jí shí shōu。
山川表里无遗照,天地寻常可是秋。shān chuān biǎo lǐ wú yí zhào,tiān dì xún cháng kě shì qiū。
清景似偏孙相阁,高情更属庾公楼。qīng jǐng shì piān sūn xiāng gé,gāo qíng gèng shǔ yǔ gōng lóu。
暂纾化笔归诗句,不泯长随洛水流。zàn shū huà bǐ guī shī jù,bù mǐn zhǎng suí luò shuǐ liú。