古诗词

次韵和刘夔判官对雪

范仲淹

蔌蔌楼台外,新辉溢四遐。sù sù lóu tái wài,xīn huī yì sì xiá。
云中凋玉叶,星际落榆花。yún zhōng diāo yù yè,xīng jì luò yú huā。
岳色参差露,松声仿佛加。yuè sè cān chà lù,sōng shēng fǎng fú jiā。
风流裁赋苑,清苦读书家。fēng liú cái fù yuàn,qīng kǔ dú shū jiā。
霜女惭轻格,蟾娥让素华。shuāng nǚ cán qīng gé,chán é ràng sù huá。
孤鸿迷鸟道,万马忆龙沙。gū hóng mí niǎo dào,wàn mǎ yì lóng shā。
净拂王恭氅,香滋陆羽茶。jìng fú wáng gōng chǎng,xiāng zī lù yǔ chá。
载歌劳郢谢,一奏待钟牙。zài gē láo yǐng xiè,yī zòu dài zhōng yá。
几处和梅赏,何人为鬓嗟。jǐ chù hé méi shǎng,hé rén wèi bìn jiē。
含毫看不足,诗社好生涯。hán háo kàn bù zú,shī shè hǎo shēng yá。
范仲淹

范仲淹

范仲淹(989-1052年),字希文,汉族,北宋著名的政治家、思想家、军事家、文学家,世称“范文正公”。范仲淹文学素养很高,写有著名的《岳阳楼记》。 范仲淹的作品>>

猜您喜欢

出守桐庐道中十绝

范仲淹

天阍变化地,所好必真龙。tiān hūn biàn huà dì,suǒ hǎo bì zhēn lóng。
轲意正迂阔,悠然轻万钟。kē yì zhèng yū kuò,yōu rán qīng wàn zhōng。

出守桐庐道中十绝

范仲淹

万钟谁不慕,意气满堂金。wàn zhōng shuí bù mù,yì qì mǎn táng jīn。
必若枉此道,伤哉非素心。bì ruò wǎng cǐ dào,shāng zāi fēi sù xīn。

出守桐庐道中十绝

范仲淹

素心爱云水,此日东南行。sù xīn ài yún shuǐ,cǐ rì dōng nán xíng。
笑解尘缨处,沧浪无限清。xiào jiě chén yīng chù,cāng làng wú xiàn qīng。

出守桐庐道中十绝

范仲淹

沧浪清可爱,白鸟鉴中飞。cāng làng qīng kě ài,bái niǎo jiàn zhōng fēi。
不信有京洛,风尘化客衣。bù xìn yǒu jīng luò,fēng chén huà kè yī。

出守桐庐道中十绝

范仲淹

风尘日已远,郡枕子陵溪。fēng chén rì yǐ yuǎn,jùn zhěn zi líng xī。
始见神龟乐,优优尾在泥。shǐ jiàn shén guī lè,yōu yōu wěi zài ní。

萧洒桐庐郡十绝

范仲淹

萧洒桐庐郡,乌龙山霭中。xiāo sǎ tóng lú jùn,wū lóng shān ǎi zhōng。
使君无一事,心共白云空。shǐ jūn wú yī shì,xīn gòng bái yún kōng。

新定感兴五首

范仲淹

数仞黄堂上,题名仅百贤。shù rèn huáng táng shàng,tí míng jǐn bǎi xián。
孤高宋开府,千载可拳拳。gū gāo sòng kāi fǔ,qiān zài kě quán quán。

新定感兴五首

范仲淹

山水真名郡,恩多补谏官。shān shuǐ zhēn míng jùn,ēn duō bǔ jiàn guān。
中间好田锡,风月亦盘桓。zhōng jiān hǎo tián xī,fēng yuè yì pán huán。

新定感兴五首

范仲淹

风物皆堪喜,民灵独可哀。fēng wù jiē kān xǐ,mín líng dú kě āi。
稀逢贤太守,多是谪官来。xī féng xián tài shǒu,duō shì zhé guān lái。

新定感兴五首

范仲淹

去国三千里,风波岂不赊。qù guó sān qiān lǐ,fēng bō qǐ bù shē。
回思洞庭险,无限胜长沙。huí sī dòng tíng xiǎn,wú xiàn shèng zhǎng shā。

新定感兴五首

范仲淹

江上多嘉客,清歌进白醪。jiāng shàng duō jiā kè,qīng gē jìn bái láo。
灵均良可笑,终日著离骚。líng jūn liáng kě xiào,zhōng rì zhù lí sāo。

留题江秀才旧居

范仲淹

结舍近沧洲,江山不外求。jié shě jìn cāng zhōu,jiāng shān bù wài qiú。
我来明月夜,更得主人留。wǒ lái míng yuè yè,gèng dé zhǔ rén liú。

苏州十咏其二木兰堂

范仲淹

堂上列歌钟,多惭不如古。táng shàng liè gē zhōng,duō cán bù rú gǔ。
却羡木兰花,曾见霓裳舞。què xiàn mù lán huā,céng jiàn ní shang wǔ。

苏州十咏其二木兰堂

范仲淹

有浪即山高,无风还练静。yǒu làng jí shān gāo,wú fēng hái liàn jìng。
秋宵谁与期,月华三万顷。qiū xiāo shuí yǔ qī,yuè huá sān wàn qǐng。

苏州十咏其二木兰堂

范仲淹

西施台下见名园,百草千花特地繁。xī shī tái xià jiàn míng yuán,bǎi cǎo qiān huā tè dì fán。
欲问吴王当日事,后来桃李若为言。yù wèn wú wáng dāng rì shì,hòu lái táo lǐ ruò wèi yán。